Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-223
Chương 223: NGHĨ TỚI HÔN LỄ ĐI[7]
An Hinh Duyệt buồn bã nuốt vào.
Sở Lạc Ninh cười cưng chiều rồi đưa tay xoa đầu cô một cái. “Sao lại đáng yêu thế này cơ chứ.” Sở Lạc Ninh cười nói rồi tiếp tục cùng cô ăn cơm.
An Hinh Duyệt còn càm ràm với Sở Lạc Ninh rằng đồ ăn trên máy bay khó ăn cỡ nào. Sở Lạc Ninh thì vẫn cứ đút cho cô ăn liên tục.
Bữa cơm này cả hai đều ăn rất vui, kết quả3cuối cùng An Hinh Duyệt còn ăn nhiều hơn cả Sở Lạc Ninh, khiến cô không khỏi có chút xấu hổ.
Nhưng mà Sở Lạc Ninh lại rất hài lòng với việc này. Vợ ăn nhiều chứng tỏ người rất khỏe mạnh.
Ăn trưa xong, Sở Lạc Ninh không nghỉ trưa mà nói chuyện phiếm với An Hinh Duyệt, tiếp tục nghe cô cảm ràm về những thứ kỳ lạ trong hội thảo nghiên cứu kia.
Chỉ là nghe đến đây, Sở Lạc Ninh0cảm giác có chỗ không đúng lắm.
“Thế có nghĩa là em không nói cho những người khác biết là em có chồng rồi?” Sở Lạc Ninh nằm trên giường, ánh mắt nhìn An Hinh Duyệt đã có chút nguy hiểm.
An Hinh Duyệt chớp chớp mắt, cô ngẫm nghĩ một chút rồi cực kỳ nghiêm túc nói: “Thì làm gì có ai hỏi đâu, có ai bị điên đâu mà vừa mới gặp người ta đã xin chào, tôi là người đã5kết hôn! Em đâu có điên?!”
“Phụt...”
An Hinh Duyệt nói xong, Sở Lạc Ninh lập tức phì cười, nghĩ thôi cũng đã thấy đang yêu. “Anh nói cho em biết, đã kết hôn rồi thì ít tham gia mấy cái chuyện không phải việc của hội thảo đi.” Sở Lạc Ninh ghen tuông nói. An Hinh Duyệt bĩu môi: “Vậy anh đi mà trông chừng em.” Sở Lạc Ninh nhướng mày, không nói gì.
An Hinh Duyệt cầm lấy di động trên bàn4để xem giờ, còn hai tiếng nữa, sau đó cô bò lên giường rồi nằm dựa vào lồng ngực của anh: “Để em gọi điện cho ba, em ở đây với anh thêm lát nữa rồi tới năm giờ em sẽ ra sân bay luôn.” An Hinh Duyệt làm bộ đáng thương nói.
Sở Lạc Ninh không phản đối, chỉ duỗi tay ôm lấy cô, kéo chăn đắp kín hai người họ: “Ngủ một chút không?”
“Không ngủ, em nói chuyện với anh9rồi lát em có thể ngủ trên máy bay.” An Hinh Duyệt cũng duỗi tay ôm lấy eo của Sở Lạc Ninh: “Anh đã hứa với em rồi đó, chờ em về là anh sẽ đứng lên, không được nuốt lời.” “Được, đồng ý với em nhưng chúng ta cũng phải nói một chút, hai người cùng tổ với em có vấn đề” Sở Lạc Ninh nhất quyết không bỏ qua chuyện này. “Thì cái đó, cái đó, cái đó, cái đó...”
“Đồng chí An Hinh Duyệt: Yêu cầu thái độ của đồng chí nghiêm túc!” Sở Lạc Ninh khẽ nâng cằm của cô lên sau đó khẽ cắn một cái. An Hinh Duyệt nhỏ giọng kêu một tiếng rồi hơi đẩy người ra một chút, sau đó cô tự vòng tay ôm lấy cổ anh, cười híp mắt nói: “Em có thể hiện gì đâu chứ, điều này chứng tỏ anh rất có mắt nhìn người đó.” Hiện giờ cơ thể của Sở Lạc Ninh có hơi bất tiện cho nên bàn tay đang đặt ở hông của cô khẽ siết vào một chút. Anh nhíu mày, nói: “Đừng có lộn xộn, lát mà chọc anh “điên” lên rồi xem em làm thế nào.” An Hinh Duyệt hơi hơi bĩu môi, ngoan ngoãn lại rồi nằm sấp trên người anh.
“Lần này bọn họ đưa đề tài của anh ra, rất nhiều chỗ đều hiểu sai hết cả! Sau khi em nói cái nhìn của em thì bọn họ đều nói anh biến thái.” An Hinh Duyệt nói, ngón tay nhẹ nhàng chọc chọc lồng ngực của anh.
Sở Lạc Ninh cười, trong đầu vẫn còn đang nghĩ đến cuộc điện thoại nhận được trưa hôm qua. Có lẽ giờ anh cũng nên cân nhắc một chút rồi.
“Thật ra để làm lính đặc chủng thì cần rất nhiều yếu tố tâm lý, chuyện cần một chuyên viên về tâm lý là chuyện tất yếu! Nhóm bọn em cũng xem như được coi trọng ngang với lính đặc chủng bọn anh rồi, nói đến đây anh cũng không muốn giao em cho tên Cố Tỉ Thành kia đâu!” Sở Lạc Ninh nắm chặt lấy tay cô: “Chờ em về: Chờ em về rồi chúng ta sẽ làm hôn lễ. Anh thấy Bánh Bao Rau cũng muốn tổ chức đám cưới lắm rồi! Nếu anh vẫn chưa kết hôn thì nó cũng không tiện tổ chức trước.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
An Hinh Duyệt buồn bã nuốt vào.
Sở Lạc Ninh cười cưng chiều rồi đưa tay xoa đầu cô một cái. “Sao lại đáng yêu thế này cơ chứ.” Sở Lạc Ninh cười nói rồi tiếp tục cùng cô ăn cơm.
An Hinh Duyệt còn càm ràm với Sở Lạc Ninh rằng đồ ăn trên máy bay khó ăn cỡ nào. Sở Lạc Ninh thì vẫn cứ đút cho cô ăn liên tục.
Bữa cơm này cả hai đều ăn rất vui, kết quả3cuối cùng An Hinh Duyệt còn ăn nhiều hơn cả Sở Lạc Ninh, khiến cô không khỏi có chút xấu hổ.
Nhưng mà Sở Lạc Ninh lại rất hài lòng với việc này. Vợ ăn nhiều chứng tỏ người rất khỏe mạnh.
Ăn trưa xong, Sở Lạc Ninh không nghỉ trưa mà nói chuyện phiếm với An Hinh Duyệt, tiếp tục nghe cô cảm ràm về những thứ kỳ lạ trong hội thảo nghiên cứu kia.
Chỉ là nghe đến đây, Sở Lạc Ninh0cảm giác có chỗ không đúng lắm.
“Thế có nghĩa là em không nói cho những người khác biết là em có chồng rồi?” Sở Lạc Ninh nằm trên giường, ánh mắt nhìn An Hinh Duyệt đã có chút nguy hiểm.
An Hinh Duyệt chớp chớp mắt, cô ngẫm nghĩ một chút rồi cực kỳ nghiêm túc nói: “Thì làm gì có ai hỏi đâu, có ai bị điên đâu mà vừa mới gặp người ta đã xin chào, tôi là người đã5kết hôn! Em đâu có điên?!”
“Phụt...”
An Hinh Duyệt nói xong, Sở Lạc Ninh lập tức phì cười, nghĩ thôi cũng đã thấy đang yêu. “Anh nói cho em biết, đã kết hôn rồi thì ít tham gia mấy cái chuyện không phải việc của hội thảo đi.” Sở Lạc Ninh ghen tuông nói. An Hinh Duyệt bĩu môi: “Vậy anh đi mà trông chừng em.” Sở Lạc Ninh nhướng mày, không nói gì.
An Hinh Duyệt cầm lấy di động trên bàn4để xem giờ, còn hai tiếng nữa, sau đó cô bò lên giường rồi nằm dựa vào lồng ngực của anh: “Để em gọi điện cho ba, em ở đây với anh thêm lát nữa rồi tới năm giờ em sẽ ra sân bay luôn.” An Hinh Duyệt làm bộ đáng thương nói.
Sở Lạc Ninh không phản đối, chỉ duỗi tay ôm lấy cô, kéo chăn đắp kín hai người họ: “Ngủ một chút không?”
“Không ngủ, em nói chuyện với anh9rồi lát em có thể ngủ trên máy bay.” An Hinh Duyệt cũng duỗi tay ôm lấy eo của Sở Lạc Ninh: “Anh đã hứa với em rồi đó, chờ em về là anh sẽ đứng lên, không được nuốt lời.” “Được, đồng ý với em nhưng chúng ta cũng phải nói một chút, hai người cùng tổ với em có vấn đề” Sở Lạc Ninh nhất quyết không bỏ qua chuyện này. “Thì cái đó, cái đó, cái đó, cái đó...”
“Đồng chí An Hinh Duyệt: Yêu cầu thái độ của đồng chí nghiêm túc!” Sở Lạc Ninh khẽ nâng cằm của cô lên sau đó khẽ cắn một cái. An Hinh Duyệt nhỏ giọng kêu một tiếng rồi hơi đẩy người ra một chút, sau đó cô tự vòng tay ôm lấy cổ anh, cười híp mắt nói: “Em có thể hiện gì đâu chứ, điều này chứng tỏ anh rất có mắt nhìn người đó.” Hiện giờ cơ thể của Sở Lạc Ninh có hơi bất tiện cho nên bàn tay đang đặt ở hông của cô khẽ siết vào một chút. Anh nhíu mày, nói: “Đừng có lộn xộn, lát mà chọc anh “điên” lên rồi xem em làm thế nào.” An Hinh Duyệt hơi hơi bĩu môi, ngoan ngoãn lại rồi nằm sấp trên người anh.
“Lần này bọn họ đưa đề tài của anh ra, rất nhiều chỗ đều hiểu sai hết cả! Sau khi em nói cái nhìn của em thì bọn họ đều nói anh biến thái.” An Hinh Duyệt nói, ngón tay nhẹ nhàng chọc chọc lồng ngực của anh.
Sở Lạc Ninh cười, trong đầu vẫn còn đang nghĩ đến cuộc điện thoại nhận được trưa hôm qua. Có lẽ giờ anh cũng nên cân nhắc một chút rồi.
“Thật ra để làm lính đặc chủng thì cần rất nhiều yếu tố tâm lý, chuyện cần một chuyên viên về tâm lý là chuyện tất yếu! Nhóm bọn em cũng xem như được coi trọng ngang với lính đặc chủng bọn anh rồi, nói đến đây anh cũng không muốn giao em cho tên Cố Tỉ Thành kia đâu!” Sở Lạc Ninh nắm chặt lấy tay cô: “Chờ em về: Chờ em về rồi chúng ta sẽ làm hôn lễ. Anh thấy Bánh Bao Rau cũng muốn tổ chức đám cưới lắm rồi! Nếu anh vẫn chưa kết hôn thì nó cũng không tiện tổ chức trước.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook