Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 237 Hứa với anh
Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên VietWriter.vn.
**********
Buổi tối, Gia Khánh đẩy cửa bước vào phòng thì trông thấy Hạ Vy đang khom lưng chỉnh góc chăn cho Gia Bảo.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Hạ Vy nghiêng mặt quan tâm hỏi: “Cô...Mẹ lên máy bay rồi?”
Gọi Nguyễn Thanh Vân là mẹ Hạ Vy có chút chưa quen miệng, lúc gọi khá cứng nhắc còn xen lẫn cảm giác ngượng ngập.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
“Ừ” Gia Khánh khẽ đáp, tiến lên ôm lấy Hạ Vy tự sau lưng.
Môi mỏng mang theo hơi lạnh bên ngoài dán vào cần cổ trắng nõn, tham lam hôn mút.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Trong cơ thể nháy mắt sinh ra một dòng điện làm Hạ Vy tê dại đến run rẩy, cô động đậy muốn thoát khỏi lòng Gia Khánh nhỏ giọng ngăn cản: “Đừng. Sẽ đánh thức con đấy.”
Gia Khánh càng thêm siết chặt vòng tay, không biết có phải vì ăn chay quá nhiều ngày rồi không, chỉ ôm thân thể mềm mại thôi mà anh đã nổi lên phản ứng rồi.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Thanh trầm thấp, khàn khàn vang lên bên tại Hạ Vy, giờ khắc này nghe cực kì quyền rủ, cuốn hút:
“Đêm nay ở với anh.”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Chẳng cần đợi Hạ Vy gật đầu hay từ chối, Gia Khánh đã bế cô lên, sải bước nhanh ra khỏi phòng, đi vào phòng bên cạnh.
Hạ Vy tựa đầu vào lồng ngực Gia Khánh, hai má thẹn thùng hồng hồng. Đôi tay quàng qua ôm cổ, một bộ dáng nghe lời, không phản kháng.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Lưng Hạ Vy vừa chạm vào lớp nệm mềm mại, một thân thể cường tráng đã lập tức đè lên, môi cũng bị ngậm lấy, hung hãng giày xéo một phen.
Quần áo trên người nhanh chóng rơi xuống đất, hai thân thể trần trụi quấn lấy nhau. Tiếng nức nở cùng tiếng thở dốc quanh quẩn khắp phòng.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Có lẽ vì toàn bộ khúc mắt trong lòng được gỡ xuống, đêm nay Hạ Vy đặc biệt chủ động, chủ động đốt lửa Gia Khánh, chủ động làm những tư thế anh thích. Điều đó làm cho anh chết mê chết mệt, thiếu chút nữa đã nhịn không được mà giơ súng đầu hàng.
Hai người lăn qua lộn lại đến hơn nửa đêm mới chịu yên tĩnh.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Hạ Vy nằm trên người Gia Khánh, tại áp sát vào lồng ngực, lắng nghe nhịp tim ổn định, vững vàng. Trong mắt hơi nước vẫn chưa tản đi, nhìn ra bầu trời đêm lấp lánh đầy sao ở bên ngoài khung cửa sổ.
Hạ Vy mãn nguyện, khỏe mỗi treo lên nụ cười hạnh phúc.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Gia Khánh dùng bàn tay to lớn dịu dàng vuốt ve tấm lưng trần mềm mịn, trắng hồng. Thỉnh thoảng lại cúi xuống hôn lên trán Hạ Vy.
Hai người không ai lên tiếng, cảm nhận bầu không khí ấm áp, ngọt ngào đã lâu mới có mới lại này. Truy cập truyen88.pro để đọc truyện hay mỗi ngày
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Theo thời gian, trong mắt Gia Khánh càng nhiều thêm nét thâm trầm, anh hạ mi nhìn đường nét khuôn mặt Hạ Vy mơ hồ trong bóng đêm. Do dự một hồi, anh mới lên tiếng:
“Ngày mai anh trở về thủ đô”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Hạ Vy đang lim dim lập tức tỉnh ngủ hẳn, ngẩng mặt lên nhìn Gia Khánh xoắn xuýt hỏi, trong mắt tràn ngập vẻ sầu lo:
“Có phải ở thủ đô đã xảy ra chuyện gì rồi không?”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Nếu không Gia Khánh cũng không gấp gáp quay trở về như vậy.
Đã có vết xe đổ từ trước, Gia Khánh không có ý định giấu giếm Hạ Vy nữa. Vì anh hiểu bản thân không nói ra chỉ càng khiến cô suy nghĩ lung tung. Anh thành thật nói:
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
“Năm ngày trước, Vân Thi đã được bảo lãnh ra khỏi tù. Sau khi nhận được tin tức anh liền cho người tìm kiếm tung tích cô ta, đến tận chiều nay mới có kết quả”
Nói tới đây hai hàng lông mày Gia Khánh đã cau chặt lại, đuôi mắt ẩn ẩn tức giận.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Nương theo chút ánh sáng mơ hồ. Hạ Vy có thể nhìn thấy lông mày Gia Khánh nhíu chặt. Cô dùng ngón tay vuốt ve nếp nhăn giữa trán, theo chuyển động tay cô nếp nhăn từ từ biến mất, chân mày anh giãn ra như cũ.
Hạ Vy bắt đầu xâu chuỗi lại những lời Gia Khánh nói, cô thử thăm dò: “Cô ta bay đến thủ đô? Người cứu cô ta ra ngoài anh có biết không?”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Diệp Loan từng nói với cô, Gia đình Vân Thi thất thế rất nhiều người điều tìm cách phủi sạch quan hệ với nhà cô ta ngay cả chính anh em máu mủ, dòng họ thân thích còn trở mặt không nhận người quen.
Gia Khánh khẽ “ừ một tiếng, bàn tay đang mơn trớn trên lưng Hạ Vy bất chợt chuyển sang ôm chặt cô vào lòng, dường như làm vậy mới làm anh an lòng. Anh trả lời câu hỏi kế tiếp:
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
“Người đưa cô ta ra ngoài chắc chắn là Huy Kha. Huy Cung ở bên kia giăng bẫy với tính cách có thù tất báo của anh ta nhất định sẽ đến nhưng lại không thấy người đâu chứng tỏ Huy Kha đã rời khỏi thành phố này”
Mấy hôm trước nghe tin Huy Cung tiếp quản Tập đoàn Trình Tiến, Hạ Vy đã vô cùng bất ngờ, khiếp sợ. Cô từng tiếp xúc với anh ta vài lần nhìn vẻ bề ngoài trông không giống một người có dã tâm lắm.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Hạ Vy thở dài, đúng là không nên nhìn bề ngoài đã vội vàng đưa ra kết luận về một ai đó. Người có thể dễ dàng khiến người ta nới lỏng cảnh giác như Huy Cung mới chính là kẻ nguy hiểm nhất.
Hạ Vy nắm lấy tay Gia Khánh, từng trận thấp thỏm bất an cuộn trào trong lòng:
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
“Huy Kha đang định giở trò gì?”
Từ lần bị Huy Kha bắt cóc cô đã nhận ra anh ta chính là một kẻ điên rồ máu lạnh, ra tay ác độc, tàn nhẫn.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Đây chính là bước tiếp theo sau khi đã tìm ra người quan trọng trong lòng Gia Khánh?
Gia Khánh ngẫm nghĩ, sau đó cẩn thận trả lời, trong lúc nói luôn quan sát nét mặt Hạ Vy
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
“Anh đã biết âm mưu tiếp theo của Huy Kha. Chiều nay anh nhận được tin tức Vân Thị chính là từ ông nội anh. Cô ta tìm đến nhà anh, nói bản thân là bạn gái anh ngoài ra cô ta còn bảo đã...mang thai. Đã cho người kiểm tra cô ta quả thực đang mang thai.”
Hạ Vy ngây người, chưa kịp lên tiếng, Gia Khánh đã ôm chặt lấy cô như thể rất sợ cô biến mất. Anh cuống quýt giải thích:
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
“Cái thai đó không phải của anh. Anh chưa từng chạm qua cô ta. Em tin anh chứ?”
Hạ Vy hôn chụt xuống môi Gia Khánh, cất giọng chắc nịch: “Em tin anh.”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Gia Khánh nhẹ nhõm thở hắt ra một hơi đồng thời vui sướng như điên, buổi chiều lúc nghe thấy tin này anh đã vô cùng giận dữ nhưng phần nhiều là bất an vì anh sợ sau khi Hạ Vy biết sẽ giận, sẽ hiểu lầm anh đó là điều anh không muốn thấy nhất.
Giọng Gia Khánh hơi nghẹn ngào: “Cảm ơn em vì đã tin tưởng anh.”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Hạ Vy nghe mà đau lòng, mũi dâng lên từng trận chua xót. Cô vươn tay ôm lấy anh, dùng cái ôm ấm áp vỗ về, trấn an.
Gia Khánh chợt lên tiếng: “Lần trước ở bệnh viện có một chuyện anh chưa nói xong. Thật ra trong danh sách anh còn một cái tên nữa.”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Hạ Vy giật mình, hít một ngụm khí lạnh lặp lại: “Còn một người nữa?” Truy cập truyen88.pro để đọc truyện hay mỗi ngày
Gia Khánh gật đầu, trong mắt ánh lên tia sắc bén: “Đối thủ của ông nội anh cũng chính là người đứng sau Huy Kha.” Anh khẽ cười, giọng nói mang theo vài phần cảm khái, vài phần ẩn ý, “Một người đứng trên cao quá lâu không phải sẽ cảm thấy áp lực mà là muốn leo lên một vị trí cao hơn nữa.”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Nỗi lo lắng trong lòng Hạ Vy đã đạt đến đỉnh điểm, cô mấp máy mỗi: “Anh sẽ gặp nguy hiểm phải không?”
Một Huy Kha đã đủ gây ra sóng gió rồi bây giờ lại lòi ra thêm một nhân vật lợi hại hơn. Nếu ở trong phim, truyện nhân vật này chính là kẻ được mọi người ví von, đặt cho danh xưng mĩ miều trùm cuối, nghe thôi đã biết đáng sợ đến mức nào rồi.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Gia Khánh hôn lên chóp mũi Hạ Vy, nhướn mày: “Chồng em dễ bị người ta bắt nạt thế à?”
Hạ Vy phì cười, mạnh miệng nói: “Anh là chồng em hồi nào?”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Gia Khánh nheo mắt, giọng nói ẩn ẩn mùi nguy hiểm: “Em muốn lấy người khác?” Anh nhéo mũi cô, giả vờ tủi thân. “Anh không biết đâu, nụ hôn đầu, tấm thân trong trắng của anh đều cho em cả. Em phải chịu trách nhiệm với anh cả đời.”
Khóe mắt Hạ Vy ẩm ướt, cọ cọ vào hòm cổ Gia Khánh. Biết rõ bản thân vô dụng ở thời khắc nước sôi lửa bỏng không thể giúp ích gì được cho anh. Cô chỉ có thể bất lực đứng ở sau lưng Gia Khánh âm thầm cầu nguyện anh bình an, mọi việc suôn sẻ.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
“Xin lỗi...em không giúp gì được cho anh.”
Gia Khánh nâng mặt Hạ Vy, dịu
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
**********
Buổi tối, Gia Khánh đẩy cửa bước vào phòng thì trông thấy Hạ Vy đang khom lưng chỉnh góc chăn cho Gia Bảo.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Hạ Vy nghiêng mặt quan tâm hỏi: “Cô...Mẹ lên máy bay rồi?”
Gọi Nguyễn Thanh Vân là mẹ Hạ Vy có chút chưa quen miệng, lúc gọi khá cứng nhắc còn xen lẫn cảm giác ngượng ngập.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
“Ừ” Gia Khánh khẽ đáp, tiến lên ôm lấy Hạ Vy tự sau lưng.
Môi mỏng mang theo hơi lạnh bên ngoài dán vào cần cổ trắng nõn, tham lam hôn mút.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Trong cơ thể nháy mắt sinh ra một dòng điện làm Hạ Vy tê dại đến run rẩy, cô động đậy muốn thoát khỏi lòng Gia Khánh nhỏ giọng ngăn cản: “Đừng. Sẽ đánh thức con đấy.”
Gia Khánh càng thêm siết chặt vòng tay, không biết có phải vì ăn chay quá nhiều ngày rồi không, chỉ ôm thân thể mềm mại thôi mà anh đã nổi lên phản ứng rồi.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Thanh trầm thấp, khàn khàn vang lên bên tại Hạ Vy, giờ khắc này nghe cực kì quyền rủ, cuốn hút:
“Đêm nay ở với anh.”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Chẳng cần đợi Hạ Vy gật đầu hay từ chối, Gia Khánh đã bế cô lên, sải bước nhanh ra khỏi phòng, đi vào phòng bên cạnh.
Hạ Vy tựa đầu vào lồng ngực Gia Khánh, hai má thẹn thùng hồng hồng. Đôi tay quàng qua ôm cổ, một bộ dáng nghe lời, không phản kháng.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Lưng Hạ Vy vừa chạm vào lớp nệm mềm mại, một thân thể cường tráng đã lập tức đè lên, môi cũng bị ngậm lấy, hung hãng giày xéo một phen.
Quần áo trên người nhanh chóng rơi xuống đất, hai thân thể trần trụi quấn lấy nhau. Tiếng nức nở cùng tiếng thở dốc quanh quẩn khắp phòng.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Có lẽ vì toàn bộ khúc mắt trong lòng được gỡ xuống, đêm nay Hạ Vy đặc biệt chủ động, chủ động đốt lửa Gia Khánh, chủ động làm những tư thế anh thích. Điều đó làm cho anh chết mê chết mệt, thiếu chút nữa đã nhịn không được mà giơ súng đầu hàng.
Hai người lăn qua lộn lại đến hơn nửa đêm mới chịu yên tĩnh.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Hạ Vy nằm trên người Gia Khánh, tại áp sát vào lồng ngực, lắng nghe nhịp tim ổn định, vững vàng. Trong mắt hơi nước vẫn chưa tản đi, nhìn ra bầu trời đêm lấp lánh đầy sao ở bên ngoài khung cửa sổ.
Hạ Vy mãn nguyện, khỏe mỗi treo lên nụ cười hạnh phúc.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Gia Khánh dùng bàn tay to lớn dịu dàng vuốt ve tấm lưng trần mềm mịn, trắng hồng. Thỉnh thoảng lại cúi xuống hôn lên trán Hạ Vy.
Hai người không ai lên tiếng, cảm nhận bầu không khí ấm áp, ngọt ngào đã lâu mới có mới lại này. Truy cập truyen88.pro để đọc truyện hay mỗi ngày
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Theo thời gian, trong mắt Gia Khánh càng nhiều thêm nét thâm trầm, anh hạ mi nhìn đường nét khuôn mặt Hạ Vy mơ hồ trong bóng đêm. Do dự một hồi, anh mới lên tiếng:
“Ngày mai anh trở về thủ đô”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Hạ Vy đang lim dim lập tức tỉnh ngủ hẳn, ngẩng mặt lên nhìn Gia Khánh xoắn xuýt hỏi, trong mắt tràn ngập vẻ sầu lo:
“Có phải ở thủ đô đã xảy ra chuyện gì rồi không?”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Nếu không Gia Khánh cũng không gấp gáp quay trở về như vậy.
Đã có vết xe đổ từ trước, Gia Khánh không có ý định giấu giếm Hạ Vy nữa. Vì anh hiểu bản thân không nói ra chỉ càng khiến cô suy nghĩ lung tung. Anh thành thật nói:
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
“Năm ngày trước, Vân Thi đã được bảo lãnh ra khỏi tù. Sau khi nhận được tin tức anh liền cho người tìm kiếm tung tích cô ta, đến tận chiều nay mới có kết quả”
Nói tới đây hai hàng lông mày Gia Khánh đã cau chặt lại, đuôi mắt ẩn ẩn tức giận.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Nương theo chút ánh sáng mơ hồ. Hạ Vy có thể nhìn thấy lông mày Gia Khánh nhíu chặt. Cô dùng ngón tay vuốt ve nếp nhăn giữa trán, theo chuyển động tay cô nếp nhăn từ từ biến mất, chân mày anh giãn ra như cũ.
Hạ Vy bắt đầu xâu chuỗi lại những lời Gia Khánh nói, cô thử thăm dò: “Cô ta bay đến thủ đô? Người cứu cô ta ra ngoài anh có biết không?”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Diệp Loan từng nói với cô, Gia đình Vân Thi thất thế rất nhiều người điều tìm cách phủi sạch quan hệ với nhà cô ta ngay cả chính anh em máu mủ, dòng họ thân thích còn trở mặt không nhận người quen.
Gia Khánh khẽ “ừ một tiếng, bàn tay đang mơn trớn trên lưng Hạ Vy bất chợt chuyển sang ôm chặt cô vào lòng, dường như làm vậy mới làm anh an lòng. Anh trả lời câu hỏi kế tiếp:
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
“Người đưa cô ta ra ngoài chắc chắn là Huy Kha. Huy Cung ở bên kia giăng bẫy với tính cách có thù tất báo của anh ta nhất định sẽ đến nhưng lại không thấy người đâu chứng tỏ Huy Kha đã rời khỏi thành phố này”
Mấy hôm trước nghe tin Huy Cung tiếp quản Tập đoàn Trình Tiến, Hạ Vy đã vô cùng bất ngờ, khiếp sợ. Cô từng tiếp xúc với anh ta vài lần nhìn vẻ bề ngoài trông không giống một người có dã tâm lắm.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Hạ Vy thở dài, đúng là không nên nhìn bề ngoài đã vội vàng đưa ra kết luận về một ai đó. Người có thể dễ dàng khiến người ta nới lỏng cảnh giác như Huy Cung mới chính là kẻ nguy hiểm nhất.
Hạ Vy nắm lấy tay Gia Khánh, từng trận thấp thỏm bất an cuộn trào trong lòng:
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
“Huy Kha đang định giở trò gì?”
Từ lần bị Huy Kha bắt cóc cô đã nhận ra anh ta chính là một kẻ điên rồ máu lạnh, ra tay ác độc, tàn nhẫn.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Đây chính là bước tiếp theo sau khi đã tìm ra người quan trọng trong lòng Gia Khánh?
Gia Khánh ngẫm nghĩ, sau đó cẩn thận trả lời, trong lúc nói luôn quan sát nét mặt Hạ Vy
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
“Anh đã biết âm mưu tiếp theo của Huy Kha. Chiều nay anh nhận được tin tức Vân Thị chính là từ ông nội anh. Cô ta tìm đến nhà anh, nói bản thân là bạn gái anh ngoài ra cô ta còn bảo đã...mang thai. Đã cho người kiểm tra cô ta quả thực đang mang thai.”
Hạ Vy ngây người, chưa kịp lên tiếng, Gia Khánh đã ôm chặt lấy cô như thể rất sợ cô biến mất. Anh cuống quýt giải thích:
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
“Cái thai đó không phải của anh. Anh chưa từng chạm qua cô ta. Em tin anh chứ?”
Hạ Vy hôn chụt xuống môi Gia Khánh, cất giọng chắc nịch: “Em tin anh.”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Gia Khánh nhẹ nhõm thở hắt ra một hơi đồng thời vui sướng như điên, buổi chiều lúc nghe thấy tin này anh đã vô cùng giận dữ nhưng phần nhiều là bất an vì anh sợ sau khi Hạ Vy biết sẽ giận, sẽ hiểu lầm anh đó là điều anh không muốn thấy nhất.
Giọng Gia Khánh hơi nghẹn ngào: “Cảm ơn em vì đã tin tưởng anh.”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Hạ Vy nghe mà đau lòng, mũi dâng lên từng trận chua xót. Cô vươn tay ôm lấy anh, dùng cái ôm ấm áp vỗ về, trấn an.
Gia Khánh chợt lên tiếng: “Lần trước ở bệnh viện có một chuyện anh chưa nói xong. Thật ra trong danh sách anh còn một cái tên nữa.”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Hạ Vy giật mình, hít một ngụm khí lạnh lặp lại: “Còn một người nữa?” Truy cập truyen88.pro để đọc truyện hay mỗi ngày
Gia Khánh gật đầu, trong mắt ánh lên tia sắc bén: “Đối thủ của ông nội anh cũng chính là người đứng sau Huy Kha.” Anh khẽ cười, giọng nói mang theo vài phần cảm khái, vài phần ẩn ý, “Một người đứng trên cao quá lâu không phải sẽ cảm thấy áp lực mà là muốn leo lên một vị trí cao hơn nữa.”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Nỗi lo lắng trong lòng Hạ Vy đã đạt đến đỉnh điểm, cô mấp máy mỗi: “Anh sẽ gặp nguy hiểm phải không?”
Một Huy Kha đã đủ gây ra sóng gió rồi bây giờ lại lòi ra thêm một nhân vật lợi hại hơn. Nếu ở trong phim, truyện nhân vật này chính là kẻ được mọi người ví von, đặt cho danh xưng mĩ miều trùm cuối, nghe thôi đã biết đáng sợ đến mức nào rồi.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Gia Khánh hôn lên chóp mũi Hạ Vy, nhướn mày: “Chồng em dễ bị người ta bắt nạt thế à?”
Hạ Vy phì cười, mạnh miệng nói: “Anh là chồng em hồi nào?”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Gia Khánh nheo mắt, giọng nói ẩn ẩn mùi nguy hiểm: “Em muốn lấy người khác?” Anh nhéo mũi cô, giả vờ tủi thân. “Anh không biết đâu, nụ hôn đầu, tấm thân trong trắng của anh đều cho em cả. Em phải chịu trách nhiệm với anh cả đời.”
Khóe mắt Hạ Vy ẩm ướt, cọ cọ vào hòm cổ Gia Khánh. Biết rõ bản thân vô dụng ở thời khắc nước sôi lửa bỏng không thể giúp ích gì được cho anh. Cô chỉ có thể bất lực đứng ở sau lưng Gia Khánh âm thầm cầu nguyện anh bình an, mọi việc suôn sẻ.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
“Xin lỗi...em không giúp gì được cho anh.”
Gia Khánh nâng mặt Hạ Vy, dịu
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Bình luận facebook