• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (41 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-238

Chương 238: BUÔNG THA CHO ANH, GIAM CẦM CHÍNH MÌNH[2]




Sở Lạc Duy như thể bị người ta chặn cứng họng, bực mình cúi đầu ăn cơm.



Kiều Vị Nhã thấy khóe miệng mình co giật, lần đầu tiên cô biết cầu hôn còn có cả thao tác này, người này chắc là người đầu tiên nổi giận trong lúc cầu hôn kể từ khi Bàn Cổ khai thiên đến giờ mất.



“Nói đi chứ, không phải anh đang nói chuyện rất3vui vẻ đầy sao?” Kiều Vi Nhã chớp mắt nói. “Em ăn cơm đi.” Cậu Hai tức giận rồi, hậu quả rất nghiêm trọng đó. Kiều Vị Nhã sờ sờ đầu mũi mình, sau đó nhìn về phía anh, lên tiếng, “Em hiểu ý của anh, hơn nữa em cũng biết, lúc đó anh làm thế chẳng qua chỉ vì muốn chơi cùng em thôi, em hiểu, em hiểu hết.”



“Không0phải, lúc đó anh thực sự thấy em rất ngốc.” Sở Lạc Duy thản nhiên lên tiếng.



“Này...” Kiều Vị Nhã giơ chân đạp anh một cái, “Em nói cho anh biết, anh mà cứ thế này, hôm nay em mà đồng ý lời cầu hôn của anh thì em là heo.“.



Sở Lạc Duy “hờ” một tiếng, đặt đũa xuống, tựa người vào ghế. “Làm gì vậy? Định đánh em à?”5Kiều Vị Nhã ra vẻ “em sợ lắm nha” nhìn về phía Sở Lạc Duy.



Sở Lạc Duy hừ lạnh.



Kiều Vị Nhã không hề sợ hãi, chỉ tiếp tục ăn cơm, vừa ăn vừa nói, “Anh cứ như thế này, ngoài em ra, còn ai chịu nổi anh nữa. Bây giờ em còn phải nghi ngờ, từ nhỏ tới lớn anh bắt em ở bên cạnh anh thực ra là để4em làm quen dần, đúng không?”



Sở Lạc Duy nhướng mày, nhìn cô ăn cơm, tuy rằng anh giận, nhưng sắc mặt cũng không khó coi lắm. Bên ngoài trời, gió thu xào xạc, bóng cây chiếu trên khung cửa sổ mờ mờ ảo ảo.



Sau khi ăn cơm xong, Kiều Vi Nhã cũng tựa người vào ghế, nhìn người đàn ông ở phía đối diện, “Nhưng mà, Sở Lạc Duy, em9thật sự đã quá quen anh rồi.”



“Cho dù tính tình anh tệ như thế, em cũng thấy quen được sao?” Giọng Sở Lạc Duy trầm trầm, nhưng không hề có vẻ bất an, như thể anh đã chắc chắn rằng đáp án mà Kiều Vị Nhã sẽ cho anh chính là đáp án mà anh muốn.



Kiều Vị Nhã nghe tiếng gió thổi bên tai mình, lần đầu tiên biết được thêm một điều, hóa ra cầu hôn cũng có thể mang thái độ ngang vai ngang về như thế này.



Cho nên đối với Kiều Vị Nhã, kiểu cầu hôn này thực sự rất mới mẻ đấy.



Kiều Vi Nhã chưa trả lời, Sở Lạc Duy đã đứng dậy, sau đó chậm rãi đi về phía Kiều Vi Nhã, quỳ một chân xuống bên cạnh cô. Kiều Vi Nhã kinh ngạc, nhìn người đàn ông đang quỳ gối trước mặt mình, cuối cùng cũng chịu theo con đường bình thường rồi đó hả? “Tiểu Bất Điểm, anh xin lỗi.” Sở Lạc Duy nắm bàn tay cô, khẽ nói. Kiều Vi Nhã thấy sống mũi cay cay, nhìn người đàn ông đang ngả vào đùi mình, cô biết anh đang xin lỗi vì cái gì. Tuy rằng trước giờ cô chưa từng cần đến lời xin lỗi của anh. “Nhưng, bất kể anh có làm gì, làm đúng hay sai, anh hy vọng em có thể hiểu được, xuất phát điểm của anh luôn là vì muốn tốt cho em.” Sở Lạc Duy trầm giọng giải thích. Kiều Vị Nhã khẽ nghiêng đầu, “Em chấp nhận lời xin lỗi này.”



“Trong cuộc sống sau này, có thể anh sẽ cố chấp, nhưng anh sẽ cố gắng hết sức để nghĩ cho em.” Sở Lạc Duy nói rồi ngẩng đầu nhìn vào mắt cô bằng ánh mắt nghiêm túc. Anh lấy từ trong túi áo ra một chiếc nhẫn đã chuẩn bị từ trước, chậm rãi đeo vào tay cô. Kiều Vị Nhã cúi đầu, không kịp nói câu từ chối, chiếc nhẫn đã yên vị trên ngón tay thon dài của cô.



Chiếc nhẫn có hình bông hoa tuyết, bên trên có viên kim cương sáu cạnh vô cùng tinh tế, được nâng đỡ bằng hai nhánh kim loại trông giống chạc cây.



“Núi Châu.” Kiều Vị Nhã khẽ nói, vành mắt đã đỏ lên.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom