Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 57
Beta:Minh Nguyệt
1.
[TG5] Chương 100: Tiến sĩ đại nhân hôn một cái ( 3 )
..........
Đi cùng Lâm Hiên còn có năm người khác, bốn nam một nữ, những chàng trai đó đối với chuyện cô gia nhập thì không có ý kiến gì hết, mà cô gái còn lại thì lập tức tỏ vẻ bất mãn.
"Lâm Hiên, anh có lầm hay không? Nhìn bộ dáng cô ta xao vàng vọt thì sẽ chỉ biết mang lại phiền toái cho chúng ta thôi, em không đồng ý cho cô ta gia nhập."
Lời nói của cô kỳ thật cũng không sai, đây đã không còn là xã hội lúc trước có thể tùy ý giúp đỡ mọi người, nếu thật sự mang theo một người không hề trợ giúp được bọn họ, đến lúc đó không chỉ có sẽ liên lụy đến bọn họ, ngay cả đồ ăn không còn thừa nhiều lắm đều phải chia cho cô một nửa.
Nghĩ vậy, tâm của một vài người liền bắt đầu dao động, Lâm Hiên vốn đang nghĩ làm anh hùng cũng bắt đầu suy xét lại, rốt cuộc chờ lát nữa hắn còn muốn đi tìm bạn gái của mình, nếu thêm một người nữa mà nói thì quả thật có chút khó khăn.
Hắn còn đang do dự, thì Quý Lạc đã mở miệng. Thanh âm cô vô cùng khàn, nghe giống như là đã lâu không nói chuyện: "Không cần phiền mọi người, tôi tự mình...... Đi."
Cô gái kia thấy cô thức thời như vậy thì rốt cuộc cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó giữ chặt Lâm Hiên nói: "Nếu người ta đã nói như vậy, thì chúng ta cũng nên đi thôi, lúc trước thiếu chút nữa là cô ta đã bị tang thi ăn mất, chúng ta cứu cô ta đã là tận tình tận nghĩa lắm rồi."
Quý Lạc nghe được cô ta ở nơi đó tự biên tự diễn bỗng có loại cảm giác tốt đẹp hết chỗ nói rồi, dứt khoát xoay người đi về hướng ngược lại, dù sao cô cũng không muốn theo chân bọn họ cùng nhau đi.
Đến nỗi Lâm Hiên vốn còn có chút do dự, nhưng thấy Quý Lạc sảng khoái mà rời đi, trong lòng liền không còn rối rắm, dù sao cũng là do chính cô tự đi, cũng không phải là do hắn đuổi cô đi, nghĩ như vậy, Lâm Hiên không hề còn gánh nặng nữa mà hướng phía cầu thang đi đến.
Đại khái đi được vài dặm đường, Quý Lạc liền muốn ngồi nghỉ một lát, mới vừa ngồi xuống, cô liền nghe thấy có người ở phía sau lưng cô nói: "Nhìn xem tôi đã thấy được gì này? Một con người có ý thức của tang thi?"
Đờ mờ, thế mà cũng có thể bị phát hiện? Quý Lạc mang theo tâm lý may mắn, nghĩ cho dù chết cũng không quay đầu, người nọ lại vòng tới trước mặt cô, Quý Lạc ngẩng đầu, chỉ thấy người nọ mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, ở thời điểm tất cả mọi người mặt xám mày tro thì chỉ có một mình hắn là quanh thân không dính bụi trần, cho dù là áo sơ mi trắng thì cũng không nhìn ra được một chút vết bẩn trên mặt áo.
Tóc mái hắn che khuất đi đôi mắt, nhưng chỉ cần nhìn khuôn mặt củ ấu rõ ràng của hắn thì liền biết hắn nhất định lớn lên rất tuấn tú, mà giờ phút này, hắn cũng rất có hứng thú mà nhìn chằm chằm cô, như là đang nhìn một món đồ gì thú vị lắm.
Quý Lạc liền bắt đầu giả chết, không cho hắn bất kì cái đáp lại nào, hắn dứt khoát làm tới ngồi xuống bên cạnh cô, sau đó từ vaili xách tay mang theo lấy ra một quyển notebook, ngón tay thon dài giống như đàn dương cầm ghi lại thứ gì đó ở trên máy tính, hắn một bên ghi một bên nói: "Đừng giả vờ nữa, có thể nói tôi và cô đều đang đi chung một con thuyền, cô biết né tránh chướng ngại, thời điểm mệt mỏi thậm chí còn biết nghỉ ngơi, cho nên cô vẫn còn lưu lại ký ức của con người đúng không?"
Xem ra hắn cũng không có hoàn toàn đoán được, Quý Lạc thở dài nhẹ nhõm một hơi, ngàn vạn lần không nên để cho hắn biết bản thân vẫn là một người bình thường, để cho hắn cho rằng bản thân chỉ còn lưu lại ý thức của con người thì mới tốt.
Vì thế cô liền thấp giọng rống lên vài tiếng ngao ô ngao ô, tỏ vẻ bản thân đáp lại, mà hắn lại một phen kéo khẩu trang của cô xuống, Quý Lạc tức khắc 囧, cô liền đem lợi bị lộ ra và hàm răng thu trở về.
"Ừm, bên ngoài cũng không có nhiều biến hóa, thậm chí cũng không có hư thối."
Sau khi hắn đem vài điều này ghi lại, thì mới khép notebook lại, sau đó nói: "Tôi tên là Cố Tiếu, gọi hai tiếng nghe thử xem?"
Quý Lạc như hắn mong muốn mà nói hai tiếng ngao ô ngao ô, sau đó liền nhìn thấy hắn hiểu rõ gật đầu, nói: "Đã biết, cô tên là ngao ô, về sau tôi sẽ gọi cô là ô ô đi."
Quý Lạc hộc máu, cô khi nào thì tên là ngao ô?
2.
[TG5] Chương 101: Tiến sĩ đại nhân hôn một cái ( 4 )
..........
Lúc này, Quý Lạc mới bắt đầu sờ móng tay của bản thân, cô đang suy xét có nên cào chết người trước mặt này hay không, dù sao lấy thể chất hiện tại của cô, hẳn là có thể đánh thắng được hắn, hơn nữa, hắn đã biết bí mật của cô, tuy rằng không phải toàn bộ, nhưng nếu để cho người khác biết được, thì chính là điểm trí mạng đối với cô.
Mà hiện tại chính là thời cơ tốt, Cố Tiếu đang đưa lưng về phía cô, hắn đang thu thập vali xách tay của bản thân, nếu cô cẩn thận một chút, thậm chí có thể làm tới thần không biết quỷ không hay.
Ba bước, hai bước, một bước, Quý Lạc nâng tay lên, răng nanh trong miệng cũng lộ ra, vạn nhất nếu móng tay không dùng được, thì vô còn có miệng mà.
Mắt thấy tay sắp đụng tới vai hắn, Cố Tiếu đột nhiên không kịp phòng ngừa mà quay đầu lại làm cô vội vàng thu hồi tay, nhưng mà miệng vẫn là một bộ dáng muốn cắn người, trong lòng cô thoáng hiện lên các loại ý niệm tới tới lui lui. Xong rồi, bị phát hiện rồi, nên đánh bừa hay là bỏ chạy?
Cô còn chưa kịp nghĩ xong nên làm thế nào cho tốt, miệng đã bị nhét vào một thứ đồ vật, Quý Lạc trợn mắt nhìn xuống phía dưới, liền thấy được một củ cà rốt đỏ phấn nộn, mà củ cà rốt này không biết sao lại xui xẻo mà vừa lúc dừng ở dưới răng nanh của cô.
"Chỉ có cái này thôi, tạm chấp nhận nghiến răng đi." Hắn thấy cà rốt ngoài miệng Quý Lạc có chút lệch, liền bình tĩnh mà lấy nó xuống, sau đó tìm góc độ mà hắn cho rằng rất hoàn mỹ rồi lại bỏ vào miệng cho cô, "Cứ như vậy đi, chờ tôi nghiên cứu ra nước thuốc rồi lại cho cô đổi thứ mới."
Quý Lạc vốn dĩ muốn cùng hắn liều mạng nghe thấy một câu này liền áp xuống cái ý niệm đó, nghiên cứu nước thuốc? Cố Tiếu...... Đờ mờ, hắn sẽ không phải là Cố tiến sĩ nghiên cứu ra được virus khắc chế tang thi chứ?
Ở trong cốt truyện miêu tả về hắn
rất ít, điều duy nhất biết được chính là hắn là một thiên tài, là thiên tài đã nghiên cứu ra được giải dược virus khắc chế tang thi.
Nhưng mà hắn làm người thì rất là kiêu ngạo kỳ quái, đến cuối cùng cũng không có lợi dụng được hắn tạo ra dược để cứu vớt địa cầu.
Tổng thể mà nói, đây là một người tùy hứng có thực lực.
Xem ra, muốn hoàn thành nhiệm vụ thật đúng là không thể không yêu cầu hắn.
Không bằng, trước lấy được hảo cảm của hắn đã?
Quý Lạc muốn nở một nụ cười để lấy lòng hắn, hậu quả đúng như cô mong muốn đối phương sau khi nhìn thấy liền sợ ngây người, cô dự tính rèn sắt khi còn nóng tiếp tục gia tăng độ hảo cảm, kết quả đối phương không chút do dự đem khẩu trang lúc trước mở ra lấy sét đánh không kịp bưng tai mà giúp cô mang lại, sau đó nói: "Chỉ là một cây cà rốt mà thôi, không cần cảm kích tôi như vậy."
Nội tâm tan vỡ!
May mà Cố Tiếu không có đuổi cô đi, vì thế cô liền có lý do quang minh chính đại mà tiếp cận hắn, nếu hắn không có đeo vào cổ cô một sợi dây thừng thì lại càng tốt.
Cô còn nhớ rõ Cố Tiếu vừa rồi một bên đưa cho cô một sợi dây thừng một bên lẩm bẩm tự nói: "Tuy rằng có khả năng cô giống với tang thi thông minh, nhưng mà để ngừa vạn nhất, tôi liền phá lệ dẫn cô vậy."
Sau đó, Quý Lạc đã trở thành động vật nào đó bị hắn "Dẫn".
Nghĩ đến đây, cô liền muốn ngửa mặt lên trời hét to, đây là cái nhiệm vụ gì vậy a, cô một lần so với một lần càng không làm nên trò trống gì, lần này tốt xấu gì cũng là một tang thi hoàng, thế nhưng một chút năng lực cũng không có.
Bởi vì mang theo Quý Lạc, nên một đường này Cố Tiếu đi rất an toàn, tang thi từ bên cạnh hắn đi qua cũng đều không có liếc nhìn hắn một cái. Cố Tiếu luôn luôn sợ phiền toái đối với chuyện này rất là vừa lòng, mở vali xách tay ra rồi lấy ra một món đồ, nói: "Này, thưởng cho cô, vốn dĩ chỉ còn có một cây cuối cùng, nhưng mà cô lại nghe lời như vậy, cho nên vali xách tay lại nhiều ra thêm một cây."
Giờ khắc này, Quý Lạc thập phần hy vọng bản thân thật sự không có đầu óc, như vậy liền không cần phải trở thành người không có đầu óc bị lừa gạt.
======
#Lảm nhảm:
✔Sau bao ngày thất hứa thì rút cục cx hoàn thành lời hứa đối với các nàng rùi>======
#Ấn ngôi sao>< và comment ủng hộ nhé các nàng~
1.
[TG5] Chương 100: Tiến sĩ đại nhân hôn một cái ( 3 )
..........
Đi cùng Lâm Hiên còn có năm người khác, bốn nam một nữ, những chàng trai đó đối với chuyện cô gia nhập thì không có ý kiến gì hết, mà cô gái còn lại thì lập tức tỏ vẻ bất mãn.
"Lâm Hiên, anh có lầm hay không? Nhìn bộ dáng cô ta xao vàng vọt thì sẽ chỉ biết mang lại phiền toái cho chúng ta thôi, em không đồng ý cho cô ta gia nhập."
Lời nói của cô kỳ thật cũng không sai, đây đã không còn là xã hội lúc trước có thể tùy ý giúp đỡ mọi người, nếu thật sự mang theo một người không hề trợ giúp được bọn họ, đến lúc đó không chỉ có sẽ liên lụy đến bọn họ, ngay cả đồ ăn không còn thừa nhiều lắm đều phải chia cho cô một nửa.
Nghĩ vậy, tâm của một vài người liền bắt đầu dao động, Lâm Hiên vốn đang nghĩ làm anh hùng cũng bắt đầu suy xét lại, rốt cuộc chờ lát nữa hắn còn muốn đi tìm bạn gái của mình, nếu thêm một người nữa mà nói thì quả thật có chút khó khăn.
Hắn còn đang do dự, thì Quý Lạc đã mở miệng. Thanh âm cô vô cùng khàn, nghe giống như là đã lâu không nói chuyện: "Không cần phiền mọi người, tôi tự mình...... Đi."
Cô gái kia thấy cô thức thời như vậy thì rốt cuộc cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó giữ chặt Lâm Hiên nói: "Nếu người ta đã nói như vậy, thì chúng ta cũng nên đi thôi, lúc trước thiếu chút nữa là cô ta đã bị tang thi ăn mất, chúng ta cứu cô ta đã là tận tình tận nghĩa lắm rồi."
Quý Lạc nghe được cô ta ở nơi đó tự biên tự diễn bỗng có loại cảm giác tốt đẹp hết chỗ nói rồi, dứt khoát xoay người đi về hướng ngược lại, dù sao cô cũng không muốn theo chân bọn họ cùng nhau đi.
Đến nỗi Lâm Hiên vốn còn có chút do dự, nhưng thấy Quý Lạc sảng khoái mà rời đi, trong lòng liền không còn rối rắm, dù sao cũng là do chính cô tự đi, cũng không phải là do hắn đuổi cô đi, nghĩ như vậy, Lâm Hiên không hề còn gánh nặng nữa mà hướng phía cầu thang đi đến.
Đại khái đi được vài dặm đường, Quý Lạc liền muốn ngồi nghỉ một lát, mới vừa ngồi xuống, cô liền nghe thấy có người ở phía sau lưng cô nói: "Nhìn xem tôi đã thấy được gì này? Một con người có ý thức của tang thi?"
Đờ mờ, thế mà cũng có thể bị phát hiện? Quý Lạc mang theo tâm lý may mắn, nghĩ cho dù chết cũng không quay đầu, người nọ lại vòng tới trước mặt cô, Quý Lạc ngẩng đầu, chỉ thấy người nọ mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, ở thời điểm tất cả mọi người mặt xám mày tro thì chỉ có một mình hắn là quanh thân không dính bụi trần, cho dù là áo sơ mi trắng thì cũng không nhìn ra được một chút vết bẩn trên mặt áo.
Tóc mái hắn che khuất đi đôi mắt, nhưng chỉ cần nhìn khuôn mặt củ ấu rõ ràng của hắn thì liền biết hắn nhất định lớn lên rất tuấn tú, mà giờ phút này, hắn cũng rất có hứng thú mà nhìn chằm chằm cô, như là đang nhìn một món đồ gì thú vị lắm.
Quý Lạc liền bắt đầu giả chết, không cho hắn bất kì cái đáp lại nào, hắn dứt khoát làm tới ngồi xuống bên cạnh cô, sau đó từ vaili xách tay mang theo lấy ra một quyển notebook, ngón tay thon dài giống như đàn dương cầm ghi lại thứ gì đó ở trên máy tính, hắn một bên ghi một bên nói: "Đừng giả vờ nữa, có thể nói tôi và cô đều đang đi chung một con thuyền, cô biết né tránh chướng ngại, thời điểm mệt mỏi thậm chí còn biết nghỉ ngơi, cho nên cô vẫn còn lưu lại ký ức của con người đúng không?"
Xem ra hắn cũng không có hoàn toàn đoán được, Quý Lạc thở dài nhẹ nhõm một hơi, ngàn vạn lần không nên để cho hắn biết bản thân vẫn là một người bình thường, để cho hắn cho rằng bản thân chỉ còn lưu lại ý thức của con người thì mới tốt.
Vì thế cô liền thấp giọng rống lên vài tiếng ngao ô ngao ô, tỏ vẻ bản thân đáp lại, mà hắn lại một phen kéo khẩu trang của cô xuống, Quý Lạc tức khắc 囧, cô liền đem lợi bị lộ ra và hàm răng thu trở về.
"Ừm, bên ngoài cũng không có nhiều biến hóa, thậm chí cũng không có hư thối."
Sau khi hắn đem vài điều này ghi lại, thì mới khép notebook lại, sau đó nói: "Tôi tên là Cố Tiếu, gọi hai tiếng nghe thử xem?"
Quý Lạc như hắn mong muốn mà nói hai tiếng ngao ô ngao ô, sau đó liền nhìn thấy hắn hiểu rõ gật đầu, nói: "Đã biết, cô tên là ngao ô, về sau tôi sẽ gọi cô là ô ô đi."
Quý Lạc hộc máu, cô khi nào thì tên là ngao ô?
2.
[TG5] Chương 101: Tiến sĩ đại nhân hôn một cái ( 4 )
..........
Lúc này, Quý Lạc mới bắt đầu sờ móng tay của bản thân, cô đang suy xét có nên cào chết người trước mặt này hay không, dù sao lấy thể chất hiện tại của cô, hẳn là có thể đánh thắng được hắn, hơn nữa, hắn đã biết bí mật của cô, tuy rằng không phải toàn bộ, nhưng nếu để cho người khác biết được, thì chính là điểm trí mạng đối với cô.
Mà hiện tại chính là thời cơ tốt, Cố Tiếu đang đưa lưng về phía cô, hắn đang thu thập vali xách tay của bản thân, nếu cô cẩn thận một chút, thậm chí có thể làm tới thần không biết quỷ không hay.
Ba bước, hai bước, một bước, Quý Lạc nâng tay lên, răng nanh trong miệng cũng lộ ra, vạn nhất nếu móng tay không dùng được, thì vô còn có miệng mà.
Mắt thấy tay sắp đụng tới vai hắn, Cố Tiếu đột nhiên không kịp phòng ngừa mà quay đầu lại làm cô vội vàng thu hồi tay, nhưng mà miệng vẫn là một bộ dáng muốn cắn người, trong lòng cô thoáng hiện lên các loại ý niệm tới tới lui lui. Xong rồi, bị phát hiện rồi, nên đánh bừa hay là bỏ chạy?
Cô còn chưa kịp nghĩ xong nên làm thế nào cho tốt, miệng đã bị nhét vào một thứ đồ vật, Quý Lạc trợn mắt nhìn xuống phía dưới, liền thấy được một củ cà rốt đỏ phấn nộn, mà củ cà rốt này không biết sao lại xui xẻo mà vừa lúc dừng ở dưới răng nanh của cô.
"Chỉ có cái này thôi, tạm chấp nhận nghiến răng đi." Hắn thấy cà rốt ngoài miệng Quý Lạc có chút lệch, liền bình tĩnh mà lấy nó xuống, sau đó tìm góc độ mà hắn cho rằng rất hoàn mỹ rồi lại bỏ vào miệng cho cô, "Cứ như vậy đi, chờ tôi nghiên cứu ra nước thuốc rồi lại cho cô đổi thứ mới."
Quý Lạc vốn dĩ muốn cùng hắn liều mạng nghe thấy một câu này liền áp xuống cái ý niệm đó, nghiên cứu nước thuốc? Cố Tiếu...... Đờ mờ, hắn sẽ không phải là Cố tiến sĩ nghiên cứu ra được virus khắc chế tang thi chứ?
Ở trong cốt truyện miêu tả về hắn
rất ít, điều duy nhất biết được chính là hắn là một thiên tài, là thiên tài đã nghiên cứu ra được giải dược virus khắc chế tang thi.
Nhưng mà hắn làm người thì rất là kiêu ngạo kỳ quái, đến cuối cùng cũng không có lợi dụng được hắn tạo ra dược để cứu vớt địa cầu.
Tổng thể mà nói, đây là một người tùy hứng có thực lực.
Xem ra, muốn hoàn thành nhiệm vụ thật đúng là không thể không yêu cầu hắn.
Không bằng, trước lấy được hảo cảm của hắn đã?
Quý Lạc muốn nở một nụ cười để lấy lòng hắn, hậu quả đúng như cô mong muốn đối phương sau khi nhìn thấy liền sợ ngây người, cô dự tính rèn sắt khi còn nóng tiếp tục gia tăng độ hảo cảm, kết quả đối phương không chút do dự đem khẩu trang lúc trước mở ra lấy sét đánh không kịp bưng tai mà giúp cô mang lại, sau đó nói: "Chỉ là một cây cà rốt mà thôi, không cần cảm kích tôi như vậy."
Nội tâm tan vỡ!
May mà Cố Tiếu không có đuổi cô đi, vì thế cô liền có lý do quang minh chính đại mà tiếp cận hắn, nếu hắn không có đeo vào cổ cô một sợi dây thừng thì lại càng tốt.
Cô còn nhớ rõ Cố Tiếu vừa rồi một bên đưa cho cô một sợi dây thừng một bên lẩm bẩm tự nói: "Tuy rằng có khả năng cô giống với tang thi thông minh, nhưng mà để ngừa vạn nhất, tôi liền phá lệ dẫn cô vậy."
Sau đó, Quý Lạc đã trở thành động vật nào đó bị hắn "Dẫn".
Nghĩ đến đây, cô liền muốn ngửa mặt lên trời hét to, đây là cái nhiệm vụ gì vậy a, cô một lần so với một lần càng không làm nên trò trống gì, lần này tốt xấu gì cũng là một tang thi hoàng, thế nhưng một chút năng lực cũng không có.
Bởi vì mang theo Quý Lạc, nên một đường này Cố Tiếu đi rất an toàn, tang thi từ bên cạnh hắn đi qua cũng đều không có liếc nhìn hắn một cái. Cố Tiếu luôn luôn sợ phiền toái đối với chuyện này rất là vừa lòng, mở vali xách tay ra rồi lấy ra một món đồ, nói: "Này, thưởng cho cô, vốn dĩ chỉ còn có một cây cuối cùng, nhưng mà cô lại nghe lời như vậy, cho nên vali xách tay lại nhiều ra thêm một cây."
Giờ khắc này, Quý Lạc thập phần hy vọng bản thân thật sự không có đầu óc, như vậy liền không cần phải trở thành người không có đầu óc bị lừa gạt.
======
#Lảm nhảm:
✔Sau bao ngày thất hứa thì rút cục cx hoàn thành lời hứa đối với các nàng rùi>======
#Ấn ngôi sao>< và comment ủng hộ nhé các nàng~
Bình luận facebook