Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 132 Nhặt được vợ
Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Chương 132 Nhặt được vợ
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam sợ đêm dài lắm mộng, ngày hôm sau trước khi lên máy bay liền gọi điện thông báo cho mẹ đã tìm được con dâu cho bà. Mẹ anh nghe xong còn tưởng anh nói đùa: “Gần một tháng nay con cứ bay qua bay lại mãi đào đầu ra con dâu cho mẹ. Đừng nói nhặt được một cô vợ ngoại quốc đấy?”
Khuôn mặt Duy Nam tràn đầy hạnh phúc, liếc mắt nhìn Hạ Vy ngồi ở ghế chờ sân bay phía xa xa. Không biết hai mẹ con đang trò chuyện gì mà Gia Bảo cười đến tít cả mắt, còn khua chân múa tay minh họa nữa. Anh nhịn không được cũng khẽ cong môi cười theo. “Con cười ngu cái gì vậy? Mẹ đang hỏi con đó. Mẹ Duy Nam trách cử, bắt đầu lải nhải: “Có phải lại lừa mẹ không? Con đó sắp gần ba mươi tuổi rồi vẫn không để bố mẹ bớt lo được. Con bé Minh Huyền
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Mẹ còn chưa nói xong Duy Nam đã vội ngắt lời, anh ảo não thở dài, mười lần trò chuyện thì hết chín lần mẹ gán ghép anh với Minh Huyền. Anh bất lực khổ sở nhắc lại: “Mẹ à. Con phải nói bao nhiêu lần nữa đây con chỉ xem Huyền là em gái." Duy Nam nhấn mạnh hai từ “em gái.” “Được rồi. Con không muốn nghe thì mẹ không nhắc đến con bé nữa. Vậy cô con dâu kia là sao thành thật khai báo với mẹ mau.” Mẹ Duy Nam chuyển đề tài rất nhanh.
Chủ đề quay về trên người Hạ Vy, Duy Nam ngay lập tức có tinh thần: “Hai hôm nữa con sẽ dẫn cô ấy về ra mắt với bố mẹ.” “Ôi trời đất ơi! Mẹ bất ngờ quá đi mất. Con bé là con nhà ai? Tính cách thế nào? Trình độ học vấn đến đâu?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Mặc dù chỉ nói với nhau qua điện thoại nhưng Duy Nam có thể hình dung ra vẻ mặt kích động của mẹ lúc này, trong lòng không khỏi nãy sinh áy náy. Anh biết rõ mẹ luôn muốn bế cháu nội bằng chứng là bà thường hay ghép đôi anh với Minh Huyền ngoài ra còn ép anh đi xem mắt con gái của mấy người bạn. Đôi lúc anh chống cự không gặp, đôi lúc hết cách thở dài nghe theo kết quả vẫn chẳng đâu vào đâu, cùng họ ăn một bữa cơm khách sáo có lệ rồi không gặp nhau, cũng không liên lạc với nhau nữa. “Đến hôm đó mẹ sẽ biết. Trước những câu hỏi dồn dập của mẹ, Duy Nam có chút dở khóc dở cười, tỏ vẻ bí hiểm nói.
Mẹ anh đương nhiên không chịu, bị khơi dậy lòng hiếu kì cuối cùng con trai không nói rõ làm bà bứt rứt không yên, gặn hỏi mãi nhưng con trai vẫn không hé miệng nửa câu. “Con không nói với mẹ nữa, bây giờ con phải lên máy bay rồi." Duy Nam nói nhanh rồi cúp máy, sợ lề mề lại nghe thêm mấy câu trách móc của mẹ.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Phát hiện ra có người ngồi xuống bên cạnh, Hạ Vy quay sang cười hỏi: “Có chuyện vui à?” Hạ Vy không biết Duy Nam qua kia nói chuyện với ai chỉ thấy sau khi quay về tâm trạng anh rất tốt, mỗi còn treo mãi nụ cười chưa chịu biến mất. Duy Nam nghiêng qua ghé sát vào tại Hạ Vy nhỏ giọng: “Mẹ chồng tương lai của em.
Trước hành động thân mật bất ngờ đó, cả người Hạ Vy cứng ngắc đến hít thở cũng không dám, chờ cho Duy Nam nói xong câu “Mẹ chồng tương lai của em” cô càng thêm bối rối ngoài ra còn có cảm giác nặng nề, phải rồi đêm qua cô đã đồng ý lời cầu hôn của anh. Không biết đáp lời với anh thế nào cô chỉ đành nở nụ cười gượng gạo.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam đương nhiên nhận ra, tuy hụt hẫng nhưng bây giờ không thể ép buộc Hạ Vy phải cho cô thời gian từ từ chấp nhận mình. Anh vờ như không có việc gì ngồi thẳng người, nhắc nhở: “Vừa rồi anh có nói với mẹ chuyện của hai chúng ta, mẹ rất mong chờ được gặp em. Vì vậy. Anh quan sát sắc mặt Hạ Vy ngập ngừng: "Anh đã thay em làm chủ ngày mốt đưa em về gặp bố mẹ anh.”
Hạ Vy nghe như sét đánh bên tai, há hốc miệng nửa ngày không thốt lên được lời nào. Duy Nam dẫn cô về ra mắt, quá đột ngột khiến cô trở tay không kịp. Một lúc sau mới chỉ vào chính mình, khó khăn mở miệng: “Cô chú muốn gặp em?” Hạ Vy cắn cắn môi, vừa sợ sệt vừa hoang mang, sợ anh không vui cô nói giảm nói tránh nhưng đại khái là từ chối: “Như vậy có phải quá gấp gáp rồi không? Ý em... là chúng ta mới vừa xác lập quan hệ em sợ cô chú không thích em.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam bắt lấy bàn tay nhỏ nhắn của Hạ Vy năm thật chặt, anh giật mình khi phát hiện lòng bàn tay có lạnh ngắt, trong lòng vô cùng áy náy nhưng ngoài mặt lại khuyên nhủ: “Em đừng lo, em tốt như vậy bố mẹ anh nhất định sẽ rất thích em. Hơn nữa anh dự định xin phép bố mẹ cho chúng ta đính hôn trước. Anh muốn cả thế giới đều biết hạ Vy là vợ chưa cưới của Duy Nam.
Trái tim Hạ Vy nhói lên, câu nói cuối cùng của Duy Nam thành công khoét một lỗ thật sâu trong tim. Khỏe môi cố gắng cong lên, cô gật đầu đồng ý.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Bảo vểnh đôi tại nhỏ nhắn nghe ngóng nãy giờ, biết mẹ giúp đi gặp phụ huynh chú Nam, cậu chồm qua chớp chớp mắt hỏi: “Mẹ với chú Nam sắp kết hôn ạ?”
Hạ Vy quẫn bách gật đồng cũng không được mà lắc đầu cũng không xong, Duy Nam bên cạnh cười giải vây xoa đầu Gia Bảo dịu dàng nói: “Đúng vậy. Con có thích chú không? Con có muốn chú trở thành bố con không?” Khi hỏi ra những lời này Duy Nam vô cùng hồi hộp. Gia Bảo hơi lưỡng lự nhưng rất nhanh gật đầu: “Có a."
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Chỉ cần mẹ thích cậu nhất định sẽ thích có điều trong lòng hơi buồn bã, thất vọng. Vậy cậu với bố thật sự không còn cơ hội gặp mặt nữa rồi sao?
Hạ Vy ôm chặt Gia Bảo vào lòng, đáy lòng căng thẳng cũng thả lỏng ra. Thật may con không bài xích Duy Nam.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam mừng như điên, kh người hôn lên má Gia Bảo mấy cái. Hạ Vy trong lòng vẫn luôn có khúc mắt, sợ Gia Bảo không tiếp nhận được anh. Bây giờ thì tốt rồi, xác suất cô ở bên anh ngày càng cao. Mắt anh chợt anh lên tia sáng, đúng rồi chỉ cần anh ta không đến làm phiền Hạ Vy nữa, xác suất ấy mới có thể cao lên được. *** Ủng hộ team chúng mình bằng* cách theo dõi truyện tại Truyện88.vip
Duy Nam lái thẳng xe vào gara biệt thự họ Đặng. Hạ Vy hồi hộp tháo dây an toàn xuống xe, theo sát bên cạnh anh.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam vươn tay xoa xoa đầu Hạ Vy an ủi: “Đừng sợ. Bố mẹ anh hiền lành, em cứ xem như đây là một bữa ăn bình thường thôi không cần đặt nặng vấn đề ra mắt.” “Vâng. Em biết rồi.” Hạ Vy gật gật đầu. Từ trước đến nay cô chưa từng đi gặp mặt phụ huynh mới vừa nghĩ đến đây tâm trạng từ căng thẳng thoắt cái chuyển sang ỉu xìu. Bốn năm ở bên Gia Khánh, anh chưa từng dẫn cô về gặp mặt gia đình, cô chỉ nhìn thấy bố mẹ Gia Khánh qua ảnh chụp mà thôi.
Biệt thự nhà Duy Nam rất rộng, hai người băng qua một bãi cỏ lớn mới đến được sảnh chính. Vừa bước vào nhà cô ngay lập tức nhìn thấy một người phụ nữ ngồi bật dậy khỏi ghế bước nhanh đến chỗ cô với Duy Nam đang đứng.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Bà ăn bận rất sang trọng, khuôn mặt có nét hao hao với Duy Nam đặc biệt là đôi mắt đen trắng rõ ràng kia đang nhìn chằm chằm Hạ Vy. Mắt bà giống như một cái máy quét nhìn cô một lượt từ đầu đến chân sau đó dừng hẳn trên mặt của cô. “Con chào cô ạ. Con là Hạ Vy. Rất vui được gặp cô a!” Hạ Vy lễ phép kh lưng cúi chào, nói đến đây thì ngừng còn câu giới thiệu “Con là bạn gái anh Nam.” đêm qua đã tập trước gương cả buổi nhưng hiện tại vẫn không tài nào thốt ra được khỏi miệng. “Mẹ nhìn như thế cô ấy sẽ sợ đó.” Duy Nam tiến lên khoác vai mẹ cười đến không thấy cả mắt, cố gắng xua tan bầu không khí ngượng ngập giữa ba người.
Huỳnh Vân Như bấy giờ mới dời mắt lườm con trai một phát. Thấy con trai nháy mắt ra hiệu với mình, bà lập tức hiểu ngay, đây là đang muốn hỏi bà thấy cô con dâu này thế nào. Bà hơi gật đầu, mới nhìn qua cảm giác không tệ, Hạ Vy có vẻ là cô gái hiền lành, thật thà, ăn bận cũng rất giản dị, khuôn mặt cũng khá xinh xắn. Nhưng nếu thật sự hài lòng phải đợi lát nữa bà thăm dò xong đã.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam thở hắt một hơi, ấn tượng đầu tiên của mẹ đối với Hạ Vy không tệ, anh liền an tâm hơn, cũng có hi vọng hơn về tương lai hai người. “Vào nhà ngồi chơi đi con” Huỳnh Vân Như mỉm cười nhưng Hạ Vy có thể nhận ra nụ cười ấy khá khách sáo còn có phần xa cách. "Vâng ạ!” Hạ Vy ngại ngùng được Duy Nam dắt tay ngồi xuống đối diện Huỳnh Vân Như.
Hạ Vy vừa ngồi xuống lập tức đã có người mang nước ngọt lên. Huỳnh Vân Như đẩy nước ép nho về phía cô nhẹ giọng nói: “Cô không rõ con thích uống gì nên tự tiền lấy loại nước ép nho cô thích nhất. Con có bị dị ứng gì không?
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
**********
Chương 132 Nhặt được vợ
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam sợ đêm dài lắm mộng, ngày hôm sau trước khi lên máy bay liền gọi điện thông báo cho mẹ đã tìm được con dâu cho bà. Mẹ anh nghe xong còn tưởng anh nói đùa: “Gần một tháng nay con cứ bay qua bay lại mãi đào đầu ra con dâu cho mẹ. Đừng nói nhặt được một cô vợ ngoại quốc đấy?”
Khuôn mặt Duy Nam tràn đầy hạnh phúc, liếc mắt nhìn Hạ Vy ngồi ở ghế chờ sân bay phía xa xa. Không biết hai mẹ con đang trò chuyện gì mà Gia Bảo cười đến tít cả mắt, còn khua chân múa tay minh họa nữa. Anh nhịn không được cũng khẽ cong môi cười theo. “Con cười ngu cái gì vậy? Mẹ đang hỏi con đó. Mẹ Duy Nam trách cử, bắt đầu lải nhải: “Có phải lại lừa mẹ không? Con đó sắp gần ba mươi tuổi rồi vẫn không để bố mẹ bớt lo được. Con bé Minh Huyền
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Mẹ còn chưa nói xong Duy Nam đã vội ngắt lời, anh ảo não thở dài, mười lần trò chuyện thì hết chín lần mẹ gán ghép anh với Minh Huyền. Anh bất lực khổ sở nhắc lại: “Mẹ à. Con phải nói bao nhiêu lần nữa đây con chỉ xem Huyền là em gái." Duy Nam nhấn mạnh hai từ “em gái.” “Được rồi. Con không muốn nghe thì mẹ không nhắc đến con bé nữa. Vậy cô con dâu kia là sao thành thật khai báo với mẹ mau.” Mẹ Duy Nam chuyển đề tài rất nhanh.
Chủ đề quay về trên người Hạ Vy, Duy Nam ngay lập tức có tinh thần: “Hai hôm nữa con sẽ dẫn cô ấy về ra mắt với bố mẹ.” “Ôi trời đất ơi! Mẹ bất ngờ quá đi mất. Con bé là con nhà ai? Tính cách thế nào? Trình độ học vấn đến đâu?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Mặc dù chỉ nói với nhau qua điện thoại nhưng Duy Nam có thể hình dung ra vẻ mặt kích động của mẹ lúc này, trong lòng không khỏi nãy sinh áy náy. Anh biết rõ mẹ luôn muốn bế cháu nội bằng chứng là bà thường hay ghép đôi anh với Minh Huyền ngoài ra còn ép anh đi xem mắt con gái của mấy người bạn. Đôi lúc anh chống cự không gặp, đôi lúc hết cách thở dài nghe theo kết quả vẫn chẳng đâu vào đâu, cùng họ ăn một bữa cơm khách sáo có lệ rồi không gặp nhau, cũng không liên lạc với nhau nữa. “Đến hôm đó mẹ sẽ biết. Trước những câu hỏi dồn dập của mẹ, Duy Nam có chút dở khóc dở cười, tỏ vẻ bí hiểm nói.
Mẹ anh đương nhiên không chịu, bị khơi dậy lòng hiếu kì cuối cùng con trai không nói rõ làm bà bứt rứt không yên, gặn hỏi mãi nhưng con trai vẫn không hé miệng nửa câu. “Con không nói với mẹ nữa, bây giờ con phải lên máy bay rồi." Duy Nam nói nhanh rồi cúp máy, sợ lề mề lại nghe thêm mấy câu trách móc của mẹ.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Phát hiện ra có người ngồi xuống bên cạnh, Hạ Vy quay sang cười hỏi: “Có chuyện vui à?” Hạ Vy không biết Duy Nam qua kia nói chuyện với ai chỉ thấy sau khi quay về tâm trạng anh rất tốt, mỗi còn treo mãi nụ cười chưa chịu biến mất. Duy Nam nghiêng qua ghé sát vào tại Hạ Vy nhỏ giọng: “Mẹ chồng tương lai của em.
Trước hành động thân mật bất ngờ đó, cả người Hạ Vy cứng ngắc đến hít thở cũng không dám, chờ cho Duy Nam nói xong câu “Mẹ chồng tương lai của em” cô càng thêm bối rối ngoài ra còn có cảm giác nặng nề, phải rồi đêm qua cô đã đồng ý lời cầu hôn của anh. Không biết đáp lời với anh thế nào cô chỉ đành nở nụ cười gượng gạo.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam đương nhiên nhận ra, tuy hụt hẫng nhưng bây giờ không thể ép buộc Hạ Vy phải cho cô thời gian từ từ chấp nhận mình. Anh vờ như không có việc gì ngồi thẳng người, nhắc nhở: “Vừa rồi anh có nói với mẹ chuyện của hai chúng ta, mẹ rất mong chờ được gặp em. Vì vậy. Anh quan sát sắc mặt Hạ Vy ngập ngừng: "Anh đã thay em làm chủ ngày mốt đưa em về gặp bố mẹ anh.”
Hạ Vy nghe như sét đánh bên tai, há hốc miệng nửa ngày không thốt lên được lời nào. Duy Nam dẫn cô về ra mắt, quá đột ngột khiến cô trở tay không kịp. Một lúc sau mới chỉ vào chính mình, khó khăn mở miệng: “Cô chú muốn gặp em?” Hạ Vy cắn cắn môi, vừa sợ sệt vừa hoang mang, sợ anh không vui cô nói giảm nói tránh nhưng đại khái là từ chối: “Như vậy có phải quá gấp gáp rồi không? Ý em... là chúng ta mới vừa xác lập quan hệ em sợ cô chú không thích em.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam bắt lấy bàn tay nhỏ nhắn của Hạ Vy năm thật chặt, anh giật mình khi phát hiện lòng bàn tay có lạnh ngắt, trong lòng vô cùng áy náy nhưng ngoài mặt lại khuyên nhủ: “Em đừng lo, em tốt như vậy bố mẹ anh nhất định sẽ rất thích em. Hơn nữa anh dự định xin phép bố mẹ cho chúng ta đính hôn trước. Anh muốn cả thế giới đều biết hạ Vy là vợ chưa cưới của Duy Nam.
Trái tim Hạ Vy nhói lên, câu nói cuối cùng của Duy Nam thành công khoét một lỗ thật sâu trong tim. Khỏe môi cố gắng cong lên, cô gật đầu đồng ý.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Bảo vểnh đôi tại nhỏ nhắn nghe ngóng nãy giờ, biết mẹ giúp đi gặp phụ huynh chú Nam, cậu chồm qua chớp chớp mắt hỏi: “Mẹ với chú Nam sắp kết hôn ạ?”
Hạ Vy quẫn bách gật đồng cũng không được mà lắc đầu cũng không xong, Duy Nam bên cạnh cười giải vây xoa đầu Gia Bảo dịu dàng nói: “Đúng vậy. Con có thích chú không? Con có muốn chú trở thành bố con không?” Khi hỏi ra những lời này Duy Nam vô cùng hồi hộp. Gia Bảo hơi lưỡng lự nhưng rất nhanh gật đầu: “Có a."
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Chỉ cần mẹ thích cậu nhất định sẽ thích có điều trong lòng hơi buồn bã, thất vọng. Vậy cậu với bố thật sự không còn cơ hội gặp mặt nữa rồi sao?
Hạ Vy ôm chặt Gia Bảo vào lòng, đáy lòng căng thẳng cũng thả lỏng ra. Thật may con không bài xích Duy Nam.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam mừng như điên, kh người hôn lên má Gia Bảo mấy cái. Hạ Vy trong lòng vẫn luôn có khúc mắt, sợ Gia Bảo không tiếp nhận được anh. Bây giờ thì tốt rồi, xác suất cô ở bên anh ngày càng cao. Mắt anh chợt anh lên tia sáng, đúng rồi chỉ cần anh ta không đến làm phiền Hạ Vy nữa, xác suất ấy mới có thể cao lên được. *** Ủng hộ team chúng mình bằng* cách theo dõi truyện tại Truyện88.vip
Duy Nam lái thẳng xe vào gara biệt thự họ Đặng. Hạ Vy hồi hộp tháo dây an toàn xuống xe, theo sát bên cạnh anh.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam vươn tay xoa xoa đầu Hạ Vy an ủi: “Đừng sợ. Bố mẹ anh hiền lành, em cứ xem như đây là một bữa ăn bình thường thôi không cần đặt nặng vấn đề ra mắt.” “Vâng. Em biết rồi.” Hạ Vy gật gật đầu. Từ trước đến nay cô chưa từng đi gặp mặt phụ huynh mới vừa nghĩ đến đây tâm trạng từ căng thẳng thoắt cái chuyển sang ỉu xìu. Bốn năm ở bên Gia Khánh, anh chưa từng dẫn cô về gặp mặt gia đình, cô chỉ nhìn thấy bố mẹ Gia Khánh qua ảnh chụp mà thôi.
Biệt thự nhà Duy Nam rất rộng, hai người băng qua một bãi cỏ lớn mới đến được sảnh chính. Vừa bước vào nhà cô ngay lập tức nhìn thấy một người phụ nữ ngồi bật dậy khỏi ghế bước nhanh đến chỗ cô với Duy Nam đang đứng.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Bà ăn bận rất sang trọng, khuôn mặt có nét hao hao với Duy Nam đặc biệt là đôi mắt đen trắng rõ ràng kia đang nhìn chằm chằm Hạ Vy. Mắt bà giống như một cái máy quét nhìn cô một lượt từ đầu đến chân sau đó dừng hẳn trên mặt của cô. “Con chào cô ạ. Con là Hạ Vy. Rất vui được gặp cô a!” Hạ Vy lễ phép kh lưng cúi chào, nói đến đây thì ngừng còn câu giới thiệu “Con là bạn gái anh Nam.” đêm qua đã tập trước gương cả buổi nhưng hiện tại vẫn không tài nào thốt ra được khỏi miệng. “Mẹ nhìn như thế cô ấy sẽ sợ đó.” Duy Nam tiến lên khoác vai mẹ cười đến không thấy cả mắt, cố gắng xua tan bầu không khí ngượng ngập giữa ba người.
Huỳnh Vân Như bấy giờ mới dời mắt lườm con trai một phát. Thấy con trai nháy mắt ra hiệu với mình, bà lập tức hiểu ngay, đây là đang muốn hỏi bà thấy cô con dâu này thế nào. Bà hơi gật đầu, mới nhìn qua cảm giác không tệ, Hạ Vy có vẻ là cô gái hiền lành, thật thà, ăn bận cũng rất giản dị, khuôn mặt cũng khá xinh xắn. Nhưng nếu thật sự hài lòng phải đợi lát nữa bà thăm dò xong đã.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam thở hắt một hơi, ấn tượng đầu tiên của mẹ đối với Hạ Vy không tệ, anh liền an tâm hơn, cũng có hi vọng hơn về tương lai hai người. “Vào nhà ngồi chơi đi con” Huỳnh Vân Như mỉm cười nhưng Hạ Vy có thể nhận ra nụ cười ấy khá khách sáo còn có phần xa cách. "Vâng ạ!” Hạ Vy ngại ngùng được Duy Nam dắt tay ngồi xuống đối diện Huỳnh Vân Như.
Hạ Vy vừa ngồi xuống lập tức đã có người mang nước ngọt lên. Huỳnh Vân Như đẩy nước ép nho về phía cô nhẹ giọng nói: “Cô không rõ con thích uống gì nên tự tiền lấy loại nước ép nho cô thích nhất. Con có bị dị ứng gì không?
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!