• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ Phụ <Nữ phối tâm nguyện thủ trát> (1 Viewer)

  • Chương 58

Beta:Minh Nguyệt

1.

[TG5] Chương 102: Tiến sĩ đại nhân hôn một cái ( 5 )

...........

Đi một hồi lâu, tuy rằng chân Quý Lạc không có cảm giác, nhưng cũng có chút mệt mỏi, Cố Tiếu đi ở phía trước tựa hồ cũng có chút mệt mỏi, sau đó chỉ thấy hắn buông vali xách tay xuống, rồi lấy notebook của bản thân ra, vội vàng đánh vài chữ cái ở mặt trên, có điều trong chốc lát trên màn hình liền xuất hiện một vài điểm đỏ, Cố Tiếu nhìn sơ lược rồi cố nhớ kỹ vị trí, sau đó liền mang theo Quý Lạc đi tới một phương hướng khác.

Chưa đi được bao xa, thì trước mặt bọn họ đã xuất hiện mấy chiếc xe, bề ngoài của những chiếc xe đó nhìn qua thì có chút dơ, nhưng mà lốp xe còn có lọng che nên vẫn hoàn hảo không có tổn hao gì, lúc này Quý Lạc mới hiểu được rốt cuộc Cố Tiếu có bao nhiêu thông minh.

Ngoài dự kiến của cô, Cố Tiếu không có chọn xe vận tải lớn chuyên dụng, mà lại chọn một chiếc xe thể thao nhìn qua vô cùng rực rỡ, thân xe đều là màu sơn đỏ, hắn dùng máy tính kết nối với hệ thống bên trong xe, chỉ cần vài động tác thì cửa xe đã được hắn mở ra.

Sau đó hắn liền nhanh nhẹn lên xe, rút vài sợi dây điện ra rồi mân mê trên tay, động cơ của xe liền vang lên.

Quý Lạc nghĩ thầm may đây là thế giới mạt thế, chứ nếu là thế giới bình thường mà có một người như hắn tồn tại chẳng phải là muốn nghịch thiên* hay sao?

*Làm trái ý trời

Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng hắn thông minh như vậy thì đối với cô vẫn là có ích lợi, vì thế cô cũng lên xe theo, sau đó theo thói quen mà tính cài đai an toàn, toàn bộ quá trình Cố Tiếu đều nhìn chằm chằm cô, cho đến khi Quý Lạc phản ứng lại thì hắn mới sâu kín mà nói: "Tôi nghi ngờ cô ngoài có ý thức của nhân loại, thì cô còn......"

Lời nói còn chưa dứt, tay hắn đã bị Quý Lạc đột nhiên thò qua cắn cho một ngụm, Quý Lạc đang đánh cược, rồi lại sợ mình giả ngây giả dại vô dụng, làm hắn biết được. Hàm răng mới đụng phải da thịt hắn, thì cô đột nhiên nhớ tới hắn có bị nhiễm bệnh hay không, nghĩ như vậy, lực đạo trong miệng liền bỗng nhiên nhẹ hẳn, nhưng hàm răng của cô quá sắc bén, nên vẫn có máu từ làn da trắng nõn của hắn dần dần chảy ra.

Tâm cô lập tức liền nhắc lên, vạn nhất hắn biến thành đồng bọn của cô thì phải làm sao đây, vậy thì còn ai có thể chế tạo ra giải dược?

Cố Tiếu nhìn miệng vết thương, tự nhiên mà đem miệng vết thương đặt ở bên môi, sau đó hút hết máu ở trên miệng vết thương, chờ khi hắn ngẩng đầu, miệng vết thương đã không còn vết máu nào, nhìn bộ dáng không chút hốt hoảng gì của hắn, Quý Lạc có thể khẳng định hắn sẽ không bị nhiễm bệnh, tâm nhắc tới cổ họng rốt cuộc cũng buông xuống.

Mà chỗ cô không nhìn thấy, biểu tình của Cố Tiếu bỗng nhiên trở nên rất khó lường, một lúc sau, khóe miệng hắn mới hiện lên một tia cười mỉm.

Xe ở trên đường quốc lộ chậm rãi khởi hành, Quý Lạc ngồi giống như người ngốc đã lâu, kỳ thật cô cảm thấy có chút chán, nhưng cô còn đang tự hỏi tang thi có thể ngủ hay không, vạn nhất cô trở nên kỳ lạ thì phải làm sao đây?

Nghĩ như vậy, Cố Tiếu ở bên cạnh đột nhiên nói: "Cô không ngủ được sao?"

Quý Lạc cứng đờ mà xoay đầu nhìn hắn, hắn một bên lái xe một bên nói: "Tôi nhớ rõ thời điểm tôi nghiên cứu tang thi thì phát hiện chúng nó rất dễ dàng mệt rã rời, nếu cô so với chúng nó thông minh hơn, thì hẳn là càng thích ngủ mới đúng chứ."

Phải không? Nếu Cố Tiếu đã nói như vậy thì nhất định không sai, cho nên hiện tại cô có ngủ cũng không thành vấn đề, nghĩ như vậy, Quý Lạc liền chậm rãi khép mắt lại.

Chờ sau khi cô ngủ rồi, Cố Tiếu ở bên cạnh liền tắt xe đi, rồi nhìn chằm chằm Quý Lạc như đang suy tư gì đó, sau một lúc lâu mới một lần nữa khởi động xe.

Trong giấc ngủ, Quý Lạc không có phát hiện làn da vốn dĩ xanh trắng đã phai nhạt đi rất nhiều, nhìn qua không còn dọa người như vậy nữa. Trên mặt còn xuất hiện vết đỏ ửng nên có của con người.

Một giấc này cô trực tiếp ngủ tới tối, ban đêm so với ban ngày thì thường đáng sợ hơn, không chỉ vì năng lực ban đêm của con người không được mạnh, càng vì ban đêm có rất nhiều tang thi thích lui tới.

"Phanh phanh phanh."

Cửa sổ xe mà đầu Quý Lạc đang dựa vào bỗng truyền đến thanh âm đập cửa, Quý Lạc lập tức bừng tỉnh thức giấc.

2.

[TG5] Chương 103: Tiến sĩ đại nhân hôn một cái ( 6 )

..........

Phản ứng đầu tiên của cô chính là nhìn xem Cố Tiếu bên cạnh sẽ có phản ứng gì, Cố Tiếu nhướng mày, trực tiếp hạ cửa sổ xuống, bóng đêm ngoài cửa sổ trông rất mông lung, người bỗng nhiên xuất hiện ở bên cửa sổ thiếu chút nữa đã hù chết Quý Lạc.

Đợi cô nhìn kỹ lại, mới phát hiện gương mặt kia nhìn thấy mà thương, đẹp đến nỗi làm người khác nhịn không được mà muốn ôm vào trong ngực để an ủi chăm sóc mới tốt, vẻ mặt của mỹ nhân kia giờ phút này đang tràn đầy hi vọng mà nhìn cô.

À không, chính xác mà nói chính là đang nhìn Cố Tiếu ở bên cạnh cô.

Có lẽ vì sắc trời khá tối, cô ta cũng không có phát hiện Quý Lạc khác với người bình thường, Quý Lạc thì lại đưa lưng về phía cô ta rồi đeo khẩu trang lên lại.

Mỹ nữ tuyệt vời này, đúng là nữ chủ Hướng Vi trong cốt truyện.

Cũng không thể trách Lâm Hiên chọn cô ta mà bỏ rơi nguyên chủ, tuy rằng trước khi nguyên chủ biến thành tang thi thì cũng rất đẹp, nhưng mà làm sao có thể so được với người không chỉ đẹp mà lại còn có dị năng thưa thớt như Hướng Vi?

Hướng Vi vốn là đại tiểu thư ở trong nhà nhận hết sủng ái, bởi vì trận mạt thế này bỗng nhiên tiến đến, ba cô ta liền mang theo hết tiền rồi bỏ trốn cùng tình nhân, mà mẹ của cô ta cũng bởi vì cứu cô ta mà bị tang thi cắn nuốt.

Nghĩ đến đây, cô ta liền rất tuyệt vọng, mắt thấy sắc trời càng ngày càng tối, cô ta phảng phất dự cảm được bản thân sẽ rơi vào kết cục giống như mẹ mình.

Đang ở thời điểm cô ta tuyệt vọng nhất, thì lại thấy được ở cách đó không xa bỗng dừng lại một chiếc xe thể thao. Chiếc xe kia không giống với những chiếc xe khác tứ tung ngang dọc mà dừng lại đại ở một chỗ, ngược lại vô cùng có trật tự mà dừng ở ven đường, cái này làm cho lòng cô ta vốn dĩ đã tuyệt vọng nay lại dâng lên một tia hy vọng.

Vì thế cô ta liền ôm tâm lý may mắn mà qua đó gõ cửa xe.

Mới gõ vài cái, cửa sổ xe liền hạ xuống, trong lòng cô ta lập tức vui vẻ, còn chưa có vui vẻ xong, thì niềm vui lớn hơn nữa liền ập xuống, ngồi ở nơi đó thế nhưng lại là một người đàn ông vô cùng xuất sắc.

Trời cao quả nhiên không có bạc đãi cô ta, giờ trong mắt của cô ta chỉ có mỗi người nam nhân này, tự nhiên bỏ qua Quý Lạc đang ở bên cạnh, theo bản năng cô ta chỉ cho rằng người ngồi bên cạnh hắn chỉ là một cô gái có bộ dạng bình thường.

"Xin hỏi...... Có thể cho tôi đi nhờ một đoạn đường được không?"

Lông mi cô ta hơi rũ, mặt mang theo ngượng ngùng, như là hoa đào tháng ba chọc người trìu mến, phản ứng của Cố Tiếu cũng không có khiến cô ta thất vọng, hắn vô cùng thân sĩ mà trả lời: "Đương nhiên là có thể, thưa tiểu thư mỹ lệ."

Nháy mắt trong lòng Hướng Vi liềm dâng lên một tia đắc ý, cô ta biết, không ai có thể cản lại được mị lực của cô ta, mạt thế thì sao chứ, lấy vẻ đẹp của cô ta, thì sẽ có rất nhiều người giống như tre già măng mọc mà tới giúp cô ta.

Vì thế cô ta có được một tấc lại muốn tiến thêm một thước mà nói: "Tôi có thể ngồi ở ghế phụ được không? Tôi có chút say xe."

Nói xong, liền nhìn thấy Cố Tiếu liếc mắt nhìn Quý Lạc ở bên cạnh một cái, thế là cô ta liền vội vàng ra vẻ khó xử rồi lại xua xua tay, nói: "Nếu anh cảm thấy khó xử thì để tôi ngồi ở phía sau cũng được."

Lời nói của cô ta có loại ý vị ép dạ cầu toàn, ánh mắt Cố Tiếu bỗng trở nên thâm trầm, đôi mắt nhìn chằm chằm Hướng Vi, đôi mắt hắn thâm thúy lại mê người, Hướng Vi chỉ cảm thấy bản thân sắp chìm vào bên trong, sau đó cô ta liền nghe thấy hắn ôn nhu mà nói: "Đương nhiên là có thể."

Cố Tiếu nói xong liền nói với Quý Lạc đang ngồi ở bên cạnh: "Cô ngồi ở phía sau đi."

Quý Lạc thầm phỉ báng trong lòng, cho dù hắn thông minh thì thế nào, quả nhiên vẫn là anh hùng khó qua ải mỹ nhân, có điều như vậy cũng không tồi, vạn nhất hắn có thể vì Hướng Vi mà nguyện ý cứu vớt thế giới thì sao?

Nghĩ như vậy Quý Lạc liền lập tức ngoan ngoãn xuống xe, nhường vị trí lại cho Hướng Vi, Hướng Vi sửa sang lại chiếc váy ngắn, ưu nhã mà sải bước lên xe, cuối cùng còn hất hất tóc với cô, hương thơm trên tóc tỏa ra, quanh quẩn ở khắp trên xe.

"Soái ca, em tên là Hướng Vi, anh tên gì?"

Cố Tiếu lấy khăn giấy tinh tế ra rồi lau tay, cẩn thận đến nỗi một ngón tay cũng không buông tha, mà Hướng Vi nói lời này tự nhiên chẳng khác nào đang nói với không khí, hắn căn bản không phản ứng tới cô ta, nụ cười xinh đẹp của Hướng Vi nháy mắt liền xuất hiện một vết rách, trên mặt vô cùng xấu hổ.

Chờ Cố Tiếu lau xong rồi, mới nói một câu: "Cô không cần nói tên của cô cho tôi, chỉ là đi nhờ xe mà thôi, mà cô cũng không phải là ngồi miễn phí."

=======
#Lảm nhảm:
✔Thông báo cái:Nếu hôm nào ta đã hứa đăng truyện mà ko đăng thì sẽ đăng bù vào ngày khác nhé ❤❤
========
#Ấn ngôi sao>< và comment ủng hộ nhé các nàng~
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom