Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-514
Chương 514: NGÀY XUÂN RỰC RỠ [83]
“Tiểu Quỷ Quỷ: “...”
Cố Tỉ Thành ôm lấy con trai để nhóc không bị ngã xuống, một tay vẫn tiếp tục ghi chép trên tài liệu còn miệng thì thản nhiên nói: “Lời của mẹ con nói mà con cũng tin sao?”
Sở Lạc Nhất lập tức trợn tròn hai mắt của mình, a đù...
Anh Cố, anh muốn làm cái gì đấy hả?
Anh chắc chắn rằng anh nói vậy sẽ không bị đánh sao?
Tiểu Quỷ Quỷ nghe ba nói vậy lập tức phổng má, nói: “Mẹ không thương con nữa rồi.” “Cái gì,3sao mẹ có thể không thương con được chứ, trên thế giới này người mẹ yêu nhất chính là con mà.” Sở Lạc Nhất cuống lên, vội vàng giải thích.
Cố Tỉ Thành lạnh mắt ngẩng đầu. Trái tim của Sở Lạc Nhất “thích” một tiếng, cô có cảm giác sắp có chuyện xảy ra rồi.
“Đương nhiên là mẹ cũng rất yêu ba con.” Sở Lạc Nhất vội vàng chân chó nói thêm một câu. “Mẹ yêu con nhiều hơn ba hay là yêu ba nhiều hơn con thế?” Tiểu Quỷ Quỷ rất0muốn biết câu trả lời này. Sở Lạc Nhất: “...” Sở Lạc Nhất ngẩng đầu nhìn trần nhà, cô có thể chọn chết được không? Vì sao cô lại sinh ra được một cục cưng phiền phức như thế này hả? Cố Tỉ Thành như cười như không nhìn vợ mình, để xem cô trả lời câu hỏi này như thế nào.
“Con trai, câu hỏi này không thể hỏi như vậy được, câu hỏi này phải hỏi là sau này con sẽ yêu vợ của con hơn hay là yêu mẹ của5con hơn.” Sở Lạc Nhất mạnh mẽ dời trọng tâm câu chuyện. Cố Tỉ Thành cho cô một ánh mắt tự biết thân biết phận đi, sau đó cúi đầu tiếp tục làm việc.
Dù sao Tiểu Quỷ Quỷ vẫn còn nhỏ, nhóc bị mẹ dắt mũi rất nhanh. “Con yêu mẹ.” Tiểu Quỷ Quỷ nghiêm túc gật đầu.
“Chậc chậc chậc, phải lưu lại đoạn nói chuyện này thôi, đợi mười mấy năm sau con dẫn vợ con về rồi đuổi mẹ đi thì mẹ sẽ lấy cái này ra để nhớ rằng4con đã từng yêu mẹ” “Đủ rồi đấy.” Cố Tỉ Thành ngẩng đầu lên rồi nhàn nhạt cảnh cáo một tiếng.
“Hừm.” Sở Lạc Nhất thu lại vẻ mặt của mình. “Còn bốn ngày nữa là mẹ về rồi.” Tiểu Quỷ Quỷ nói sau đó duỗi bốn ngón tay của mình ra, ngày nào nhóc cũng đếm đó nha.
“Ha ha, khả năng tính toán của con tốt ghê.” Sở Lạc Nhất múc bánh trôi ra.
Cố Tỉ Thành liếc mắt một cái, cả ngày không phải sủi cảo thì cũng là bánh trôi, tối9thứ sáu phải làm cho cô một bàn đồ ăn để cải thiện mới được. Sở Lạc Nhất ôm một bát to đi ra ngoài, Tiểu Quỷ Quỷ mấp máy cái miệng nhỏ rồi quay đầu nhìn Cố Tỉ Thành, nói: “Con cũng muốn ăn bánh trôi.” Cố Tỉ Thành: “...” Con trai, con có biết rằng lúc cơm tối con đã ăn nhiều lắm rồi không?
Mẹ con làm cái gì chẳng lẽ con cũng muốn làm theo sao?
“Không được, con ăn cơm tối rồi.” Cố Tỉ Thành trầm giọng nói. “Mẹ ơi mau về đi! Ba để con chết đói rồi này.” Tiểu Quỷ Quỷ tỏ ra đáng thương nói.
Sở Lạc Nhất:“...”
Cố Tỉ Thành: “...”
“Ha ha ha ha...” Sở Lạc Nhật ngồi bệt dưới đất cười thật to, cô chẳng buồn quan tâm lúc này khuôn mặt của Cố Tỉ Thành đã đen cỡ nào mà chỉ tiếp tục nói chuyện với con trai: “Con gọi điện thoại cho ông ngoại của con đi, nói cho ông ngoại con biết rằng ba con không cho con ăn” Cố Tỉ Thành: “...“.
Hai mẹ con này giỏi lắm.
Cố Tỉ Thành ôm con trai đứng dậy: “Bánh trôi thì bánh trôi, con là tổ tông của ba.” Sở Lạc Nhất lập tức đổi sắc mặt: “Anh chưa bao giờ đối xử với em tốt như vậy.”
Cố Tỉ Thành lạnh mắt nhìn vợ mình rồi lại nhìn con trai đang lắc lư trước tủ lạnh tìm bánh trôi, cả hai người này đều là tổ tông của anh hết. “Mẹ ăn vị gì thế?” Tiểu Quỷ Quỷ vừa tìm vừa hỏi, thân thể bé nhỏ ngồi chồm hổm dưới đất, cái tay nhỏ không sợ lạnh kia lần mò trong tủ lại còn nghiêm trang nói với Cố Tỉ Thành: “Ba mua ít đồ ăn quá, như thế không tìm được món ngon.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
“Tiểu Quỷ Quỷ: “...”
Cố Tỉ Thành ôm lấy con trai để nhóc không bị ngã xuống, một tay vẫn tiếp tục ghi chép trên tài liệu còn miệng thì thản nhiên nói: “Lời của mẹ con nói mà con cũng tin sao?”
Sở Lạc Nhất lập tức trợn tròn hai mắt của mình, a đù...
Anh Cố, anh muốn làm cái gì đấy hả?
Anh chắc chắn rằng anh nói vậy sẽ không bị đánh sao?
Tiểu Quỷ Quỷ nghe ba nói vậy lập tức phổng má, nói: “Mẹ không thương con nữa rồi.” “Cái gì,3sao mẹ có thể không thương con được chứ, trên thế giới này người mẹ yêu nhất chính là con mà.” Sở Lạc Nhất cuống lên, vội vàng giải thích.
Cố Tỉ Thành lạnh mắt ngẩng đầu. Trái tim của Sở Lạc Nhất “thích” một tiếng, cô có cảm giác sắp có chuyện xảy ra rồi.
“Đương nhiên là mẹ cũng rất yêu ba con.” Sở Lạc Nhất vội vàng chân chó nói thêm một câu. “Mẹ yêu con nhiều hơn ba hay là yêu ba nhiều hơn con thế?” Tiểu Quỷ Quỷ rất0muốn biết câu trả lời này. Sở Lạc Nhất: “...” Sở Lạc Nhất ngẩng đầu nhìn trần nhà, cô có thể chọn chết được không? Vì sao cô lại sinh ra được một cục cưng phiền phức như thế này hả? Cố Tỉ Thành như cười như không nhìn vợ mình, để xem cô trả lời câu hỏi này như thế nào.
“Con trai, câu hỏi này không thể hỏi như vậy được, câu hỏi này phải hỏi là sau này con sẽ yêu vợ của con hơn hay là yêu mẹ của5con hơn.” Sở Lạc Nhất mạnh mẽ dời trọng tâm câu chuyện. Cố Tỉ Thành cho cô một ánh mắt tự biết thân biết phận đi, sau đó cúi đầu tiếp tục làm việc.
Dù sao Tiểu Quỷ Quỷ vẫn còn nhỏ, nhóc bị mẹ dắt mũi rất nhanh. “Con yêu mẹ.” Tiểu Quỷ Quỷ nghiêm túc gật đầu.
“Chậc chậc chậc, phải lưu lại đoạn nói chuyện này thôi, đợi mười mấy năm sau con dẫn vợ con về rồi đuổi mẹ đi thì mẹ sẽ lấy cái này ra để nhớ rằng4con đã từng yêu mẹ” “Đủ rồi đấy.” Cố Tỉ Thành ngẩng đầu lên rồi nhàn nhạt cảnh cáo một tiếng.
“Hừm.” Sở Lạc Nhất thu lại vẻ mặt của mình. “Còn bốn ngày nữa là mẹ về rồi.” Tiểu Quỷ Quỷ nói sau đó duỗi bốn ngón tay của mình ra, ngày nào nhóc cũng đếm đó nha.
“Ha ha, khả năng tính toán của con tốt ghê.” Sở Lạc Nhất múc bánh trôi ra.
Cố Tỉ Thành liếc mắt một cái, cả ngày không phải sủi cảo thì cũng là bánh trôi, tối9thứ sáu phải làm cho cô một bàn đồ ăn để cải thiện mới được. Sở Lạc Nhất ôm một bát to đi ra ngoài, Tiểu Quỷ Quỷ mấp máy cái miệng nhỏ rồi quay đầu nhìn Cố Tỉ Thành, nói: “Con cũng muốn ăn bánh trôi.” Cố Tỉ Thành: “...” Con trai, con có biết rằng lúc cơm tối con đã ăn nhiều lắm rồi không?
Mẹ con làm cái gì chẳng lẽ con cũng muốn làm theo sao?
“Không được, con ăn cơm tối rồi.” Cố Tỉ Thành trầm giọng nói. “Mẹ ơi mau về đi! Ba để con chết đói rồi này.” Tiểu Quỷ Quỷ tỏ ra đáng thương nói.
Sở Lạc Nhất:“...”
Cố Tỉ Thành: “...”
“Ha ha ha ha...” Sở Lạc Nhật ngồi bệt dưới đất cười thật to, cô chẳng buồn quan tâm lúc này khuôn mặt của Cố Tỉ Thành đã đen cỡ nào mà chỉ tiếp tục nói chuyện với con trai: “Con gọi điện thoại cho ông ngoại của con đi, nói cho ông ngoại con biết rằng ba con không cho con ăn” Cố Tỉ Thành: “...“.
Hai mẹ con này giỏi lắm.
Cố Tỉ Thành ôm con trai đứng dậy: “Bánh trôi thì bánh trôi, con là tổ tông của ba.” Sở Lạc Nhất lập tức đổi sắc mặt: “Anh chưa bao giờ đối xử với em tốt như vậy.”
Cố Tỉ Thành lạnh mắt nhìn vợ mình rồi lại nhìn con trai đang lắc lư trước tủ lạnh tìm bánh trôi, cả hai người này đều là tổ tông của anh hết. “Mẹ ăn vị gì thế?” Tiểu Quỷ Quỷ vừa tìm vừa hỏi, thân thể bé nhỏ ngồi chồm hổm dưới đất, cái tay nhỏ không sợ lạnh kia lần mò trong tủ lại còn nghiêm trang nói với Cố Tỉ Thành: “Ba mua ít đồ ăn quá, như thế không tìm được món ngon.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com