Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 192 Một mũi tên trúng hai đích
Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ VietWriter.vn trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên VietWriter.vn. Xin cảm ơn!
**********
Sau trận mưa đêm qua, cả thành phố như được gội rửa sạch sẽ, nhiệt độ trong không khí cũng giảm xuống mấy độ. Người người hối hả ngược xuôi trên đường khoác lên mình chiếc áo ấm dày cộm.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Trong phòng bệnh lại là một mảnh ấm áp, yên tĩnh, Gia Khánh rủ mắt nhìn người phụ nữ ngủ say trong lòng, khóe miệng chậm rãi gợi lên một nụ cười dịu dàng. Anh cúi xuống hôn nhẹ lên trán Hạ Vy, mỗi mỏng dịch chuyển xuống chạm nhẹ vào gò má rồi dần dần trượt xuống đôi môi căng mọng hồng hào.
Xúc cảm mềm mại, ẩm ướt từ môi Hạ Vy làm tim Gia Khánh tê rần, mắt anh chợt tối đi, há miệng ngậm lấy, dùng đầu lưỡi vận về phác họa đường cong trên môi.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy khẽ hừ một tiếng bằng giọng mũi, hàng mi dài cong vút thoáng run rẩy, môi mỏng hơi hé mở. Cơ thể nhỏ nhắn rúc vào lòng Gia Khánh.
Gia Khánh luôn lưỡi vào, ngay lúc này cửa phòng “cạch” một tiếng mở ra kèm theo đó là giọng nói oang oang vang vọng khắp phòng:“Khánh yêu dấu, tao đến thăm.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gia Khánh phẫn nộ quay mặt về phía cửa, trừng mắt nhìn hai kẻ mới sáng sớm đã chạy đến phá hỏng chuyện tốt của anh.
Minh Tuấn sờ sờ mũi bối rối, bắt lấy tay Tín Phóng cười hề hề: “Ngại quá cứ tiếp tục. Lát nữa tụi tao vào.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bị tiếng ồn đánh thức, Hạ Vy cựa quậy thân thể, hai mắt từ từ mở ra. "Không cần. Gia Khánh buồn bực lên tiếng, Hạ Vy đã tỉnh anh còn tiếp tục thế nào nữa.
Minh Tuấn cùng Tín Phong dừng bước. Anh làm khẩu hình mình trách cứ Tín Phong: “Tại anh hết đó mới sáng ra đã đòi đến thăm bệnh.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy dụi dụi mắt, trần nhà cùng mấy dãy đèn lọt vào trong tầm nhìn, cô nghiêng đầu trước mắt là tấm vải xanh, hai tay đang đặt trên lồng ngực ấm nóng, dưới lòng bàn tay cách lớp vải mỏng là hô hấp và nhịp tim vững vàng ngoài ra còn cảm nhận rõ ràng được lồng ngực cường tráng và cơ bắp săn chắc.
Hạ Vy nuốt nước miếng, thầm thấy không ổn quả nhiên ngước mắt lên liền bắt gặp ngay khuôn mặt phóng đại của Gia Khánh. Cô theo bản năng giật mình. Kí ức đêm qua như nước lũ vỡ đê tràn về, cô thế nhưng ngủ quên mất ở đây. Cô rầu rĩ oán trách: “Đêm qua sao không gọi tôi?” “Em ngủ say như heo vậy. Anh gọi cách mấy cũng không tỉnh. Gia Khánh trêu chọc, dùng ngón tay chọt chọt vào má Hạ Vy. “Anh mới là heo ấy.” Hạ Vy tức giận hất tay GiaKhánh, ngồi bật dậy. Khi cô trông thấy hai người đang đứng giữa phòng kia thì trợn tròn mắt giật mình tập hai. “Chào em. Minh Tuấn giơ tay chào, cười đến tít cả mắt
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gương mặt Hạ Vy nhoáng cải đỏ bừng, vội xỏ dép vào xấu hổ nói: “Hai anh ngồi chơi, em về phòng trước đây.”
Hạ Vy đứng phắt dậy, cúi gầm mặt, xấu hổ chạy nhanh ra cửa.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gia Khánh thu hồi tầm mắt trên người Hạ Vy về nhìn sang hai người đàn ông đang thong thả đi đến bên giường. Anh ngồi dậy, tựa đầu vào thành giường, trưng ra bản mặt không vui, lạnh lùng hỏi: “Sao rồi?”
Minh Tuấn huých tay Tín Phong một cái ra hiệu. Tín Phong báo cáo: "Rất thuận lợi, Đại Dũng đang bị giam giữ trong cục cảnh sát.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gia Khánh gật đầu, ngón tay chạm vào lớp đệm hơi lõm xuống bên cạnh còn lưu lại nhiệt độ ấm áp của Hạ Vy: “Nhanh chóng giải quyết các thủ tục mang lão ta đi tránh cho đêm dài lắm mộng.” “Được.” Tín Phong đáp ứng, “Ngoài ra còn thu được một tin tức quan trọng khác.”
Năm đầu ngón tay Gia Khánh vẫn không dừng lại, hơi ấm còn sót lại cuối cùng đã tan biến thay thế bằng một mảng lạnh lẽo: “Hửm? “Chẳng phải gần đây con đường làm ăn của Huy Kha bị chúng ta chặt đứt sao? Anh ta đã chờ không nổi nữa rồi. Lần này anh ta đồng ý giúp Đại Dũng bắtcóc Sóc con chính là vì hai bên đã ngầm có giao ước với nhau.” “Giao ước?” Gia Khánh nhíu mày, “Điều kiện của Huy Kha và lão Dũng có liên quan đến nguồn hàng?”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Minh Tuấn búng tay một cái thay Tín Phong nói tiếp: “Chiều hôm qua Huy Kha đến xưởng thép không chỉ để giao người mà còn đến gặp đối tác làm ăn. Có điều nghe Trấn Thành báo lại là ba người tan rã trong không vui, nghe nói nguyên nhân là do đột thay ngột đổi đối tác từ đại ca Xuân sang Mười Tấn. Nên anh ta bất mãn với lão Dũng thừa dịp đó cho rút người đi chỉ để lại cho lão Dũng mười tên đàn em.” “Anh ta thực sự từ bỏ cái phao cứu mạng này?” Tín Phong nói ra nghi hoặc của bản thân.
Gia Khánh trầm ngâm, vài giây sau mới lên tiếng: “E rằng xung đột với lão Dũng có lẽ cũng là do anh ta cố ý.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Một mũi tên trúng hai đích, một là không trực tiếp đắc tội với anh, hai là loại bỏ được Đại Dũng. Người này thật sự mưu mô quỷ quyệt. “ý mày là anh ta sẽ ở sau lưng lão Dũng tìm Mười Tấn bàn chuyện làm ăn?” Minh Tuấn vỡ lẽ.
Gia Khánh gật đầu. Hai mắt Minh Tuất phát sáng, viễn cảnh tươi đẹp hiện ra trước mắt: “Vậy lần này chỉ cần chúng ta quan sát kĩ một chút, tìm được thời gian, địa điểm của Huy Kha với Mười Tấn giao dịch, giăng lưới bắt sạch. Chẳng phải sẽ tiêu diệt được anh ta một cách dễ dàng?
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Minh Tuấn càng nói càng hưng phấn.“Anh ta là người thông minh lẽ nào không đoán ra suy nghĩ của chúng ta?” Tín Phong quàng tay qua cổ Minh Tuấn, tạt cho anh một gáo nước lạnh. Truyện88*.vip trang web cập nhật nhanh nhất
Sau câu nói đó, ba người nhất thời rơi vào trầm tư. ***
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy đẩy cửa vào phòng, Gia Bảo đã thức dậy từ lâu đang ngồi trên giường bệnh cười nói khúc khích với chị y tá xinh đẹp.
Gia Bảo mừng rỡ kêu lên: “Mẹ
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Cô y tá biết ý đứng dậy gật đầu chào với Hạ Vy sau đó xoa đầu Gia Bảo: “Chị đi trước nhé?”
Gia Bảo vẫy vẫy tay cười toe toét: “Dạ. Khi nào rảnh, chị em mình trò chuyện tiếp. Bai bai chị xinh đẹp.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy giở khóc giở cười. Lúc cô y tá đi ngang qua, cô ngại ngùng nói: “Cảm ơn cô đã chăm sóc thằng bé giúp tôi.
Đêm qua cô ngủ quên ở phòng Gia Khánh, làm phiền đến cả bác sĩ và y tá thay cô trông chừng Gia Bảo. Chỉ cần nghĩ đến đây thôi Hạ Vy đã xấu hổ muốn chết rồi. “Cô đừng khách sáo, cậu bé rất ngoan ngoãn, tôi rất thích, không cảm thấy phiền chút nào đâu. Vậy tôi đi trước nhé.” Cô y tá lập tức xua tay.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Tiễn cô y tá ra đến cửa, Hạ Vy đóng cửa lại bước đến bên giường đang định dang tay ôm Gia Bảo vào lòng, cậu đột nhiên hỏi: “Sao mặt mẹ đỏ vậy ạ?”Hạ Vy theo phản xạ sờ sờ mặt, cười nói: "Chắc do trời nóng quá.”
Gia Bảo gãi gãi đầu, chu môi: “Chị Đào nói hôm nay trời rất lạnh nha." “Chị Đào?” Hạ Vy nhướng mày, nghĩ xem "Chị Đào” trong lời Gia Bảo nói là ai.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gia Bảo rất nhanh bị dời lực chú ý không còn quan tâm đến thời tiết hôm nay nóng hay lạnh nữa cậu cười hớn hở giải thích: “Chị y tá vừa rồi đấy ạ. Sau đó cậu bắt đầu ríu rít kể chị Đào xinh ra sao tốt như thế nào, cho cậu rất nhiều bánh và kẹo.
Hạ Vy còn chưa kịp mừng thầm vì đã dời được lực chú ý của Gia Bảo thì cậu bất thình lình chuyển đề tài: “Sáng nay con thức dậy không thấy mẹ đâu hết mẹ đi đâu vậy a?”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy chột dạ, tròng mắt đảo quanh, sờ sờ mũi nói dối: “Sáng nay mẹ đi thăm bố con.”
Lời này không tính là nói dối có điều sai thời gian chút thôi.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gia Bảo lo lắng: “Bố bị thương hở mẹ?” Cậu rưng rưng nước mắt nghẹn ngào: "Có phải bố cứu con khỏi tay ông chú người xấu đó nên mới bị thương không?”
Nhớ đến lời bác sĩ nói về tình hình vết thương Gia Khánh, viền mắt Hạ Vy đỏ lên, vươn tay ôm Gia bảo vào lòng trấn an: “Không sao bố con chỉ bị thương nhẹ thôi.” “Con muốn sang thăm bố. Gia Bảo dè dặt nói.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy gật đầu đáp ứng.
Ba người đàn ông đang ngồi bàn bạc trong phòng,
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
**********
Sau trận mưa đêm qua, cả thành phố như được gội rửa sạch sẽ, nhiệt độ trong không khí cũng giảm xuống mấy độ. Người người hối hả ngược xuôi trên đường khoác lên mình chiếc áo ấm dày cộm.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Trong phòng bệnh lại là một mảnh ấm áp, yên tĩnh, Gia Khánh rủ mắt nhìn người phụ nữ ngủ say trong lòng, khóe miệng chậm rãi gợi lên một nụ cười dịu dàng. Anh cúi xuống hôn nhẹ lên trán Hạ Vy, mỗi mỏng dịch chuyển xuống chạm nhẹ vào gò má rồi dần dần trượt xuống đôi môi căng mọng hồng hào.
Xúc cảm mềm mại, ẩm ướt từ môi Hạ Vy làm tim Gia Khánh tê rần, mắt anh chợt tối đi, há miệng ngậm lấy, dùng đầu lưỡi vận về phác họa đường cong trên môi.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy khẽ hừ một tiếng bằng giọng mũi, hàng mi dài cong vút thoáng run rẩy, môi mỏng hơi hé mở. Cơ thể nhỏ nhắn rúc vào lòng Gia Khánh.
Gia Khánh luôn lưỡi vào, ngay lúc này cửa phòng “cạch” một tiếng mở ra kèm theo đó là giọng nói oang oang vang vọng khắp phòng:“Khánh yêu dấu, tao đến thăm.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gia Khánh phẫn nộ quay mặt về phía cửa, trừng mắt nhìn hai kẻ mới sáng sớm đã chạy đến phá hỏng chuyện tốt của anh.
Minh Tuấn sờ sờ mũi bối rối, bắt lấy tay Tín Phóng cười hề hề: “Ngại quá cứ tiếp tục. Lát nữa tụi tao vào.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bị tiếng ồn đánh thức, Hạ Vy cựa quậy thân thể, hai mắt từ từ mở ra. "Không cần. Gia Khánh buồn bực lên tiếng, Hạ Vy đã tỉnh anh còn tiếp tục thế nào nữa.
Minh Tuấn cùng Tín Phong dừng bước. Anh làm khẩu hình mình trách cứ Tín Phong: “Tại anh hết đó mới sáng ra đã đòi đến thăm bệnh.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy dụi dụi mắt, trần nhà cùng mấy dãy đèn lọt vào trong tầm nhìn, cô nghiêng đầu trước mắt là tấm vải xanh, hai tay đang đặt trên lồng ngực ấm nóng, dưới lòng bàn tay cách lớp vải mỏng là hô hấp và nhịp tim vững vàng ngoài ra còn cảm nhận rõ ràng được lồng ngực cường tráng và cơ bắp săn chắc.
Hạ Vy nuốt nước miếng, thầm thấy không ổn quả nhiên ngước mắt lên liền bắt gặp ngay khuôn mặt phóng đại của Gia Khánh. Cô theo bản năng giật mình. Kí ức đêm qua như nước lũ vỡ đê tràn về, cô thế nhưng ngủ quên mất ở đây. Cô rầu rĩ oán trách: “Đêm qua sao không gọi tôi?” “Em ngủ say như heo vậy. Anh gọi cách mấy cũng không tỉnh. Gia Khánh trêu chọc, dùng ngón tay chọt chọt vào má Hạ Vy. “Anh mới là heo ấy.” Hạ Vy tức giận hất tay GiaKhánh, ngồi bật dậy. Khi cô trông thấy hai người đang đứng giữa phòng kia thì trợn tròn mắt giật mình tập hai. “Chào em. Minh Tuấn giơ tay chào, cười đến tít cả mắt
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gương mặt Hạ Vy nhoáng cải đỏ bừng, vội xỏ dép vào xấu hổ nói: “Hai anh ngồi chơi, em về phòng trước đây.”
Hạ Vy đứng phắt dậy, cúi gầm mặt, xấu hổ chạy nhanh ra cửa.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gia Khánh thu hồi tầm mắt trên người Hạ Vy về nhìn sang hai người đàn ông đang thong thả đi đến bên giường. Anh ngồi dậy, tựa đầu vào thành giường, trưng ra bản mặt không vui, lạnh lùng hỏi: “Sao rồi?”
Minh Tuấn huých tay Tín Phong một cái ra hiệu. Tín Phong báo cáo: "Rất thuận lợi, Đại Dũng đang bị giam giữ trong cục cảnh sát.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gia Khánh gật đầu, ngón tay chạm vào lớp đệm hơi lõm xuống bên cạnh còn lưu lại nhiệt độ ấm áp của Hạ Vy: “Nhanh chóng giải quyết các thủ tục mang lão ta đi tránh cho đêm dài lắm mộng.” “Được.” Tín Phong đáp ứng, “Ngoài ra còn thu được một tin tức quan trọng khác.”
Năm đầu ngón tay Gia Khánh vẫn không dừng lại, hơi ấm còn sót lại cuối cùng đã tan biến thay thế bằng một mảng lạnh lẽo: “Hửm? “Chẳng phải gần đây con đường làm ăn của Huy Kha bị chúng ta chặt đứt sao? Anh ta đã chờ không nổi nữa rồi. Lần này anh ta đồng ý giúp Đại Dũng bắtcóc Sóc con chính là vì hai bên đã ngầm có giao ước với nhau.” “Giao ước?” Gia Khánh nhíu mày, “Điều kiện của Huy Kha và lão Dũng có liên quan đến nguồn hàng?”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Minh Tuấn búng tay một cái thay Tín Phong nói tiếp: “Chiều hôm qua Huy Kha đến xưởng thép không chỉ để giao người mà còn đến gặp đối tác làm ăn. Có điều nghe Trấn Thành báo lại là ba người tan rã trong không vui, nghe nói nguyên nhân là do đột thay ngột đổi đối tác từ đại ca Xuân sang Mười Tấn. Nên anh ta bất mãn với lão Dũng thừa dịp đó cho rút người đi chỉ để lại cho lão Dũng mười tên đàn em.” “Anh ta thực sự từ bỏ cái phao cứu mạng này?” Tín Phong nói ra nghi hoặc của bản thân.
Gia Khánh trầm ngâm, vài giây sau mới lên tiếng: “E rằng xung đột với lão Dũng có lẽ cũng là do anh ta cố ý.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Một mũi tên trúng hai đích, một là không trực tiếp đắc tội với anh, hai là loại bỏ được Đại Dũng. Người này thật sự mưu mô quỷ quyệt. “ý mày là anh ta sẽ ở sau lưng lão Dũng tìm Mười Tấn bàn chuyện làm ăn?” Minh Tuấn vỡ lẽ.
Gia Khánh gật đầu. Hai mắt Minh Tuất phát sáng, viễn cảnh tươi đẹp hiện ra trước mắt: “Vậy lần này chỉ cần chúng ta quan sát kĩ một chút, tìm được thời gian, địa điểm của Huy Kha với Mười Tấn giao dịch, giăng lưới bắt sạch. Chẳng phải sẽ tiêu diệt được anh ta một cách dễ dàng?
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Minh Tuấn càng nói càng hưng phấn.“Anh ta là người thông minh lẽ nào không đoán ra suy nghĩ của chúng ta?” Tín Phong quàng tay qua cổ Minh Tuấn, tạt cho anh một gáo nước lạnh. Truyện88*.vip trang web cập nhật nhanh nhất
Sau câu nói đó, ba người nhất thời rơi vào trầm tư. ***
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy đẩy cửa vào phòng, Gia Bảo đã thức dậy từ lâu đang ngồi trên giường bệnh cười nói khúc khích với chị y tá xinh đẹp.
Gia Bảo mừng rỡ kêu lên: “Mẹ
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Cô y tá biết ý đứng dậy gật đầu chào với Hạ Vy sau đó xoa đầu Gia Bảo: “Chị đi trước nhé?”
Gia Bảo vẫy vẫy tay cười toe toét: “Dạ. Khi nào rảnh, chị em mình trò chuyện tiếp. Bai bai chị xinh đẹp.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy giở khóc giở cười. Lúc cô y tá đi ngang qua, cô ngại ngùng nói: “Cảm ơn cô đã chăm sóc thằng bé giúp tôi.
Đêm qua cô ngủ quên ở phòng Gia Khánh, làm phiền đến cả bác sĩ và y tá thay cô trông chừng Gia Bảo. Chỉ cần nghĩ đến đây thôi Hạ Vy đã xấu hổ muốn chết rồi. “Cô đừng khách sáo, cậu bé rất ngoan ngoãn, tôi rất thích, không cảm thấy phiền chút nào đâu. Vậy tôi đi trước nhé.” Cô y tá lập tức xua tay.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Tiễn cô y tá ra đến cửa, Hạ Vy đóng cửa lại bước đến bên giường đang định dang tay ôm Gia Bảo vào lòng, cậu đột nhiên hỏi: “Sao mặt mẹ đỏ vậy ạ?”Hạ Vy theo phản xạ sờ sờ mặt, cười nói: "Chắc do trời nóng quá.”
Gia Bảo gãi gãi đầu, chu môi: “Chị Đào nói hôm nay trời rất lạnh nha." “Chị Đào?” Hạ Vy nhướng mày, nghĩ xem "Chị Đào” trong lời Gia Bảo nói là ai.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gia Bảo rất nhanh bị dời lực chú ý không còn quan tâm đến thời tiết hôm nay nóng hay lạnh nữa cậu cười hớn hở giải thích: “Chị y tá vừa rồi đấy ạ. Sau đó cậu bắt đầu ríu rít kể chị Đào xinh ra sao tốt như thế nào, cho cậu rất nhiều bánh và kẹo.
Hạ Vy còn chưa kịp mừng thầm vì đã dời được lực chú ý của Gia Bảo thì cậu bất thình lình chuyển đề tài: “Sáng nay con thức dậy không thấy mẹ đâu hết mẹ đi đâu vậy a?”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy chột dạ, tròng mắt đảo quanh, sờ sờ mũi nói dối: “Sáng nay mẹ đi thăm bố con.”
Lời này không tính là nói dối có điều sai thời gian chút thôi.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gia Bảo lo lắng: “Bố bị thương hở mẹ?” Cậu rưng rưng nước mắt nghẹn ngào: "Có phải bố cứu con khỏi tay ông chú người xấu đó nên mới bị thương không?”
Nhớ đến lời bác sĩ nói về tình hình vết thương Gia Khánh, viền mắt Hạ Vy đỏ lên, vươn tay ôm Gia bảo vào lòng trấn an: “Không sao bố con chỉ bị thương nhẹ thôi.” “Con muốn sang thăm bố. Gia Bảo dè dặt nói.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy gật đầu đáp ứng.
Ba người đàn ông đang ngồi bàn bạc trong phòng,
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu