• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (12 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-617

Chương 617: Ngày xuân rực rỡ [186]




Sở Lạc Nhất thấy mẹ chồng mình tức giận mà không nói năng gì.



Tiểu Quỷ Quỷ ngoan ngoãn nắm chặt tay mẹ, tuy rằng không biết phải khuyến mẹ thế nào, nhưng biết ở bên cạnh mẹ thế nào mới khiến mẹ vui. Sở Lạc Nhất đặt một nụ3hôn lên má Tiểu Quỷ Quỷ, tiếp tục đợi Cố Tỉ Thành ra. Vì cánh tay bị rách ra lần thứ hai nên Cố Tỉ Thành không thể ra viện trong ngày một ngày hai được. Nhưng nếu Sở Lạc Nhất không nhìn nhầm, cô cảm thấy mình đã0thấy được vẻ mặt rất vui vẻ của Cố Tỉ Thành. Sở Lạc Ninh đến thành phố B công tác còn đặc biệt có lòng đến thăm Cố Tỉ Thành.



Tiểu Quỷ Quỷ lúc này đang nằm sấp trên giường bệnh, úp mặt vào lòng ba, bàn tay nhỏ chỉ5chỉ cánh tay của ba, hỏi ba có đau không.



Sở Lạc Nhất đi mua cơm trưa, Sở Lạc Ninh kéo ghế ngồi xuống. Chỉ có điều Sở Lạc Nhất vừa đi được vài bước lại quay về vì quên mang ví tiền. “Được rồi, cậu giữ lại cánh tay4này đi.” Sở Lạc Ninh nói, dùng cằm hất hất cánh tay anh. “Cậu làm vậy là để trốn diễn tập quân sự chứ gì? Cậu bỏ vốn to thật đấy.” Cố Tỉ Thành dùng cánh tay chưa bị thương của mình vỗ về cơ thể con trai, biết9anh bạn nhỏ này sợ lắm rồi. “Có hề gì đâu.” Cố Tỉ Thành lạnh nhạt nói.



“Chuyện này mà không to? Cậu định đợi ba năm thật à?” Sở Lạc Ninh lạnh lùng nói. “Vốn vẫn còn trẻ cơ mà, đợi thêm ba năm nữa, ông đây vẫn cứ là Lữ đoàn trưởng trẻ nhất, ờ.” Cố Tỉ Thành thản nhiên nói.



Sở Lạc Ninh: “...” “Được rồi, bao nhiêu năm như vậy, cuối cùng cũng làm được một chuyện khiến người ta không ghét lắm.” Sở Lạc Ninh nói, nhìn thời gian một lần nữa, “Nhưng cậu cứ phải nhường cơ hội này cho người khác sao?” “Ai có năng lực thì người đó xứng đáng thôi, quốc gia không thiếu một người lính như tôi, nhưng Sở Lạc Nhất chỉ có một người chồng là tôi thối, chuyện chỉ đơn giản như vậy.” Cố Tỉ Thành thản nhiên.



“Cho nên chuyện cậu bị thương là cố ý đúng không? Tôi không tin cậu không né được viên đạn đó.” Sở Lạc Ninh nói, còn ra hiệu bảo anh tự nhìn cánh tay mình đi, chỗ bị thương ấy. Cố Tỉ Thành cúi đầu nhìn, “Rất ổn mà.”



Sở Lạc Nhất vốn định vào lấy ví tiền, nhưng nghe thấy cuộc đối thoại bên trong mà lặng lẽ rời đi. Khi ra ngoài rồi, chóp mũi Sở Lạc Nhất thấy hơi cay cay, lúc ra ngoài mua cơm còn có cảm giác muốn khóc.



Tên đần kia, có ngốc không cơ chứ?



Hà tất gì phải vì cô mà làm vậy?



Khi Sở Lạc Nhất quay về thì Sở Lạc Ninh đã đi rồi, Tiểu Quỷ Quỷ đang nói chuyện với ba. Sở Lạc Nhất đặt hộp cơm trong tay xuống, xòe tay đòi tiền, “Em không mang tiền, mất mặt chết đi được, nói là lát nữa có người nhà mang tới, người ta thấy em đáng yêu mới đồng ý đấy.” Cố Tỉ Thành nghe cô nói vậy, bật cười, ra hiệu cho cô lấy ví tiền trên bàn, “Có ngốc không cơ chứ?”



Sở Lạc Nhất vươn tay lấy ví, “Không có đâu, em đáng yêu nhé.” Sở Lạc Nhất nói xong, cầm ví đi ra ngoài.



Tiểu Quỷ Quỷ chớp mắt nhìn mẹ mình đi ra ngoài, tò mò nhìn ba mình, “Mẹ con đáng yêu, thế con thì sao? Con vô cùng đáng yêu à?” Cố Tỉ Thành phì cười vì con trai, giơ tay xoa đầu thằng bé, “Con là vô cùng cực kỳ đáng yêu.” “Đây là tên hamburger, Bảo Bảo không phải cái hamburger đâu nhé.” Tiểu Quỷ Quỷ ghét bỏ, sau đó tụt xuống khỏi giường, dùng bàn tay nhỏ kéo ghế, đặt nó ngay ngắn rồi mới cẩn thận trèo lên.



Cố Tỉ Thành liếc nhìn chiếc ghế dưới chân con trai, sau khi xác định nó rất vững chắc, anh không nói với con trai mấy câu kiểu như không an toàn đầu, mau xuống đi' nữa.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom