Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-571
Chương 571: NGÀY XUÂN RỰC RỠ [140]
Có điều Sở Lạc Nhất cảm thấy như vậy rất tốt!
Cô ta hại cô trước, sớm muộn gì cũng sẽ gặp báo ứng thôi. Trở lại Cồ Viên, Tiểu Quỷ Quỷ đã ngủ, dù không phát sốt nhưng thằng nhóc này bị bệnh ngoan ngoãn hơn lúc bình thường rất nhiều.
Sở3Lạc Nhất ôm con trai về phòng, Diệp Ngữ Vi cũng theo vào rồi bất an hỏi thăm: “Sao rồi?” “Đã hạ sốt rồi ạ, hơn nữa tâm trạng của thằng bé hôm nay tốt hơn hôm qua khá nhiều, trên đường về còn trả treo với ba một hồi nữa,0con thấy bây giờ đã hoàn toàn không có vấn đề gì nữa rồi.” Sở Lạc Nhất nhìn con trai rồi vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn bầu bĩnh của nhóc. Diệp Ngữ Vi ngồi xuống, ngắm nhìn Tiểu Quỷ Quỷ.
“Không có việc gì là tốt rồi.” Diệp Ngữ Vi nói5rồi nhìn sang con dâu: “Còn con cũng không có vấn đề gì chứ?”
“Không có việc gì ạ, Cổ Tỉ Thành phát hiện sớm, chỉ là con không ngờ Cổ Tịch Nguyệt lại ra tay nhanh như vậy.” Sở Lạc Nhất nói rồi đứng dậy cởi áo khoác.
“Nhưng mà bây giờ4coi như con có biết là cô ta làm đi chăng nữa mà không có chứng cứ cũng chỉ vô ích.” Diệp Ngữ Vi ngẩng đầu nhìn Sở Lạc Nhất, sau đó nhắc nhở một câu: “Không ngờ đứa bé kia lại có tâm tư nặng như vậy, trước đây có9thể lợi dụng Cảnh Hân chứng tỏ cô ta vẫn có chút thủ đoạn.”
Sở Lạc Nhất treo áo khoác lên móc quần áo, ngẫm nghĩ một chút rồi nói: “Con biết nếu không có chứng cứ rõ ràng thì con không thể nào đụng tới cô ta được, nhưng mà ba đã bắt được đám người dám phá xe của con rồi, có thể ra tay từ những người đó.” Diệp Ngữ Vi không biết quá rõ những chuyện này, nghe Sở Lạc Nhất nói vậy cũng hiểu cô có quyết định riêng nên không hỏi thêm gì nữa. “Nghỉ ngơi một lát rồi xuống ăn gì đó đi.” Diệp Ngữ Vi nói rồi đứng dậy ra khỏi phòng. Sở Lạc Nhất cười híp mắt nói cảm ơn rồi tiến mẹ chồng, sau đó cô nằm xuống định ngủ một giấc nhưng nghĩ đến chuyện còn chưa được giải quyết cho nên lại cầm di động lên, tìm đến căn cứ nhỏ của đám chị em.
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Nghe nói chị đâm xe của ba hả, lại còn là chiếc ba thích nhất nữa?]
[Triệu mập: Chậc chậc chậc, may mà là cậu đâm đó, chứ nếu đổi thành người khác thì chắc lúc này ba cậu đã thành tội phạm giết người rồi.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Còn ở đó mà nói kháy, tớ suýt thì mất cái mạng nhỏ này rồi đấy.] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Bạn của chồng chị là người kiểu gì thế?]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: No no no, đó không phải bạn của anh đẹp trai nhà chị, chỉ là một người bạn cùng lớn lên từ nhỏ trong cùng khu nhà thôi.] [Triệu mập: Thế thì cậu xong rồi! Sao tớ cứ có cảm giác cậu gả cho anh đẹp trai nhà cậu là để đi giải quyết việc nhà cho anh ấy thế nhỉ?] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Đúng thế, em cũng cảm giác như vậy.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Chị đây cam tâm tình nguyện, nói cứ như thể cậu gả cho chồng cậu xong không phải để xử lý chuyện trong nhà cho chồng không bằng, cậu dám nói cái bà mẹ ruột của anh Sở Vi gần đây không làm loạn nữa không? [Triệu mập: Đau đầu quá, không nhắc đến nữa)
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Ha ha ha, cái bà đó đúng là mẹ chồng kỳ cục, còn nói cái gì mà muốn mang cháu về nuôi rồi đòi mỗi tháng một vạn tệ là tiền trông cháu chứ.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Cái quái gì vậy? Bị điên à, đã bao giờ bảo cho bà ta trông con mình đâu mà còn phải đưa tiền cho bà ta.] [Triệu mập: Mẹ, nói nguyên văn đấy, tớ cũng không biết trong đầu bà ta nghĩ cái quái gì nữa.
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Anh Sở Vị nói sao?]
[Triệu mập: Anh ấy mà dám đồng ý, tớ chẳng nói hai lời dẫn con tớ ly hôn với anh ấy luôn.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Có điều Sở Lạc Nhất cảm thấy như vậy rất tốt!
Cô ta hại cô trước, sớm muộn gì cũng sẽ gặp báo ứng thôi. Trở lại Cồ Viên, Tiểu Quỷ Quỷ đã ngủ, dù không phát sốt nhưng thằng nhóc này bị bệnh ngoan ngoãn hơn lúc bình thường rất nhiều.
Sở3Lạc Nhất ôm con trai về phòng, Diệp Ngữ Vi cũng theo vào rồi bất an hỏi thăm: “Sao rồi?” “Đã hạ sốt rồi ạ, hơn nữa tâm trạng của thằng bé hôm nay tốt hơn hôm qua khá nhiều, trên đường về còn trả treo với ba một hồi nữa,0con thấy bây giờ đã hoàn toàn không có vấn đề gì nữa rồi.” Sở Lạc Nhất nhìn con trai rồi vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn bầu bĩnh của nhóc. Diệp Ngữ Vi ngồi xuống, ngắm nhìn Tiểu Quỷ Quỷ.
“Không có việc gì là tốt rồi.” Diệp Ngữ Vi nói5rồi nhìn sang con dâu: “Còn con cũng không có vấn đề gì chứ?”
“Không có việc gì ạ, Cổ Tỉ Thành phát hiện sớm, chỉ là con không ngờ Cổ Tịch Nguyệt lại ra tay nhanh như vậy.” Sở Lạc Nhất nói rồi đứng dậy cởi áo khoác.
“Nhưng mà bây giờ4coi như con có biết là cô ta làm đi chăng nữa mà không có chứng cứ cũng chỉ vô ích.” Diệp Ngữ Vi ngẩng đầu nhìn Sở Lạc Nhất, sau đó nhắc nhở một câu: “Không ngờ đứa bé kia lại có tâm tư nặng như vậy, trước đây có9thể lợi dụng Cảnh Hân chứng tỏ cô ta vẫn có chút thủ đoạn.”
Sở Lạc Nhất treo áo khoác lên móc quần áo, ngẫm nghĩ một chút rồi nói: “Con biết nếu không có chứng cứ rõ ràng thì con không thể nào đụng tới cô ta được, nhưng mà ba đã bắt được đám người dám phá xe của con rồi, có thể ra tay từ những người đó.” Diệp Ngữ Vi không biết quá rõ những chuyện này, nghe Sở Lạc Nhất nói vậy cũng hiểu cô có quyết định riêng nên không hỏi thêm gì nữa. “Nghỉ ngơi một lát rồi xuống ăn gì đó đi.” Diệp Ngữ Vi nói rồi đứng dậy ra khỏi phòng. Sở Lạc Nhất cười híp mắt nói cảm ơn rồi tiến mẹ chồng, sau đó cô nằm xuống định ngủ một giấc nhưng nghĩ đến chuyện còn chưa được giải quyết cho nên lại cầm di động lên, tìm đến căn cứ nhỏ của đám chị em.
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Nghe nói chị đâm xe của ba hả, lại còn là chiếc ba thích nhất nữa?]
[Triệu mập: Chậc chậc chậc, may mà là cậu đâm đó, chứ nếu đổi thành người khác thì chắc lúc này ba cậu đã thành tội phạm giết người rồi.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Còn ở đó mà nói kháy, tớ suýt thì mất cái mạng nhỏ này rồi đấy.] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Bạn của chồng chị là người kiểu gì thế?]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: No no no, đó không phải bạn của anh đẹp trai nhà chị, chỉ là một người bạn cùng lớn lên từ nhỏ trong cùng khu nhà thôi.] [Triệu mập: Thế thì cậu xong rồi! Sao tớ cứ có cảm giác cậu gả cho anh đẹp trai nhà cậu là để đi giải quyết việc nhà cho anh ấy thế nhỉ?] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Đúng thế, em cũng cảm giác như vậy.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Chị đây cam tâm tình nguyện, nói cứ như thể cậu gả cho chồng cậu xong không phải để xử lý chuyện trong nhà cho chồng không bằng, cậu dám nói cái bà mẹ ruột của anh Sở Vi gần đây không làm loạn nữa không? [Triệu mập: Đau đầu quá, không nhắc đến nữa)
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Ha ha ha, cái bà đó đúng là mẹ chồng kỳ cục, còn nói cái gì mà muốn mang cháu về nuôi rồi đòi mỗi tháng một vạn tệ là tiền trông cháu chứ.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Cái quái gì vậy? Bị điên à, đã bao giờ bảo cho bà ta trông con mình đâu mà còn phải đưa tiền cho bà ta.] [Triệu mập: Mẹ, nói nguyên văn đấy, tớ cũng không biết trong đầu bà ta nghĩ cái quái gì nữa.
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Anh Sở Vị nói sao?]
[Triệu mập: Anh ấy mà dám đồng ý, tớ chẳng nói hai lời dẫn con tớ ly hôn với anh ấy luôn.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com