Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-326
Chương 326: HÔN LỄ LONG TRỌNG[22]
Cố Tỉ Thành nhướng mi: “Em có thể ngăn cản cô dâu nhà người ta có tiền không?”
Sở Lạc Nhất cảm thấy là lạ nhưng lại không nói được là lạ ở chỗ nào, bộ lễ phục này không chỉ đơn giản là có tiền là có thể làm được đâu!
“Mau3đi thay quần áo đi, đừng để cô dâu người ta chờ lâu!” Cố Tỉ Thành nói rồi đẩy Sở Lạc Nhất đi thay quần áo. Mặc dù Sở Lạc Nhất rất tò mò những cuối cùng vẫn cùng đi vào nhà tắm với Cố Tỉ Thành.
Cố Tỉ Thành tự tay0thay váy cưới cho cô, bộ váy này không dùng khóa kéo mà ở sau lưng có móc cài long phụng, nó như hòa cùng cả bộ áo cưới khiến cả bộ váy không tìm nổi một lỗ kim nào, cứ như thể nó vốn đã được trời đất tạo ra5chứ không phải do con người tác động. Sở Lạc Nhất nhìn mình trong gương, áo cưới được cột lại, những Lạc Thần tí hon vẫn nhẹ nhàng khiêu vũ trên dải lụa, quanh người cô hiện lên vầng hào quang nhàn nhạt, từ ngực đến hông được trang trí bằng4một bức tranh non nước hùng vĩ thêu bằng những sợi bạc nhỏ, Lạc thần đang khiêu vũ trên khắp non sông.
Lạc Thần chính là cô.
Trời biển bao la hùng vĩ, chính là bức tranh cô vẽ ra, là bức tranh cô đoạt giải thưởng, là cô...
Là bức tranh lần đầu9tiên cô nhìn thấy Cố Tỉ Thành.
Sở Lạc Nhất khẽ run lên, có một suy nghĩ đang len lỏi vào đầu cô.
Hôn lễ này là của cô, là hôn lễ của cô với Cố Tỉ Thành.
Mà lúc này, Lạc An Thần phụ trách nhẫn cưới cũng vừa mới chạy tới khách sạn. Sau khi dừng xe lại, anh cầm nhẫn trong tay đang định đi xuống lầu lại không may bị một cô gái đang vội vã chạy tới va vào người. Lạc An Thần quay người một cái theo bản năng để ổn định trọng tâm cơ thể những hộp đựng chiếc nhẫn kim cương trong tay anh lại tuột xuống rồi lăn vào dưới khe hở.
“Này...” Lạc An Thần nhanh chóng chạy tới rồi ghé vào lan can nhìn hộp nhẫn rơi thẳng xuống lầu. Tiểu Mễ quay đầu lại thấy được người kia đang ghé vào lan can, mà đúng lúc này Lạc An Thần cũng vừa vặn quay đầu lại. Kẻ thù gặp nhau...
Cực kỳ đỏ mắt...
“Mọe nó! Tên khốn kiếp!” “Lại là cái đồ bà tám chết tiệt này.” Nhưng mà Lạc An Thần không kịp tính sổ với cô, hiện tại anh chỉ muốn nhanh chóng xuống phía dưới tìm nhẫn, nếu như đến lúc đó mà không có nhân có lẽ anh sẽ bị anh rể nhà mình chặt thành tám khúc mất.
“Này, anh nói ai là bà tám đấy hả?!” Tiểu Mễ lập tức phản bác một câu. Lạc An Thần đã vào thang máy, lúc Tiểu Mễ lao đến thì cửa thang máy đã đóng lại, chỉ để cho Tiểu Mễ một ánh mắt khinh bỉ.
Tiểu Mễ rất bực bội, cô vội vàng đi một cái thang máy khác xuống. Lạc An Thần chạy xuống dưới lầu tìm được hộp nhẫn, thế nhưng trong hộp chỉ có hai chiếc nhẫn, đôi nhẫn Lạc Thần của Sở Lạc Nhất không biết đã bị văng đi nơi nào.
“Mẹ kiếp!” Lạc An Thần thầm mắng một câu rồi vội vàng tìm kiếm chiếc nhẫn ở xung quanh, đúng là đồ tại họa, quả nhiên là chỉ cần gặp cô ta là sẽ xảy ra chuyện không tốt.
“Này...” Tiểu Mễ đuổi theo, thấy Lạc An Thần đang tìm đồ liền nói: “Anh vừa mới nói ai là bà tám thế hả?” “Trước khi tôi bóp chết cô thì cút ngay cho tôi!” Lạc An Thần tức giận nói, tiếp tục tìm nhẫn. Tiểu Mễ híp mắt thấy được nhân trong tay Lạc An Thần, cô khựng lại một chút, hình như cô đã từng thấy Tổng giám đốc xem qua chiếc nhẫn này, đây là...
Nhẫn kết hôn của Kiều Vị Nhã. Người có thể cầm nhẫn kết hôn của Kiều Vị Nhã...
“Ông trẻ ơi!” Tiểu Quỷ Quỷ dẫn theo các em gái chơi đùa bên ngoài, thấy Lạc An Thần liền chạy tới. Ông... trẻ: Tiểu Mễ từng thấy ảnh chụp của Tiểu Quỷ Quỷ, đây là con trai của Sở Lạc Nhất.
Mà nhóc lại gọi người này là ông trẻ...
Tiểu Mễ bất giác nuốt một ngụm nước bọt, hình như cô chọc phải người không nên chọc rồi.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Cố Tỉ Thành nhướng mi: “Em có thể ngăn cản cô dâu nhà người ta có tiền không?”
Sở Lạc Nhất cảm thấy là lạ nhưng lại không nói được là lạ ở chỗ nào, bộ lễ phục này không chỉ đơn giản là có tiền là có thể làm được đâu!
“Mau3đi thay quần áo đi, đừng để cô dâu người ta chờ lâu!” Cố Tỉ Thành nói rồi đẩy Sở Lạc Nhất đi thay quần áo. Mặc dù Sở Lạc Nhất rất tò mò những cuối cùng vẫn cùng đi vào nhà tắm với Cố Tỉ Thành.
Cố Tỉ Thành tự tay0thay váy cưới cho cô, bộ váy này không dùng khóa kéo mà ở sau lưng có móc cài long phụng, nó như hòa cùng cả bộ áo cưới khiến cả bộ váy không tìm nổi một lỗ kim nào, cứ như thể nó vốn đã được trời đất tạo ra5chứ không phải do con người tác động. Sở Lạc Nhất nhìn mình trong gương, áo cưới được cột lại, những Lạc Thần tí hon vẫn nhẹ nhàng khiêu vũ trên dải lụa, quanh người cô hiện lên vầng hào quang nhàn nhạt, từ ngực đến hông được trang trí bằng4một bức tranh non nước hùng vĩ thêu bằng những sợi bạc nhỏ, Lạc thần đang khiêu vũ trên khắp non sông.
Lạc Thần chính là cô.
Trời biển bao la hùng vĩ, chính là bức tranh cô vẽ ra, là bức tranh cô đoạt giải thưởng, là cô...
Là bức tranh lần đầu9tiên cô nhìn thấy Cố Tỉ Thành.
Sở Lạc Nhất khẽ run lên, có một suy nghĩ đang len lỏi vào đầu cô.
Hôn lễ này là của cô, là hôn lễ của cô với Cố Tỉ Thành.
Mà lúc này, Lạc An Thần phụ trách nhẫn cưới cũng vừa mới chạy tới khách sạn. Sau khi dừng xe lại, anh cầm nhẫn trong tay đang định đi xuống lầu lại không may bị một cô gái đang vội vã chạy tới va vào người. Lạc An Thần quay người một cái theo bản năng để ổn định trọng tâm cơ thể những hộp đựng chiếc nhẫn kim cương trong tay anh lại tuột xuống rồi lăn vào dưới khe hở.
“Này...” Lạc An Thần nhanh chóng chạy tới rồi ghé vào lan can nhìn hộp nhẫn rơi thẳng xuống lầu. Tiểu Mễ quay đầu lại thấy được người kia đang ghé vào lan can, mà đúng lúc này Lạc An Thần cũng vừa vặn quay đầu lại. Kẻ thù gặp nhau...
Cực kỳ đỏ mắt...
“Mọe nó! Tên khốn kiếp!” “Lại là cái đồ bà tám chết tiệt này.” Nhưng mà Lạc An Thần không kịp tính sổ với cô, hiện tại anh chỉ muốn nhanh chóng xuống phía dưới tìm nhẫn, nếu như đến lúc đó mà không có nhân có lẽ anh sẽ bị anh rể nhà mình chặt thành tám khúc mất.
“Này, anh nói ai là bà tám đấy hả?!” Tiểu Mễ lập tức phản bác một câu. Lạc An Thần đã vào thang máy, lúc Tiểu Mễ lao đến thì cửa thang máy đã đóng lại, chỉ để cho Tiểu Mễ một ánh mắt khinh bỉ.
Tiểu Mễ rất bực bội, cô vội vàng đi một cái thang máy khác xuống. Lạc An Thần chạy xuống dưới lầu tìm được hộp nhẫn, thế nhưng trong hộp chỉ có hai chiếc nhẫn, đôi nhẫn Lạc Thần của Sở Lạc Nhất không biết đã bị văng đi nơi nào.
“Mẹ kiếp!” Lạc An Thần thầm mắng một câu rồi vội vàng tìm kiếm chiếc nhẫn ở xung quanh, đúng là đồ tại họa, quả nhiên là chỉ cần gặp cô ta là sẽ xảy ra chuyện không tốt.
“Này...” Tiểu Mễ đuổi theo, thấy Lạc An Thần đang tìm đồ liền nói: “Anh vừa mới nói ai là bà tám thế hả?” “Trước khi tôi bóp chết cô thì cút ngay cho tôi!” Lạc An Thần tức giận nói, tiếp tục tìm nhẫn. Tiểu Mễ híp mắt thấy được nhân trong tay Lạc An Thần, cô khựng lại một chút, hình như cô đã từng thấy Tổng giám đốc xem qua chiếc nhẫn này, đây là...
Nhẫn kết hôn của Kiều Vị Nhã. Người có thể cầm nhẫn kết hôn của Kiều Vị Nhã...
“Ông trẻ ơi!” Tiểu Quỷ Quỷ dẫn theo các em gái chơi đùa bên ngoài, thấy Lạc An Thần liền chạy tới. Ông... trẻ: Tiểu Mễ từng thấy ảnh chụp của Tiểu Quỷ Quỷ, đây là con trai của Sở Lạc Nhất.
Mà nhóc lại gọi người này là ông trẻ...
Tiểu Mễ bất giác nuốt một ngụm nước bọt, hình như cô chọc phải người không nên chọc rồi.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook