• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Bà xã trẻ xã hội đen (3 Viewers)

  • Chương 118

Trưa hôm sau, mấy người Tần Ngôn đang ở canteen tiếp tục ríu rít bài học như thế nào bận rộn ra sao, thầy giáo biến thái như thế nào, đề bài khó giải làm sao. Mấy người than phiền rất nhiều, gần như sắp bị sách vở đè ép không dậy nổi.

"Tần Ngôn, bao giờ thì cậu đua xe với tôi?"

Tề Úc Diệu luôn giẫm một chân vào lúc mấy người đang trò chuyện khí thế ngất trời, mấy người ngồi chung nhìn về phía Tần Ngôn lạnh nhạt, vẻ mặt cô mờ mịt nói: "Tôi nói muốn đua xe với cậu khi nào?"

"Cậu, cậu mới nói hôm qua đó!"

Nhìn Tần Ngôn giả ngu, Tề Úc Diệu tức giận, cậu ta nhíu mày: "Cậu dám chơi xấu!"

"Cậu có chứng cứ à?"

Tần Ngôn ung dung nhìn cậu ta, khóe miệng hơi nhếch lên, có ai làm chứng không, ai nói đã từng hứa hẹn bằng miệng thì nhất định phải thực hiện! Lòng cô không áy náy chút nào, chuyển tầm mắt đi nơi khác, ánh mắt Tề Úc Diệu nhìn thẳng vào mặt Tần Ngôn như lửa đốt.

Tề Úc Diệu chưa từng nhìn thấy người nào chơi xấu như vậy, nhưng cậu ta cũng không còn cách nào, không thể không mang theo không cam lòng và bị lừa gạt, cậu ta chỉ có thể bỏ qua.

Nhưng muốn cậu ta buông tha thì đương nhiên cậu ta sẽ không đồng ý, cho nên đêm nay cậu ta lặp lại chiêu cũ, muốn lẻn vào ký túc xá của Tần Ngôn, nhưng lần này Tần Ngôn đã đóng chặt tất cả các cửa sổ, Tề Úc Diệu không còn cách nào để đi vào.

Nhìn Tề Úc Diệu đứng ngoài cửa sổ tức giận đến lỗ mũi cũng méo mó, Tần Ngôn vẫn ung dung đứng ở trong phòng, bên ngoài gió lạnh thổi "vù vù" khiến hai tay và lỗ mũi của Tề Úc Diệu đông lạnh đến đỏ bừng.

Cuối cùng không còn cách nào, cậu ta chỉ có thể bò xuống theo sợi dây nhưng vào lúc cậu ta sắp xuống đến đất, dây thừng đột nhiên đứt lìa, cậu ta vội vàng không kịp chuẩn bị, chỉ có thể cố gắng xoay người nhảy xuống, tránh được chỗ nguy hiểm.

"Cậu được đấy Tần Ngôn!"

Cậu ta mắng Tần Ngôn hèn hạ, Tần Ngôn đắc ý hả hê cầm cây kéo diễu võ dương oai với cậu ta, Tề Úc Diệu chưa từng bị chọc tức như vậy bao giờ, lại một lần nữa không biết làm sao. Chỉ có thể ảo não trở lại phòng của mình, vẫn nên nghĩ cách khác thôi.

Tâm trạng tốt của Tần Ngôn vẫn kéo dài đến ngày hôm sau, bởi vì hôm nay cuối cùng cô cũng thoát khỏi phiền muộn của sách vở, hãy để những cuốn ôn tập đáng ghét kia đi gặp quỷ đi!

"Thần, em về rồi!"

Cô trở về nhà với tâm trạng vui vẻ, nhưng ông quản gia nói cho cô biết, Phong Thần lại được Sở Linh Tề sắp xếp đi kiểm tra, phải đến giờ cơm tối mới có thể trở về.

Cho dù có chút thất vọng vì không thể gặp được anh trước tiên nhưng cô có thể ở cùng anh hai ngày, đối với cô mà nói thì chuyện này cũng đã rất vui mừng rồi.

Nhưng cô còn chưa đợi được Phong Thần thì một vị khách không mời mà đến đã phá hỏng tâm trạng tốt của cô, Tề Úc Diệu âm hồn bất tán xuất hiện tại phòng khách, rất có dáng vẻ 'Nếu cậu không đua xe với thì tôi nhất định sẽ quấy rầy cậu tới cùng'.

"Tại sao cậu lại xuất hiện ở đây?"

Tần Ngôn sắp bị cậu ta bức cho điên rồi, nhìn thời gian cơm tối sắp đến, nếu Phong Thần trở về mà gặp phải cảnh này thì phải làm thế nào?

"Tôi tới tính sổ với cậu đấy!"

Tề Úc Diệu vừa nghĩ tới nỗi nhục nhã tối hôm qua, khuôn mặt lập tức trở nên vặn vẹo, "Cậu ăn vạ phía trước, xúc phạm phía sau, tôi nhất thiết phải nói chuyện với người giám hộ của cậu một chút!"

Tần Ngôn lạnh mặt, "Chính bản thân cậu đần sao lại trách tôi!"

Hai người đang trợn mắt trừng nhau, đột nhiên Tề Úc Diệu lộ ra nụ cười ý vị sâu xa, Tần Ngôn lập tức cảm thấy một trận gió lạnh thổi qua cổ của mình, cả người nổi da gà.

"Ngôn Ngôn, em đang nói chuyện với ai thế?"

Giọng nói của Phong Thần truyền đến từ ngoài cửa, Tần Ngôn quay đầu sương lạnh trên mặt lập tức tan biến, "Anh về rồi à, bác sĩ nói thế nào? Nghỉ ngơi trước đã."

"Anh chính là chồng chưa cưới và người giám hộ của Tần Ngôn?"

Tề Úc Diệu quan sát người phía đối diện không chút cố kỵ, Phong Thần tháo mắt kính xuống, một đôi tròng mắt vô hồn hiện ra trước mắt cậu ta. Mặc dù người đàn ông trước mặt này không nhìn thấy nhưng vẫn không giảm thiểu phong cách bẩm sinh và quý khí thiên nhiên ưu đãi của anh.

Khóe miệng của anh khẽ nhếch lên, cả người tản ra dáng vẻ lười biếng, hình như là thật sự rất mệt mỏi, anh ngồi trên ghế sa lon điều chỉnh đến một tư thế thoải mái, lúc này mới từ từ mở miệng.

"Tôi là chồng chưa cưới của Ngôn Ngôn, về phần người giám hộ...... Bây giờ cô ấy đã tròn mười tám tuổi rồi."

Phong Thần nghe ra dò xét của đối phương, cũng có thể tưởng tượng cậu ta đang quan sát dáng vẻ của mình, "Ngôn Ngôn, cậu ấy là bạn học của em à?"

"Tôi muốn cạnh tranh với anh để theo đuổi Tần Ngôn!"

Tần Ngôn tức giận, muốn đứng dậy lý luận với cậu ta ngay lập tức nhưng Phong Thần đã giữ tay cô lại. Rất kỳ lạ, anh không nhìn thấy cô nhưng lại có thể ngăn cản động tác của cô chính xác.

Bàn tay ấm áp bao quanh quả đấm của cô, trấn an tâm tình nóng nảy của cô, Phong Thần cười nhàn nhạt nói, "Nếu như cậu có thể cướp đi, dĩ nhiên tôi sẽ không còn lời nào để nói."

"Được, anh chờ đấy!"

Dường như Tề Úc Diệu đã đạt được cơ hội rất có tính khiêu chiến, trên mặt xuất hiện vẻ hưng phấn nhao nhao muốn thử.

Tần Ngôn không biết tên Tề Úc Diệu đột nhiên xuất hiện này muốn làm cái gì, nhưng hiện giờ cô hiểu rất rõ tên đáng ghét này sẽ đảo loạn cuộc sống của cô và Phong Thần.

"Tại sao anh lại tiếp nhận khiêu chiến?"

"Anh không nói anh sẽ đón nhận mà!"

Phong Thần vô tội "Nhìn" Tần Ngôn, "Chẳng lẽ em không có lòng tin với bản thân mình? Sợ cậu ta sẽ cướp em đi sao?"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom