Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 211 Bị bỏ rơi
Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + VietWriter.vn và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********
Duy Nam bùng lên lửa giận, hai tay cuộn chặt thành nằm đấm, gầm lên một tiếng thân thể hướng Gia Khánh lao nhanh tới. Nắm đấm cũng vung đến mặt Gia Khánh.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh nhếch môi, không những không né tránh còn trực tiếp dùng tay cản lại nằm đấm Duy Nam bẻ ngược ra sau. Anh cười lạnh trào phúng nói: “Hai lần bại dưới tay tôi còn chưa đủ mất mặt à?”
Duy Nam cắn chặt hai hàm răng cố gắng không bật kêu thành tiếng ra khỏi miệng. Anh tiếp tục vung nắm đấm thứ hai.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Thấy hai người đàn ông lại chuẩn bị đánh nhau, Hạ Vy gấp đến độ muốn khóc gào lên: "Hai người mau dừng lại cho tôi.”
Lời ngăn cản của Hạ Vy cũng không thể ngăn nổi cuộc chiến đang sắp sửa bùng nổ giữa Gia Khánh và Duy Nam.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Sắc mặt Gia Khánh trở nên hung ác, nghiêng người né tránh đồng thời giơ tay lên đánh về phía Duy Nam.
Duy Nam nhận một cú đánh, lảo đảo lui lại mấybước. Mặc kệ cơn đau nhứt muốn xé toạc đầu anh làm hai và vệt máu đang rỉ ra nơi khóe miệng tiếp tục xông tới.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Vết thương ở chân với ngực chưa hoàn toàn lành hẳn, hiện tại dùng sức có cảm giác miệng vết thương lại có xu hướng nứt toác ra, nhoi nhói đau. Nên Gia Khánh di chuyển có phần thiếu linh hoạt, bởi vậy hứng lấy vài cú đấm, đá từ Duy Nam.
Hai lần đánh nhau trước đã để lại bóng ma trong lòng Hạ Vy đồng thời cũng làm cho cô không còn nảy sinh tâm lý sợ hãi hay tay chân luống cuống nữa. Trong lúc này có nói câu: “Đừng đánh nữa” cũng chỉ là vô ích.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Vy nhìn về phía cổng, thấy nơi này cách cánh cổng chính khá xa hơn nữa chưa chắc chạy đi kêu bảo vệ đến đã có thể ngăn cản được hai tên đàn ông đang hăng máu này.
Hạ Vy quay đầu đã thấy Duy Nam ngã trên đất, đang không ngừng nhận lấy những cú đấm liên tiếp trút xuống như mưa từ Gia Khánh. Cô cắn răng nhào qua, đẩy Gia Khánh ra. Gia Khánh không ngờ đến Hạ Vy bất ngờ tập tích, cô dùng lực không nhỏ, anh không kịp phòng bị loạng choạng rời khỏi người Duy Nam. “Tránh ra.” Gia Khánh trầm mặt, gằng giọng.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Vy không tránh còn bước thêm một bước, che chắn cho Duy Nam lại. Cô bị hai người này chọc cho giận điên lên: “Hai anh đâu còn là con nít, chỉ biết dùng nắm đấm giải quyết vấn đề thôi à?”Mắt thấy quần áo trên người Gia Khánh hơi xÔ xệch nhưng trên mặt chỉ có vài vết xước, Hạ Vy liền an lòng.
Gia Khánh liếc mắt nhìn người đàn ông chật vật ở phía sau Hạ Vy khinh thường: “Sao nào chỉ biết trốn sau lưng phụ nữ?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam lồm cồm bò dậy, Hạ Vy trừng mắt nhìn Gia khánh, vội vàng xoay người dìu Duy Nam ngồi dậy khỏi mặt đất. Giờ cô mới chú ý đến mặt mũi anh bầm dập, máu me be bét còn nghiêm trọng hơn hai lần trước. Cô hít vào một hơi lo lắng hỏi: “Anh có đau không?”
Duy Nam dựa vào người Hạ Vy mấp máy môi, trên môi truyền đến cơn đau rát nhịn không được nhíu chặt mày nhưng anh vẫn gắng gượng nói: “Đưa anh rời khỏi nơi này được không?"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Vy bất ngờ nhưng nhiều hơn hết là đau lòng, từ trước đến nay cô chưa từng nhìn thấy qua bộ dạng yếu đuối và bất lực của Duy Nam.
Duy Nam bắt lấy tay Hạ Vy, giọng điệu tha thiết chờ mong: "Có được không?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Thật ra Duy Nam luôn trốn tránh hiện thực, không ngừng tự nhủ với chính bản thân rằng qua một thời gian nữa bố mẹ sẽ nguôi giận, tha thứ cho anh nhưng tận sâu trong đáy lòng sự sợ hãi, khủng hoảng và tuyệt vọng. Mặc anh cổ áp chế cách mấy chăng nữa vẫn vô ích, nó cứ càng lúc càng bành trướng tựa như cỏ dại bén rễ đâm chồi sinh sôi nảy nở.
Hiện tại anh chỉ còn lại mỗi Hạ Vy, anh không dám tưởng tượng đến việc ngay cả cô cũng rời bỏanh thì không biết khi đó anh sẽ ra sao nữa.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Mũi Hạ Vy chua xót, anh đã vì cô chịu nhiều tổn thương rồi, vì cô mà ngay đến nhà cũng không thể quay về. Cô không nhẫn tâm từ chối yêu cầu này của Duy Nam: “Được. Em đưa anh về. Chúng ta đi thôi.”
Hai bàn tay Gia Khánh cuộn chặt, cả người như rơi vào hầm băng, ngực nghẹn đến mức muốn nổ tung: “Em dám rời khỏi đây cùng anh ta thử xem?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh xông đến tách hai người ra, Duy Nam mất thăng bằng té nhào ra đất, còn Hạ Vy thì bị anh kéo ngược về.
Hạ Vy vùng vẫy, dùng tay còn lại gỡ mấy ngón tay Gia Khánh ra, chân ghì chặt trên nền đất hét toáng lên: “Anh bị điên à? Mau thả tôi ra.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam bò dậy chạy đến bắt lấy cánh tay Hạ Vy, hung dữ nhìn trừng trừng Gia Khánh: “Buông em ấy ra."
Gia Khánh híp mắt, giọng nói mang theo thách thức: “Tôi không thả ra đấy. Anh làm gì được tôi.” “Đủ rồi.” Hai người đàn ông lại sắp có dấu hiệu đánh nhau tiếp, thừa dịp Gia Khánh hơi nới lỏng tay, Hạ Vy giật tay tránh thoát.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh bị hành động của Hạ Vy chọc cho tức đến toàn thân run lên: “Sóc con đang chờ em. Em vì anh ta mà mặc kệ con trai?”
Cơ thể Hạ Vy thoáng run lên, cô rủ mắt thấp giọng: “Tôi đưa anh Nam về sau đó sẽ trở lại. Anh chuyển lời với Sóc con hộ tôi.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh hừ lạnh, trong lòng nhen nhóm cảmgiác bất an. Xem ra anh quá xem nhẹ trọng lượng Duy Nam trong lòng Hạ Vy rồi. Truyện88.vip trang web cập nhật nhanh* nhất
Cảm nhận được thân thể cứng ngắc của Hạ Vy, Duy Nam mím môi, nếu là ngày thường anh chắc chắn sẽ không đi tranh giành tình cảm với một đứa bé, anh lúc này chỉ có thể ở trong lòng âm thầm xin lỗi Gia Bảo. “Xin lỗi.” Hạ Vy cúi thấp đầu, hạ quyết tâm, dìu Duy Nam rời đi.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh đứng yên tại chỗ, không xông tới ngăn cản hay cưỡng ép bắt Hạ Vy. Anh hiểu rõ nếu anh làm thế chỉ càng đẩy Hạ Vy ra xa mình.
Nhìn bóng lưng Hạ Vy, Duy Nam xa dần, khuôn mặt Gia Khánh càng thêm u ám.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Phải cho người phụ nữ này nếm trải thêm chút quả đăng mới có thể hoàn toàn tuyệt vọng, không nghĩ đến Duy Nam nữa. Anh có tự tin như vậy vì anh đã nghe tin tức Đặng Duy Sang tước quyền thừa kế Duy Nam, điều đó chẳng phải khẳng định rằng anh ta đã bị đuổi khỏi nhà rồi sao.
Trước sự kiên quyết, cứng rắn và có phần cố chấp bảo thủ của Đặng Duy Sang, Huỳnh Vân Như. Gia Khánh tin rằng hai người đó là chướng ngại lớn nhất, cả đời này Duy Nam đừng hòng cưới được Hạ Vy.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh móc điện thoại gọi điện cho Duy Sang, yêu cầu anh ngay lập tức bám theo Hạ Vy.
Con đường trước mặt đã không còn trông thấy bóng dáng hai người, Gia Khánh mới chậm rãi xoay người bước vào biệt thự.Dáng vẻ Gia Khánh lúc này như thể đang muốn giết người tới nơi, mấy anh chàng bảo vệ và đảm người giúp việc đều biết ý cách anh thật xa, không dại gì lượn lờ trước mặt để trêu chọc anh.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh cất bước lên lầu đi đến cửa phòng Hạ Vy, anh xoay nắm cửa.
Gia Bảo lập tức ngoái đầu nhìn, cậu cứ tưởng là mẹ về không ngờ lại là bố. Cậu đứng dậy chạy đến ôm lấy chân Gia Khánh hô to: “Bố”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh bế Gia Bảo, tâm trạng không vui khi trong thấy con liền hơi dịu xuống. Anh nhìn phi thuyền đang lắp dở dang cười nói: “Ừ, bố đây. Sóc con lắp ráp hơn một nửa phi thuyền rồi. Giỏi quá.”
Gia Bảo ôm cổ bố, nhìn về phía cửa: “Bố có nhìn thấy mẹ con không ạ?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Mẹ ra ngoài gần nửa tiếng rồi còn chưa quay lại cậu rất lo nha.
Trong mắt Gia Khánh khẽ ảm đạm, anh bèn viện lý do Hạ Vy có việc bận cần xử lý đêm nay không thể vê.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Bảo buồn buồn khẽ đáp: "Vâng.”
Gia Khánh đau lòng, sao anh có cảm giác mình và con giống như bị Hạ Vy bỏ rơi nhỉ? Anh hôn lên má con dịu dàng nói: “Đêm nay con ngủ với bố nhé?"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Sự buồn bã trong lòng Gia Bảo nháy mắt tan biến, đây là lần đầu tiên cậu được ngủ cùng với bố: “Thật a?" “Ừ.” Gia Khánh cười khẽ, anh đặt nhóc con xuống nhắc nhở: “Không còn sớm nữa, con mau đánh răng
**********
Duy Nam bùng lên lửa giận, hai tay cuộn chặt thành nằm đấm, gầm lên một tiếng thân thể hướng Gia Khánh lao nhanh tới. Nắm đấm cũng vung đến mặt Gia Khánh.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh nhếch môi, không những không né tránh còn trực tiếp dùng tay cản lại nằm đấm Duy Nam bẻ ngược ra sau. Anh cười lạnh trào phúng nói: “Hai lần bại dưới tay tôi còn chưa đủ mất mặt à?”
Duy Nam cắn chặt hai hàm răng cố gắng không bật kêu thành tiếng ra khỏi miệng. Anh tiếp tục vung nắm đấm thứ hai.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Thấy hai người đàn ông lại chuẩn bị đánh nhau, Hạ Vy gấp đến độ muốn khóc gào lên: "Hai người mau dừng lại cho tôi.”
Lời ngăn cản của Hạ Vy cũng không thể ngăn nổi cuộc chiến đang sắp sửa bùng nổ giữa Gia Khánh và Duy Nam.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Sắc mặt Gia Khánh trở nên hung ác, nghiêng người né tránh đồng thời giơ tay lên đánh về phía Duy Nam.
Duy Nam nhận một cú đánh, lảo đảo lui lại mấybước. Mặc kệ cơn đau nhứt muốn xé toạc đầu anh làm hai và vệt máu đang rỉ ra nơi khóe miệng tiếp tục xông tới.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Vết thương ở chân với ngực chưa hoàn toàn lành hẳn, hiện tại dùng sức có cảm giác miệng vết thương lại có xu hướng nứt toác ra, nhoi nhói đau. Nên Gia Khánh di chuyển có phần thiếu linh hoạt, bởi vậy hứng lấy vài cú đấm, đá từ Duy Nam.
Hai lần đánh nhau trước đã để lại bóng ma trong lòng Hạ Vy đồng thời cũng làm cho cô không còn nảy sinh tâm lý sợ hãi hay tay chân luống cuống nữa. Trong lúc này có nói câu: “Đừng đánh nữa” cũng chỉ là vô ích.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Vy nhìn về phía cổng, thấy nơi này cách cánh cổng chính khá xa hơn nữa chưa chắc chạy đi kêu bảo vệ đến đã có thể ngăn cản được hai tên đàn ông đang hăng máu này.
Hạ Vy quay đầu đã thấy Duy Nam ngã trên đất, đang không ngừng nhận lấy những cú đấm liên tiếp trút xuống như mưa từ Gia Khánh. Cô cắn răng nhào qua, đẩy Gia Khánh ra. Gia Khánh không ngờ đến Hạ Vy bất ngờ tập tích, cô dùng lực không nhỏ, anh không kịp phòng bị loạng choạng rời khỏi người Duy Nam. “Tránh ra.” Gia Khánh trầm mặt, gằng giọng.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Vy không tránh còn bước thêm một bước, che chắn cho Duy Nam lại. Cô bị hai người này chọc cho giận điên lên: “Hai anh đâu còn là con nít, chỉ biết dùng nắm đấm giải quyết vấn đề thôi à?”Mắt thấy quần áo trên người Gia Khánh hơi xÔ xệch nhưng trên mặt chỉ có vài vết xước, Hạ Vy liền an lòng.
Gia Khánh liếc mắt nhìn người đàn ông chật vật ở phía sau Hạ Vy khinh thường: “Sao nào chỉ biết trốn sau lưng phụ nữ?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam lồm cồm bò dậy, Hạ Vy trừng mắt nhìn Gia khánh, vội vàng xoay người dìu Duy Nam ngồi dậy khỏi mặt đất. Giờ cô mới chú ý đến mặt mũi anh bầm dập, máu me be bét còn nghiêm trọng hơn hai lần trước. Cô hít vào một hơi lo lắng hỏi: “Anh có đau không?”
Duy Nam dựa vào người Hạ Vy mấp máy môi, trên môi truyền đến cơn đau rát nhịn không được nhíu chặt mày nhưng anh vẫn gắng gượng nói: “Đưa anh rời khỏi nơi này được không?"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Vy bất ngờ nhưng nhiều hơn hết là đau lòng, từ trước đến nay cô chưa từng nhìn thấy qua bộ dạng yếu đuối và bất lực của Duy Nam.
Duy Nam bắt lấy tay Hạ Vy, giọng điệu tha thiết chờ mong: "Có được không?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Thật ra Duy Nam luôn trốn tránh hiện thực, không ngừng tự nhủ với chính bản thân rằng qua một thời gian nữa bố mẹ sẽ nguôi giận, tha thứ cho anh nhưng tận sâu trong đáy lòng sự sợ hãi, khủng hoảng và tuyệt vọng. Mặc anh cổ áp chế cách mấy chăng nữa vẫn vô ích, nó cứ càng lúc càng bành trướng tựa như cỏ dại bén rễ đâm chồi sinh sôi nảy nở.
Hiện tại anh chỉ còn lại mỗi Hạ Vy, anh không dám tưởng tượng đến việc ngay cả cô cũng rời bỏanh thì không biết khi đó anh sẽ ra sao nữa.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Mũi Hạ Vy chua xót, anh đã vì cô chịu nhiều tổn thương rồi, vì cô mà ngay đến nhà cũng không thể quay về. Cô không nhẫn tâm từ chối yêu cầu này của Duy Nam: “Được. Em đưa anh về. Chúng ta đi thôi.”
Hai bàn tay Gia Khánh cuộn chặt, cả người như rơi vào hầm băng, ngực nghẹn đến mức muốn nổ tung: “Em dám rời khỏi đây cùng anh ta thử xem?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh xông đến tách hai người ra, Duy Nam mất thăng bằng té nhào ra đất, còn Hạ Vy thì bị anh kéo ngược về.
Hạ Vy vùng vẫy, dùng tay còn lại gỡ mấy ngón tay Gia Khánh ra, chân ghì chặt trên nền đất hét toáng lên: “Anh bị điên à? Mau thả tôi ra.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Duy Nam bò dậy chạy đến bắt lấy cánh tay Hạ Vy, hung dữ nhìn trừng trừng Gia Khánh: “Buông em ấy ra."
Gia Khánh híp mắt, giọng nói mang theo thách thức: “Tôi không thả ra đấy. Anh làm gì được tôi.” “Đủ rồi.” Hai người đàn ông lại sắp có dấu hiệu đánh nhau tiếp, thừa dịp Gia Khánh hơi nới lỏng tay, Hạ Vy giật tay tránh thoát.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh bị hành động của Hạ Vy chọc cho tức đến toàn thân run lên: “Sóc con đang chờ em. Em vì anh ta mà mặc kệ con trai?”
Cơ thể Hạ Vy thoáng run lên, cô rủ mắt thấp giọng: “Tôi đưa anh Nam về sau đó sẽ trở lại. Anh chuyển lời với Sóc con hộ tôi.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh hừ lạnh, trong lòng nhen nhóm cảmgiác bất an. Xem ra anh quá xem nhẹ trọng lượng Duy Nam trong lòng Hạ Vy rồi. Truyện88.vip trang web cập nhật nhanh* nhất
Cảm nhận được thân thể cứng ngắc của Hạ Vy, Duy Nam mím môi, nếu là ngày thường anh chắc chắn sẽ không đi tranh giành tình cảm với một đứa bé, anh lúc này chỉ có thể ở trong lòng âm thầm xin lỗi Gia Bảo. “Xin lỗi.” Hạ Vy cúi thấp đầu, hạ quyết tâm, dìu Duy Nam rời đi.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh đứng yên tại chỗ, không xông tới ngăn cản hay cưỡng ép bắt Hạ Vy. Anh hiểu rõ nếu anh làm thế chỉ càng đẩy Hạ Vy ra xa mình.
Nhìn bóng lưng Hạ Vy, Duy Nam xa dần, khuôn mặt Gia Khánh càng thêm u ám.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Phải cho người phụ nữ này nếm trải thêm chút quả đăng mới có thể hoàn toàn tuyệt vọng, không nghĩ đến Duy Nam nữa. Anh có tự tin như vậy vì anh đã nghe tin tức Đặng Duy Sang tước quyền thừa kế Duy Nam, điều đó chẳng phải khẳng định rằng anh ta đã bị đuổi khỏi nhà rồi sao.
Trước sự kiên quyết, cứng rắn và có phần cố chấp bảo thủ của Đặng Duy Sang, Huỳnh Vân Như. Gia Khánh tin rằng hai người đó là chướng ngại lớn nhất, cả đời này Duy Nam đừng hòng cưới được Hạ Vy.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh móc điện thoại gọi điện cho Duy Sang, yêu cầu anh ngay lập tức bám theo Hạ Vy.
Con đường trước mặt đã không còn trông thấy bóng dáng hai người, Gia Khánh mới chậm rãi xoay người bước vào biệt thự.Dáng vẻ Gia Khánh lúc này như thể đang muốn giết người tới nơi, mấy anh chàng bảo vệ và đảm người giúp việc đều biết ý cách anh thật xa, không dại gì lượn lờ trước mặt để trêu chọc anh.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh cất bước lên lầu đi đến cửa phòng Hạ Vy, anh xoay nắm cửa.
Gia Bảo lập tức ngoái đầu nhìn, cậu cứ tưởng là mẹ về không ngờ lại là bố. Cậu đứng dậy chạy đến ôm lấy chân Gia Khánh hô to: “Bố”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh bế Gia Bảo, tâm trạng không vui khi trong thấy con liền hơi dịu xuống. Anh nhìn phi thuyền đang lắp dở dang cười nói: “Ừ, bố đây. Sóc con lắp ráp hơn một nửa phi thuyền rồi. Giỏi quá.”
Gia Bảo ôm cổ bố, nhìn về phía cửa: “Bố có nhìn thấy mẹ con không ạ?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Mẹ ra ngoài gần nửa tiếng rồi còn chưa quay lại cậu rất lo nha.
Trong mắt Gia Khánh khẽ ảm đạm, anh bèn viện lý do Hạ Vy có việc bận cần xử lý đêm nay không thể vê.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Bảo buồn buồn khẽ đáp: "Vâng.”
Gia Khánh đau lòng, sao anh có cảm giác mình và con giống như bị Hạ Vy bỏ rơi nhỉ? Anh hôn lên má con dịu dàng nói: “Đêm nay con ngủ với bố nhé?"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Sự buồn bã trong lòng Gia Bảo nháy mắt tan biến, đây là lần đầu tiên cậu được ngủ cùng với bố: “Thật a?" “Ừ.” Gia Khánh cười khẽ, anh đặt nhóc con xuống nhắc nhở: “Không còn sớm nữa, con mau đánh răng