Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-209
Chương 209: TÌNH NHÂN KIẾP TRƯỚC CỦA BA [2]
Sở Lạc Duy tựa ở cửa phòng tắm vừa đánh răng vừa nhìn Kiều Vị Nhã đang hùng hổ tức tối, “Rất đơn giản, có người đứng đằng sau mách chiêu cho lão.”
Kiều Vị Nhã khựng lại một chút, sau đó nhìn về phía Sở Lạc Duy.”3Anh đang nói...”
“Hiện giờ nếu chuyện này thành công thật, người bị ảnh hưởng lớn nhất chắc chắn là cô nàng ngôi sao mới nổi kia, cho nên, em phải thông minh hơn một chút đi.” Sở Lạc Duy nói, rồi lại chui vào nhà tắm đánh0răng rửa mặt tiếp.
Kiều Vị Nhã nhẹ nhàng gật đầu, nhảy xuống từ trên giường, chân trần chạy tới phòng tắm.
Sở Lạc Duy cúi đầu nhìn, thấy cô để chân trần, tâm trạng có chút hỗn loạn, sau đó anh lại nhanh chóng trở lại bình thường,5đá đôi dép đang đi cho cô, còn mình thì đi tìm một đôi dép mới.
Kiều Vị Nhã ai da một tiếng, xỏ dép vào, “Ý của anh là lão già đê tiện kia bây giờ muốn dùng Mã Đại Chí để ngụy trang công kích anh?”
“Không4phải là bây giờ, mà là từ lâu rồi, chúc mừng em, khuấy động scandal ra nhiệm vụ mới, tiếp theo là việc của anh rồi.” Sở Lạc Duy nói, dùng cái miệng đang đầy bọt kem đánh răng hôn cô một cái. Thấy Kiều Vi Nhã9ghét bỏ, anh liền kéo cô vào phòng tắm tắm chung.
Hai người ăn sáng xong, Sở Vi liền đến gõ cửa. Sở Lạc Duy vừa mở cửa, Sở Vi đã bước vào, “Tôi bảo này, hai người để tôi được yên bình một lúc thì thấy có lỗi với tôi lắm hả?”
Kiều Vi Nhã nhìn lên trời, cô không biết gì hết à nha. Sở Lạc Duy đi thẳng vào phòng ngủ thay đồ, “Điều đó thể hiện giá trị của cậu.”
“Tôi nhổ vào, giá trị đây không thèm, mời cậu cất đi hộ cái.” Sở Vi hừ một tiếng, đặt tài liệu trong tay lên bàn, “Đây là toàn bộ tài liệu về công ty E&D, một công ty mới thành lập chưa được ba năm, không đào tạo được một ngôi sao hạng hai nào hết, ổn nhất cũng chỉ tuyển ba, còn lại đều là tuyến mười tám. Cậu hoàn toàn có thể liệt nó vào đám nghé con mới sinh chưa sợ cọp, cho nên muốn dùng danh nghĩa của cậu để kéo thêm sự chú ý cho công ty.” Kiều Vi Nhã bước tới, cầm tài liệu lên, nhìn thấy người đại diện bên trên, khựng lại một chút, “Sao em cảm thấy, cậu tai họa ngàn năm lại đúng như thế nhỉ?”
Người đại diện pháp lý của bọn họ là, Sellilyn. Không phải một cái tên đại trà, nhưng Kiều Vi Nhã biết đến cái tên này hoàn toàn là vì... Mạch Thụy. Chính người này năm đó đã đưa Mạch Thụy đi, đồng thời bồi dưỡng cô ta thành ngôi sao quốc tế, đáng tiếc, vẫn bại dưới tay Sư Niệm.
“Có thể nói vậy.” Sở Vi nói, “Nhưng cũng không loại trừ khả năng chỉ là trùng hợp, dù sao năm đó Selllylin cũng không phải chỉ bồi dưỡng được một hai siêu sao quốc tế, mà lần này dùng ba năm mới bồi dưỡng được một sao hạng ba, có thể chỉ là có kẻ thừa cơ mà vào thôi.” Sở Lạc Duy thay quần áo xong liền bước ra, cúi đầu nhìn thoáng qua tài liệu, sau đó thẳng thừng bác bỏ Kiều Vị Nhã: “Không phải bà ta đâu.”
Kiều Vị Nhã: “...”
Phủ định thật thẳng thừng.
“Còn tên Mã Đại Chí kia xử lý thế nào đây? Tạm thời cứ tha cho lão nhởn nhơ như vậy à?” Kiều Vị Nhã khó chịu hỏi, thực sự không muốn tha cho đồ để tiện kia.
“Em là phóng viên giải trí chứ có phải anh đầu, chuyện tiếp đó em phải nghĩ cách chứ.” Sở Lạc Duy vươn tay xoa đầu cô, còn việc anh cần phải làm là đi tìm Sellylin kia.
Kiều Vị Nhã trừng mắt một cái, cũng đi thay đồ, cô định đến bệnh viện thăm Tiểu Mễ. Sở Lạc Duy đưa cô đến bệnh viện rồi mới đi. Lúc Kiều Vị Nhã bước vào, chủ biên Mắt To cũng đang ở trong phòng.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Sở Lạc Duy tựa ở cửa phòng tắm vừa đánh răng vừa nhìn Kiều Vị Nhã đang hùng hổ tức tối, “Rất đơn giản, có người đứng đằng sau mách chiêu cho lão.”
Kiều Vị Nhã khựng lại một chút, sau đó nhìn về phía Sở Lạc Duy.”3Anh đang nói...”
“Hiện giờ nếu chuyện này thành công thật, người bị ảnh hưởng lớn nhất chắc chắn là cô nàng ngôi sao mới nổi kia, cho nên, em phải thông minh hơn một chút đi.” Sở Lạc Duy nói, rồi lại chui vào nhà tắm đánh0răng rửa mặt tiếp.
Kiều Vị Nhã nhẹ nhàng gật đầu, nhảy xuống từ trên giường, chân trần chạy tới phòng tắm.
Sở Lạc Duy cúi đầu nhìn, thấy cô để chân trần, tâm trạng có chút hỗn loạn, sau đó anh lại nhanh chóng trở lại bình thường,5đá đôi dép đang đi cho cô, còn mình thì đi tìm một đôi dép mới.
Kiều Vị Nhã ai da một tiếng, xỏ dép vào, “Ý của anh là lão già đê tiện kia bây giờ muốn dùng Mã Đại Chí để ngụy trang công kích anh?”
“Không4phải là bây giờ, mà là từ lâu rồi, chúc mừng em, khuấy động scandal ra nhiệm vụ mới, tiếp theo là việc của anh rồi.” Sở Lạc Duy nói, dùng cái miệng đang đầy bọt kem đánh răng hôn cô một cái. Thấy Kiều Vi Nhã9ghét bỏ, anh liền kéo cô vào phòng tắm tắm chung.
Hai người ăn sáng xong, Sở Vi liền đến gõ cửa. Sở Lạc Duy vừa mở cửa, Sở Vi đã bước vào, “Tôi bảo này, hai người để tôi được yên bình một lúc thì thấy có lỗi với tôi lắm hả?”
Kiều Vi Nhã nhìn lên trời, cô không biết gì hết à nha. Sở Lạc Duy đi thẳng vào phòng ngủ thay đồ, “Điều đó thể hiện giá trị của cậu.”
“Tôi nhổ vào, giá trị đây không thèm, mời cậu cất đi hộ cái.” Sở Vi hừ một tiếng, đặt tài liệu trong tay lên bàn, “Đây là toàn bộ tài liệu về công ty E&D, một công ty mới thành lập chưa được ba năm, không đào tạo được một ngôi sao hạng hai nào hết, ổn nhất cũng chỉ tuyển ba, còn lại đều là tuyến mười tám. Cậu hoàn toàn có thể liệt nó vào đám nghé con mới sinh chưa sợ cọp, cho nên muốn dùng danh nghĩa của cậu để kéo thêm sự chú ý cho công ty.” Kiều Vi Nhã bước tới, cầm tài liệu lên, nhìn thấy người đại diện bên trên, khựng lại một chút, “Sao em cảm thấy, cậu tai họa ngàn năm lại đúng như thế nhỉ?”
Người đại diện pháp lý của bọn họ là, Sellilyn. Không phải một cái tên đại trà, nhưng Kiều Vi Nhã biết đến cái tên này hoàn toàn là vì... Mạch Thụy. Chính người này năm đó đã đưa Mạch Thụy đi, đồng thời bồi dưỡng cô ta thành ngôi sao quốc tế, đáng tiếc, vẫn bại dưới tay Sư Niệm.
“Có thể nói vậy.” Sở Vi nói, “Nhưng cũng không loại trừ khả năng chỉ là trùng hợp, dù sao năm đó Selllylin cũng không phải chỉ bồi dưỡng được một hai siêu sao quốc tế, mà lần này dùng ba năm mới bồi dưỡng được một sao hạng ba, có thể chỉ là có kẻ thừa cơ mà vào thôi.” Sở Lạc Duy thay quần áo xong liền bước ra, cúi đầu nhìn thoáng qua tài liệu, sau đó thẳng thừng bác bỏ Kiều Vị Nhã: “Không phải bà ta đâu.”
Kiều Vị Nhã: “...”
Phủ định thật thẳng thừng.
“Còn tên Mã Đại Chí kia xử lý thế nào đây? Tạm thời cứ tha cho lão nhởn nhơ như vậy à?” Kiều Vị Nhã khó chịu hỏi, thực sự không muốn tha cho đồ để tiện kia.
“Em là phóng viên giải trí chứ có phải anh đầu, chuyện tiếp đó em phải nghĩ cách chứ.” Sở Lạc Duy vươn tay xoa đầu cô, còn việc anh cần phải làm là đi tìm Sellylin kia.
Kiều Vị Nhã trừng mắt một cái, cũng đi thay đồ, cô định đến bệnh viện thăm Tiểu Mễ. Sở Lạc Duy đưa cô đến bệnh viện rồi mới đi. Lúc Kiều Vị Nhã bước vào, chủ biên Mắt To cũng đang ở trong phòng.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook