Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-421
Chương 421: LẠC THỦY BẤT TỰ NINH, HINH HƯƠNG AN LAI DUYỆT [96]
Trong suy nghĩ của anh, anh không muốn khen có một cách quá lộ liễu, như vậy sẽ không có lợi vì với cô sau này. Có điều, thấy cái bộ dạng này của cô, nếu anh không khen ngợi cô đôi ba câu chắc3chắn An Hinh Duyệt sẽ cảm thấy hụt hẫng lắm.
Sở Lạc Ninh khép tập tài liệu lại, ngẫm nghĩ một hồi mới nói: “Rất tốt.”
Khuôn mặt căng thẳng chờ đợi của An Hinh Duyệt lập tức biến mất, thay vào đó là ánh mắt mang0theo sự ghét bỏ: “Anh có thể dối lòng hơn một chút nữa không?”
Sở Lạc Ninh: “Rõ ràng như vậy cơ à?”
An Hinh Duyệt chộp lấy tập tài liệu: “Không hài lòng cũng chẳng sao, đằng nào cũng chẳng liên quan gì tới anh cả.”5Sở Lạc Ninh nhìn ai kia định rời đi liền đưa tay kéo cô lại, sau đó dùng một tay khóa cô vào lòng: “Em giận rồi đấy à?” “Rất giận, đừng có đụng vào em!” An Hinh Duyệt lớn tiếng nói nhưng không dám4giãy giụa nhiều, dù sao cánh tay của anh cũng đang bị thương mà. Sở Lạc Ninh khẽ bật cười, sau đó nhẹ nhàng cắn một cái lên cổ của cô: “Dễ tức giận như vậy sao?” “Em đã làm nó rất lâu, anh cũng9không thật tâm khen được một câu! Ít nhất Cố Tỉ Thành còn biết khen em thật lòng một câu rồi mới chỉ ra chỗ có vấn đề.” An Hinh Duyệt nhỏ giọng lầu bầu: “Anh không thể lần nào cũng nghiêm khắc với em như thể được, tổn thương lắm đấy.” Sở Lạc Ninh nghe An Hinh Duyệt oán hận liền biết mình đã làm tổn thương trái tim nhỏ bé của cô rồi, anh vội vàng ôm lấy rồi ôn tồn dỗ dành.
An Hinh Duyệt không nghe: “Nếu là người khác có khi anh đã khen rồi!” An Hinh Duyệt nói, có chút tủi thân.
Cô không yêu cầu Sở Lạc Ninh phải đối xử đặc biệt với mình, thế nhưng ít nhất cũng phải ngang ngửa với người khác chứ, ngay từ đầu anh đã yêu cầu cô cao hơn người khác rồi, cô cũng biết khó chịu chứ.
Sở Lạc Ninh nghe một câu đầy mùi hờn giận của An Hinh Duyệt liền biết lần này anh đắc tội với vợ rồi.
Chẳng trách ba anh có nói, kết hôn không phải là lúc mối quan hệ trở nên bình lặng, đó là lúc chiến tranh giữa hai người chính thức bắt đầu. Hôn nhân là một loại làm ăn, nó còn khó hơn cả việc anh đào tạo ra một đội ngũ hùng mạnh nữa.
Vì nếu anh thả lỏng cho cô thì sẽ bị người ta nói ra nói vào, nhưng nếu anh nghiêm khắc với cô, có từng nghĩ đến anh chưa từng nghiêm khắc như vậy với người khác, tại sao lại nghiêm khắc với người anh yêu nhất cả đời như thế
Thế nên đây chính một loại quan hệ khó khống chế nhất.
Hiện tại, Sở Lạc Ninh chính thức cảm nhận được cái cảm giác khó khống chế này rồi. An Hinh Duyệt chịu oán giận với anh là tốt, nếu như cô vẫn nín nhịn thì e rằng đến cuối cùng ngay cả một cơ hội cứu vãn cũng không có.
“Anh nói thật, em làm thật sự rất tốt mà, ít nhất là ngoài mong đợi của anh.” Sở Lạc Ninh thấp giọng nói: “Xin lỗi mà, chẳng hiểu sao yêu cầu của anh đối với em lại cao hơn một chút, về sau anh sẽ không như vậy nữa, em yên tâm đi.” An Hinh Duyệt hít hít cái mũi của mình rồi ngẩng đầu nhìn Sở Lạc Ninh: “Có phải sau này chúng ta đều sẽ như vậy không?” Gặp phải các vấn đề thể này, gặp phải đủ kiểu tranh cãi.
Sở Lạc Ninh gật đầu.
Họ buộc phải chuẩn bị tinh thần để chiến đấu lâu dài.
An Hinh Duyệt và Sở Lạc Nhất tuy đều là vợ lính nhưng hai người họ không phải là cùng một kiểu như nhau, vậy nên sao có thể vơ đũa cả nắm được đây?
Cho nên một số cách của Sở Lạc Nhất dùng với An Hinh Duyệt là hoàn toàn không thể. “Chúng ta nói rõ với nhau nhé, sau này bất kể là ai đạp phải giới hạn của ai cũng đều phải nói ra.” An Hinh Duyệt chăm chú nhìn Sở Lạc Ninh rồi nói. “Giống như hôm nay sao?”
“Đúng vậy, giống như hôm nay.” An Hinh Duyệt nghiêm túc nói, ánh mắt nhìn Sở Lạc Ninh vẫn chuyên chú như trước.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Trong suy nghĩ của anh, anh không muốn khen có một cách quá lộ liễu, như vậy sẽ không có lợi vì với cô sau này. Có điều, thấy cái bộ dạng này của cô, nếu anh không khen ngợi cô đôi ba câu chắc3chắn An Hinh Duyệt sẽ cảm thấy hụt hẫng lắm.
Sở Lạc Ninh khép tập tài liệu lại, ngẫm nghĩ một hồi mới nói: “Rất tốt.”
Khuôn mặt căng thẳng chờ đợi của An Hinh Duyệt lập tức biến mất, thay vào đó là ánh mắt mang0theo sự ghét bỏ: “Anh có thể dối lòng hơn một chút nữa không?”
Sở Lạc Ninh: “Rõ ràng như vậy cơ à?”
An Hinh Duyệt chộp lấy tập tài liệu: “Không hài lòng cũng chẳng sao, đằng nào cũng chẳng liên quan gì tới anh cả.”5Sở Lạc Ninh nhìn ai kia định rời đi liền đưa tay kéo cô lại, sau đó dùng một tay khóa cô vào lòng: “Em giận rồi đấy à?” “Rất giận, đừng có đụng vào em!” An Hinh Duyệt lớn tiếng nói nhưng không dám4giãy giụa nhiều, dù sao cánh tay của anh cũng đang bị thương mà. Sở Lạc Ninh khẽ bật cười, sau đó nhẹ nhàng cắn một cái lên cổ của cô: “Dễ tức giận như vậy sao?” “Em đã làm nó rất lâu, anh cũng9không thật tâm khen được một câu! Ít nhất Cố Tỉ Thành còn biết khen em thật lòng một câu rồi mới chỉ ra chỗ có vấn đề.” An Hinh Duyệt nhỏ giọng lầu bầu: “Anh không thể lần nào cũng nghiêm khắc với em như thể được, tổn thương lắm đấy.” Sở Lạc Ninh nghe An Hinh Duyệt oán hận liền biết mình đã làm tổn thương trái tim nhỏ bé của cô rồi, anh vội vàng ôm lấy rồi ôn tồn dỗ dành.
An Hinh Duyệt không nghe: “Nếu là người khác có khi anh đã khen rồi!” An Hinh Duyệt nói, có chút tủi thân.
Cô không yêu cầu Sở Lạc Ninh phải đối xử đặc biệt với mình, thế nhưng ít nhất cũng phải ngang ngửa với người khác chứ, ngay từ đầu anh đã yêu cầu cô cao hơn người khác rồi, cô cũng biết khó chịu chứ.
Sở Lạc Ninh nghe một câu đầy mùi hờn giận của An Hinh Duyệt liền biết lần này anh đắc tội với vợ rồi.
Chẳng trách ba anh có nói, kết hôn không phải là lúc mối quan hệ trở nên bình lặng, đó là lúc chiến tranh giữa hai người chính thức bắt đầu. Hôn nhân là một loại làm ăn, nó còn khó hơn cả việc anh đào tạo ra một đội ngũ hùng mạnh nữa.
Vì nếu anh thả lỏng cho cô thì sẽ bị người ta nói ra nói vào, nhưng nếu anh nghiêm khắc với cô, có từng nghĩ đến anh chưa từng nghiêm khắc như vậy với người khác, tại sao lại nghiêm khắc với người anh yêu nhất cả đời như thế
Thế nên đây chính một loại quan hệ khó khống chế nhất.
Hiện tại, Sở Lạc Ninh chính thức cảm nhận được cái cảm giác khó khống chế này rồi. An Hinh Duyệt chịu oán giận với anh là tốt, nếu như cô vẫn nín nhịn thì e rằng đến cuối cùng ngay cả một cơ hội cứu vãn cũng không có.
“Anh nói thật, em làm thật sự rất tốt mà, ít nhất là ngoài mong đợi của anh.” Sở Lạc Ninh thấp giọng nói: “Xin lỗi mà, chẳng hiểu sao yêu cầu của anh đối với em lại cao hơn một chút, về sau anh sẽ không như vậy nữa, em yên tâm đi.” An Hinh Duyệt hít hít cái mũi của mình rồi ngẩng đầu nhìn Sở Lạc Ninh: “Có phải sau này chúng ta đều sẽ như vậy không?” Gặp phải các vấn đề thể này, gặp phải đủ kiểu tranh cãi.
Sở Lạc Ninh gật đầu.
Họ buộc phải chuẩn bị tinh thần để chiến đấu lâu dài.
An Hinh Duyệt và Sở Lạc Nhất tuy đều là vợ lính nhưng hai người họ không phải là cùng một kiểu như nhau, vậy nên sao có thể vơ đũa cả nắm được đây?
Cho nên một số cách của Sở Lạc Nhất dùng với An Hinh Duyệt là hoàn toàn không thể. “Chúng ta nói rõ với nhau nhé, sau này bất kể là ai đạp phải giới hạn của ai cũng đều phải nói ra.” An Hinh Duyệt chăm chú nhìn Sở Lạc Ninh rồi nói. “Giống như hôm nay sao?”
“Đúng vậy, giống như hôm nay.” An Hinh Duyệt nghiêm túc nói, ánh mắt nhìn Sở Lạc Ninh vẫn chuyên chú như trước.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com