Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-504
Chương 504: NGÀY XUÂN RỰC RỠ [73]
Sao đến lượt cô sao lại thành như thế này chứ hả? “Bọn anh tính bắt cô ta như thế nào đây?” Sở Lạc Nhất dựa vào cửa nhìn La Phong rồi nói.
La Phong nhíu mày, cho tới bây giờ bọn họ vẫn chưa3xác định được người đang ở chỗ nào.
Lại càng không biết chuyện hiểu lầm trong đó nên giải quyết ra làm sao.
La Phong đi xử lý con rắn độc, Sở Lạc Nhất quay về nhà liền nhận được cuộc gọi video từ Cố Tỉ0Thành hỏi xem mọi chuyện thế nào rồi. “Không biết có phải là Cảnh Hân hay không, nhưng dùng cái trò rắn độc này chắc chắn cô ta không biết chuyện em là tổ tông của rắn độc! Ha ha ha...” Sở Lạc Nhất5đắc ý nói. Cố Tỉ Thành vẫn nhớ rõ khi anh với Sở Lạc Nhất cùng kẹt trong rừng rắn độc thì những con rắn kia không một con nào dám tới gần Sở Lạc Nhất. Khi đó anh còn cảm thấy cô gái4này chắc chắn là một nhân tố phản khoa học.
Sự thực chứng minh, người vợ này của anh đúng là một nhân tố phản khoa học, cho nên anh chỉ im lặng không nói gì.
“Sao lại nói là không biết có phải Cảnh Hân9hay không?” Cố Tỉ Thành hỏi.
Sở Lạc Nhất đi vào nhà bếp, sủi cảo của cô sắp nát hết ra rồi nhưng may mắn vẫn có thể ăn được, cho nên Sở Lạc Nhất cũng không để ý nhiều mà đun nóng lại sau đó múc ra.
“Em không biết, cảm giác thôi.” Sở Lạc Nhất vừa nói vừa bưng bát cơm đi ra ngoài: “Cũng có lẽ là do em suy nghĩ quá nhiều, nếu như đúng là vụ tai nạn giao thông năm đó là do ba của anh gây ra thì cô ta phải nhắm thẳng vào ba anh mới đúng, hoặc ít nhất cũng phải là anh, cớ sao lại tìm em?”
Cố Tỉ Thành nghe Sở Lạc Nhất phân tích, bản thân anh cũng đang suy nghĩ về chuyện này, hơn nữa phân tích của Sở Lạc Nhất cũng không hẳn là không có lý.
“Thật ra em cảm thấy anh nên đi điều tra một chút, nếu như Cảnh Hân không chết thì mấy năm nay cô ta sống như thế nào? Em nghĩ việc này có thể làm khó Cố Tỉ Thành nhưng không thể nào làm khó được Lạc Thần mà nhỉ!” Sở Lạc Nhất cười híp mắt nói. Cố Tỉ Thành đen mặt, cô nhóc này chắc chắn là cố ý nói như vậy. “Mười năm, cho dù năm đó có xảy ra tai nạn thật đi chăng nữa cũng không cần tốn nhiều thời gian như vậy để dưỡng thương, trừ phi ngoài dưỡng thương cô ta còn làm việc khác.”
“Ví dụ như...”
“Ví dụ như anh đắc tội người nào, hoặc anh em của anh đắc tội với người nào đó, còn em chính là một cái bia ngắm!” Sở Lạc Nhất vừa nói vừa ngồi bệt xuống sàn ăn sủi cảo.
Cố Tỉ Thành rời khỏi phòng của con trai, cẩn thận đóng cửa lại sau đó đi về phòng ngủ chính: “Chuyện này anh sẽ điều tra, gần đây em phải thường xuyên ở cạnh La Phong, tốt nhất em nên báo công an chuyện này đi.” “Em biết rồi.” Sở Lạc Nhất vừa ăn vừa nói: “Anh có thể để em ăn no cái đã được không? Chết rồi! La Phong vừa mới cầm con rắn kia đi quẳng, anh mau mau gọi anh ta quay lại đi không thì em lấy cái gì để báo cảnh sát chứ?”
Cố Tỉ Thành: “...”
Anh để hai đứa bại não như vậy đi xử lý việc này liệu có ổn không đây?
Cố Tỉ Thành bắt đầu nghi ngờ về quyết định này.
Sở Lạc Nhất ăn uống no đủ xong, La Phong ôm cái thùng quay lại.
Thế nhưng sắc mặt của La Phong lại trở nên đen xì: “Muốn báo cảnh sát sao không nói sớm?” Sở Lạc Nhất xấu hổ cười cười rồi đặt cái hòm trước cửa: “Quên mất quên mất, báo cảnh sát như thế nào ấy nhỉ?”
La Phong:“...”
Chưa bao giờ anh ta lại muốn chết đi cho xong như cái lúc này. Chị hai, chị thật sự chắc chắn rằng chị không tới đây để tấu hài đấy chứ? Tạm không cần biết Sở Lạc Nhất có tới để tẩu hài thật hay không nhưng chuyện cô báo cảnh sát là thật.
Cảnh sát tới rất nhanh, dù sao đó cũng là một khu chung cư hạng sang toàn người giàu có vào ở, không thể rầy rà được.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Sao đến lượt cô sao lại thành như thế này chứ hả? “Bọn anh tính bắt cô ta như thế nào đây?” Sở Lạc Nhất dựa vào cửa nhìn La Phong rồi nói.
La Phong nhíu mày, cho tới bây giờ bọn họ vẫn chưa3xác định được người đang ở chỗ nào.
Lại càng không biết chuyện hiểu lầm trong đó nên giải quyết ra làm sao.
La Phong đi xử lý con rắn độc, Sở Lạc Nhất quay về nhà liền nhận được cuộc gọi video từ Cố Tỉ0Thành hỏi xem mọi chuyện thế nào rồi. “Không biết có phải là Cảnh Hân hay không, nhưng dùng cái trò rắn độc này chắc chắn cô ta không biết chuyện em là tổ tông của rắn độc! Ha ha ha...” Sở Lạc Nhất5đắc ý nói. Cố Tỉ Thành vẫn nhớ rõ khi anh với Sở Lạc Nhất cùng kẹt trong rừng rắn độc thì những con rắn kia không một con nào dám tới gần Sở Lạc Nhất. Khi đó anh còn cảm thấy cô gái4này chắc chắn là một nhân tố phản khoa học.
Sự thực chứng minh, người vợ này của anh đúng là một nhân tố phản khoa học, cho nên anh chỉ im lặng không nói gì.
“Sao lại nói là không biết có phải Cảnh Hân9hay không?” Cố Tỉ Thành hỏi.
Sở Lạc Nhất đi vào nhà bếp, sủi cảo của cô sắp nát hết ra rồi nhưng may mắn vẫn có thể ăn được, cho nên Sở Lạc Nhất cũng không để ý nhiều mà đun nóng lại sau đó múc ra.
“Em không biết, cảm giác thôi.” Sở Lạc Nhất vừa nói vừa bưng bát cơm đi ra ngoài: “Cũng có lẽ là do em suy nghĩ quá nhiều, nếu như đúng là vụ tai nạn giao thông năm đó là do ba của anh gây ra thì cô ta phải nhắm thẳng vào ba anh mới đúng, hoặc ít nhất cũng phải là anh, cớ sao lại tìm em?”
Cố Tỉ Thành nghe Sở Lạc Nhất phân tích, bản thân anh cũng đang suy nghĩ về chuyện này, hơn nữa phân tích của Sở Lạc Nhất cũng không hẳn là không có lý.
“Thật ra em cảm thấy anh nên đi điều tra một chút, nếu như Cảnh Hân không chết thì mấy năm nay cô ta sống như thế nào? Em nghĩ việc này có thể làm khó Cố Tỉ Thành nhưng không thể nào làm khó được Lạc Thần mà nhỉ!” Sở Lạc Nhất cười híp mắt nói. Cố Tỉ Thành đen mặt, cô nhóc này chắc chắn là cố ý nói như vậy. “Mười năm, cho dù năm đó có xảy ra tai nạn thật đi chăng nữa cũng không cần tốn nhiều thời gian như vậy để dưỡng thương, trừ phi ngoài dưỡng thương cô ta còn làm việc khác.”
“Ví dụ như...”
“Ví dụ như anh đắc tội người nào, hoặc anh em của anh đắc tội với người nào đó, còn em chính là một cái bia ngắm!” Sở Lạc Nhất vừa nói vừa ngồi bệt xuống sàn ăn sủi cảo.
Cố Tỉ Thành rời khỏi phòng của con trai, cẩn thận đóng cửa lại sau đó đi về phòng ngủ chính: “Chuyện này anh sẽ điều tra, gần đây em phải thường xuyên ở cạnh La Phong, tốt nhất em nên báo công an chuyện này đi.” “Em biết rồi.” Sở Lạc Nhất vừa ăn vừa nói: “Anh có thể để em ăn no cái đã được không? Chết rồi! La Phong vừa mới cầm con rắn kia đi quẳng, anh mau mau gọi anh ta quay lại đi không thì em lấy cái gì để báo cảnh sát chứ?”
Cố Tỉ Thành: “...”
Anh để hai đứa bại não như vậy đi xử lý việc này liệu có ổn không đây?
Cố Tỉ Thành bắt đầu nghi ngờ về quyết định này.
Sở Lạc Nhất ăn uống no đủ xong, La Phong ôm cái thùng quay lại.
Thế nhưng sắc mặt của La Phong lại trở nên đen xì: “Muốn báo cảnh sát sao không nói sớm?” Sở Lạc Nhất xấu hổ cười cười rồi đặt cái hòm trước cửa: “Quên mất quên mất, báo cảnh sát như thế nào ấy nhỉ?”
La Phong:“...”
Chưa bao giờ anh ta lại muốn chết đi cho xong như cái lúc này. Chị hai, chị thật sự chắc chắn rằng chị không tới đây để tấu hài đấy chứ? Tạm không cần biết Sở Lạc Nhất có tới để tẩu hài thật hay không nhưng chuyện cô báo cảnh sát là thật.
Cảnh sát tới rất nhanh, dù sao đó cũng là một khu chung cư hạng sang toàn người giàu có vào ở, không thể rầy rà được.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com