Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-321
Chương 321: HÔN LỄ LONG TRỌNG[17]
Sở Lạc Nhất cảm thấy, đứa trẻ này thực sự có trái tim rất bao dung.
Khi Cố Tỉ Thành đến nơi đã là hoàng hôn rồi, bên ngoài đang có hoa tuyết thổi qua. Cố Tỉ Thành đỗ xe, cúi đầu nhìn thời gian, lấy điện thoại ra gọi cho vợ yêu. Khi sở Lạc Nhất nhận cuộc gọi, cô vẫn đang nói chuyện với Kiều Vị Nhã, cho nên trong giọng nói3vẫn còn vẻ kích động ban nãy, “Alo, ai đó?”
Cố Tỉ Thành: “...” “Ai đó nhà em.” Cố Tỉ Thành trầm giọng đáp lại. “Á á á á... Cố Tỉ Thành, anh về rồi hả?” Sở Lạc Nhất kích động hét ầm lên. Coi như thỏa mãn trái tim bị tổn thương sâu sắc của Cố Tỉ Thành. “Ra đây.” Cố Tỉ Thành nói rồi cúp máy luôn. Mấy người đang ăn cơm0ở bên trong nhìn thấy Sở Lạc Nhất nháo nhào chạy ra ngoài đều phải chậc chậc vài tiếng, đứa trẻ này không kích động dạng vừa đâu.
Tiểu Quỷ Quỷ rất bình tĩnh tiếp tục cầm đôi đũa nhỏ của mình mà ăn cơm. Nhóc nhìn ba mẹ mình tình cảm thành quen rồi, hầy, không bình tĩnh tí nào, nhìn xem nhóc bình tĩnh biết bao.
Sau khi chạy ra ngoài, Sở Lạc5Nhất nhảy thẳng lên người Cố Tỉ Thành. Cố Tỉ Thành vươn tay ra ôm cô, đỡ lấy
mông cô. “Anh về từ bao giờ thế?” Sở Lạc Nhất kích động hỏi. Cố Tỉ Thành khẽ nhướng mày, hôn một cái lên môi cô rồi nói, “Sáng nay mới kết thúc, xin nghỉ phép một tháng, có thể ở nhà với em và con trai.”
“Thật hả?” Sở Lạc Nhất kích động hỏi, nâng mặt4Cố Tỉ Thành lên hôn chụt choẹt mấy cái.
Cổ Tỉ Thành đặt cô xuống, nắm tay cô dẫn vào trong, bên ngoài quá lạnh mà cô lại mặc quá ít, anh xót vợ mình.
Phòng ăn được đặt ở tầng một, lúc này họ đang ăn cơm ở tầng một.
Tiểu Quỷ Quỷ nhìn thấy ba mình tới, cuối cùng cũng gọi một tiếng tỏ thái độ, nhưng cơ thể nhỏ thành thật ôm lấy9ba mình không chịu buông ra. Thằng con trai kiêu ngạo này! Sở Lạc Duy ngẩng đầu liếc mắt nhìn Cố Tỉ Thành, chẳng có thâm ý gì, sau đó cúi đầu tiếp tục ăn cơm. Cố Tỉ Thành ngồi xuống chỗ mà con trai anh vừa ngồi, bế con trai lên chào hỏi mọi người. “Ế, anh cũng đến rồi, thế ba của cô bé này đâu?” Sư Niệm tò mò hỏi, vẫn đang bế con gái không chịu ăn cơm hẳn hoi mà dỗ dành.
“Về bàn giao công việc rồi, có lẽ tối nay mới đến được.” Cố Tỉ Thành vừa đút cơm cho con trai vừa lên tiếng trả lời. “Chậc chậc chậc, em vừa khai trương khu nghỉ dưỡng, mọi người nể mặt ghế, đều đến hết à?” Kiều Vi Nhã đắc ý cất lời.
“Xí, bọn chị đến ăn chực uống chực đó, biết chưa hả?” Sở Lạc Nhất gắt lại luôn, “Nhìn cho kỹ nhé, hai người bọn chị một người là nhà giáo nghèo, một người là anh lính nghèo, hai ngành nghề nghèo nhất, có mỗi bọn chị thối, sau này nhớ mời cơm nhiều nhiều nhé.”
Cố Tỉ Thành gật đầu, chứng minh những lời vợ anh nói là đúng.
Sư Niệm nhìn hai người kia với vẻ ghét bỏ, “Tôi cứ thích tính nợ cho hai người đấy, nhà chồng chị có cả trăm tỷ, sau cùng vẫn là của chồng chị hết, nhà ba mẹ chị có cả trăm tỷ, chia đều hết cho ba người, phần của chị còn mang cho chồng chị, ở đây có ai giàu hơn hai người đâu? Nói câu này cũng không thấy ngượng miệng.”
“Anh ấy có em gái nữa nhé, sao không tính cả vào đi.” Sở Lạc Nhất hừ một tiếng.
Bàn tay của Cố Tỉ Thành khẽ khựng lại, tiếp tục đút cơm cho con trai, “Tây Tây không có cổ phần.” “Hả?” Sở Lạc Nhất tò mò nhìn về phía Cố Tỉ Thành. Cô em chồng của cô thực sự quá thần bí, trước giờ không gọi điện thoại cho ba mẹ, lúc nào cũng chỉ video hoặc tin nhắn, năm hết Tết đến cũng không bao giờ về thăm ba mẹ, toàn là ba mẹ đến thăm cô ấy.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Sở Lạc Nhất cảm thấy, đứa trẻ này thực sự có trái tim rất bao dung.
Khi Cố Tỉ Thành đến nơi đã là hoàng hôn rồi, bên ngoài đang có hoa tuyết thổi qua. Cố Tỉ Thành đỗ xe, cúi đầu nhìn thời gian, lấy điện thoại ra gọi cho vợ yêu. Khi sở Lạc Nhất nhận cuộc gọi, cô vẫn đang nói chuyện với Kiều Vị Nhã, cho nên trong giọng nói3vẫn còn vẻ kích động ban nãy, “Alo, ai đó?”
Cố Tỉ Thành: “...” “Ai đó nhà em.” Cố Tỉ Thành trầm giọng đáp lại. “Á á á á... Cố Tỉ Thành, anh về rồi hả?” Sở Lạc Nhất kích động hét ầm lên. Coi như thỏa mãn trái tim bị tổn thương sâu sắc của Cố Tỉ Thành. “Ra đây.” Cố Tỉ Thành nói rồi cúp máy luôn. Mấy người đang ăn cơm0ở bên trong nhìn thấy Sở Lạc Nhất nháo nhào chạy ra ngoài đều phải chậc chậc vài tiếng, đứa trẻ này không kích động dạng vừa đâu.
Tiểu Quỷ Quỷ rất bình tĩnh tiếp tục cầm đôi đũa nhỏ của mình mà ăn cơm. Nhóc nhìn ba mẹ mình tình cảm thành quen rồi, hầy, không bình tĩnh tí nào, nhìn xem nhóc bình tĩnh biết bao.
Sau khi chạy ra ngoài, Sở Lạc5Nhất nhảy thẳng lên người Cố Tỉ Thành. Cố Tỉ Thành vươn tay ra ôm cô, đỡ lấy
mông cô. “Anh về từ bao giờ thế?” Sở Lạc Nhất kích động hỏi. Cố Tỉ Thành khẽ nhướng mày, hôn một cái lên môi cô rồi nói, “Sáng nay mới kết thúc, xin nghỉ phép một tháng, có thể ở nhà với em và con trai.”
“Thật hả?” Sở Lạc Nhất kích động hỏi, nâng mặt4Cố Tỉ Thành lên hôn chụt choẹt mấy cái.
Cổ Tỉ Thành đặt cô xuống, nắm tay cô dẫn vào trong, bên ngoài quá lạnh mà cô lại mặc quá ít, anh xót vợ mình.
Phòng ăn được đặt ở tầng một, lúc này họ đang ăn cơm ở tầng một.
Tiểu Quỷ Quỷ nhìn thấy ba mình tới, cuối cùng cũng gọi một tiếng tỏ thái độ, nhưng cơ thể nhỏ thành thật ôm lấy9ba mình không chịu buông ra. Thằng con trai kiêu ngạo này! Sở Lạc Duy ngẩng đầu liếc mắt nhìn Cố Tỉ Thành, chẳng có thâm ý gì, sau đó cúi đầu tiếp tục ăn cơm. Cố Tỉ Thành ngồi xuống chỗ mà con trai anh vừa ngồi, bế con trai lên chào hỏi mọi người. “Ế, anh cũng đến rồi, thế ba của cô bé này đâu?” Sư Niệm tò mò hỏi, vẫn đang bế con gái không chịu ăn cơm hẳn hoi mà dỗ dành.
“Về bàn giao công việc rồi, có lẽ tối nay mới đến được.” Cố Tỉ Thành vừa đút cơm cho con trai vừa lên tiếng trả lời. “Chậc chậc chậc, em vừa khai trương khu nghỉ dưỡng, mọi người nể mặt ghế, đều đến hết à?” Kiều Vi Nhã đắc ý cất lời.
“Xí, bọn chị đến ăn chực uống chực đó, biết chưa hả?” Sở Lạc Nhất gắt lại luôn, “Nhìn cho kỹ nhé, hai người bọn chị một người là nhà giáo nghèo, một người là anh lính nghèo, hai ngành nghề nghèo nhất, có mỗi bọn chị thối, sau này nhớ mời cơm nhiều nhiều nhé.”
Cố Tỉ Thành gật đầu, chứng minh những lời vợ anh nói là đúng.
Sư Niệm nhìn hai người kia với vẻ ghét bỏ, “Tôi cứ thích tính nợ cho hai người đấy, nhà chồng chị có cả trăm tỷ, sau cùng vẫn là của chồng chị hết, nhà ba mẹ chị có cả trăm tỷ, chia đều hết cho ba người, phần của chị còn mang cho chồng chị, ở đây có ai giàu hơn hai người đâu? Nói câu này cũng không thấy ngượng miệng.”
“Anh ấy có em gái nữa nhé, sao không tính cả vào đi.” Sở Lạc Nhất hừ một tiếng.
Bàn tay của Cố Tỉ Thành khẽ khựng lại, tiếp tục đút cơm cho con trai, “Tây Tây không có cổ phần.” “Hả?” Sở Lạc Nhất tò mò nhìn về phía Cố Tỉ Thành. Cô em chồng của cô thực sự quá thần bí, trước giờ không gọi điện thoại cho ba mẹ, lúc nào cũng chỉ video hoặc tin nhắn, năm hết Tết đến cũng không bao giờ về thăm ba mẹ, toàn là ba mẹ đến thăm cô ấy.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook