• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (126 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-488

Chương 488: NGÀY XUÂN RỰC RỠ[57]




Chuyện này có thể nói là hơi máu chó đấy. Mười năm trước? Tai nạn xe cộ?



Thế quái nào lại cảm thấy cái từ này quen quá vậy nhỉ? “Thể anh vừa nói gì với cô ấy đấy? Anh chưa bao giờ kích động với em như vậy hết.” Sở Lạc Nhất hẹp3hòi nói, nhưng đây cũng là một lời nói thật. Ngẫm lại thì Cố Tỉ Thành là kiểu đàn ông dịu dàng lịch thiệp, quả thật anh chưa bao giờ kích động đến thế. Cố Tỉ Thành đá vali một cái: “Mau đứng dậy, về nhà rồi anh kể cho em nghe.” Sở0Lạc Nhất hơi bĩu môi rồi đứng dậy khỏi vali, phải đi đứng cho tử tế rồi. Xe của Cố Tỉ Thành đỗ ở bên ngoài. Anh bế Tiểu Quỷ Quỷ còn Sở Lạc Nhất mở cửa xe đằng sau rồi hạ ghế ngồi phía sau xuống, lập tức biến thành một cái5giường nhỏ. Cố Tỉ Thành cẩn thận đặt con trai lên rồi kéo cái chăn qua đắp cho nhóc.



Cách đó không xa, cô gái kia vẫn quan sát tất cả mọi chuyện. Sau khi lên xe, Sở Lạc Nhất lập tức mò đồ ăn vặt của mình nhưng lại bị Cố Tỉ Thành4lườm một cái. “Mau nói đi, không cần đợi về nhà rồi nói đâu.” Sở Lạc Nhất mang bộ dạng hóng hớt lên tiếng. Cố Tỉ Thành nhìn cô một cái. Anh lái xe vào đường cao tốc rồi bắt đầu kể: “Cô ấy tên Cảnh Hân, là con gái của chú anh,9cô ấy cũng là một họa sĩ giống như em.” “Họa sĩ?” Sở Lạc Nhất vừa ăn đồ ăn vặt vừa nhìn Cố Tỉ Thành: “Tại sao em chưa bao giờ nghe thấy cái tên này?”



“Sau vụ tai nạn xe cộ mười năm trước, tất cả những tư liệu của cô ấy ở trên mạng internet đều bị xóa bỏ.”



“Mười năm trước em đã lăn lộn trong giới hội họa rồi, đừng có nghĩ lúc đó em nhỏ nên không biết gì nhé!” Tuy rằng mười năm trước Sở Lạc Nhất chỉ là một cô bé mười bốn tuổi, thế nhưng cái này không cản trở việc cô đã thành tài từ khi còn là



một thiếu nữ mới lớn. “Chuyện này anh không rõ lắm, anh chỉ thắc mắc không hiểu vì sao cô ấy vẫn còn sống?” Cố Tỉ Thành nhíu mày nói. “Thì tức là năm đó chưa chết thôi chứ sao, dù sao thì các anh cũng đâu tìm được thi thể của người ta.” Sở Lạc Nhất nói một cách đương nhiên.



“Quan trọng là đã tìm được thi thể của cô ấy.” Cố Tỉ Thành liếc mắt nhìn vợ mình, nói.



“Phụt...” Sở Lạc Nhất phun hết đống đồ ăn vặt đang nhai ra ngoài, cô ho khan một hồi mới ngẩng đầu nhìn Cố Tỉ Thành: “Anh đừng có làm em sợ! Tuy rằng em không sợ ma nhưng chuyện này cũng ảo quá rồi đấy!” Nhất là khi cô còn ở cạnh cô gái kia trong một không gian kín suốt hai tiếng đồng hồ. “Cho nên anh nhìn thấy cô ấy liền hỏi cô ấy xem rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì, cô ấy nói cô ấy đến để trả thù.” Chân mày của Cố Tỉ Thành càng nhíu chặt hơn.



Sở Lạc Nhất nhìn vầng thái dương bên ngoài cửa kính: “Cô ấy có thể đi lại dưới ánh mặt trời tức là vẫn còn là người nhỉ, đúng không.”



Sở Lạc Nhất vừa mới nói xong đã bị Cố Tỉ Thành đập cho một cái.



Cô hét ui da một câu, sao cứ có cảm giác việc này thật sự rất kỳ quặc. Một người chết trở về trả thù!



“Vậy là năm đó bạn trai của cô ấy cố tình muốn giết cô ấy sao?” Sở Lạc Nhất tiếp tục lỗi một gói đồ ăn vặt khác ra, vừa ăn vừa hỏi.



“Không thể có chuyện đó được! La Phong rất yêu cô ấy!” Cố Tỉ Thành tin tưởng bạn thân của mình.



“Cái quái gì cơ? Ai?” Sở Lạc Nhất kinh ngạc há miệng, cô cảm thấy hôm nay Cố Tỉ Thành nhất định sẽ làm cô sặc chết. La Phong? Chắc không phải cái người La Phong mà cô biết đấy chứ?! Cơ mà khoan đã... Con gái của sư phụ với Cố Tỉ Thành là bạn bè nối khố, như vậy con nuôi của sư phụ với Cố Tỉ Thành là bạn nối khố thì cũng chẳng có gì không đúng hết.



Vậy là...



Sở Lạc Nhất đột nhiên cảm thấy chuyện ngày mai đi gặp anh trai thần tượng có chút không ổn rồi, có lẽ sẽ bị đánh chết mất.



“La Phong, chính là cậu bạn lấy bộ dụng cụ vẽ cho em đấy!” Cố Tỉ Thành giải thích một lượt.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom