• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Bá Khí (3 Viewers)

  • Chương 29

- Hiện tại, ta tuyên bố với chư vị, chư vị muốn chân chính tiến vào Ngạo Hàn Tông còn phải tiếp tục khảo nghiệm nặng nề hơn! 13 tòa thành trì dưới sự quản lý của Ngạo Hàn Tông, mỗi cái đều chọn mười đệ tử kiệt xuất, tổng cộng 130 người, 130 người này, cũng không phải hết thảy đều có thể đi vào Ngạo Hàn Tông!
Trọng tài họ Tây Môn nói:
- Còn phải trải qua tầng tầng sàng lọc, đấu loại! Vật cạnh thiên trạch, khôn sống mống chết!
Còn muốn đối mặt đấu loại?
Trong lòng mười đệ tử đều cảm thấy căng thẳng...
- Nhớ kỹ, từ nay về sau, mỗi khoảng khắc đều là khảo nghiệm đối với chư vị, từ giờ liền bắt đầu!
Trọng tài họ Đạt Hề nói:
- Nội dung cụ thể khảo nghiệm đầu tiên, vài ngày sau chúng ta sẽ thông báo cho các gia tộc của chư vị. Trước đó, cho các ngươi môt đoạn thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức, làm tốt chuẩn bị nghênh tiếp khảo nghiệm!
- Ở chỗ này, mỗi người các ngươi, đều có thể thu được một viên Thối Thể Đan, một viên Dưỡng Tâm Đan!
Sau khi trọng tài họ Lý nói xong, tay phải nhẹ nhàng ma sát một chút trên ngón áp út bên tay trái.
Trên ngóp áp út tay trái hắn đeo một chiếc nhẫn tinh xảo tạo bằng ngọc thạch, lại mang theo phong các cổ xưa.
Bất ngờ, chỉ thấy một đoàn sương mù bay ra từ trong giới chỉ, mông lung mờ ảo, tràn đầy tiên khí. Trong sương mù, mười hộp nhỏ bằng ngọc, lơ lửng giữa không trung, nhẹ như lông chim, lại giống như bị một lực đạo vô hình nâng lên, có thể nói là một kỳ quan!
- Ừm?
Lòng hiếu kỳ của Phong Vân Vô Ngân nổi lên, ánh mắt chỉ dừng lại chốc lát trên mười hộp ngọc lơ lửng tại nơi nào, liền chuyển hướng về phía chiếc nhẫn trên ngón áp út của trọng tài họ Lý:
- Lẽ nào... Lẽ nào đây là trữ vật giới chỉ, được miêu tả trong các tiểu thuyết trên địa cầu?
- Đó là... Là “nạp giới”!
Phong Vân Tuyết thì thầm một câu bên tai Phong Vân Vô Ngân.
Vẻ mặt trọng tài họ Lý không chút biểu cảm, nhẹ nhàng vung tay lên, mươi hộp ngọc đang treo trên bầu trời, giống như sinh ra con mắt, chậm rãi nhẹ nhàng bay về phía đám người Phong Vân Vô Ngân.
- Trong mỗi một hộp ngọc, đều có hai viên dược hoàn, viên màu hồng chính là Thối Thể Đan, màu xanh chính là Dưỡng Tâm Dan. Những đan dược này đối với các đệ tử trong gia tộc mà nói, thực sự không thể dùng tiền tài đi so sánh, lúc các ngươi sử dụng, tất nhiên sẽ có lợi. Đây là phần thưởng Ngạo Hàn Tông ban tặng cho các ngươi!
Vị trọng tài họ Đạt Hề mỉm cười nói.
Ba vị trọng tài tùy ý lăng không vẩy vài cái, mười hộp ngọc lấy mười phương vị khác nhau, chậm rãi đưa đến trước mặt mười đệ tử, thật giống như có mười bàn tay vô hình đang cầm hộp ngọc đưa cho mười đệ tử.
Mười đệ tử, không hẹn mà cùng tiếp nhận hộp ngọc trước mặt mình.
Phong Vân Vô Ngân tỉ mỉ quan sát hộp ngọc trong tay. Toàn bộ hộp ngọc làm bằng học bích loại tốt, điêu khắc đơn giản như trang sức, phong cách cổ xưa, tỏa ánh sáng êm dịu, đặt ở trong tay cảm giác rất ấm áp.
- Ngạo Hàn Tông quả nhiên là thế lực lớn siêu cấp bao trùm xa xa so với các thế lực gia tộc, chỉ cần chiếc hộp dùng để đựng đan dược, cũng đã vô giá rồi.
Phong Vân Vô Ngân âm thầm kỳ quái, tiện tay mở nắp hộp ra. Nhất thời, một mùi dược thơm như thấm vào ruột gan tỏa ra, chui vào trong lỗ mũi, rót vào mỗi tế bào lỗ chân lông. Trong chớp mắt, toàn thân Phong Vân Vô Ngân cảm thấy thoải mái, lâng lâng như được uống rượu nguyên chất, hưởng thụ bất tận!
Còn chí đệ tử khác, bảo quát cả Phong Vân Tuyết dáng vẻ đoan trang, cũng hiện ra dáng vẻ thất thố, đều nheo mắt lại, vẻ mặt say sưa.
- Viên thuốc màu hồng là Thối Thể Đan, hiệu quả rèn luyện thể chất, loại bỏ tạp chất trong cơ thể, dẫn đến tăng cường khí lực, dược hoàn màu xanh là Dưỡng Tâm Đan, dùng khi tu luyện vũ kỹ, dược hiệu một ngày đêm, trong thời gian tác dụng của dược liệu, toàn thân không chút tạp niệm, tiến nhập cảnh giới vong ngã, có thể trợ giúp tìm hiểu huyền bí của vũ kỹ.
Trọng tài họ Lỳ ở một bên giảng lại:
- Những đan dược này, đối với các đại gia tộc tại thành trì chính là vô giá, vạn kim khó cầu, võ giả tu luyện, tuy rằng có thể mượn đan dược đến trợ giúp, nhưng then chốt vẫn là thiên phú của bản thân, cần cù, mượn Thối Thể Đan và Dưỡng Tâm Đan mà nói, lần đầu dùng, công hiệu thật lớn, bất quá nếu thường xuyên sử dụng, càng ngày công hiệu càng giảm. Bởi vậy, ý nghĩ mù quáng ỷ lại ở đan dược cao cấp, thật sự là điều tối kỵ nhất của võ giả.
Nghe được lời răn dạy của vị trọng tài họ Lý, Phong Vân Vô Ngân là người thứ nhất khép lại hộp ngọc, trân trọng để vào trong lòng. Phong Vân Tuyết cũng noi theo Phong Vân Vô Ngân, thu hộp ngọc lại cẩn thận. Tám đệ tử còn lại, đều lưu luyến, tham lam thưởng thức hộp ngọc, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm đan dược, dường như hận không thể lập tức nuốt ăn những đan dược này vào trong miệng.
Con ngươi những người khác trong luyện võ trường, bao quát các tộc trưởng, trưởng lão, đệ tử, đều trừng lớn lên, trong mắt trầ ngập tơ máu ghen ghét, ngay cả hô hấp đều trở nên ồ ồ...
- Đan dược cao cấp... Cả đời này chúng ta, cũng không có bất luận tư cách gì có được đan dược cao cấp...
- Các thủ tục đã được hoàn tất, chư vị lui xuống đi! Nhớ kỹ, lần khảo nghiệm nhập tông đầu tiên sẽ tuyên bố sau mấy ngày nữa, chư vị nên tự nghỉ ngơi tại nhà, chờ thông báo.
Trọng tài họ Đạt Hề phất tay, đuổi đi chúng đệ tử, ngừng lại một chút, nghiêng đầu nói với Phong Vân Vô Ngân:
- Phong Vân Vô Ngân đúng không? Năm nay mười một tuổi. Theo chúng ta biết, phụ mẫu ngươi bị tông chủ hạ lệnh xử tử
- Đúng!
Phong Vân Vô Ngân nhẹ nhàng ừ một tiếng, trong lòng thoáng có chút khẩn trương, bất quá, trong lòng tính toán, nếu ba trọng tài này, ngay cả cao cấp dan dược đều phân cho chính mình rồi, có lý nào sẽ lấy chuyện phụ mẫu mình ra cố ý làm khó dễ.
- Phong Vân Vô Ngân, ngươi lưu lại!
Trọng tài họ Tây Môn nhẹ nhàng cười nói. Phía sau dáng tươi cười, cũng không có bất luận tâm tư trách móc nặng nề cái gì.
Phong Vân Vô Ngân đứng yên tại chỗ. Chín đệ tử còn lại đều lui ra. Trước khi Phong Vân Tuyết rời khỏi, dừng chân nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân, thấp giọng nói:
- Phong Vân, đệ...
- Tuyết tỷ yên tâm, đệ không sao đâu!
Phong Vân Vô Ngân gật đầu với Phong Vân Tuyết, ánh mắt nhìn rất thành thục nói:
- Tuyết tỷ đi trước đi.
Phong Vân Tuyết cảm thấy hoảng hốt, dĩ nhiên nghe lời hắn ngoan ngoãn rời khỏi.
- Phong Vân Vô Ngân, phụ mẫu của ngươi đã từng phạm tội lớn, thế cho nên đúng tội than bại danh liệt, ngươi có ý kiến gì không?
Đột nhiên, trong tài họ Đạt Hề mở miệng vừa điều tra vừa hỏi Phong Vân Vô Ngân. Trong mắt, phát ra ánh sáng nghiềm ngẫm.
“Chung quy có một này, ta sẽ tự mình chém giết những người bức phụ mẫu ta phải chết! Một người cũng sẽ không bỏ qua!”
Phong Vân Vô Ngân âm thầm nói:
“Bất quá, đối với ta hiện tại mà nói, Ngạo Hàn Tông không khác một bàn tay to che trời, nếu như ta dám chống lại, khác gì tự tìm đường chết, nói một câu, lấy trứng chọi đá, đều là chỉ chính ta. Thà rằng tự tìm đường chết, không bằng ta tạm thời ẩn nhẫn!”Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Bá chủ thiên hạ
  • Phong Thần
Truyền Kỳ Võ Bá
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
Bá Y Thiên Hạ
  • Độc Cô Lãnh Giả
Làm bác sĩ trong truyện tổng tài bá đạo
  • Lừa già béo nghe gió (肥脑老驴听风)
Phần 6 END

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom