• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (184 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-241

Chương 241: BUÔNG THA CHO ANH, GIAM CẦM CHÍNH MÌNH[5]




Cố Tỉ Thành khẽ nhíu mày, hai người lên đến tầng ba mà không vào nhà ngay.



“Cậu Cố, anh nói thật với cậu, đừng làm việc như bán mạng nữa. Em dâu nhỏ tuổi, lại còn phải chăm con như thế, hơn nữa cậu không chịu buông lỏng thì cái đám kia làm sao trưởng thành được?” Chính ủy viên lên tiếng khuyên chân thành.



“Đợi huấn luyện được đám kia đã, nếu không tôi không thể nào báo cáo kết quả được.” Cố Tỉ Thành trầm giọng nói, “Tôi biết chừng mực, Nhất Nhất không phải3người vô lý.” Chính ủy viên lắc đầu, “Cậu đó, cứ ỷ thế em dâu rộng lượng, được rồi, nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai đừng làm việc nữa, đi đón em dâu đi.” Chính ủy viên nói, vỗ vỗ vài cái lên vai Cố Tỉ Thành, sau đó quay người vào nhà mình.



Cố Tỉ Thành quay vào nhà, thay chăn gối, lau sạch sàn nhà, sau đó cầm lấy điện thoại, không thấy tin nhắn nhắn lại của Sở Lạc Nhất, có thể thấy cô đã ngủ thật rồi.



“Tít tít...”



Điện thoại đột nhiên kêu lên,0Cố Tỉ Thành cúi đầu, nhìn thấy một email mới. [Hi, Cổ,



Tôi đã đọc được tin của anh, loại vải vóc anh nhắc tới tôi từng thấy rồi, nhưng bây giờ đã rất ít người dùng loại vải ấy để may váy cưới, anh biết đấy, giá thành quá cao, chỉ riêng tiền nguyên liệu đã tới cả chục triệu tệ rôi.



Cho nên, tôi đề nghị thật lòng, anh đừng chọn loại vải đó.]



Cố Tỉ Thành nhìn đoạn hồi âm bên trên, bắt đầu gõ chữ.



[Trả lời Jock: Giá thành tôi không để tâm đầu, vì5cô ấy xứng đáng.]



[Trả lời Cố: Một chiếc váy cưới, tiền nguyên liệu đã tới cả chục triệu tệ, ít nhất phải một năm mới hoàn thành được, tôi không dám tính giá sau cùng nữa, cô ấy thực sự xứng đáng sao?]



[Trả lời Jock: Xứng đáng, làm phiền cậu rồi.] [Trả lời Cố: Ok, được rồi, xem ra cậu rất yêu cô gái kia, tôi sẽ bắt đầu đi sắp xếp từ bây giờ.] [Trả lời Jock: Thank you!]



Cố Tỉ Thành trả lời bạn thân rồi tựa người vào giường, nhìn tin nhắn mà ba4anh gửi tới trước đó.



[Chi ra một trăm triệu tệ? Con mua tàu chở sân bay à?] Cố Tỉ Thành cúi đầu, đưa tay bóp trán, sau đó nghĩ đi nghĩ lại, vẫn phải gọi một cuộc cho ba anh.



“Alo, nói đi...” Vẫn nhanh gọn dứt khoát như trước giờ. Cố Tỉ Thành sờ sờ đầu mũi mình rồi mới lên tiếng, “Ba.” “Có chuyện gì mà không thể để ngày mai nói được?” Cố Tước Tỉ sốt ruột hỏi, nhưng giọng nói được đè lại trong cổ họng. “Con muốn báo với ba một tiếng,9một trăm triệu này có lẽ không đủ cho lắm.” Cố Tỉ Thành biết ba anh đang cố nói nhỏ, sợ làm mẹ anh thức giấc. “Hỏng rồi, hỏng rồi, dù sao cũng là của con cả, không có chuyện gì nữa thì ba cúp đây.”



Cố Tỉ Thành nhìn điện thoại bị cúp, có thể thấy ba anh chê bai anh tới cỡ nào, cũng tốt, anh cũng không mong mỏi ở ba anh quá nhiều.



Nhưng ba anh hỏi vậy cũng vì đây là lần đầu tiên anh lấy đi một khoản tiền lớn như thế từ ngân sách của công ty, cho nên ba anh tò mò, bây giờ sốt ruột, chắc vì biết anh cầm tiền đi làm gì.



Cách nghĩ của ba anh vẫn luôn kì cục như thế, ba người ta mà biết con mình cần hơn một trăm triệu tệ đi may một bộ quần áo chắc sẽ cảm thấy con mình điên thật rồi.



Còn ba anh, chỉ nói đúng một câu: Hỏng rồi, hỏng rồi.



Cố Tỉ Thành nhìn tấm ảnh chụp trên bàn, nghĩ tới những lời chính ủy viên kia nói và cả những cậu lính chưa thành nghề.



Cuộc đời này cũng tưng bừng thật đấy.



Không thể bỏ bên còn lại được, cho nên, chỉ có thể cố gắng cân bằng cả hai.



Ở Thẩm Tâm Viên, khi Sở Lạc Duy và Kiều Vị Nhã về đến nhà đã là nửa đêm.



Sở Lạc Duy dừng xe rồi trừng mắt với Kiều Vị Nhã, có phải trẻ con nữa đâu mà nhất quyết đòi về, phải biết là nếu đã về Thẩm Tâm Viên thì đúng là ai về nhà nấy, ai tìm mẹ người đấy.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom