• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Bá Khí (2 Viewers)

  • Chương 28

Nếu không phải Phong Vân Vô Ngân xuất hiện. Nạp Lan Mãnh, Nạp Lan Vô Ưu chắc chắn cầm xuống hai danh ngạch! Đặc biệt Nạp Lan Vô Ưu, vốn đã nuốt một danh ngạch vào trong miệng, thời khắc cuối cùng, lại phải nôn ra! Chuyện này có thể càng thêm khó chịu hơn gấp vạn lần so với phun máu.
Nguyên bản, Nạp Lan gia tộc ổn định lấy được bốn danh ngạch, trở thành đệ nhất gia tộc Khâu Hác Thành, từ nay về sau bỏ xa năm đại gia tộc khác! Hiện nay, vừa vào vừa ra, từ bốn danh ngạch biến thành hai danh ngạch, khiến cho Phong Vân gia tộc tiếp tục chạy trước Khâu Hác Thành, ổn áp Nạp Lan gia tộc một đầu, thật là khiến cho Nạp Lan gia tộc không thể tiếp thu!
- Không... Không...
Nạp Lan Phi thình lình đứng lên, như thần kinh vươn tay chỉ, kích động chỉ vào Phong Vân Vô Ngân:
- Thằng nhãi con chó chết này cướp đi hai danh ngạch của Nạp Lan gia tộc... Không! Ta không phục! Không phục! Nạp Lan gia tộc ta không phục!
Hơn mười người trong Nạp Lan gia tộc đồng thời đứng lên, dùng ánh mắt thâm độc nhìn chằm chằm Phong Vân Vô Ngân.
Bọn họ còn không ngốc đến công nhiên làm trái bác bỏ ba vị trọng tài Ngạo Hàn Tông, ánh mắt tràn đầy phẫn nộ, lửa giận ngập trời, chỉ có thể toàn bộ phát tiết trên người Phong Vân Vô Ngân.
Thậm chí còn vài tên thành viên Nạp Lan gia tộc, đã rục rịch chuẩn bị xông lên vây công Phong Vân Vô Ngân, loạn đao phân thây, rửa sạch mối hận trong lòng.
- Làm càn!
Sau một khắc, trọng tài họ Tây Môn, Đạt Hề, Lý, đồng thời quát một tiếng. Trọng tài họ Tây Môn cười lạnh nói:
- Tất cả người của Nạp Lan gia tộc! Các ngươi muốn tạo phản? Ba người chúng ta phụng mệnh tông chủ, chủ trì thi đấu chọn lựa Khâu Hác Thành, tự thấy xử sự công chính, cân nhắc quyết định không lầm, Nạp Lan gia tộc ngươi không phục phán quyết, đó là không phục tông chủ Ngạo Hàn Tông! Hừ! Chỉ là một gia tộc của thành trì, nếu dám gian ngoan, ba người chúng ta có thể thay tông chủ, trực tiếp đồ diệt!
Ba vị trọng tài, đều là cao thủ đạt được tu vi huyền khí Hậu Thiên thập phẩm đại viên mãn, vừa phóng khí thế ra, sự áp chế trên cảnh giới, thêm lời uy hiếp, cho dù thành viên Nạp Lan gia tộc có muôn vàn bất mãn, cũng bị thắt cổ trong vô hình, tan thành tro bụi.
Ngay cả rắm cũng không dám đánh một cái!
- Vâng... Vâng... Ta... Nạp Lan gia tộc ta, phục tùng phán quyết...
Toàn bộ tức giận của Nạp Lan phi thoáng cái tan rã, gục đầu xuống đất, bất quá, ánh mắt hắn lại gắt gao tập trung Phong Vân Vô Ngân. Trong ánh mắt, ẩn chứa sát ý và oán khí vô cùng, dường như, tiểu hài đồng mười một tuổi Phong Vân Vô Ngân này, chính là kẻ thù mấy nghìn năm của gia tộc hắn vậy.
Sau khi dẹp loạn rối loạn, Phong Vân Vô Ngân mang theo Phong Vân Tuyết sắc mặt còn đang mờ mịt, và tám đệ tử các đại gia tộc thông qua chọn lựa, cùng nhau đi về phía ba trọng tài.
Cước bộ của bọn họ kích động rủn ẩy, trong mắt tràn đầy tơ máu phấn khởi, mà ngay cả thần trí, đều thoáng trở nên hoảng hốt.
Một bước lên trời!
Từ gia tộc bước vào tông môn, tuyệt đối là một bước lên trời! Cá chép vượt long môn!
Vô số vũ kỹ bí điển cao cấp! Vô số thiên tài địa bảo! Vô số nơi thí luyện đặc thù!
Con đường võ giả, chính thức mở ra!
Từ nay về sau...
Vinh hoa phú quý! Vạn người kính ngưỡng! Tôn sùng! Tài phú! Địa vị! Nữ nhân!
- Vô Ngân... Đây... Đây là đang mơ sao?
Phong Vân Tuyết lẩm bẩm nói:
- Ta... Ta dĩ nhiên thu được... Một danh ngạch nhập tông...
Nàng là thiếu nữ thiên kiêu một đời của Phong Vân gia tộc, thiên tư thẳng trời cao, lập chí muốn lấy được một danh nghạch gia nhập Ngạo Hàn Tông. Bất quá, hôm nay đánh một trận cùng Nạp Lan Mãnh, lòng tự tin ngạo ngạo của nàng đã triệt để nát bấy. Nàng vốn đã mất hết can đảm, hiện nay Phong Vân Vô Ngân thay nàng cường ngạnh đoạt tới một dah ngạch, thực sự khiến cho nàng giống như bước vào trong mây mù, rơi vào thế giới lung linh huyền ảo.
Mười người tới trước mặt ba vị trọng tài, song song đứng thẳng, trong lòng vừa thấm thỏm vừa mừng như điên...
Khí độ ba vị trọng tài viễn siêu bất kỳ một vị tộc trưởng, trưởng lão gia tộc nào đó trong Khâu Hác Thành, mắt sáng như đuốc, vừa quét về phía mười đệ tử, khiến cho tất cả bọn họ đều sinh ra một loạn cảm giác bị nhìn thấu toàn thân.
Cuối cùng, ánh mắt ba vị trọng tài đồng thời tập trung trên người Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân hơi cúi đầu, lặng lẽ không nói.
Kỳ thực, hôm nay Phong Vân Vô Ngân bại lộ thực lực, trong lòng tồn tại ý niệm đánh bạc, được ăn cả ngã về không, có thể chiếm được một danh ngạch gia nhập Ngạo Hàn Tông, vậy thì vô cùng tốt, nếu như không phải, chờ đợi chính mình là sự chèn ép, ngáng chân của các đại gia tộc...
Hiện nay, kế hoạch nhập tông, đã hoàn thành phân nửa.
Vì sao lại chỉ là hoàn thành phân nửa?
Dù sao phụ mẫu Phong Vân Vô Ngân chung quy là chết vào trong tay Ngạo Hàn Tông, chuyện này Phong Vân Vô Ngân phải suy nghĩ cả vào.
Nếu Ngạo Hàn Tông có tôn chỉ diệt cỏ diệt tận gốc, tất cả cố gắng, khổ tâm, cô đơn của Phong Vân Vô Ngân đều trở nên uổng công.
- Có thể nhập tông hay không, còn phải nhìn phán quyết của ba vị trọng tài này...
Phong Vân Vô Ngân cũng cảm thấy khẩn trương và vô cùng lo lắng.
- Các ngươi tốt!
Một lát sau, vị trọng tài họ Lý híp mắt cười:
- Chúc mừng các vị tài tuấn, thu được tư cách cơ bản tiến nhập Ngạo Hàn Tông!
- Ừm! Chi vị mới chỉ chiếm được tư cách cơ bản mà thôi! Thiên phú của chư vị, tại Khâu Hác Thành đúng là cả trăm có một. Bất quá ta muốn báo cho chư vị, dưới trướng Ngạo Hàn Tông, tổng cộng hơn mười tòa thành thị, mà lãnh thổ quốc gia của Chiến Tần đế quốc càng rộng! Năm môn phái, quản hạt 58 tòa thành trì, hàng trăm gia tộc, có thể nói, thanh tiên tài tuấn ưu tú, nhiều như sao trời, đại lục Huyền Tôn lại có cả 13 đế quốc...
- Chư vị thử nghĩ một chút, nếu như lấy toàn bộ đại lục Huyền Tôn mà nói, thiên phú của chư vị, lại được cho là cái gì?
Trọng tài họ Tây Môn nói tiếp:
- Nhớ kỹ, các vị chỉ là thiên tài của một nơi chật hẹp nhỏ bé như Khâu Hác Thành, nhưng trên thực tế không có nửa phần tiền vốn để kiêu ngạo!
Hắn vừa nói vậy, các đệ tử Khâu Hác Thành vốn đang dương dương đắc ý, tất cả đều thẹn thùng cúi đầu.
Trọng tài họ Đạt Hề tiếp tục nói:
- Những lời này của chúng ta, không phải nói coi thường chư vị, đả kích nhuệ khí của chư vị, bất quá, chính là chúng ta muốn cho các vị rõ ràng một đạo lý, con đường tu luyện của võ giả, kiêng kỵ nhất đó là kiêu căng và tự mãn! Ngày sau, chư vị tiến vào Ngạo Hàn Tông, trăm triệu không thể tự cho mình là thiên tài, bằng không, tất nhiên sẽ có hại!
- Vâng!
Mười đệ tử, bao quát cả Phong Vân Vô Ngân đều gật đầu thụ giáo.
Cũng đúng, khái niệm về thiên tài, phải có một phạm vi tiêu chuẩn để so sánh. Lần đệ tử này, là thiên tài tại Khâu Hác Thành, thế nhưng đưa mắt toàn bộ đại lục Huyền Tôn, nói khó nghe một chút, không là cái rắm gì cả!
Đừng nói đại lục Huyền Tôn, mặc dù tại đế quốc Chiến Tần, phỏng chừng cũng như cát trên sa mạc, không đủ cân lượng.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Bá chủ thiên hạ
  • Phong Thần
Truyền Kỳ Võ Bá
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
Bá Y Thiên Hạ
  • Độc Cô Lãnh Giả
Làm bác sĩ trong truyện tổng tài bá đạo
  • Lừa già béo nghe gió (肥脑老驴听风)
Phần 6 END

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom