Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 209 Đuổi theo
Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + VietWriter.vn và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********
Ngày đó ở bệnh viện, Diệp Loan tận mắt trông thấy Huỳnh Vân Như nhục mạ và đánh Hạ Vy, thế nhưng Duy Nam đứng ở một bên đực mặt ra, điều đó làm cô sinh ra khúc mắc với anh. Đến người mình yêu cũng không ra mặt bảo vệ được thì có thể trông chờ gì ở anh ấy đây?
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Hạ Vy cười khổ, đưa tay vuốt lại mái tóc dài bị gió thổi bay tán loạn: “Ngay từ đầu tạo không nên vì sự ích kỉ của bản thân nhận lời kết hôn với anh Nam. Anh ấy vì tao mà chịu đựng áp lực của bố mẹ rất lớn. Có lẽ, ông trời đang trừng phạt tao. Tao bị thể cũng đáng đời. Tao có thể chịu đựng, bỏ ngoài tại mọi lời nhục mạ hay ánh mắt xem thường nhưng tao không muốn con tao bị gia đình anh hắt hủi, mắng nhiếc.”
Trước đây không ít lần Hạ Vy nhen nhóm ý nghĩ này nhưng nó càng trở nên rõ ràng hơn khi có chứng kiến Nguyễn Thanh Vân cưng chiều, yêu thương Gia Bảo. Con cô xứng đáng có một cuộc sống như vậy, được mọi người yêu quý chứ không phải hứng chịu lời gièm pha, bị người người ghẻ lạnh, đối xử tệ bạc. “Tất cả đều tại con đàn bà chết tiệt kia.” Diệp Loan buồn bực. Nếu Vân Thi không nhẫn tâm ra taymuốn giết chết Gia Bảo, Hạ Vy cũng không cần từng bước đẩy mình vào cục diện bế tắc như ngày hôm nay.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ảnh điện rọi vào người phát họa rõ nét thân hình mong manh, Hạ Vy trầm mặc không lên tiếng.
Diệp Loan nhận ra Hạ Vy không vui bèn lảng sang chuyện khác: “Phải rồi mấy hôm nay anh Nam không gọi cho mày à?”
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Hạ Vy lục lọi, lấy điện thoại trong túi áo khoác ra nhíu mày: “Rõ ràng điện thoại của tạo không có vấn đề gì, mày gọi cho tao vẫn được mà?”
Diệp Loan xoa xoa cằm, hai mắt chợt lóe sáng: “Có khi nào bị cho vào danh sách đen rồi không?”
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Hạ Vy mở danh sách đen ra quả nhiên thấy số Duy Nam nằm ngay ngắn ở đó. Cô mim môi, trong đầu bất giác hiện lên bóng người. Chắc chắn là Gia Khánh làm nhưng anh làm lúc nào tại sao cô không phát hiện ra?
Diệp Loan áp sát lại xem. Cô vỗ tay cái bốp reo lên: “Tao đoán không sai mà." Diệp Loan chẳng cần vắt vóc suy nghĩ thủ phạm gây ra, cô ngay lập tức đã đoán được đó là ai. Cô trề môi khinh thường: “Anh ta lớn ngần ấy tuổi rồi con chơi trò ấu trĩ này, thật xấu tính. Tao đúng là mở mang tầm mắt.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Hạ Vy cạn lời lắc đầu nhanh chóng đem số Duy Nam ra khỏi danh sách đen.
Một tiếng sau, khắp các phương tiện truyền thông, internet, báo đài đưa tin Đặng Duy Sang chủ tịch Tập đoàn Đặng Sang tuyên bố tước quyền thừa kế ĐặngDuy Nam – con trai ruột của ông. Thay vào đó Đặng Duy Tuấn – cháu trai Đặng Duy Sang chính thức tiếp quản Tập đoàn Đặng Sang.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tin tức này vừa đưa ra ngay lập tức lan truyền với tốc độ chóng mặt, làm chấn động dư luận, giới kinh doanh, giới truyền thông. Bỏ con lập cháu thời nay rất hiếm lạ, khiến cho rất nhiều người bàn luận xôn xao muốn biết nguyên nhân uẩn khúc trong chuyện này.
Hàng loạt suy đoán được đưa ra, cư dân mạng bắt đầu đóng vai thám tử, đưa ra hàng loạt lý do trên trời dưới đất nhưng không một ai nghĩ đến lý do thật sự đằng sau chuyện này lại là vì một người phụ nữ.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Hạ Vy khiếp sợ nhìn tin tức trên mạng dường như không dám tin vào mắt mình. Tim cô đập thình thịch, hoảng loạn bấm số Duy Nam.
Vừa mới qua một hồi chuông, Duy Nam đã bắt máy: “Vy. Gọi cho anh có chuyện à?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Dù Duy Nam đã che giấu kĩ càng nhưng Hạ Vy vẫn phát giác ra giọng anh có phần thiếu tinh thần và uể oải. Cô mấp máy môi một lúc vẫn không thể thốt ra lời.
Đầu dây bên kia truyền đến tiếng hô hấp, tiếng gió, cùng âm thanh xào xạc của lá cây va vào nhau nhưng tuyệt nhiên không có giọng nói Duy Nam. Có lẽ, anh đang chờ đợi câu trả lời của cô hoặc nên nói là chờ đợi câu hỏi của cô.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Hạ Vy nhấm mắt hít vào một hơi sau đó thở ra, tâm trạng hỗn loạn hơi lắng xuống. Cô nghẹn ngào: “Em vừa đọc được tin tức...có phải là do em không?”“Thật xin lỗi. Để em phải lo lắng rồi.” Duy Nam áy náy.
Tim Hạ Vy quặn thắt. Trước khi gọi cho Duy Nam cô luôn tự an ủi chính mình đây có lẽ là tin tức lá cải.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Gia Bảo ngồi giữa phòng, xoay lưng về phía Hạ Vy chơi lắp ráp mô hình. Cô không dám khóc to chỉ có thể lặng lẽ khóc: “Em mới là người phải nói tiếng xin lỗi. Xin lỗi, là em đã hại anh." “Em đừng khóc. Anh không sao. Bố mẹ chỉ đang tức giận nhất thời vài hôm nữa sẽ ổn thôi.” Duy Nam an ủi, giọng anh rất đỗi dịu dàng, từng câu nói ra đều khiến người nghe thấm vào tận trong sướng tủy.
Trong điện thoại tiếng gió phát ra dồn dập, Hạ Vy lau nước mắt lo lắng: “Anh đang ở đâu vậy? Em nghe thấy tiếng gió còn có tiếng lá cây nữa?” Đầu dây bên kia im lặng vài giây, sau đó Duy Nam mới chậm rãi nói: “Anh đang ở trước cổng biệt thự trên đường hoa dã quỳ.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Hạ Vy ngần ra, không nghĩ tới Duy Nam lại đến đây. Cô vội lau nước mắt, đứng dậy mặc thêm áo khoác vào nói với Gia Bảo: “Mẹ ra ngoài một lát con ngồi chơi ngoan nhé?”
Gia Bảo ngoan ngoãn đáp: “Vâng ạ.”
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Sau khi đuổi được người phụ nữ phiền phức, Gia Khánh sải bước trở vào biệt thự.
Lúc Gia Khánh bước vào nhà thì chạm mặt Nguyễn Thanh Vân đang từ trên lầu đi xuống, vừa nhìn là bà đã biết con trai đang muốn hỏi gì: “Hạ Vyvới Sóc con đang ở trong phòng. Cập nhật nha*nh nhất trên Truyện88.vip
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Gia Khánh khẽ "Ừ" một tiếng.
Thấy con trai biết xong chẳng có biểu hiện sốt sắng gì, Nguyễn Thanh Vân buồn bực lườm Gia Khánh: “Con mau chặt đứt sạch sẽ với Vân Thi đi. Hạng người phụ nữ ác độc đó đừng nên dây vào, tránh xa được bao nhiêu thì tránh. Nếu không khác nào nuôi rắn độc ở bên cạnh. “Con biết rồi mẹ yên tâm.” Gia Khánh gật đầu lách bà bước lên lầu. qua
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nguyễn Thanh Vân nhìn theo bóng lưng con trai hậm hực: “Tốt nhất con nói được làm được.”
Trước thì muốn hại chết cháu trai bà, bây giờ lại muốn giết chết con dâu tương lai bà. Nguyễn Thanh Vân rùng mình, hơn một nửa đời người tận mắt chứng kiến gia tộc lớn tranh đấu, xâu xé nhau bà cũng chưa từng thấy có ai độc ác vượt qua Vân Thi.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Người phụ nữ này nếu cưới về, trong nhà sau này nhất định sẽ loạn. Chỉ nghĩ đến thế thôi đã khiến Nguyễn Thanh Vân sợ hãi rồi.
Gia Khánh đứng trên hành lang, vẻ mặt thản nhiên đã thảo xuống. Anh đi tới trước cửa phòng Hạ Vy, tay vịnh trên nằm cửa khẽ xoay. Cửa phòng hé ra một khe nhỏ, Hạ Vy, Diệp Loan, Gia Bảo đang ngồi xem phim hoạt hình, ăn bim bim. Trên môi Hạ Vy thỉnh thoảng thấp thoáng nụ cười.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Gia Khánh không tiếng động đóng cửa, đứng lặng trước cửa phòng hồi lâu sau đó mới chậm chạp quayvề phòng.
Điều đầu tiên khi bước vào phòng, chính là Gia Khánh rút điện thoại ra gọi lại cho Tín Phong. “Mấy ngày này mày nhớ chú ý bên phía ông Uy. Còn nữa giúp tạo điều tra lịch trình lão Dũng. Tạo muốn gặp lão một chuyến.” Gia Khánh nhanh chóng phân công nhiệm vụ. “Gặp lão?” Tín Phong hơi bất ngờ. Có điều anh tin Gia Khánh có chủ ý riêng bèn đáp ứng ngay: "Được. Mày yên tâm." Gia Khánh đang định cúp điện thoại, Tín Phong đột nhiên hỏi một câu thăm dò: “Lúc chiều...xảy ra chuyện gì à?”
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nếu không tại sao sau khi nhận được tin tức quan trọng, Gia Khánh không lập tức dặn dò mà phải đợi tới bây giờ?
Gia Khánh vươn tay cầm ấm trà rót vào tách, cau mày: “Mày lây bệnh thắng Tuấn rồi?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nói xong câu đó, anh trực tiếp ngắt máy.
Gia Khánh ném điện thoại lên bàn ngày người nhìn làn khói nóng lượn lờ xung quanh tách. Thời gian nhích từng chút một, trà trong tách dần nguội lạnh, khói trắng cũng biến mất dạng.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Gia Khánh cử động thân thể có phần tê cứng, ngước mắt nhìn đồng hồ treo trên tường đối diện, xác định có lẽ Diệp Loan cũng về rồi. Gia Khánh đứng dậy rảo bước nhanh về cửa.
Gia Khánh đứng trên hành lang vừa hay trông thấy bóng dáng vội vàng của Hạ Vy biến mất ở khúc
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
**********
Ngày đó ở bệnh viện, Diệp Loan tận mắt trông thấy Huỳnh Vân Như nhục mạ và đánh Hạ Vy, thế nhưng Duy Nam đứng ở một bên đực mặt ra, điều đó làm cô sinh ra khúc mắc với anh. Đến người mình yêu cũng không ra mặt bảo vệ được thì có thể trông chờ gì ở anh ấy đây?
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Hạ Vy cười khổ, đưa tay vuốt lại mái tóc dài bị gió thổi bay tán loạn: “Ngay từ đầu tạo không nên vì sự ích kỉ của bản thân nhận lời kết hôn với anh Nam. Anh ấy vì tao mà chịu đựng áp lực của bố mẹ rất lớn. Có lẽ, ông trời đang trừng phạt tao. Tao bị thể cũng đáng đời. Tao có thể chịu đựng, bỏ ngoài tại mọi lời nhục mạ hay ánh mắt xem thường nhưng tao không muốn con tao bị gia đình anh hắt hủi, mắng nhiếc.”
Trước đây không ít lần Hạ Vy nhen nhóm ý nghĩ này nhưng nó càng trở nên rõ ràng hơn khi có chứng kiến Nguyễn Thanh Vân cưng chiều, yêu thương Gia Bảo. Con cô xứng đáng có một cuộc sống như vậy, được mọi người yêu quý chứ không phải hứng chịu lời gièm pha, bị người người ghẻ lạnh, đối xử tệ bạc. “Tất cả đều tại con đàn bà chết tiệt kia.” Diệp Loan buồn bực. Nếu Vân Thi không nhẫn tâm ra taymuốn giết chết Gia Bảo, Hạ Vy cũng không cần từng bước đẩy mình vào cục diện bế tắc như ngày hôm nay.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ảnh điện rọi vào người phát họa rõ nét thân hình mong manh, Hạ Vy trầm mặc không lên tiếng.
Diệp Loan nhận ra Hạ Vy không vui bèn lảng sang chuyện khác: “Phải rồi mấy hôm nay anh Nam không gọi cho mày à?”
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Hạ Vy lục lọi, lấy điện thoại trong túi áo khoác ra nhíu mày: “Rõ ràng điện thoại của tạo không có vấn đề gì, mày gọi cho tao vẫn được mà?”
Diệp Loan xoa xoa cằm, hai mắt chợt lóe sáng: “Có khi nào bị cho vào danh sách đen rồi không?”
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Hạ Vy mở danh sách đen ra quả nhiên thấy số Duy Nam nằm ngay ngắn ở đó. Cô mim môi, trong đầu bất giác hiện lên bóng người. Chắc chắn là Gia Khánh làm nhưng anh làm lúc nào tại sao cô không phát hiện ra?
Diệp Loan áp sát lại xem. Cô vỗ tay cái bốp reo lên: “Tao đoán không sai mà." Diệp Loan chẳng cần vắt vóc suy nghĩ thủ phạm gây ra, cô ngay lập tức đã đoán được đó là ai. Cô trề môi khinh thường: “Anh ta lớn ngần ấy tuổi rồi con chơi trò ấu trĩ này, thật xấu tính. Tao đúng là mở mang tầm mắt.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Hạ Vy cạn lời lắc đầu nhanh chóng đem số Duy Nam ra khỏi danh sách đen.
Một tiếng sau, khắp các phương tiện truyền thông, internet, báo đài đưa tin Đặng Duy Sang chủ tịch Tập đoàn Đặng Sang tuyên bố tước quyền thừa kế ĐặngDuy Nam – con trai ruột của ông. Thay vào đó Đặng Duy Tuấn – cháu trai Đặng Duy Sang chính thức tiếp quản Tập đoàn Đặng Sang.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tin tức này vừa đưa ra ngay lập tức lan truyền với tốc độ chóng mặt, làm chấn động dư luận, giới kinh doanh, giới truyền thông. Bỏ con lập cháu thời nay rất hiếm lạ, khiến cho rất nhiều người bàn luận xôn xao muốn biết nguyên nhân uẩn khúc trong chuyện này.
Hàng loạt suy đoán được đưa ra, cư dân mạng bắt đầu đóng vai thám tử, đưa ra hàng loạt lý do trên trời dưới đất nhưng không một ai nghĩ đến lý do thật sự đằng sau chuyện này lại là vì một người phụ nữ.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Hạ Vy khiếp sợ nhìn tin tức trên mạng dường như không dám tin vào mắt mình. Tim cô đập thình thịch, hoảng loạn bấm số Duy Nam.
Vừa mới qua một hồi chuông, Duy Nam đã bắt máy: “Vy. Gọi cho anh có chuyện à?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Dù Duy Nam đã che giấu kĩ càng nhưng Hạ Vy vẫn phát giác ra giọng anh có phần thiếu tinh thần và uể oải. Cô mấp máy môi một lúc vẫn không thể thốt ra lời.
Đầu dây bên kia truyền đến tiếng hô hấp, tiếng gió, cùng âm thanh xào xạc của lá cây va vào nhau nhưng tuyệt nhiên không có giọng nói Duy Nam. Có lẽ, anh đang chờ đợi câu trả lời của cô hoặc nên nói là chờ đợi câu hỏi của cô.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Hạ Vy nhấm mắt hít vào một hơi sau đó thở ra, tâm trạng hỗn loạn hơi lắng xuống. Cô nghẹn ngào: “Em vừa đọc được tin tức...có phải là do em không?”“Thật xin lỗi. Để em phải lo lắng rồi.” Duy Nam áy náy.
Tim Hạ Vy quặn thắt. Trước khi gọi cho Duy Nam cô luôn tự an ủi chính mình đây có lẽ là tin tức lá cải.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Gia Bảo ngồi giữa phòng, xoay lưng về phía Hạ Vy chơi lắp ráp mô hình. Cô không dám khóc to chỉ có thể lặng lẽ khóc: “Em mới là người phải nói tiếng xin lỗi. Xin lỗi, là em đã hại anh." “Em đừng khóc. Anh không sao. Bố mẹ chỉ đang tức giận nhất thời vài hôm nữa sẽ ổn thôi.” Duy Nam an ủi, giọng anh rất đỗi dịu dàng, từng câu nói ra đều khiến người nghe thấm vào tận trong sướng tủy.
Trong điện thoại tiếng gió phát ra dồn dập, Hạ Vy lau nước mắt lo lắng: “Anh đang ở đâu vậy? Em nghe thấy tiếng gió còn có tiếng lá cây nữa?” Đầu dây bên kia im lặng vài giây, sau đó Duy Nam mới chậm rãi nói: “Anh đang ở trước cổng biệt thự trên đường hoa dã quỳ.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Hạ Vy ngần ra, không nghĩ tới Duy Nam lại đến đây. Cô vội lau nước mắt, đứng dậy mặc thêm áo khoác vào nói với Gia Bảo: “Mẹ ra ngoài một lát con ngồi chơi ngoan nhé?”
Gia Bảo ngoan ngoãn đáp: “Vâng ạ.”
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Sau khi đuổi được người phụ nữ phiền phức, Gia Khánh sải bước trở vào biệt thự.
Lúc Gia Khánh bước vào nhà thì chạm mặt Nguyễn Thanh Vân đang từ trên lầu đi xuống, vừa nhìn là bà đã biết con trai đang muốn hỏi gì: “Hạ Vyvới Sóc con đang ở trong phòng. Cập nhật nha*nh nhất trên Truyện88.vip
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Gia Khánh khẽ "Ừ" một tiếng.
Thấy con trai biết xong chẳng có biểu hiện sốt sắng gì, Nguyễn Thanh Vân buồn bực lườm Gia Khánh: “Con mau chặt đứt sạch sẽ với Vân Thi đi. Hạng người phụ nữ ác độc đó đừng nên dây vào, tránh xa được bao nhiêu thì tránh. Nếu không khác nào nuôi rắn độc ở bên cạnh. “Con biết rồi mẹ yên tâm.” Gia Khánh gật đầu lách bà bước lên lầu. qua
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nguyễn Thanh Vân nhìn theo bóng lưng con trai hậm hực: “Tốt nhất con nói được làm được.”
Trước thì muốn hại chết cháu trai bà, bây giờ lại muốn giết chết con dâu tương lai bà. Nguyễn Thanh Vân rùng mình, hơn một nửa đời người tận mắt chứng kiến gia tộc lớn tranh đấu, xâu xé nhau bà cũng chưa từng thấy có ai độc ác vượt qua Vân Thi.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Người phụ nữ này nếu cưới về, trong nhà sau này nhất định sẽ loạn. Chỉ nghĩ đến thế thôi đã khiến Nguyễn Thanh Vân sợ hãi rồi.
Gia Khánh đứng trên hành lang, vẻ mặt thản nhiên đã thảo xuống. Anh đi tới trước cửa phòng Hạ Vy, tay vịnh trên nằm cửa khẽ xoay. Cửa phòng hé ra một khe nhỏ, Hạ Vy, Diệp Loan, Gia Bảo đang ngồi xem phim hoạt hình, ăn bim bim. Trên môi Hạ Vy thỉnh thoảng thấp thoáng nụ cười.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Gia Khánh không tiếng động đóng cửa, đứng lặng trước cửa phòng hồi lâu sau đó mới chậm chạp quayvề phòng.
Điều đầu tiên khi bước vào phòng, chính là Gia Khánh rút điện thoại ra gọi lại cho Tín Phong. “Mấy ngày này mày nhớ chú ý bên phía ông Uy. Còn nữa giúp tạo điều tra lịch trình lão Dũng. Tạo muốn gặp lão một chuyến.” Gia Khánh nhanh chóng phân công nhiệm vụ. “Gặp lão?” Tín Phong hơi bất ngờ. Có điều anh tin Gia Khánh có chủ ý riêng bèn đáp ứng ngay: "Được. Mày yên tâm." Gia Khánh đang định cúp điện thoại, Tín Phong đột nhiên hỏi một câu thăm dò: “Lúc chiều...xảy ra chuyện gì à?”
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nếu không tại sao sau khi nhận được tin tức quan trọng, Gia Khánh không lập tức dặn dò mà phải đợi tới bây giờ?
Gia Khánh vươn tay cầm ấm trà rót vào tách, cau mày: “Mày lây bệnh thắng Tuấn rồi?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nói xong câu đó, anh trực tiếp ngắt máy.
Gia Khánh ném điện thoại lên bàn ngày người nhìn làn khói nóng lượn lờ xung quanh tách. Thời gian nhích từng chút một, trà trong tách dần nguội lạnh, khói trắng cũng biến mất dạng.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Gia Khánh cử động thân thể có phần tê cứng, ngước mắt nhìn đồng hồ treo trên tường đối diện, xác định có lẽ Diệp Loan cũng về rồi. Gia Khánh đứng dậy rảo bước nhanh về cửa.
Gia Khánh đứng trên hành lang vừa hay trông thấy bóng dáng vội vàng của Hạ Vy biến mất ở khúc
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.