Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-593
Chương 593: NGÀY XUÂN RỰC RỠ[162]
[Lạc Thần: Nói vậy là không được đâu, em là tiểu tiên nữ mà, có thể so với người bình thường được hay sao?]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Được rồi, em là tiểu tiên nữ, tiểu tiên nữ đẹp nhất.]
[Lạc Thần: Tốt.] [Lạc Thần: Đừng ngắt lời, để em nói xong đã.] [Lạc Thần: Với lại ngay đến Cổ Tịch Nguyệt mà Cảnh Hân cũng lôi ra rồi, nhưng trước sau vẫn3che chở cho người phía sau. Anh nên nhớ là Cảnh Hân từng yêu La Phong.]. [Anh đẹp trai nhà giàu: Có lý.] [Lạc Thần: Đương nhiên là có lý rồi.]
[Lạc Thần: Cho nên người kia có thể là La Phong không?]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Làm sao anh biết được?]
[Lạc Thần: Giác quan thứ sáu của anh đâu?] [Lạc Thần: Là anh bảo em đề phòng La Phong mà.] [Anh đẹp0trai nhà giàu: Ở, anh à?] [Lạc Thần: Hôm nay rốt cuộc anh bị làm sao thế, anh nói đi, có phải anh có cô nào ở bộ đội rồi không? [Anh đẹp trai nhà giàu: Anh thấy em thèm bị ăn đòn lắm rồi đấy.]
[Lạc Thần: Cho qua đi cho qua đi...) [Anh đẹp trai nhà giàu: Thể tiếp theo các em định làm gì?] [Lạc Thần: Chờ Cổ Tịch Nguyệt5xác chết vùng dậy thôi. Lần này em đẩy cô ta vào đường cùng như vậy, nếu không phải cô ta, loại người ham lợi như cô ta tuyệt đối sẽ không chịu tiếng xấu thay người khác.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Như vậy cũng đúng.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Nhớ chú ý an toàn.)
Sở Lạc Nhất nhìn những dòng này, khẽ thở dài một tiếng, cuối cùng vẫn không nói chuyện4mình bị theo dõi cho Cố Tỉ Thành biết, ngoại trừ khiến anh lo lắng cũng chẳng có tác dụng gì.
[Lạc Thần: Tiểu tiên nữ thì xảy ra chuyện gì được.] [Anh đẹp trai nhà giàu: Anh làm nốt tuần này rồi xem có về sớm được không, không được chờ anh về rồi bàn tiếp.] [Lạc Thần: Chờ anh về thì cúc héo dưa tan hết rồi.] [Anh đẹp trai nhà9giàu: Cách màn hình anh cũng ngửi thấy mùi khinh bỉ của em.] [Lạc Thần: Cho qua cho qua...] [Anh đẹp trai nhà giàu: Được rồi, đừng hóng gió nữa, mau đi ngủ sớm đi.] [Lạc Thần: Anh nói chuyện với em một lúc nữa đi, cả ngày rồi em đã nói chuyện với anh đâu.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Được, nói chuyện gì?] Cả buổi tối, Cố Tỉ Thành cổ nén cảm xúc đè nén trong lòng chờ Sở Lạc Nhật buồn ngủ, không trả lời anh nữa mới dám đặt di động xuống.
Nếu như anh không tham gia lần diễn tập quân sự này thì thế nào?
Phải làm sao để không tham gia lần diễn tập quân sự này đây?
Anh phải suy nghĩ thật kỹ mới được. Vào lúc Cố Tỉ Thành còn đang suy nghĩ vấn đề này, Văn Hải Dương gọi điện tới. “Cổ đại, rất đơn giản, có hai vấn đề. Trước hết, hôm nay em phát hiện ra một chuyện, đó là chị dâu bị theo dõi, về phần người theo dõi cũng rất thú vị, là một gã côn đồ gần khu chúng ta. Thứ hai, Cổ Tịch Nguyệt đang tìm luật sư, định kiện chị dâu tội vu khống.” Người đàn ông ở đầu dây bên kia có giọng nói nhã nhặn chứa chút ý cười.
Cố Tỉ Thành nghe xong hai vấn đề này liền nói, “Kết luận.”
“Kết luận là, có người đang theo dõi chị dâu, hơn nữa còn là người của chúng ta, bởi vì kẻ đó biết đám côn đồ quanh đó, còn nữa là luật sư mà Cổ Tịch Nguyệt tìm vừa hay lại là đàn em của em, ý tứ của Cổ Tịch Nguyệt là chờ chị dâu công bố năm đó người hại Tây Tây là cô ta thì sẽ cắn ngược lại chị dâu một phát. Cô ta chắc chắn chuyện này không phải cô ta làm.”
Cố Tỉ Thành nghe Văn Hải Dương nói xong, khóe miệng hơi nhếch lên, thoáng qua nét lạnh lẽo, “La Phong đâu?” “Vẫn đang ở thành phố J chưa về, cảm giác như đang tu tiên.” Văn Hải Dương ăn ngay nói thật.
“Đi theo sát chị dâu chú, cá cảnh Hân nữa, thời gian tới chủ cũng chú ý xung quanh cô ấy một chút.” Cố Tỉ Thành nói, vươn tay day trán mình, giống như đã nghĩ tới điều gì đó, trong mắt nhanh chóng lóe lên một tia sáng, sau đó lại trở lại bình thường.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
[Lạc Thần: Nói vậy là không được đâu, em là tiểu tiên nữ mà, có thể so với người bình thường được hay sao?]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Được rồi, em là tiểu tiên nữ, tiểu tiên nữ đẹp nhất.]
[Lạc Thần: Tốt.] [Lạc Thần: Đừng ngắt lời, để em nói xong đã.] [Lạc Thần: Với lại ngay đến Cổ Tịch Nguyệt mà Cảnh Hân cũng lôi ra rồi, nhưng trước sau vẫn3che chở cho người phía sau. Anh nên nhớ là Cảnh Hân từng yêu La Phong.]. [Anh đẹp trai nhà giàu: Có lý.] [Lạc Thần: Đương nhiên là có lý rồi.]
[Lạc Thần: Cho nên người kia có thể là La Phong không?]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Làm sao anh biết được?]
[Lạc Thần: Giác quan thứ sáu của anh đâu?] [Lạc Thần: Là anh bảo em đề phòng La Phong mà.] [Anh đẹp0trai nhà giàu: Ở, anh à?] [Lạc Thần: Hôm nay rốt cuộc anh bị làm sao thế, anh nói đi, có phải anh có cô nào ở bộ đội rồi không? [Anh đẹp trai nhà giàu: Anh thấy em thèm bị ăn đòn lắm rồi đấy.]
[Lạc Thần: Cho qua đi cho qua đi...) [Anh đẹp trai nhà giàu: Thể tiếp theo các em định làm gì?] [Lạc Thần: Chờ Cổ Tịch Nguyệt5xác chết vùng dậy thôi. Lần này em đẩy cô ta vào đường cùng như vậy, nếu không phải cô ta, loại người ham lợi như cô ta tuyệt đối sẽ không chịu tiếng xấu thay người khác.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Như vậy cũng đúng.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Nhớ chú ý an toàn.)
Sở Lạc Nhất nhìn những dòng này, khẽ thở dài một tiếng, cuối cùng vẫn không nói chuyện4mình bị theo dõi cho Cố Tỉ Thành biết, ngoại trừ khiến anh lo lắng cũng chẳng có tác dụng gì.
[Lạc Thần: Tiểu tiên nữ thì xảy ra chuyện gì được.] [Anh đẹp trai nhà giàu: Anh làm nốt tuần này rồi xem có về sớm được không, không được chờ anh về rồi bàn tiếp.] [Lạc Thần: Chờ anh về thì cúc héo dưa tan hết rồi.] [Anh đẹp trai nhà9giàu: Cách màn hình anh cũng ngửi thấy mùi khinh bỉ của em.] [Lạc Thần: Cho qua cho qua...] [Anh đẹp trai nhà giàu: Được rồi, đừng hóng gió nữa, mau đi ngủ sớm đi.] [Lạc Thần: Anh nói chuyện với em một lúc nữa đi, cả ngày rồi em đã nói chuyện với anh đâu.]
[Anh đẹp trai nhà giàu: Được, nói chuyện gì?] Cả buổi tối, Cố Tỉ Thành cổ nén cảm xúc đè nén trong lòng chờ Sở Lạc Nhật buồn ngủ, không trả lời anh nữa mới dám đặt di động xuống.
Nếu như anh không tham gia lần diễn tập quân sự này thì thế nào?
Phải làm sao để không tham gia lần diễn tập quân sự này đây?
Anh phải suy nghĩ thật kỹ mới được. Vào lúc Cố Tỉ Thành còn đang suy nghĩ vấn đề này, Văn Hải Dương gọi điện tới. “Cổ đại, rất đơn giản, có hai vấn đề. Trước hết, hôm nay em phát hiện ra một chuyện, đó là chị dâu bị theo dõi, về phần người theo dõi cũng rất thú vị, là một gã côn đồ gần khu chúng ta. Thứ hai, Cổ Tịch Nguyệt đang tìm luật sư, định kiện chị dâu tội vu khống.” Người đàn ông ở đầu dây bên kia có giọng nói nhã nhặn chứa chút ý cười.
Cố Tỉ Thành nghe xong hai vấn đề này liền nói, “Kết luận.”
“Kết luận là, có người đang theo dõi chị dâu, hơn nữa còn là người của chúng ta, bởi vì kẻ đó biết đám côn đồ quanh đó, còn nữa là luật sư mà Cổ Tịch Nguyệt tìm vừa hay lại là đàn em của em, ý tứ của Cổ Tịch Nguyệt là chờ chị dâu công bố năm đó người hại Tây Tây là cô ta thì sẽ cắn ngược lại chị dâu một phát. Cô ta chắc chắn chuyện này không phải cô ta làm.”
Cố Tỉ Thành nghe Văn Hải Dương nói xong, khóe miệng hơi nhếch lên, thoáng qua nét lạnh lẽo, “La Phong đâu?” “Vẫn đang ở thành phố J chưa về, cảm giác như đang tu tiên.” Văn Hải Dương ăn ngay nói thật.
“Đi theo sát chị dâu chú, cá cảnh Hân nữa, thời gian tới chủ cũng chú ý xung quanh cô ấy một chút.” Cố Tỉ Thành nói, vươn tay day trán mình, giống như đã nghĩ tới điều gì đó, trong mắt nhanh chóng lóe lên một tia sáng, sau đó lại trở lại bình thường.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com