• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ Phụ <Nữ phối tâm nguyện thủ trát> (2 Viewers)

  • Chương 54

Edit:LinhLan601
Beta:Tề Tuyết Đồng
1.
[TG4] Chương 95: Phấn đấu đi tướng quân ( 16 )
...........
Cô vẫn luôn không có phát hiện, thì ra một người như hắn cũng có thời điểm yếu ớt như vậy. Là bởi vì từ trước tới nay hắn che dấu sự yếu đuối của mình quá tốt, cho nên làm cô đã quên, cho tới nay, mọi việc đều do hắn phải trả giá.
Hiện tại, cô mới nhận ra bản thân đã tiến vào một cái vòng luẩn quẩn, một nhiệm vụ cùng tình cảm luẩn quẩn.
Quý Lạc xoay người muốn chạy, lại không cẩn thận va vào chậu hoa dưới chân. Chậu hoa loảng xoảng một tiếng, lập tức vỡ nát. Thanh âm giữa ban đêm yên tĩnh phá lệ chói tai. Chờ Thư Ninh quay đầu lại, liền thấy Quý Lạc không biết làm gì mà đứng ở chỗ đó.
Mà Quý Lạc cũng nhìn thấy rõ đồ vật trên tay hắn, là một thanh kiếm. Thanh kiếm kia cô vô cùng quen thuộc, bởi vì kiếm tuệ* là do chính tay cô chọn lựa. Cô vẫn luôn cho rằng cô đã ném nó đi, lại không ngờ nó lại ở chỗ này của hắn.
*tuệ ( 穗 ): tua, tua rua, dây được bện lại. "kiếm tuệ": tua kiếm.
Biểu tình của Thư Ninh một chút cũng không có quẫn bách vì làm chuyện xấu, ngược lại, vẻ mặt hắn vô cùng bằng phẳng. Rõ ràng mới chỉ là một thiếu niên mười bảy tuổi, trên mặt lại phủ kín một tầng đau thương.
"Phụ thân đã nói hết cho ngươi?"
Nếu tối nay cô xuất hiện ở chỗ này, đủ để chứng minh cô đã biết tất cả. Tâm của Thư Ninh tựa như rơi vào hầm băng, rét lạnh thấu xương. Nhưng hắn không thể không duy trì biểu tình trấn định, tận lực khiến chính mình không biểu hiện quá mức để ý đến cô.
"Đúng vậy."
Thư Ninh thở dài, xoay người lại nói: "Vậy sao ngươi còn không đi?"
Thực xin lỗi, ta không muốn để nàng nhìn thấy bộ dáng chật vật này. So với việc bị nàng cự tuyệt, còn khiến ta khó chịu hơn.
Hắn đợi rất lâu, thẳng đến khi hắn cho rằng cô đã đi rồi, nhưng một thân thể ấm áp đột nhiên ôm chặt lấy hắn, mùi hương hắn quen thuộc quanh quẩn bên chóp mũi. Con ngươi hắn trừng lớn, thân thể cũng không dám động một chút, hắn sợ sẽ đánh vỡ giấc mộng đẹp đẽ này.
"Thực xin lỗi."
Đây là lần thứ hai trong ngày hôm nay hắn nghe được cô nói xin lỗi. Mỗi một lần, đều làm hắn cảm thấy sợ hãi.
"Xin lỗi vì cái gì?"
Quý Lạc hít sâu một hơi, rồi mới nói: "Thực xin lỗi, ta không thể làm như chàng mong muốn, ta không đi."
Trong nháy mắt ấy, Thư Ninh chỉ cảm thấy trong lòng run lên một chút. Thông minh như hắn, lúc này lại có chút trì độn, không hiểu lời nói của cô có ý tứ gì.
"Lời này của ngươi..... Là có ý gì?"
"Ý của ta chính là, ta thích chàng nên ta sẽ không đi."
Giờ phút này, Thư Ninh bỗng cảm thấy, hắn sống ngần ấy năm chính là vì chờ một câu nói này. Mà hiện tại, hắn đã chờ được rồi.
Hắn lập tức xoay người, ôm cô thật chặt.
Quý Lạc nhìn hắn một hồi lâu, lại nói thêm: "Thực xin lỗi."
Trong mắt Thư Ninh như có ánh nước. Hắn mỉm cười, nói: "Không quan hệ, việc đó với nàng không có quan hệ."
Nháy mắt, từng giọt nước mắt lóng lánh theo gương mặt Quý Lạc rơi xuống, một giọt lại một giọt.
Thư Ninh vội vàng giơ tay lau đi. Thời điểm hắn phát hiện không thể lau hết liền dứt khoát hôn lên đôi mắt cô. Lông mi cô run rẩy, tựa như là dòng điện tê dại khe khẽ tràn vào lòng hắn. Đôi mắt Quý Lạc hồng hồng, ánh nhìn mềm mại, tựa như đóa hoa nhài sau cơn mưa.
"Chàng...có muốn hôn ta..."
Một câu nói, liền đem toàn bộ lí trí cùng tỉnh táo trong đầu Thư Ninh đánh nát. Hắn cúi đầu, hôn xuống môi cô.
"Vậy, thanh kiếm này là do chàng lấy trộm?"
Quý Lạc dựa vào lồng ngực Thư Ninh, hỏi.
Thư Ninh bất đắc dĩ nói: "Không phải là trộm. Lúc trước, nàng chỉ lo cùng Quyết...... Ở bên cạnh hắn, cho nên đã quên đi nó."
Hắn không muốn nói ra hai chữ Quyết Y, mà thanh kiếm này, lại là ở lúc trước hắn đứng trong góc nhìn bọn họ đùa giỡn với nhau, chờ đến khi bọn họ đều đã quên nó, hắn mới động tâm tư nhặt nó về, vẫn luôn giữ lại cho tới tận hôm nay.
"Nga, vậy vì sao chàng lại thích ta?"
Vấn đề này, Thư Ninh có chút không muốn trả lời, nhưng nhìn thấy đôi mắt sáng lấp lánh của cô, hắn lại không muốn cô thất vọng.
Vì thế hắn nói: "Bởi vì nàng có thể bảo vệ ta."
Gì? Cái này mà cũng tính là thích sao?
Thư Ninh cười giảo hoạt như một con hồ ly, trong lòng lại nói, bởi vì là nàng, cho nên mới thích.
Nhưng mà Thư Ninh, người ta phải bảo vệ, không chỉ có một mình chàng.
2.
[TG4] Chương 96: Phấn đấu đi tướng quân (17)
..........
Mấy ngày nay, Quyết Y phát hiện Quý Lạc cùng Thư Ninh rất không thích hợp. Quan hệ giữa họ tựa hồ trở nên vô cùng tốt. Mãi cho đến khi hắn nhìn thấy hai người ôm nhau, hắn mới biết được, thì ra là bọn họ đã ở bên nhau.
Cảm giác bị phản bội, thống hận lập tức dâng trào trong lòng hắn. Hắn vẫn luôn cho rằng Quý Lạc thích hắn, không nghĩ tới hắn thế mà lại bại bởi một phế nhân tay trói gà không chặt.
Thư Ninh Thư Ninh Thư Ninh. Hiện tại hắn chỉ nghĩ nên giết chết Thư Ninh như thế nào mới tốt. Hắn muốn cho Thư Ninh tuyệt vọng cùng cực mà chết đi.
Chờ đến khi Thư Ninh rời khỏi, Quyết Y liền đi đến bên cạnh Quý Lạc, nói: "Ngươi cùng Thư Ninh đang ở bên nhau?"
Quý Lạc kinh ngạc vì hắn đã biết rõ, cũng không phủ nhận, ngược lại cười nói: "Đúng vậy."
Câu trả lời của cô không thể nghi ngờ càng khiến hắn càng tức giận hơn. Hắn che giấu nội tâm đang sôi trào hận ý của mình, ôn tồn nói: "Ngươi có thể ở bên ta mấy ngày không? Chỉ mấy ngày thôi."
Quý Lạc kiên quyết lắc đầu: "Không được."
Như vậy cũng không được? Quyết Y thống khổ nhìn nàng, ánh mắt đầy cầu xin: "Chỉ mấy ngày mà thôi. Sau đó, ta sẽ không bao giờ quấn lấy ngươi nữa."
Sau khi cân nhắc lợi hại, cuối cùng cô vẫn đồng ý. Như vậy cũng tốt, cô không có khả năng bảo vệ hắn cả đời. Bởi vì hiện tại, cô chỉ muốn bảo vệ duy nhất một người, người kia chính là Thư Ninh, chứ không phải là hắn.
Mấy ngày nay, Quyết Y giống như người không có việc gì làm, chỉ mang cô đi dạo khắp nơi. Mà cô bởi vì muốn bồi hắn, nên cũng không có thời gian đi gặp Thư Ninh.
Cuối cùng đến một ngày, Quyết Y đột nhiên muốn đưa cô đi uống rượu. Trong lòng Quý Lạc lập tức sinh ra cảnh giác. Vị diện trước cũng có thời điểm như thế này. Tuy rằng cô cảm thấy Quyết Y sẽ không làm như vậy, nhưng lòng người khó phòng, cô chỉ dám nhấp một chút rượu trong ly.
Nhưng dần dần, cô cảm giác thân thể có chút vô lực. Quả nhiên, cô vẫn trúng kế. Quý Lạc nỗ lực ổn định thân mình, không để Quyết Y nhìn ra khác thường.
Thấy hai tay Quyết Y đang định chụp xuống, Quý Lạc liền nghe thấy giọng nói của Thư Ninh.
Hắn nói: "Các ngươi mang ta tới nơi này làm gì?"
Quý Lạc muốn mở miệng nói chuyện, lại phát hiện bản thâm không thể phát ra âm thanh, thậm chí, thân mình còn không thể nhúc nhích.
Quyết Y thấy vậy liền vừa lòng cười một tiếng. Lúc này hắn mới đi ra bên ngoài.
Sự xuất hiện của hắn làm Thư Ninh cực kì sửng sốt. Nhưng rất nhanh hắn liền phục hồi tinh thần lại, đứng ở nơi đó không nói chuyện. Cuối cùng vẫn là Quyết Y thiếu kiên nhẫn trước: "Ngươi không hỏi ta vì sao lại sai người đưa ngươi tới nơi này?"
"Còn cần phải hỏi sao? Nếu ta đoán không sai, Lạc Lạc cũng ở chỗ này, cho nên, hiện tại nàng ấy đâu rồi?"
"Ngươi không cần biết. Sau khi ngươi chết, nàng ấy chính là của ta."
"Quả nhiên."
Ánh mắt châm chọc của Thư Ninh làm tim hắn đau đớn. Hắn cầm lấy thanh chủy thủ trên bàn, kề lên cổ Thư Ninh: "Ngươi không sợ chết?"
"Sợ, nhưng ngươi sẽ để ta sống sao?"
Quyết Y cười ha ha hai tiếng, sau đó mới nói: "Thư Ninh à Thư Ninh, ngươi vẫn thông minh như vậy, nhưng thực đáng tiếc, đúng là sẽ không."
Nói xong, hắn liền ra hiệu cho người bên cạnh. Người nọ lập tức tiến lên, không chút khách khí xé rách quần áo của Thư Ninh. Chờ đến khi trên cổ Thư Ninh lộ ra da thịt tuyết trắng, người nọ liền cười gian hai tiếng rồi muốn hôn lên.
Nhưng lúc này, Thư Ninh lại bắt đầu ho khan kịch liệt. Quý Lạc ở trong phòng nghe thấy vô cùng khó chịu. Cô gian nan dùng chân móc lấy trâm cài tóc bị ném cách đó không xa trên mặt đất.
Thư Ninh ho khù khụ, trong miệng chậm rãi chảy ra máu tươi, tên kia hoảng sợ, trực tiếp nhảy ra cách Thư Ninh mấy mét.
Khóe môi Thư Ninh nở ra một nụ cười sáng lạn. Hắn nhỏ giọng nói: "Vốn dĩ ta cũng không còn sống được bao lâu nữa, ngươi có thể còn có cơ hội. Nhưng hiện tại, ngươi thua rồi."
Lần này nên là hắn nói xin lỗi với cô. Lạc Lạc, thực xin lỗi, ta phải đi trước một bước.
========
#Lảm nhảm:
✔Ko bít nói j hơn, ngoài 1 lời xin lỗi gửi đến các nàng, hôm nay vốn định sẽ đăng 7 chương nhưng người beta cho truyện vẫn chưa beta, vì thế nên tạm thời sẽ ko đăng đc, đăng trước 2 chương cho các nàng đã vậy, có j ngày mai ta sẽ cố gắng dành thời gian để đăng 5 chương còn lại>=======
#Ấn ngôi sao>< và comment ủng hộ nhé các nàng~
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom