• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ Phụ <Nữ phối tâm nguyện thủ trát> (1 Viewer)

  • Chương 53

Beta:Minh Nguyệt

1.

[TG4] Chương 93: Phấn đấu đi tướng quân ( 14 )

........

Quý Lạc chỉ cảm thấy tiểu tính tình của Quyết Y lại tái phát, cô quay đầu lại chuẩn bị cùng đi với Thư Ninh, mới vừa vươn tay, thì Thư Ninh lại tránh khỏi, một mình một người đi ra ngoài.

Chẳng lẽ hai người này cùng lúc tái phát tiểu tính tình? Quý Lạc thu hồi tay lại, cũng đi ra ngoài.

Quyết Y quả thật rất để ý đến Quý Lạc, ngoài động có rất nhiều người quen thuộc đang đứng, xem ra hắn đã gọi cả binh lính tới.

Quý Lạc mới đi ra ngoài, những người đó liền nhìn thấy cô, lập tức cung kính mà gọi: "Quý tướng quân."

Thanh âm chỉnh tề to lớn vang dội, nhưng thật ra làm cô lắp bắp kinh hãi.

Làm Quý Lạc không nghĩ tới chính là, cô ở cái vị diện này thế nhưng đã được hai năm, trong lúc này cô có cùng Nhị Linh liên hệ quá, nhưng mà tới cả Nhị Linh cũng không biết đây là có chuyện gì, mà Quý Lạc lúc này mới tỉnh ngộ lại, nhận nhiệm vụ là phải bảo vệ Quyết Y, vậy chẳng phải là cô phải bảo vệ hắn cả đời?

Không sai, lý giải như vậy nói là có thể nghĩ thông suốt, Quý Lạc quả thực là khóc không ra nước mắt, đây rốt cuộc là cái nhiệm vụ gì vậy a.

Điều duy nhất làm cô vui mừng chính là, trong mấy năm nay Quyết Y luyện võ công nhưng thật ra rất không tồi, bởi vì như vậy, cô còn được hoàng đế ban thưởng cho rất nhiều bảo bối, nghĩ như vậy thì cũng không phải không có an ủi.

"A Lạc."

Quý Lạc còn đang thầm cảm thán, thì từ phía sau liền truyền đến thanh âm của Quyết Y, mấy năm nay Quyết Y đã cao hơn rất nhiều, đứng ở trước mặt Quý Lạc thì đã cao hơn cô tới nửa cái đầu, hơn nữa vẻ ngây ngô trẻ con trên mặt đã bớt đi ít nhiều, hiện tại hắn là đối tượng được rất nhiều tiểu thư khuê các ái mộ.

Trên tay hắn cầm hai thanh kiếm, hắn bỗng đưa một thanh trong đó cho cô, Quý Lạc nghi hoặc nhìn hắn, hắn liền giải thích: "Hai năm trước ta bại bởi ngươi, hiện tại ta muốn cùng ngươi so lại một lần nữa."

Quý Lạc dương môi, tiếp nhận thanh kiếm kia, nói: "Được, hãy cho ta nhìn xem ngươi đã tiến bộ được bao nhiêu."

Hai người ngươi tới ta đi, ai cũng không chiếm được tiện nghi của đối phương, so sánh với hai năm trước, thì kiếm pháp của Quyết Y đã luyện được vô cùng thuần thục, nhất chiêu nhất động đều làm người khác tán thưởng không thôi.

Cuối cùng, kiếm của Quyết Y lại giống như hai năm trước, bị Quý Lạc đánh bay.

Vẻ mặt Quyết Y ưu thương mà nhìn trời: "Vẫn không được, xem ra ngươi còn phải tiếp tục dạy ta."

Tâm tư nhỏ này của hắn sao Quý Lạc có thể không nhận ra, Quý Lạc liền từ chối: "Không cần, ngươi quá ngốc, ta muốn từ bỏ ngươi."

"Ngươi có phải muốn đi dạy cho Thư Ninh đúng không?"

Quyết Y tức giận hỏi, tươi cười trên mặt Quý Lạc lập tức biến mất, mấy năm nay Quyết Y vẫn luôn không có cho Thư Ninh sắc mặt tốt, cho dù là phát cáu thì cũng nên đủ rồi.

"Tự ngươi chơi đi, ta đi đây."

Nói xong, cũng mặc kệ Quyết Y đang gọi to ở phía sau, cô liền trực tiếp rời đi.

Mới cửa cung ra, cô liền nhìn thấy thân ảnh của Thư Ninh, hắn vẫn thích đem bản thân bọc đến kín mít, nhưng lại che lấp không được dung mạo của hắn, chỉ cần nhìn bóng dáng thôi là có thể nháy mắt hạ gục được vô số thiếu nữ.

Quý Lạc vừa đi phía sau hắn vừa cảm thán, Quyết Y cao hơn cô còn chưa tính, vì sao Thư Ninh thoạt nhìn gầy yếu như vậy mà cũng cao hơn so với cô?

Cô đang muốn dọa hắn một cái, ai ngờ hắn hình như phát hiện mà bỗng quay đầu lại, nhưng thật ra suýt nữa đã dọa sợ Quý Lạc.

"Thư Ninh, vì sao mỗi lần ngươi đều có thể phát hiện ra ta?"

Giọng nói của cô rất có ý tứ oán trách, Thư Ninh chỉ cười nhạt không nói.

Bởi vì mùi hương trên người cô sớm đã khắc vào trong tận tâm khảm của hắn.

"Hôm nay phụ thân ngươi lại mời ta đến nhà ngươi ăn cơm?"

Thư Ninh mỉm cười gật đầu, sau đó liền lên xe ngựa, tiếp theo duỗi tay muốn kéo Quý Lạc lên, tay Quý Lạc vừa mới đặt vào tay hắn, liền cảm thấy vô cùng quen thuộc, trong ngây người cô đã bị Thư Ninh kéo lên xe, có chút không đứng vững, liền cùng Thư Ninh ngã ở bên trong xe ngựa lót thảm mềm mại.

Nếu bị ngã chính là Quyết Y, khẳng định hắn sẽ đẩy cô ra rồi lùi sang một bên, nhưng người trước mặt lại là Thư Ninh, là người nhỏ tuổi hơn cô nhưng từ trước tới nay lại luôn bao dung cô, Thư Ninh.

"Ngươi......"

2.

[TG4] Chương 94: Phấn đấu đi tướng quân ( 15 )

..........

Ánh mắt Thư Ninh thâm trầm tựa biển, tựa hồ trong nháy mắt có vô vàn gợn sóng, nhưng giây tiếp theo lại khôi phục thành bộ dáng vốn có.

"Ngươi là ai?"

Vì sao cô lại từ trên người hắn thấy được bóng dáng của Quý Bắc, thật lâu trước kia cô đã cảm thấy quen thuộc, hiện tại lại càng làm cô khiếp sợ hơn.

Cô xuyên qua hắn mà nhìn một người khác, Thư Ninh tình nguyện cô không thích hắn cũng không muốn cô đem hắn trở thành người thế thân, hắn là Thư Ninh, không phải là người khác.

Vì thế hắn chật vật mà đẩy Quý Lạc ra, Quý Lạc còn chưa có phục hồi tinh thần lại, thân thể liền đụng phải vách tường của xe, vang lên một tiếng phang, trong lòng Thư Ninh có chút hối hận, hắn không nên dùng sức như vậy.

Cơn đau làm Quý Lạc nháy mắt tỉnh táo lại, cô cười bản thân quá ngốc, loại chuyện này làm sao sẽ phát sinh, nhưng cô lại thầm thấy chút may mắn, nếu cô đã có thể xuyên qua các vị diện làm nhiệm vụ, vậy Quý Bắc cũng có thể hay không......

Không có khả năng, Quý Bắc còn đang ở trong một thế giới khác sống rất tốt.

Nghĩ như vậy, cô vẫn là nhịn không được mà đem ánh mắt đặt ở trên người Thư Ninh.

Thư Ninh quay đi không muốn để cô nhìn thấy biểu tình của bản thân, sau đó nói: "Quý tướng quân, ta là Thư Ninh."

Hắn tức giận, từ trước đến nay, cô chưa bao giờ nghe Thư Ninh gọi cô là Quý tướng quân. Đúng rồi, cô biểu hiện rõ ràng như thế, mà Thư Ninh lại là người cực kỳ thông minh, sao có thể không nhìn ra?

"Thực xin lỗi."

Quý Lạc xin lỗi, Thư Ninh chính là Thư Ninh, sao cô lại có thể đem hắn nhìn thành Quý Bắc?

Thư Ninh an tĩnh mà cầm lấy một quyển sách rồi lật từng trang, không có đáp lại cô.

Quý Lạc ở trong lòng thầm mắng bản thân quá ngu ngốc, hiện tại chỉ có thể nghĩ cách để dỗ tốt Thư Ninh.

Mãi cho đến lúc ăn cơm, Thư Ninh đều không có quan tâm cô, lúc trước tốt xấu gì thì hắn còn gắp đồ ăn cho cô, nghĩ như vậy, chiếc đũa trong tay Quý Lạc không tự giác mà hướng về phía món gà cô yêu thích nhất, nhưng mà lại bị một đôi đũa khác chặn lại, là Thư Ninh.

Thái độ của hắn rất rõ ràng, chính là không muốn cho cô ăn, Quý Lạc xoay chiếc đũa qua một hướng khác, duỗi về chiếc đĩa có gà Cung Bảo, quả nhiên lại bị hắn chặn, chờ thời điểm cô thử kẹp một miếng thịt viên tứ hỉ, Thư Ninh lại không có ngăn cản cô, mà là yên lặng gắp rau xanh lên ăn.

Cha của Thư Ninh ở bên cạnh thì đang cười đến rất vui vẻ, cho đến khi Thư Ninh bắn một ánh mắt tựa tiếu phi tiếu* qua thì ông mới lập tức thu liễm nụ cười lại.

*Cười như không cười

Sau khi cơm nước xong, Thượng Thư liền nói Quý Lạc bồi ông đi dạo tiêu cơm, đi được một nửa, ông đột nhiên nói: "Hôm nay ngươi chọc thằng bé tức giận?"

Quý Lạc tự nhiên biết người mà Thượng Thư nói tới là ai, cô gật gật đầu.

Thượng Thư thở dài, nói: "Ngươi có biết Ninh nhi vì sao không cho ngươi ăn đồ ăn đó không?"

Vì sao? Không phải bởi vì hắn tức giận sao?

"Mấy năm nay, thức ăn và điểm tâm mà ngươi ăn ở đây, đều là do thằng bé tự mình làm. Thời điểm vừa mới bắt đầu, tay thằng bé toàn là vết thương, ta từng hỏi hắn vì sao lại cứ cố chấp như vậy, đem bản thân làm cho thương tích chồng chất, nhưng hắn lại nói với ta hắn rất thỏa mãn."

Ý tứ trong lời nói của Thượng Thư đã vô cùng rõ ràng, Quý Lạc lại như bị nghẹn ở trong họng, một vài đáp án đã từng nghĩ qua đều không đúng, cô làm sao cũng không nghĩ tới Thư Ninh thế nhưng lại thích cô, cho nên hôm nay cô đã làm cái gì, cô lại đi coi Thư Ninh thành một người khác, không chỉ có làm tổn thương lòng kiêu ngạo của hắn, mà cũng gián tiếp làm hắn cảm thấy mấy năm nay vẫn luôn là hắn tự mình đa tình.

"Ngươi thích Ninh nhi sao?"

Thích sao? Cô không biết, càng tiếp xúc với người đó trong vị diện, tâm của cô cũng càng ngày càng mềm, dần dần cô liền càng ngày càng không quản được tâm của bản thân.

Quý Lạc không có trả lời vấn đề của Thượng Thư, nhưng cô lại cầm lòng không đậu mà đi tới chỗ của Thư Ninh, xuyên qua hoa viên, cô liền nhìn thấy Thư Ninh đang khoác một chiếc áo khoác màu trắng ngồi ở trên ghế đá, hắn cúi đầu giống như đang xem thứ gì đó.

=======
#Lảm nhảm:
✔Xin lỗi vì CN ko đăng đc cho các nàng, nguyên nhân là do ta quá lười>=======
#Ấn ngôi sao>< và comment ủng hộ nhé các nàng~
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom