Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-324
Chương 324: HÔN LỄ LONG TRỌNG [20]
Phòng của Sở Lạc Ninh là gần nhất, lúc anh về thì Tiểu Tiểu Tiểu chỉ vừa mới ngủ. Sở Lạc Ninh cẩn thận đóng cửa lại, An Hinh Duyệt ngẩng3đầu nhìn người đàn ông đang khe khẽ đóng cửa: “Anh đi đâu
đấy?” “Đi nói chuyện với Bao Rau một chút, ngủ nhanh vậy cơ à?” Sở Lạc Ninh không đổi0sắc mặt trả lời rồi đi qua ngồi xuống cạnh giường, sau đó hôn lên má An Hinh Duyệt một cái: “Anh đi tắm trước đây, gần hai tháng không được5nghỉ ngơi tử tế rồi.” An Hinh Duyệt gật đầu, người không được nghỉ ngơi tử tế còn có cô nữa, vừa rồi cô đã tắm cùng Tiểu Tiểu Tiếu rồi4cho nên lúc này chỉ muốn ngủ một giấc, vậy nên cô cũng không phát hiện Sở Lạc Ninh vừa mới lén dời trọng tâm câu chuyện. Vậy nên ngày hôm9sau tiếng gõ cửa vang lên lúc ba giờ sáng, Sở Lạc Nhất ôm con trai ngủ tiếp, Cố Tỉ Thành thở dài đứng dậy rồi đi qua mở cửa. Người đi vào là chuyên viên trang điểm, còn có cả cô dâu “chuẩn” Lăng Khiết. Cố Tỉ Thành ra hiệu cho họ đi vào, sau đó anh đi tới bên giường, ngồi xuống rồi vỗ nhè nhẹ lên mặt của Sở Lạc Nhất: “Vợ ơi, cô Lăng tìm em kìa.”
Sở Lạc Nhất mơ mơ màng màng mở mắt ra, thấy Cố Tỉ Thành xuất hiện ở trước mắt liền càm ràm nói: “Làm cái gì vậy? Em buồn ngủ lắm.”
Cố Tỉ Thành vươn tay ôm lấy vợ mình, để cô ngồi dậy: “Em dậy xem thử xem, anh thấy cô Lăng có vẻ vội lắm, hôm nay người ta kết hôn đó, em qua thử xem sao.” Sở Lạc Nhất khẽ rên rỉ một tiếng nhưng vẫn bò dậy, mơ mơ màng màng một hồi rồi mới vén chặn, lắc lắc cái đầu đi ra ngoài. Khóe miệng của Cố Tỉ Thành khẽ cong lên, sau đó anh kéo chăn đắp lại cho con trai rồi cũng theo ra ngoài. “Bảo tôi làm phù dâu? Nhưng mà tôi đã kết hôn rồi mà, hơn nữa con trai còn lớn thế kia kìa!” Sở Lạc Nhất nói.
“Nhưng mà tôi thật sự hết cách rồi! Cô sở, tôi xin cô giúp tôi một chút đi mà! Bạn của tôi đột nhiên bị tiêu chảy, bây giờ còn đang ngồi trong toilet, tôi thật sự không biết tìm ai nữa!” Lăng Khiết vội vàng nói, đôi mắt to đầy vẻ mong đợi.
“Nhưng mà...” Sở Lạc Nhất quay đầu nhìn Cố Tỉ Thành vừa đi ra, cuối cùng nhìn về phía Lăng Khiết rồi nói: “Hay cô thử tìm xem còn người nào khác không, dù sao tôi cũng kết hôn rồi, như vậy không tốt lắm đâu.”
“Lần này tôi chỉ dẫn theo một người bạn qua đây, bây giờ tôi đi đâu tìm người cơ chứ?” Lăng Khiết nói gần như bật khóc: “Cô Sở, nhờ cô, đây là hôn lễ cả đời chỉ có một lần thôi.”
“Nếu cô Lăng đã nói như vậy thì em giúp một chút đi, đằng nào chúng ta cũng chưa tổ chức hôn lễ nên em cũng không tính là từng làm cô dâu.” Cố Tỉ Thành nói.
Sở Lạc Nhất vừa nghe Cố Tỉ Thành nói vậy vừa nhìn về phía Lăng Khiết đang khóc, cô nói: “Vậy được.”
“Cảm ơn cô Sở, cám ơn cô! Tôi đi về trang điểm trước!” Lăng Khiết nói, lúc cô nàng xoay người liền âm thầm làm một dấu Ok với Cố Tỉ Thành, sau đó để lại chuyên viên trang điểm rồi chạy tới một căn phòng khác.
“Cô Sở, chúng tôi giúp cô trang điểm.” Chuyên viên trang điểm kia cười nói. Sở Lạc Nhất cười xấu hổ nhìn nhân viên công tác đem lễ phục vào, sau đó đặt lên giường. Cổ Tỉ Thành dựa vào tường nhìn cô gái đang rửa mặt chuẩn bị trang điểm bên kia, ngày hôm nay, cô là cô dâu của anh.
“Anh chưa thấy em trang điểm bao giờ.” Cố Tỉ Thành nhìn người trong gương rồi đột nhiên nói. “Bởi vì em đẹp tự nhiên có được không hả?!” Sở Lạc Nhất chẳng chút nghĩ ngợi mà trả lời một câu khiến các chuyên viên trang điểm đứng xung quanh phải bật cười. “Đúng là cô Sở rất xinh đẹp, cơ bản thì không cần trang điểm gì, da đẹp, người cũng đẹp.” Sở Lạc Nhất được khen nên thấy rất vui.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Phòng của Sở Lạc Ninh là gần nhất, lúc anh về thì Tiểu Tiểu Tiểu chỉ vừa mới ngủ. Sở Lạc Ninh cẩn thận đóng cửa lại, An Hinh Duyệt ngẩng3đầu nhìn người đàn ông đang khe khẽ đóng cửa: “Anh đi đâu
đấy?” “Đi nói chuyện với Bao Rau một chút, ngủ nhanh vậy cơ à?” Sở Lạc Ninh không đổi0sắc mặt trả lời rồi đi qua ngồi xuống cạnh giường, sau đó hôn lên má An Hinh Duyệt một cái: “Anh đi tắm trước đây, gần hai tháng không được5nghỉ ngơi tử tế rồi.” An Hinh Duyệt gật đầu, người không được nghỉ ngơi tử tế còn có cô nữa, vừa rồi cô đã tắm cùng Tiểu Tiểu Tiếu rồi4cho nên lúc này chỉ muốn ngủ một giấc, vậy nên cô cũng không phát hiện Sở Lạc Ninh vừa mới lén dời trọng tâm câu chuyện. Vậy nên ngày hôm9sau tiếng gõ cửa vang lên lúc ba giờ sáng, Sở Lạc Nhất ôm con trai ngủ tiếp, Cố Tỉ Thành thở dài đứng dậy rồi đi qua mở cửa. Người đi vào là chuyên viên trang điểm, còn có cả cô dâu “chuẩn” Lăng Khiết. Cố Tỉ Thành ra hiệu cho họ đi vào, sau đó anh đi tới bên giường, ngồi xuống rồi vỗ nhè nhẹ lên mặt của Sở Lạc Nhất: “Vợ ơi, cô Lăng tìm em kìa.”
Sở Lạc Nhất mơ mơ màng màng mở mắt ra, thấy Cố Tỉ Thành xuất hiện ở trước mắt liền càm ràm nói: “Làm cái gì vậy? Em buồn ngủ lắm.”
Cố Tỉ Thành vươn tay ôm lấy vợ mình, để cô ngồi dậy: “Em dậy xem thử xem, anh thấy cô Lăng có vẻ vội lắm, hôm nay người ta kết hôn đó, em qua thử xem sao.” Sở Lạc Nhất khẽ rên rỉ một tiếng nhưng vẫn bò dậy, mơ mơ màng màng một hồi rồi mới vén chặn, lắc lắc cái đầu đi ra ngoài. Khóe miệng của Cố Tỉ Thành khẽ cong lên, sau đó anh kéo chăn đắp lại cho con trai rồi cũng theo ra ngoài. “Bảo tôi làm phù dâu? Nhưng mà tôi đã kết hôn rồi mà, hơn nữa con trai còn lớn thế kia kìa!” Sở Lạc Nhất nói.
“Nhưng mà tôi thật sự hết cách rồi! Cô sở, tôi xin cô giúp tôi một chút đi mà! Bạn của tôi đột nhiên bị tiêu chảy, bây giờ còn đang ngồi trong toilet, tôi thật sự không biết tìm ai nữa!” Lăng Khiết vội vàng nói, đôi mắt to đầy vẻ mong đợi.
“Nhưng mà...” Sở Lạc Nhất quay đầu nhìn Cố Tỉ Thành vừa đi ra, cuối cùng nhìn về phía Lăng Khiết rồi nói: “Hay cô thử tìm xem còn người nào khác không, dù sao tôi cũng kết hôn rồi, như vậy không tốt lắm đâu.”
“Lần này tôi chỉ dẫn theo một người bạn qua đây, bây giờ tôi đi đâu tìm người cơ chứ?” Lăng Khiết nói gần như bật khóc: “Cô Sở, nhờ cô, đây là hôn lễ cả đời chỉ có một lần thôi.”
“Nếu cô Lăng đã nói như vậy thì em giúp một chút đi, đằng nào chúng ta cũng chưa tổ chức hôn lễ nên em cũng không tính là từng làm cô dâu.” Cố Tỉ Thành nói.
Sở Lạc Nhất vừa nghe Cố Tỉ Thành nói vậy vừa nhìn về phía Lăng Khiết đang khóc, cô nói: “Vậy được.”
“Cảm ơn cô Sở, cám ơn cô! Tôi đi về trang điểm trước!” Lăng Khiết nói, lúc cô nàng xoay người liền âm thầm làm một dấu Ok với Cố Tỉ Thành, sau đó để lại chuyên viên trang điểm rồi chạy tới một căn phòng khác.
“Cô Sở, chúng tôi giúp cô trang điểm.” Chuyên viên trang điểm kia cười nói. Sở Lạc Nhất cười xấu hổ nhìn nhân viên công tác đem lễ phục vào, sau đó đặt lên giường. Cổ Tỉ Thành dựa vào tường nhìn cô gái đang rửa mặt chuẩn bị trang điểm bên kia, ngày hôm nay, cô là cô dâu của anh.
“Anh chưa thấy em trang điểm bao giờ.” Cố Tỉ Thành nhìn người trong gương rồi đột nhiên nói. “Bởi vì em đẹp tự nhiên có được không hả?!” Sở Lạc Nhất chẳng chút nghĩ ngợi mà trả lời một câu khiến các chuyên viên trang điểm đứng xung quanh phải bật cười. “Đúng là cô Sở rất xinh đẹp, cơ bản thì không cần trang điểm gì, da đẹp, người cũng đẹp.” Sở Lạc Nhất được khen nên thấy rất vui.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com