• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (56 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-419

Chương 419: LẠC THỦY BẤT TỰ NINH, HINH HƯƠNG AN LẠI DUYỆT [88]




[Lạc thần: ...]



[Lạc thần: Ba chồng thật siêu phàm.]



[Anh đẹp trai nhà giàu: Cái này công nhận!] Trò chuyện với anh đẹp trai nhà giàu nhà mình trong chốc lát, thời gian không biết đã tới mười hai giờ từ lúc, Cố Tỉ Thành liền giục cô mau đi ngủ.



Sở Lạc Nhất bằng mặt không bằng lòng mà cười giả lả, sau đó để offline rồi tiếp tục nói chuyện với đám chị em bạn dì của3mình. [Kẹo bông gòn: Cố Tỉ Thành vừa mới gõ cửa, bảo chị nói với em, nếu không ngủ thì em chết chắc đấy.] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Con bà nó, có cho ai sống không hả, chim chuột nhau tới tận chỗ này sao?]



[Triệu mập: Thương cho phân tụi mình, phải lấy mấy khúc gỗ.]



[Sư Tiểu Niệm là một đứa ngốc hạnh phúc: Ha ha, chị vẫn phải đang quay phim mà còn phải0xem mấy đứa tình cảm nữa.]



[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Được rồi, tôi đi ngủ đây, mấy người cứ tiếp tục tìm đường chết đi!] Mãi cho đến lúc ngủ, Sở Lạc Nhất cũng không nhớ ra chuyện phải bàn bạc với Cố Tỉ Thành về chuyện dạy học, cho nên chuyện này tạm thời không giải quyết được gì. Hôm Sở Lạc Ninh trở về thời tiết không tốt lắm, có vài người bị5thương. Sở Lạc Ninh cũng bị thương ở cánh tay, còn đột trường trung đội số một và số hai bị thương nghiêm trọng hơn anh.



Lúc An Hinh Duyệt chạy đến bệnh viện thì bọn họ đã xử lý xong vết thương rồi. Rõ ràng, sự tổn thương trong lòng của hai trung đội trưởng kia còn lớn hơn vết thương trên thân thể.



Sở Lạc Ninh vì cứu bọn họ nên mới bị thương.



Nếu như lúc trước4còn không phục, vậy thì hiện tại bọn họ đã bị Sở Lạc Ninh tát thẳng vào mặt rồi.



An Hinh Duyệt lo lắng nhìn bằng vải quân trên cánh tay của Sở Lạc Ninh: “Không có việc gì chứ?”



“Có thể có chuyện gì được, chẳng phải đã lành lặn trở về rồi sao? Mấy ngày nay em có ăn được không?” Đây là vấn đề mà Sở Lạc Ninh lo lắng nhất. An Hinh Duyệt cười ha9hả định cho qua, Sở Lạc Ninh không ở đây, nếu không cần ăn cô sẽ không ăn, dù sao bị nôn nhiều cũng khó chịu lắm. An Hinh Duyệt cũng đã hỏi mẹ mình, mẹ cô nói khoảng thời gian này ăn ít một chút cũng không sao nên cô mới có gan không ăn.



“Em đi hỏi bác sĩ một chút.” An Hinh Duyệt nói rồi xoay người chạy mất.



Sở Lạc Ninh mạnh mẽ kéo người lại, sau đó nói: “Đi.” “Đi làm cái gì, coi chừng cánh tay của anh!” An Hinh Duyệt lớn tiếng kêu lên nhưng đã bị Sở Lạc Ninh kéo đi rồi, “Em hỏi mẹ rồi, mẹ nói thời gian này có ăn ít một chút cũng không có vấn đề gì, em sẽ không ăn đâu!”



Thế nhưng Sở Lạc Ninh đâu có nghe cô nói, kéo luôn cô ra ngoài.



An Hinh Duyệt đành ngoan ngoãn đi theo, tránh để mình bị ngã sấp xuống.



Có vẻ như Sở Lạc Ninh cũng sẽ không để cô bị ngã đâu.



Ngoài cổng bệnh viện có một khách sạn bốn sao, Sở Lạc Ninh dẫn An Hinh Duyệt đi vào rồi gọi một bàn thức ăn.



An Hinh Duyệt nhìn anh như một tên dở hơi, chắc không phải đứa bé này bị bệnh đấy chứ? An Hinh Duyệt còn đang nghĩ phải nói như thế nào để Sở Lạc Ninh không ép mình ăn cơm, không ngờ đã thấy Sở Lạc Ninh bắt đầu ăn cơm, hơn nữa còn ăn nhồm nhoàm nữa. An Hinh Duyệt: “..” Sở Lạc Ninh chẳng buồn ngẩng đầu mà tập trung ăn cơm, vừa ăn vừa nói: “Nhìn cái gì thế, mấy ngày anh chưa được bữa cơm nào rồi đây này.”



An Hinh Duyệt cuống quýt vươn tay gắp đồ ăn cho anh, cô biết lúc làm nhiệm vụ bọn họ thường chỉ dựa vào lương khô cho qua cơn đói. “Cố Tỉ Thành đã thông qua bản kế hoạch, cũng bắt đầu áp dụng rồi.” An Hinh Duyệt vừa gắp thức ăn cho Sở Lạc Ninh vừa nói, thấy anh ăn ngon miệng như vậy đột nhiên cô cũng muốn ăn cơm.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom