Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-322
Chương 322: HÔN LỄ LONG TRỌNG[18]
“Nghe đồn Cố Tước Tỉ chiều cô con gái này đến mức sao trên trời cũng hái cho cô ấy, người không có cổ phần chắc là anh thì có.” Lúc Triệu Hân Hân đi học ở Mỹ đã nghe được chuyện này, cho nên lúc này cũng hỏi thêm.
Nhưng Cố Tỉ Thành không muốn nói nhiều, mọi người đều là người thông minh, cũng không truy hỏi nữa. Chỉ có Sở Lạc Nhất càng lúc càng tò mò, Cố Tử Tịch đúng là kỳ lạ.3Cô vẫn nhớ khi đó đăng ảnh của Kiều Vị Nhã lên, mẹ chồng cô nói chưa từng thấy cô gái nào đẹp hơn Kiều Vi Nhã, lúc ấy ba chồng cô chỉ liếc một cái đã phản bác ngay, “Tây Tây đẹp nhất, mắt mũi em làm sao vậy.” Cho nên Cố Tử Tịch là đứa trẻ được cưng chiều nhất nhà họ Cố, nhưng tại sao lại nỡ để cô ấy gả đi xa như vậy?
Cố Tỉ Tịch càng kỳ lạ hơn, lẽ nào0không có chồng thì không thể tự ra khỏi cửa được? Chồng cô ấy không ở đó, cô ấy không thể về nhà đón Tết, kỳ lạ quá nhỉ. Sau bữa cơm tối, ai về phòng người nấy, ai tìm chồng người nấy.
Tiểu Quỷ Quỷ về phòng rồi cứ nhảy nhót trên giường mãi, vì ba nhóc về rồi, cuối cùng nhóc cũng thấy hưng phấn. Sở Lạc Nhất nhìn con trai đang phấn khích mà thản nhiên bảo, “Em cảm thấy cung phản xạ của5con trai anh không phải dài ở mức bình thường đâu.”
Cổ Tỉ Thành cười cười mắng một tiếng, bắt được cơ thể kích động của con trai, vươn tay lau mồ hôi trên trán cho nhóc, “Được rồi được rồi, đừng ngoáy ngó nữa, toát hết mồ hôi rồi, chơi một lúc rồi ngủ thôi, sáng mai phải dậy sớm.”
“Ba bế con.” Tiểu Quỷ Quỷ nhảy lên người Cố Tỉ Thành, làm nũng với ba. Cố Tỉ Thành bế con trai lên, nhìn Sở Lạc Nhất4đang nhìn mình bằng ánh mắt tò mò. “Sáng mai là hôn lễ của người ta, em thấy ổn thì qua ăn bữa cơm?” Cố Tỉ Thành nói rồi dùng một tay đẩy Sở Lạc Nhất đi tắm, “Mau đi tắm đi, anh dẫn thằng bé ra ngoài cho tiêu cơm rồi về ngủ.” Sở Lạc Nhất bĩu môi, “Người ta dắt chó đi dạo, anh dắt con trai, đúng là bản lĩnh.” Sở Lạc Nhất nói vậy nhưng vẫn lấy quần áo của mình đi9tắm. Cố Tỉ Thành nghe thấy tiếng nước chảy bên trong mới thở phào một hơi rồi bế con trai quay đi.
“Ba ơi mình đi đâu thế?” Tiểu Quỷ Quỷ tò mò hỏi.
“Đi tìm bác con.” Cố Tỉ Thành nói, đi tới căn phòng cuối cùng, gõ ba tiếng, cửa được mở từ bên trong.
“Yo, chú rể mới xong nhanh thế?” Người mở cửa là Triệu Hân Hân, tươi cười đón Cố Tỉ Thành vào trong. Trong phòng có Triệu Hân Hân, Sở Vi và sở Lạc Duy. Để không cho các cô dâu biết, cho nên các bậc phụ huynh sáng sớm hôm sau mới tới. “Váy cưới trăm triệu của anh ở chỗ này, chúng em chưa mở ra đâu nhé.” Sư Niệm hất cằm về phía chiếc váy cưới trên giường, “Anh là trọc phú mất trí nhất mà em từng thấy đấy.”
Cố Tỉ Thành khẽ nhướng mày, không định phản bác định nghĩa này. “Sở Lạc Ninh vẫn chưa đến à?” Cố Tỉ Thành lướt mắt nhìn một vòng cũng không thấy chú rể kia đâu. “Anh ấy bảo quay về đón Tiểu Tiếu, tối nay cũng sẽ đến thôi.” Triệu Hân Hân bế con trai đáp, sau đó thả cậu con trai vừa biết đứng của mình xuống, vỗ vỗ lên mông bé, “Đi chơi với các anh chị đi.” Cố Tỉ Thành đặt con trai xuống, ngồi xuống bên giường, vươn tay cầm lấy bộ váy cưới còn nguyên bao bì, nhưng không mở ra. Anh muốn người đầu tiên nhìn thấy bộ váy cưới này là Sở Lạc Nhất.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
“Nghe đồn Cố Tước Tỉ chiều cô con gái này đến mức sao trên trời cũng hái cho cô ấy, người không có cổ phần chắc là anh thì có.” Lúc Triệu Hân Hân đi học ở Mỹ đã nghe được chuyện này, cho nên lúc này cũng hỏi thêm.
Nhưng Cố Tỉ Thành không muốn nói nhiều, mọi người đều là người thông minh, cũng không truy hỏi nữa. Chỉ có Sở Lạc Nhất càng lúc càng tò mò, Cố Tử Tịch đúng là kỳ lạ.3Cô vẫn nhớ khi đó đăng ảnh của Kiều Vị Nhã lên, mẹ chồng cô nói chưa từng thấy cô gái nào đẹp hơn Kiều Vi Nhã, lúc ấy ba chồng cô chỉ liếc một cái đã phản bác ngay, “Tây Tây đẹp nhất, mắt mũi em làm sao vậy.” Cho nên Cố Tử Tịch là đứa trẻ được cưng chiều nhất nhà họ Cố, nhưng tại sao lại nỡ để cô ấy gả đi xa như vậy?
Cố Tỉ Tịch càng kỳ lạ hơn, lẽ nào0không có chồng thì không thể tự ra khỏi cửa được? Chồng cô ấy không ở đó, cô ấy không thể về nhà đón Tết, kỳ lạ quá nhỉ. Sau bữa cơm tối, ai về phòng người nấy, ai tìm chồng người nấy.
Tiểu Quỷ Quỷ về phòng rồi cứ nhảy nhót trên giường mãi, vì ba nhóc về rồi, cuối cùng nhóc cũng thấy hưng phấn. Sở Lạc Nhất nhìn con trai đang phấn khích mà thản nhiên bảo, “Em cảm thấy cung phản xạ của5con trai anh không phải dài ở mức bình thường đâu.”
Cổ Tỉ Thành cười cười mắng một tiếng, bắt được cơ thể kích động của con trai, vươn tay lau mồ hôi trên trán cho nhóc, “Được rồi được rồi, đừng ngoáy ngó nữa, toát hết mồ hôi rồi, chơi một lúc rồi ngủ thôi, sáng mai phải dậy sớm.”
“Ba bế con.” Tiểu Quỷ Quỷ nhảy lên người Cố Tỉ Thành, làm nũng với ba. Cố Tỉ Thành bế con trai lên, nhìn Sở Lạc Nhất4đang nhìn mình bằng ánh mắt tò mò. “Sáng mai là hôn lễ của người ta, em thấy ổn thì qua ăn bữa cơm?” Cố Tỉ Thành nói rồi dùng một tay đẩy Sở Lạc Nhất đi tắm, “Mau đi tắm đi, anh dẫn thằng bé ra ngoài cho tiêu cơm rồi về ngủ.” Sở Lạc Nhất bĩu môi, “Người ta dắt chó đi dạo, anh dắt con trai, đúng là bản lĩnh.” Sở Lạc Nhất nói vậy nhưng vẫn lấy quần áo của mình đi9tắm. Cố Tỉ Thành nghe thấy tiếng nước chảy bên trong mới thở phào một hơi rồi bế con trai quay đi.
“Ba ơi mình đi đâu thế?” Tiểu Quỷ Quỷ tò mò hỏi.
“Đi tìm bác con.” Cố Tỉ Thành nói, đi tới căn phòng cuối cùng, gõ ba tiếng, cửa được mở từ bên trong.
“Yo, chú rể mới xong nhanh thế?” Người mở cửa là Triệu Hân Hân, tươi cười đón Cố Tỉ Thành vào trong. Trong phòng có Triệu Hân Hân, Sở Vi và sở Lạc Duy. Để không cho các cô dâu biết, cho nên các bậc phụ huynh sáng sớm hôm sau mới tới. “Váy cưới trăm triệu của anh ở chỗ này, chúng em chưa mở ra đâu nhé.” Sư Niệm hất cằm về phía chiếc váy cưới trên giường, “Anh là trọc phú mất trí nhất mà em từng thấy đấy.”
Cố Tỉ Thành khẽ nhướng mày, không định phản bác định nghĩa này. “Sở Lạc Ninh vẫn chưa đến à?” Cố Tỉ Thành lướt mắt nhìn một vòng cũng không thấy chú rể kia đâu. “Anh ấy bảo quay về đón Tiểu Tiếu, tối nay cũng sẽ đến thôi.” Triệu Hân Hân bế con trai đáp, sau đó thả cậu con trai vừa biết đứng của mình xuống, vỗ vỗ lên mông bé, “Đi chơi với các anh chị đi.” Cố Tỉ Thành đặt con trai xuống, ngồi xuống bên giường, vươn tay cầm lấy bộ váy cưới còn nguyên bao bì, nhưng không mở ra. Anh muốn người đầu tiên nhìn thấy bộ váy cưới này là Sở Lạc Nhất.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com