Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-577
Chương 577: NGÀY XUÂN RỰC RỠ [146]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Bảo bối, những lời này thật sự quá đau lòng.]
» [Lạc Thần: Đau không, hóa thành bùn đi liền hết đau.]
[Lạc Thần: Em kể cho anh một chuyện nè, em vừa mới3chọc phải ba anh đó.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Không sao cả, muốn chọc giận ông ấy quá dễ, ngoại trừ mẹ anh ra thì ông ấy không thấy ai vừa mắt cả, em không nói lời0nào cũng có thể chọc tới ông ấy thôi.] [Anh đẹp trai nhà giàu: Cũng không phải, những lúc ông ấy nhìn mẹ anh không vừa mắt mới nhiều. [Lạc Thần: ...] [Lạc Thần: Em cảm thấy5ba em là lưu manh giả danh trí thức, cơ mà hiện tại em phát hiện ba anh càng thẳng thắn hơn, không thèm giả danh nữa luôn mà thể hiện mình là một lão đại.] [Anh4đẹp trai nhà giàu: Cái ví dụ này...]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Em nói gì mà chọc đến ông ấy?] [Lạc Thần: Em chỉ hỏi vì sao sư phụ của em lại không thích Lục Tư Thần9thôi mà?] [Anh đẹp trai nhà giàu: ngọn nến]Em còn sống thật may mắn!] [Lạc Thần: Có ý gì?]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Anh chưa từng nói với em chuyện ba của Lục Tư Thần chính là cái chú hữu duyên vô phận suýt chút nữa từ ba nuôi biến thành ba dượng, trong nhà còn mở sân bay sao?
[Lạc Thần: [ngọn nến] Em còn sống thật may mắn!] [Anh đẹp trai nhà giàu: Cho nên em đừng nhắc đến người nhà họ Lục trước mặt ông già, nhất là chuyện về Lục Tư Thần, cực kì khó xử đấy.] [Lạc Thần: Vậy ra ba của Lục Tư Thần cả đời không kết hôn là vì sư phụ của em hay là vì mẹ của anh?] [Anh đẹp trai nhà giàu: .... [Anh đẹp trai nhà giàu: Đó là một câu hỏi hay.] [Lạc Thần: Em cảm giác như mình phát hiện ra chuyện không nên biết rồi, em có bị ba anh bóp chết không?
[Anh đẹp trai nhà giàu: Không đâu.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Ông già đó sẽ bắn chết em luôn, không tốn sức đi bóp chết em đâu.] [Lạc Thần: ..]
Sở Lạc Nhất nhìn câu trả lời của Cố Tỉ Thành liền sờ sờ đầu mình, cái này không chống đạn được đâu. Nhớ tới bộ dạng của Lục Tư Thần ngày hôm nay lại khiến Sở Lạc Nhất cảm thấy đau lòng. Thật ra không phải là sư phụ của cô không để ý đến Lục Tư Thần, có lẽ là vì nguyên nhân nào đó mà bà ấy mới tỏ ra chán ghét con gái của mình như vậy! Lẽ nào nguyên nhân chính là vì ba của Lục Tư Thần vẫn còn thích mẹ chồng của cô, cho nên Đàm Thần Tiêu thà rằng bỏ đi cũng không muốn ở lại bên cạnh ba của Lục Tư Thần? [Lạc Thần: Em cảm thấy chuyện này không liên quan gì đến Lục Tư Thần, bọn họ đối xử với cô ấy như vậy thật sự quá bất công.)
[Anh đẹp trai nhà giàu: Em làm được gì nào, đó là chuyện gia đình nhà người ta.] [Lạc Thần: Được rồi.] [Anh đẹp trai nhà giàu: Hôm nay đi về thế nào?] [Lạc Thần: Lần đầu tiên em được biết thì ra lúc đường đang sửa chữa mà có người có thể lợi dụng mấy cái khe hở đó để quay đầu, vì sao ba của anh không bị cảnh sát giao thông bắt, chẳng lẽ không có camera nào ghi lại được sao?]
[Anh đẹp trai nhà giàu: ...)
[Anh đẹp trai nhà giàu: Hay là em đi tố cáo ông ấy thử xem?] [Lạc Thần: Sau khi suy đi tính lại, em xác định là em không dám làm chuyện này, không dám.] [Anh đẹp trai nhà giàu: Cái đồ nhát gan. [Lạc Thần: Tối nay em có gặp Cổ Tịch Nguyệt rồi có nói mấy câu với cổ ra, sau đó là bàn chuyện cổ ta ăn cắp tác phẩm của Cảnh Hân, Lục Tư Thần nói để sư phụ em ra làm chứng nhưng em cảm thấy đây là tạo cơ hội để cô ấy có thể nói chuyện với mẹ mình.
[Anh đẹp trai nhà giàu: Không thể phủ nhận rằng đó là một cách hay.] [Lạc Thần: Biết rồi, biết rồi, anh khen cô ấy cái gì chứ?]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Ý của anh là bảo bối nhà chúng ta giỏi quá, đang thay trời hành đạo.] [Lạc Thần: Cái này nghe còn tạm được, về sau nhớ phải nói như vậy đó.] [Anh đẹp trai nhà giàu: Đúng lúc Hải Dương cũng sắp về rồi, thật ra chú Lục cũng là luật sư, nếu như ông ấy ở nhà thì chuyện này em có thể tìm ông ấy.]
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
[Anh đẹp trai nhà giàu: Bảo bối, những lời này thật sự quá đau lòng.]
» [Lạc Thần: Đau không, hóa thành bùn đi liền hết đau.]
[Lạc Thần: Em kể cho anh một chuyện nè, em vừa mới3chọc phải ba anh đó.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Không sao cả, muốn chọc giận ông ấy quá dễ, ngoại trừ mẹ anh ra thì ông ấy không thấy ai vừa mắt cả, em không nói lời0nào cũng có thể chọc tới ông ấy thôi.] [Anh đẹp trai nhà giàu: Cũng không phải, những lúc ông ấy nhìn mẹ anh không vừa mắt mới nhiều. [Lạc Thần: ...] [Lạc Thần: Em cảm thấy5ba em là lưu manh giả danh trí thức, cơ mà hiện tại em phát hiện ba anh càng thẳng thắn hơn, không thèm giả danh nữa luôn mà thể hiện mình là một lão đại.] [Anh4đẹp trai nhà giàu: Cái ví dụ này...]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Em nói gì mà chọc đến ông ấy?] [Lạc Thần: Em chỉ hỏi vì sao sư phụ của em lại không thích Lục Tư Thần9thôi mà?] [Anh đẹp trai nhà giàu: ngọn nến]Em còn sống thật may mắn!] [Lạc Thần: Có ý gì?]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Anh chưa từng nói với em chuyện ba của Lục Tư Thần chính là cái chú hữu duyên vô phận suýt chút nữa từ ba nuôi biến thành ba dượng, trong nhà còn mở sân bay sao?
[Lạc Thần: [ngọn nến] Em còn sống thật may mắn!] [Anh đẹp trai nhà giàu: Cho nên em đừng nhắc đến người nhà họ Lục trước mặt ông già, nhất là chuyện về Lục Tư Thần, cực kì khó xử đấy.] [Lạc Thần: Vậy ra ba của Lục Tư Thần cả đời không kết hôn là vì sư phụ của em hay là vì mẹ của anh?] [Anh đẹp trai nhà giàu: .... [Anh đẹp trai nhà giàu: Đó là một câu hỏi hay.] [Lạc Thần: Em cảm giác như mình phát hiện ra chuyện không nên biết rồi, em có bị ba anh bóp chết không?
[Anh đẹp trai nhà giàu: Không đâu.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Ông già đó sẽ bắn chết em luôn, không tốn sức đi bóp chết em đâu.] [Lạc Thần: ..]
Sở Lạc Nhất nhìn câu trả lời của Cố Tỉ Thành liền sờ sờ đầu mình, cái này không chống đạn được đâu. Nhớ tới bộ dạng của Lục Tư Thần ngày hôm nay lại khiến Sở Lạc Nhất cảm thấy đau lòng. Thật ra không phải là sư phụ của cô không để ý đến Lục Tư Thần, có lẽ là vì nguyên nhân nào đó mà bà ấy mới tỏ ra chán ghét con gái của mình như vậy! Lẽ nào nguyên nhân chính là vì ba của Lục Tư Thần vẫn còn thích mẹ chồng của cô, cho nên Đàm Thần Tiêu thà rằng bỏ đi cũng không muốn ở lại bên cạnh ba của Lục Tư Thần? [Lạc Thần: Em cảm thấy chuyện này không liên quan gì đến Lục Tư Thần, bọn họ đối xử với cô ấy như vậy thật sự quá bất công.)
[Anh đẹp trai nhà giàu: Em làm được gì nào, đó là chuyện gia đình nhà người ta.] [Lạc Thần: Được rồi.] [Anh đẹp trai nhà giàu: Hôm nay đi về thế nào?] [Lạc Thần: Lần đầu tiên em được biết thì ra lúc đường đang sửa chữa mà có người có thể lợi dụng mấy cái khe hở đó để quay đầu, vì sao ba của anh không bị cảnh sát giao thông bắt, chẳng lẽ không có camera nào ghi lại được sao?]
[Anh đẹp trai nhà giàu: ...)
[Anh đẹp trai nhà giàu: Hay là em đi tố cáo ông ấy thử xem?] [Lạc Thần: Sau khi suy đi tính lại, em xác định là em không dám làm chuyện này, không dám.] [Anh đẹp trai nhà giàu: Cái đồ nhát gan. [Lạc Thần: Tối nay em có gặp Cổ Tịch Nguyệt rồi có nói mấy câu với cổ ra, sau đó là bàn chuyện cổ ta ăn cắp tác phẩm của Cảnh Hân, Lục Tư Thần nói để sư phụ em ra làm chứng nhưng em cảm thấy đây là tạo cơ hội để cô ấy có thể nói chuyện với mẹ mình.
[Anh đẹp trai nhà giàu: Không thể phủ nhận rằng đó là một cách hay.] [Lạc Thần: Biết rồi, biết rồi, anh khen cô ấy cái gì chứ?]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Ý của anh là bảo bối nhà chúng ta giỏi quá, đang thay trời hành đạo.] [Lạc Thần: Cái này nghe còn tạm được, về sau nhớ phải nói như vậy đó.] [Anh đẹp trai nhà giàu: Đúng lúc Hải Dương cũng sắp về rồi, thật ra chú Lục cũng là luật sư, nếu như ông ấy ở nhà thì chuyện này em có thể tìm ông ấy.]
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com