Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 143 Là em không tốt
Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + VietWriter.vn và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********
Hạ Vy ngồi thẳng dậy nắm lấy tay Duy Nam, đôi mắt trong trẻo tràn ngập bi thương và không cam lòng, nỗi nghẹn uất chịu đựng trong lòng bấy lâu này vì Gia Bảo ngày ngày bị bệnh tật giày vò, ca phẫu thuật tìm thất bại đến việc tiêm thuốc dẫn đến nguy kịch ngày hôm này, tựa như giọt nước tràn lỵ, cô nhất thời mất đi lý trí, kích động gào lên: “Con em chỉ mới bốn tuổi thôi, con còn nhỏ như vậy vì cớ gì phải chịu đựng đau đớn đến thế? Tại sao ông trời lại bất công như vậy?”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Mười đầu ngón tay bấu chặt vào da thịt, Duy Nam chẳng hề để tâm, đau đớn thể xác lúc này chẳng cách nào so sánh được với đau đớn tinh thần. Anh muốn an ủi Hạ Vy, há miệng nửa ngày vẫn không biết nên nói gì để xoa dịu nỗi đau của cô, cuối cùng chỉ có thể vươn tay ôm người vào lòng, vỗ về lưng cô trấn an, âm thầm cùng cô san sẻ nỗi đau này.
Hạ Vy ở trong lòng Duy Nam hai mắt dại ra, đắm chìm vào hồi ức xa xăm, miệng không ngừng lẩm bẩm tự trách: “Tất cả là lỗi của em, là lỗi của em. Em là một người mẹ thiếu trách nhiệm, nếu trong lúc mang thaiSóc con em cẩn thận chú ý hơn, con sẽ không bị sinh non, không bị mắc bệnh tim bẩm sinh, sẽ không phải chịu cơn đau đớn khủng khiếp, giày vò, tra tấn mỗi khi bệnh tim tái phát. Chờ mãi mới chờ được đến ngày con có cơ hội trở thành đứa trẻ con bình thường, có thể đi học, có thể tự do nhảy múa, vui chơi nhưng lại bị em làm liên lụy, suýt chút nữa hại con mất mạng, hôm nay cũng thế, một lần nữa em đẩy con vào vòng nguy hiểm. Nếu như em đem theo vệ sĩ.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Vòng tay Duy Nam càng thêm siết chặt người trong lòng, anh nghe không nổi nữa, nghe Hạ Vy nói mà đau đến xé ruột xé gan, nước mắt kìm nén nãy giờ vì sợ tăng thêm gánh nặng cho cô nhịn không được cũng tuôn rơi đầy mặt: “Đừng nói nữa. Xin em đấy. Tất cả không phải lỗi của em” "Anh cũng có lỗi.” Duy Nam nghẹn ngào tự trách. Anh vô cùng hối hận, là anh vô dụng vì sợ bố mẹ làm khó, vì sợ bố mẹ càng có nhiều thành kiến với Hạ Vy đồng thời cũng muốn chứng minh cô không hề làm ảnh hưởng đến cuộc sống hay công việc của mình nên anh mới chăm chỉ, nỗ lực làm việc như vậy, đến dành ra chút thời gian đưa hai mẹ con đến bệnh viện khám bệnh cũng không có.
Diệp Loan ngồi bên cạnh cũng bật khóc, khóc được một lúc cô đột nhiên lau sạch nước mắt, đứng phắt dậy, dặn dò Duy Nam: “Anh chăm sóc Vy nhé. Em đi giải quyết một số chuyện, lát nữa em sẽ quay lai."
Anh nợ em một câu yêu thương!
Hạ Vy với Gia Bảo đều là những người lương thiện, chưa từng làm việc xấu vì cớ gì phải gánh chịuđau đớn và sự bất công này. Gia Bảo chính là mạng sống của Hạ Vy nếu con xảy ra bất trắc, cô không dám tưởng tượng đến khi ấy Hạ Vy sẽ như thế nào. Còn người làm việc ác như Vân Thi vẫn ung dung mà sống, chẳng gặp bất cứ quả báo gì? Nhưng chung quy lại nguyên nhân xâu xa dẫn đến nhứng bất hạnh của hai mẹ con Hạ Vy là do người đàn ông thiếu quyết đoán, lăng nhăng kia gây ra.
Tại sao Hạ Vy ngồi ở bệnh viện đau khổ, tự dằn vặt oán trách chính mình? Tại sao Gia Bảo đang phải từng phút từng giây đấu tranh với thần chết, giành giật sự sống? Gia Khánh lại nhởn nhơ, vui vẻ, không lo, không nghĩ? Lửa giận xông thẳng lên não, Diệp Loan siết chặt hai tay, nghiến răng ken két, hôm nay cô nhất định phải thay mặt mẹ con Hạ Vy giành lại công bằng, muốn người đàn ông xấu xa đó nếm trải cảm giác sống không bằng chết Hạ Vy đang trải qua từng ngày.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Duy Nam gật đật, cho rằng Diệp Loan tính đi tìm Vân Thi tính sổ mà không ngờ đến người cô muốn tìm sẽ là người đàn ông kia, nên anh không ngăn cản chỉ dặn dò ngược lại: “Em nhớ chú ý an toàn.
Diệp Loan nhìn Hạ Vy, sau đó nghiêng người nhìn phòng cấp cứu cuối cùng dứt khoát xoay người rời đi. Cô lái xe một đường đến thắng văn phòng luật K&K, chạy với tốc độ kinh người, đến đèn đỏ cũng không thèm dừng lại.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Diệp Loan mang theo vẻ mặt hầm hầm bước vào sảnh của tòa nhà, trên đường có gặp vài người đồng nghiệp làm ở tòa soạn báo, trông thấy cô liền vui vẻlên tiếng chào, cô không rảnh dừng lại tán gẫu như mọi khi, chỉ gật đầu xem như chào hỏi. Mọi người thấy sắc mặt cô không tốt cũng không dám nói nhiều hay giữ người lại. Cô đi nhanh vào thang máy, bấm tầng sáu.
Cửa tháng máy vửa mở một nửa Diệp Loan đã vọt ra, đến khúc rẽ hành lang thì đụng mặt Kha Lê đang từ hướng ngược lại đi tới. “Chào em, lâu rồi không gặp. Em lên đây có chuyện gì à?” Kha Lê cười hỏi, nhớ đến việc Hạ Vy xin nghỉ phép sau đó đột ngột nghỉ việc luôn. Anh có thử liên lạc với Hạ Vy để hỏi thăm tình hình nhưng cô ấy đã thay số điện thoại, không liên lạc được đến cả Nhã Yên cũng hoàn toàn không hay biết. Anh lại không dám chạy đến hỏi Boss, nên việc đó cứ mãi mắc kẹt trong lòng không thể tiêu hóa, Hôm nay gặp Diệp Loan anh bèn hỏi thăm: “Em có biết nguyên nhân Hạ Vy nghỉ việc không?” Truyện88.vip trang web cập n*hật nhanh nhất
Anh nợ em một câu yêu thương!
Diệp Loan đang nóng trong người, không có tâm trạng đứng đây trò chuyện với Kha Lê, thiếu kiên nhẫn lách qua người anh: “Anh hỏi ông chủ của anh sẽ biết ngay thôi.”
Kha Lê ngẩn ra trước phản ứng dữ dội của Diệp Loan, dõi mắt trông theo bóng lưng cô, anh khó hiểu gãi gãi đầu lẩm bẩm: “Ơ kìa, mình đã nói câu gì sao chọc giận em ấy sao?"
Anh nợ em một câu yêu thương!
Gia Khánh nhìn xấp văn kiện chất cao như núi trên bàn ngây người, từ sáng đến giờ không hiểu sao trong lòng anh bỗng dưng sinh ra cảm giác lo lắng, thấp thỏm không yên, tim đập rất nhanh, làm anh không tài nào tập trung làm được việc gì.
Gia Khánh cố gắng bình ổn cảm xúc để suy nghĩ rốt cuộc đã có chuyện gì phát sinh nhưng nửa ngày trôi qua đầu óc không những không thông suốt mà càng trở nên mê man, rối ren.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Đúng lúc này cửa phòng đột ngột bị đẩy ra, phát ra một tiếng “rầm” rất lớn. Gia Khánh rất không vui trước hành động lễ của đối phương, ngước mắt lên muốn xem người đó là ai nhưng khi trông thấy dáng vẻ dữ tợn như muốn đánh người đến nơi của Diệp Loan thì không khỏi kinh ngạc.
Diệp Loan xông tới trước mặt Gia Khánh, chỉ tay vào mặt anh xả ra một tràng dài: “Anh là tên đàn ông khốn kiếp, xấu xa, để tiện, bỉ ổi, vô liêm sỉ.”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Sắc mặt Gia Khánh lạnh đi, u ám nhìn người phụ nữ như kẻ điên đột ngột xông vào phòng mắng chửi mình. Tâm tình anh vốn đã không tốt nhất thời lửa giận bốc lên. Ánh mắt sắc bén phóng lên trên người Diệp Loan, lên tiếng cảnh cáo, giọng nói trầm thấp tràn đầy nguy hiểm: “Tốt nhất cô nên im miệng lại, đừng tưởng là phụ nữ tôi sẽ không dám ra tay.
Diệp Loan hừ lạnh, tức giận đến mức chẳng còn nghe lọt vào tai lời uy hiếp của Gia Khánh thách thức: “Có ngon thì anh nhào qua, tôi sợ anh chắc?”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Gia Khánh đen mặt, đập bàn đứt phắt dậy. Động tĩnh ở đây quá lớn nhân viên ở các phòng ban lân cận hiếu kì chạy đến trước cửa vây xem, chưa đầy mấy phút sau bên ngoài đã tụ tập rất đông người.
**********
Hạ Vy ngồi thẳng dậy nắm lấy tay Duy Nam, đôi mắt trong trẻo tràn ngập bi thương và không cam lòng, nỗi nghẹn uất chịu đựng trong lòng bấy lâu này vì Gia Bảo ngày ngày bị bệnh tật giày vò, ca phẫu thuật tìm thất bại đến việc tiêm thuốc dẫn đến nguy kịch ngày hôm này, tựa như giọt nước tràn lỵ, cô nhất thời mất đi lý trí, kích động gào lên: “Con em chỉ mới bốn tuổi thôi, con còn nhỏ như vậy vì cớ gì phải chịu đựng đau đớn đến thế? Tại sao ông trời lại bất công như vậy?”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Mười đầu ngón tay bấu chặt vào da thịt, Duy Nam chẳng hề để tâm, đau đớn thể xác lúc này chẳng cách nào so sánh được với đau đớn tinh thần. Anh muốn an ủi Hạ Vy, há miệng nửa ngày vẫn không biết nên nói gì để xoa dịu nỗi đau của cô, cuối cùng chỉ có thể vươn tay ôm người vào lòng, vỗ về lưng cô trấn an, âm thầm cùng cô san sẻ nỗi đau này.
Hạ Vy ở trong lòng Duy Nam hai mắt dại ra, đắm chìm vào hồi ức xa xăm, miệng không ngừng lẩm bẩm tự trách: “Tất cả là lỗi của em, là lỗi của em. Em là một người mẹ thiếu trách nhiệm, nếu trong lúc mang thaiSóc con em cẩn thận chú ý hơn, con sẽ không bị sinh non, không bị mắc bệnh tim bẩm sinh, sẽ không phải chịu cơn đau đớn khủng khiếp, giày vò, tra tấn mỗi khi bệnh tim tái phát. Chờ mãi mới chờ được đến ngày con có cơ hội trở thành đứa trẻ con bình thường, có thể đi học, có thể tự do nhảy múa, vui chơi nhưng lại bị em làm liên lụy, suýt chút nữa hại con mất mạng, hôm nay cũng thế, một lần nữa em đẩy con vào vòng nguy hiểm. Nếu như em đem theo vệ sĩ.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Vòng tay Duy Nam càng thêm siết chặt người trong lòng, anh nghe không nổi nữa, nghe Hạ Vy nói mà đau đến xé ruột xé gan, nước mắt kìm nén nãy giờ vì sợ tăng thêm gánh nặng cho cô nhịn không được cũng tuôn rơi đầy mặt: “Đừng nói nữa. Xin em đấy. Tất cả không phải lỗi của em” "Anh cũng có lỗi.” Duy Nam nghẹn ngào tự trách. Anh vô cùng hối hận, là anh vô dụng vì sợ bố mẹ làm khó, vì sợ bố mẹ càng có nhiều thành kiến với Hạ Vy đồng thời cũng muốn chứng minh cô không hề làm ảnh hưởng đến cuộc sống hay công việc của mình nên anh mới chăm chỉ, nỗ lực làm việc như vậy, đến dành ra chút thời gian đưa hai mẹ con đến bệnh viện khám bệnh cũng không có.
Diệp Loan ngồi bên cạnh cũng bật khóc, khóc được một lúc cô đột nhiên lau sạch nước mắt, đứng phắt dậy, dặn dò Duy Nam: “Anh chăm sóc Vy nhé. Em đi giải quyết một số chuyện, lát nữa em sẽ quay lai."
Anh nợ em một câu yêu thương!
Hạ Vy với Gia Bảo đều là những người lương thiện, chưa từng làm việc xấu vì cớ gì phải gánh chịuđau đớn và sự bất công này. Gia Bảo chính là mạng sống của Hạ Vy nếu con xảy ra bất trắc, cô không dám tưởng tượng đến khi ấy Hạ Vy sẽ như thế nào. Còn người làm việc ác như Vân Thi vẫn ung dung mà sống, chẳng gặp bất cứ quả báo gì? Nhưng chung quy lại nguyên nhân xâu xa dẫn đến nhứng bất hạnh của hai mẹ con Hạ Vy là do người đàn ông thiếu quyết đoán, lăng nhăng kia gây ra.
Tại sao Hạ Vy ngồi ở bệnh viện đau khổ, tự dằn vặt oán trách chính mình? Tại sao Gia Bảo đang phải từng phút từng giây đấu tranh với thần chết, giành giật sự sống? Gia Khánh lại nhởn nhơ, vui vẻ, không lo, không nghĩ? Lửa giận xông thẳng lên não, Diệp Loan siết chặt hai tay, nghiến răng ken két, hôm nay cô nhất định phải thay mặt mẹ con Hạ Vy giành lại công bằng, muốn người đàn ông xấu xa đó nếm trải cảm giác sống không bằng chết Hạ Vy đang trải qua từng ngày.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Duy Nam gật đật, cho rằng Diệp Loan tính đi tìm Vân Thi tính sổ mà không ngờ đến người cô muốn tìm sẽ là người đàn ông kia, nên anh không ngăn cản chỉ dặn dò ngược lại: “Em nhớ chú ý an toàn.
Diệp Loan nhìn Hạ Vy, sau đó nghiêng người nhìn phòng cấp cứu cuối cùng dứt khoát xoay người rời đi. Cô lái xe một đường đến thắng văn phòng luật K&K, chạy với tốc độ kinh người, đến đèn đỏ cũng không thèm dừng lại.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Diệp Loan mang theo vẻ mặt hầm hầm bước vào sảnh của tòa nhà, trên đường có gặp vài người đồng nghiệp làm ở tòa soạn báo, trông thấy cô liền vui vẻlên tiếng chào, cô không rảnh dừng lại tán gẫu như mọi khi, chỉ gật đầu xem như chào hỏi. Mọi người thấy sắc mặt cô không tốt cũng không dám nói nhiều hay giữ người lại. Cô đi nhanh vào thang máy, bấm tầng sáu.
Cửa tháng máy vửa mở một nửa Diệp Loan đã vọt ra, đến khúc rẽ hành lang thì đụng mặt Kha Lê đang từ hướng ngược lại đi tới. “Chào em, lâu rồi không gặp. Em lên đây có chuyện gì à?” Kha Lê cười hỏi, nhớ đến việc Hạ Vy xin nghỉ phép sau đó đột ngột nghỉ việc luôn. Anh có thử liên lạc với Hạ Vy để hỏi thăm tình hình nhưng cô ấy đã thay số điện thoại, không liên lạc được đến cả Nhã Yên cũng hoàn toàn không hay biết. Anh lại không dám chạy đến hỏi Boss, nên việc đó cứ mãi mắc kẹt trong lòng không thể tiêu hóa, Hôm nay gặp Diệp Loan anh bèn hỏi thăm: “Em có biết nguyên nhân Hạ Vy nghỉ việc không?” Truyện88.vip trang web cập n*hật nhanh nhất
Anh nợ em một câu yêu thương!
Diệp Loan đang nóng trong người, không có tâm trạng đứng đây trò chuyện với Kha Lê, thiếu kiên nhẫn lách qua người anh: “Anh hỏi ông chủ của anh sẽ biết ngay thôi.”
Kha Lê ngẩn ra trước phản ứng dữ dội của Diệp Loan, dõi mắt trông theo bóng lưng cô, anh khó hiểu gãi gãi đầu lẩm bẩm: “Ơ kìa, mình đã nói câu gì sao chọc giận em ấy sao?"
Anh nợ em một câu yêu thương!
Gia Khánh nhìn xấp văn kiện chất cao như núi trên bàn ngây người, từ sáng đến giờ không hiểu sao trong lòng anh bỗng dưng sinh ra cảm giác lo lắng, thấp thỏm không yên, tim đập rất nhanh, làm anh không tài nào tập trung làm được việc gì.
Gia Khánh cố gắng bình ổn cảm xúc để suy nghĩ rốt cuộc đã có chuyện gì phát sinh nhưng nửa ngày trôi qua đầu óc không những không thông suốt mà càng trở nên mê man, rối ren.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Đúng lúc này cửa phòng đột ngột bị đẩy ra, phát ra một tiếng “rầm” rất lớn. Gia Khánh rất không vui trước hành động lễ của đối phương, ngước mắt lên muốn xem người đó là ai nhưng khi trông thấy dáng vẻ dữ tợn như muốn đánh người đến nơi của Diệp Loan thì không khỏi kinh ngạc.
Diệp Loan xông tới trước mặt Gia Khánh, chỉ tay vào mặt anh xả ra một tràng dài: “Anh là tên đàn ông khốn kiếp, xấu xa, để tiện, bỉ ổi, vô liêm sỉ.”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Sắc mặt Gia Khánh lạnh đi, u ám nhìn người phụ nữ như kẻ điên đột ngột xông vào phòng mắng chửi mình. Tâm tình anh vốn đã không tốt nhất thời lửa giận bốc lên. Ánh mắt sắc bén phóng lên trên người Diệp Loan, lên tiếng cảnh cáo, giọng nói trầm thấp tràn đầy nguy hiểm: “Tốt nhất cô nên im miệng lại, đừng tưởng là phụ nữ tôi sẽ không dám ra tay.
Diệp Loan hừ lạnh, tức giận đến mức chẳng còn nghe lọt vào tai lời uy hiếp của Gia Khánh thách thức: “Có ngon thì anh nhào qua, tôi sợ anh chắc?”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Gia Khánh đen mặt, đập bàn đứt phắt dậy. Động tĩnh ở đây quá lớn nhân viên ở các phòng ban lân cận hiếu kì chạy đến trước cửa vây xem, chưa đầy mấy phút sau bên ngoài đã tụ tập rất đông người.