Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-446
Chương 446: NGÀY XUÂN RỰC RỠ[15]
Sở Lạc Nhất chưa kịp nói gì, người bên kia đã cúp máy. Sở Lạc Nhất: “...”
Anh Cổ kiêu ngạo lại giận rồi, mấy năm nay, đến cả làm người thấu tình đạt lý cũng là sai nữa!
Mà anh quản lý nhà đất nhanh chóng nhận được tin nhắn, sau khi đọc xong vội vàng đi tới, “Hóa ra là mợ Cổ, vậy tôi đưa chìa khóa cho cô, cô xem lúc nào dọn tới, tôi qua giúp cô chuyển hành lý nhé.” Bà chủ chạy tới thuê nhà, lần đầu tiên anh3ta nghe thấy chuyện này đấy. Sở Lạc Nhất cảm ơn, vẫn đang nghĩ xem nên an ủi công chúa nhỏ nhà mình như thế nào.
“Quỷ Quỷ, chúng ta về thôi, ngày mai chuyển tới đây được không con?” Sở Lạc Nhất vẫy tay gọi con trai qua.
Tiểu Quỷ Quỷ gật đầu, tỏ ý mình rất thích chỗ này. Sở Lạc Nhất đưa con trai về, niêm phong cẩn thận những đồ đạc đã được đóng gói, gọi bên chuyển phát nhanh tới, định gửi về thành phố B.
[Bánh Bao Đậu là một0tiên nữ: Chúc mừng em đi, em đã đắc tội anh đẹp trai nhà giàu nhà em một cách hoàn hảo rồi.
[Kẹo bông gòn: Gì đấy gái?]
[Kẹo bông gòn: Em còn có thể đắc tội anh đẹp trai nhà giàu nhà em nữa hả?]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Chuyện là như vầy nè, trong quân doanh có vợ của một đoàn trưởng muốn tới với chồng, nhưng quân doanh hết nhà rồi. Theo quy định, Cố Tỉ Thành đi rồi em vẫn có thể ở thêm hai năm nữa mới đi,5nhưng em không mặt dày chiếm chỗ của người ta mãi được, đúng không nào?]
[Kẹo bông gòn: Sau đó rồi sao?
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Sau đó em cảm thấy, em dạy ở trường đại học chỉ bốn tháng nữa, em thuê một căn nhà ở đối diện trường đại học tầm bốn tháng là ngon ngay.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Sau đó căn bệnh cũ thuộc về phái nhà giàu lại bị khơi lên, em quên mất anh đẹp trai lắm tiền đang làm lính quèn nhà em4vốn là một anh đẹp trai lắm tiền, trọng điểm nằm ở chỗ lắm tiền.] [Kẹo bông gòn: Anh ấy có nhà ở thành phố J?]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Nói cho chính xác, nhà họ Cố có bất động sản ở thành phố nào thì thành phố đó sẽ có nhà của anh ấy, mà trùng hợp làm sao, em thuê ngay đúng nhà của anh ấy.]
[Kẹo bông gòn: ..]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Sau đó anh đẹp nhà giàu nhà em bỗng chốc hóa thành công chúa9nhỏ, mắng em một trận xối xả rồi cúp máy luôn.]
[Kẹo bông gòn: Bởi vì em không nói với anh ấy chuyện em rời khỏi khu nhà cho thân nhân mà lại còn muốn tự thuê nhà.] [Banh Bao Đậu là một tiên nữ: Chị ơi, anh ấy ở thành phố A mà, nói với anh ấy có tác dụng khỉ gì.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Những thứ ấy em có thể tự làm được hết.]
[Kẹo bông gòn: Nhưng anh ấy là chồng em cơ mà.]
[Kẹo bông gòn: Có thể sự thấu tình đạt lý của em đã làm tổn thương anh ấy rồi.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: ...]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Đúng là không thể sống nổi nữa rồi, thấu tình đạt lý cũng là sai sao!]
[Kẹo bông gòn: ...]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Làm vợ quân nhân mà còn hy vọng dựa dẫm được vào chổng, đúng là cố mấy cũng thành xôi hỏng bỏng không.]
[Kẹo bông gòn: Nhưng em vẫn phải nói với anh ấy chứ, em như vậy sẽ khiến anh ấy thấy có lỗi với em.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Vốn dĩ anh ấy đã có lỗi với em, em chỉ không muốn khiến anh ấy có lỗi với em hơn thôi. [Kẹo bông gòn: ...] [Kẹo bông gòn: Nói rất có lý.). [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: A a a a a a... Thôi thôi, em đi dỗ công chúa nhỏ nhà em đây, chị nói xem em có khổ không cơ chứ?]
Sở Lạc Nhất tắt khung hội thoại với An Hinh Duyệt, nhìn con trai đang ngủ trên giường, gọi cho anh một cuộc điện thoại, thế mà người ta không nghe.
Sở Lạc Nhất khẽ mím môi, sao còn khó ở hơn cả cô thể:
Thôi vậy, cô tiếp tục đi dọn đồ trước đã.
Cố Tỉ Thành quả thực đang tức giận, sao anh có thể không tức cho được. Nhưng phần nhiều anh giận bản thân mình, chứ không phải Sở Lạc Nhất.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Sở Lạc Nhất chưa kịp nói gì, người bên kia đã cúp máy. Sở Lạc Nhất: “...”
Anh Cổ kiêu ngạo lại giận rồi, mấy năm nay, đến cả làm người thấu tình đạt lý cũng là sai nữa!
Mà anh quản lý nhà đất nhanh chóng nhận được tin nhắn, sau khi đọc xong vội vàng đi tới, “Hóa ra là mợ Cổ, vậy tôi đưa chìa khóa cho cô, cô xem lúc nào dọn tới, tôi qua giúp cô chuyển hành lý nhé.” Bà chủ chạy tới thuê nhà, lần đầu tiên anh3ta nghe thấy chuyện này đấy. Sở Lạc Nhất cảm ơn, vẫn đang nghĩ xem nên an ủi công chúa nhỏ nhà mình như thế nào.
“Quỷ Quỷ, chúng ta về thôi, ngày mai chuyển tới đây được không con?” Sở Lạc Nhất vẫy tay gọi con trai qua.
Tiểu Quỷ Quỷ gật đầu, tỏ ý mình rất thích chỗ này. Sở Lạc Nhất đưa con trai về, niêm phong cẩn thận những đồ đạc đã được đóng gói, gọi bên chuyển phát nhanh tới, định gửi về thành phố B.
[Bánh Bao Đậu là một0tiên nữ: Chúc mừng em đi, em đã đắc tội anh đẹp trai nhà giàu nhà em một cách hoàn hảo rồi.
[Kẹo bông gòn: Gì đấy gái?]
[Kẹo bông gòn: Em còn có thể đắc tội anh đẹp trai nhà giàu nhà em nữa hả?]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Chuyện là như vầy nè, trong quân doanh có vợ của một đoàn trưởng muốn tới với chồng, nhưng quân doanh hết nhà rồi. Theo quy định, Cố Tỉ Thành đi rồi em vẫn có thể ở thêm hai năm nữa mới đi,5nhưng em không mặt dày chiếm chỗ của người ta mãi được, đúng không nào?]
[Kẹo bông gòn: Sau đó rồi sao?
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Sau đó em cảm thấy, em dạy ở trường đại học chỉ bốn tháng nữa, em thuê một căn nhà ở đối diện trường đại học tầm bốn tháng là ngon ngay.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Sau đó căn bệnh cũ thuộc về phái nhà giàu lại bị khơi lên, em quên mất anh đẹp trai lắm tiền đang làm lính quèn nhà em4vốn là một anh đẹp trai lắm tiền, trọng điểm nằm ở chỗ lắm tiền.] [Kẹo bông gòn: Anh ấy có nhà ở thành phố J?]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Nói cho chính xác, nhà họ Cố có bất động sản ở thành phố nào thì thành phố đó sẽ có nhà của anh ấy, mà trùng hợp làm sao, em thuê ngay đúng nhà của anh ấy.]
[Kẹo bông gòn: ..]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Sau đó anh đẹp nhà giàu nhà em bỗng chốc hóa thành công chúa9nhỏ, mắng em một trận xối xả rồi cúp máy luôn.]
[Kẹo bông gòn: Bởi vì em không nói với anh ấy chuyện em rời khỏi khu nhà cho thân nhân mà lại còn muốn tự thuê nhà.] [Banh Bao Đậu là một tiên nữ: Chị ơi, anh ấy ở thành phố A mà, nói với anh ấy có tác dụng khỉ gì.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Những thứ ấy em có thể tự làm được hết.]
[Kẹo bông gòn: Nhưng anh ấy là chồng em cơ mà.]
[Kẹo bông gòn: Có thể sự thấu tình đạt lý của em đã làm tổn thương anh ấy rồi.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: ...]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Đúng là không thể sống nổi nữa rồi, thấu tình đạt lý cũng là sai sao!]
[Kẹo bông gòn: ...]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Làm vợ quân nhân mà còn hy vọng dựa dẫm được vào chổng, đúng là cố mấy cũng thành xôi hỏng bỏng không.]
[Kẹo bông gòn: Nhưng em vẫn phải nói với anh ấy chứ, em như vậy sẽ khiến anh ấy thấy có lỗi với em.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Vốn dĩ anh ấy đã có lỗi với em, em chỉ không muốn khiến anh ấy có lỗi với em hơn thôi. [Kẹo bông gòn: ...] [Kẹo bông gòn: Nói rất có lý.). [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: A a a a a a... Thôi thôi, em đi dỗ công chúa nhỏ nhà em đây, chị nói xem em có khổ không cơ chứ?]
Sở Lạc Nhất tắt khung hội thoại với An Hinh Duyệt, nhìn con trai đang ngủ trên giường, gọi cho anh một cuộc điện thoại, thế mà người ta không nghe.
Sở Lạc Nhất khẽ mím môi, sao còn khó ở hơn cả cô thể:
Thôi vậy, cô tiếp tục đi dọn đồ trước đã.
Cố Tỉ Thành quả thực đang tức giận, sao anh có thể không tức cho được. Nhưng phần nhiều anh giận bản thân mình, chứ không phải Sở Lạc Nhất.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com