Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-243
Chương 243: LÀM BẠN GÁI ANH NHÉ!
Sở Lạc Nhất bị một đứa trẻ con ba tuổi chế trẻ con, giỏi lắm, rất là mạnh mẽ!
Khi Sở Lạc Nhất và con trai đến thành phố J đã là năm giờ chiều, Cố Tỉ Thành đã đợi sẵn ở sân bay.
“Ba ơi, ba ơi...” Tiểu Quỷ Quỷ vốn đang ngồi trên vali, nhìn thấy ba, lập tức quay đầu đòi mẹ bế xuống, sau đó sải đôi chân ngắn tũn của mình chạy nhào tới. Cố Tỉ Thành ôm con trai đang xông tới.
Tiểu Quỷ3Quỷ ôm ba mình, hôn anh một cái thật kêu, “Quỷ Quỷ nhớ ba lắm.”
Cố Tỉ Thành hôn lại con trai một cái, một tay khác đón lấy chiếc xe đẩy từ Sở Lạc Nhất, ánh mắt sâu hun hút nhìn thẳng vào cô. Không còn bàn tay nào để ôm cô nữa, cho nên Cố Tỉ Thành hơi cúi người xuống, nhanh chóng hôn cô một cái, sau đó đứng thẳng người dậy, nghiêm túc đẩy xe đồ đạc đi trước.
Sở Lạc Nhất sờ sờ đầu0mũi mình, đeo túi xách chạy theo anh, “Đồng chí giải phóng quân, hình tượng của anh đầu rồi?”
Cố Tỉ Thành cúi đầu liếc nhìn cô, “Lần sau đón em, anh tuyệt đối không mặc quân phục nữa, không tiện thể hiện.” Sở Lạc Nhất ôm cánh tay anh mà bật cười, “Em còn tưởng anh sẽ bảo cảnh vệ của anh đến đón em chứ, dù sao anh cũng là người bận rộn mà.” “Là người bận rộn mà nửa đêm hôm qua còn phải đi5vứt một đống chăn gối, thu dọn đến nửa đêm mới dọn nhà xong.” “Ôi ôi ôi... Xe anh đâu rồi, đỗ gì mà đỗ xa thế, như thế không tốt.” Sở Lạc Nhất vội vàng nhìn trái nhìn phải đánh trống lảng, dù sao thì cô cũng không đóng cửa sổ thật. Cố Tỉ Thành một tay bế con trai, một tay đẩy hành lý, nhìn cô gái chạy như bay phía trước, khóe miệng khẽ nhếch lên, hôn con trai mình thêm cái nữa.
Cuối cùng4thì vợ và con trai cũng quay về rồi. Sau khi lên xe, Tiểu Quỷ Quỷ luôn miệng kể cho ba bé nghe về chuyện ở thành phố A, đa phần kể rằng em gái thể nào, một người làm mẹ như Sở Lạc Nhất hoàn toàn không có địa vị gì. Cố Tỉ Thành đưa tay vỗ vỗ lên bàn tay cô, an ủi một người mẹ bị tổn thương như cô.
Tiểu Quỷ Quỷ nói suốt dọc đường đi, khi về đến quân doanh thì nhóc9đã nằm trên ghế sau ngủ mất rồi. Cố Tỉ Thành dừng xe, Sở Lạc Nhất bước tới bể con trai xuống xe, Cố Tỉ Thành lấy hành lý mà phải ôi một tiếng, “Em chuyển bao nhiêu đồ về thế?”
“Toàn là đồ mẹ em chuẩn bị cho anh đó, em là nhân viên giao hàng miễn phí thì có ấy?” Sở Lạc Nhất hừ một tiếng, gió bên ngoài khá to, vì thế cô đưa tay đội lại mũ cho con trai. Cố Tỉ Thành nhướng mày, mẹ vợ anh thích anh thế đó, biết làm sao được. Về đến nhà, Sở Lạc Nhất nhìn căn phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ, quay đầu vỗ vỗ lên ngực Cố Tỉ Thành, “Thiếu niên, làm tốt lắm, tiếp tục phát huy.” “Lát nữa làm' còn tốt hơn.” Cố Tỉ Thành khẽ nói nhỏ bên tai cô. Sở Lạc Nhất: “...“.
Sở Lạc Nhất cứ liên tục vỗ vỗ lên vai anh, “Này, đồng chí giải phóng quân, anh làm chuyện không thể miêu tả với ai thế?”
“Giải phóng quân thì không được có vợ à?” Cố Tỉ Thành nói, giúp vợ mở phòng ngủ của con trai, bởi vì biết hai người sắp về nên trước khi đi anh còn mở sẵn điều hòa, bên phía quân doanh chưa đưa máy sưởi tới, chỉ có thể dùng điều hòa để làm ấm.
Sở Lạc Nhất đặt con trai xuống. Tiểu Quỷ Quỷ động đậy vài cái, ôm gối của mình tiếp tục ngủ ngon lành.
Chỉ có điều Sở Lạc Nhất còn chưa đứng thẳng người dậy đã bị người phía sau ôm lấy.
“Không giận nữa à?” Cố Tỉ Thành thì thầm bên tai cô, khẽ hôn nhẹ lên dái tai cô.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Sở Lạc Nhất bị một đứa trẻ con ba tuổi chế trẻ con, giỏi lắm, rất là mạnh mẽ!
Khi Sở Lạc Nhất và con trai đến thành phố J đã là năm giờ chiều, Cố Tỉ Thành đã đợi sẵn ở sân bay.
“Ba ơi, ba ơi...” Tiểu Quỷ Quỷ vốn đang ngồi trên vali, nhìn thấy ba, lập tức quay đầu đòi mẹ bế xuống, sau đó sải đôi chân ngắn tũn của mình chạy nhào tới. Cố Tỉ Thành ôm con trai đang xông tới.
Tiểu Quỷ3Quỷ ôm ba mình, hôn anh một cái thật kêu, “Quỷ Quỷ nhớ ba lắm.”
Cố Tỉ Thành hôn lại con trai một cái, một tay khác đón lấy chiếc xe đẩy từ Sở Lạc Nhất, ánh mắt sâu hun hút nhìn thẳng vào cô. Không còn bàn tay nào để ôm cô nữa, cho nên Cố Tỉ Thành hơi cúi người xuống, nhanh chóng hôn cô một cái, sau đó đứng thẳng người dậy, nghiêm túc đẩy xe đồ đạc đi trước.
Sở Lạc Nhất sờ sờ đầu0mũi mình, đeo túi xách chạy theo anh, “Đồng chí giải phóng quân, hình tượng của anh đầu rồi?”
Cố Tỉ Thành cúi đầu liếc nhìn cô, “Lần sau đón em, anh tuyệt đối không mặc quân phục nữa, không tiện thể hiện.” Sở Lạc Nhất ôm cánh tay anh mà bật cười, “Em còn tưởng anh sẽ bảo cảnh vệ của anh đến đón em chứ, dù sao anh cũng là người bận rộn mà.” “Là người bận rộn mà nửa đêm hôm qua còn phải đi5vứt một đống chăn gối, thu dọn đến nửa đêm mới dọn nhà xong.” “Ôi ôi ôi... Xe anh đâu rồi, đỗ gì mà đỗ xa thế, như thế không tốt.” Sở Lạc Nhất vội vàng nhìn trái nhìn phải đánh trống lảng, dù sao thì cô cũng không đóng cửa sổ thật. Cố Tỉ Thành một tay bế con trai, một tay đẩy hành lý, nhìn cô gái chạy như bay phía trước, khóe miệng khẽ nhếch lên, hôn con trai mình thêm cái nữa.
Cuối cùng4thì vợ và con trai cũng quay về rồi. Sau khi lên xe, Tiểu Quỷ Quỷ luôn miệng kể cho ba bé nghe về chuyện ở thành phố A, đa phần kể rằng em gái thể nào, một người làm mẹ như Sở Lạc Nhất hoàn toàn không có địa vị gì. Cố Tỉ Thành đưa tay vỗ vỗ lên bàn tay cô, an ủi một người mẹ bị tổn thương như cô.
Tiểu Quỷ Quỷ nói suốt dọc đường đi, khi về đến quân doanh thì nhóc9đã nằm trên ghế sau ngủ mất rồi. Cố Tỉ Thành dừng xe, Sở Lạc Nhất bước tới bể con trai xuống xe, Cố Tỉ Thành lấy hành lý mà phải ôi một tiếng, “Em chuyển bao nhiêu đồ về thế?”
“Toàn là đồ mẹ em chuẩn bị cho anh đó, em là nhân viên giao hàng miễn phí thì có ấy?” Sở Lạc Nhất hừ một tiếng, gió bên ngoài khá to, vì thế cô đưa tay đội lại mũ cho con trai. Cố Tỉ Thành nhướng mày, mẹ vợ anh thích anh thế đó, biết làm sao được. Về đến nhà, Sở Lạc Nhất nhìn căn phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ, quay đầu vỗ vỗ lên ngực Cố Tỉ Thành, “Thiếu niên, làm tốt lắm, tiếp tục phát huy.” “Lát nữa làm' còn tốt hơn.” Cố Tỉ Thành khẽ nói nhỏ bên tai cô. Sở Lạc Nhất: “...“.
Sở Lạc Nhất cứ liên tục vỗ vỗ lên vai anh, “Này, đồng chí giải phóng quân, anh làm chuyện không thể miêu tả với ai thế?”
“Giải phóng quân thì không được có vợ à?” Cố Tỉ Thành nói, giúp vợ mở phòng ngủ của con trai, bởi vì biết hai người sắp về nên trước khi đi anh còn mở sẵn điều hòa, bên phía quân doanh chưa đưa máy sưởi tới, chỉ có thể dùng điều hòa để làm ấm.
Sở Lạc Nhất đặt con trai xuống. Tiểu Quỷ Quỷ động đậy vài cái, ôm gối của mình tiếp tục ngủ ngon lành.
Chỉ có điều Sở Lạc Nhất còn chưa đứng thẳng người dậy đã bị người phía sau ôm lấy.
“Không giận nữa à?” Cố Tỉ Thành thì thầm bên tai cô, khẽ hôn nhẹ lên dái tai cô.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com