Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-622
Chương 622: Ngày xuân rực rỡ [191]
Sở Lạc Nhất bị Cố Tỉ Thành dụ dỗ, cuối cùng vẫn đi làm thủ tục xuất viện cho anh, nhưng hai người không về Cố Viên mà đưa Tiểu Quỷ Quỷ về nhà trong quân doanh. 9 Bạn học Tiểu Quỷ Quỷ bày tỏ, lại chuyển nhà, giờ nhóc không nhớ nổi đây là lần chuyển nhà thứ mấy nữa rồi. Cố Tỉ Thành nghe thấy giọng nói khe khẽ của con trai đang nằm trên sofa, cảm thấy trong3lòng hơi chua xót. Bảo họ theo anh là phải chuyển nhà hết lần này tới lần khác. Nhưng nếu không đi theo thì gia đình họ sẽ phải chia xa trong khoảng thời gian dài. May mà trước đó Sở Lạc Nhất có tới nhà bên này phơi chăn một lần nên giờ có thể vào ở được luôn. Phòng của Tiểu Quỷ Quỷ mang phong cách hoạt hình, Tiểu Quỷ Quỷ rất thích cho nên cũng không oán thán0thêm điều gì. Sau khi Cố Tỉ Thành quay trở lại quân doanh, tuy vẫn bận rộn nhưng ít nhất ngày nào cũng có thể về nhà sớm, còn Sở Lạc Nhất thì đang chuẩn bị tác phẩm dự thi. Tiểu Quỷ Quỷ biết cho nên phần lớn thời gian đều đi theo ba chơi hoặc xuống nhà chơi với các bạn mới quen.
Gần sát tới ngày thi, tính khí của Sở Lạc Nhất hơi nóng nảy nên ba hai ba5con có thể nói là sống trong cảnh nơm nớp lo sợ, chỉ sợ không cẩn thận một cái là sẽ chọc phải sư tử cái nhà họ. Buổi tối, Cố Tỉ Thành ôm lấy vợ làm chuyện không thể nói xong, hiếm lắm tinh thần mới tỉnh táo chưa đến mức buồn ngủ.
“Mấy ngày nay em sao thế? Vẽ không được như ý muốn à?” Cố Tỉ Thành đặt một nụ hôn lên vầng trán ướt mồ hôi của cô,4cánh tay phải bị thương vẫn không thể động đậy được. Sở Lạc Nhất vạch tay phải của anh ra nhìn một cái, thấy không bị rách ra mới nói: “Tính tình em khó ở lắm hả?” Cố Tỉ Thành: “...”
Cái tính dọa người này của em anh không thể chịu nổi đâu.
“Không, không.” Cố Tỉ Thành vội đáp, “Hay mấy ngày này em ra ngoài đi đây đi đó một chút, để anh trông con cho.” Sở Lạc Nhất ôm9lấy Cố Tỉ Thành, gác một chân lên chân anh, “Không đi đâu, lười lắm, em buồn ngủ rồi, ngủ thôi.”
Cố Tỉ Thành bị cô gái đang ôm trong lòng ôm như bạch tuộc quần thân, cái tư thế này thật sự không thể trách anh khó tránh khỏi việc nổi lên chút tâm tư trong lòng. Hai người vốn không mặc gì, lại ôm nhau thế này, anh còn ăn chay bao lâu nay, hôm nay mới được ăn thịt một lần.
Thể là lúc Sở Lạc Nhất nói buồn ngủ, lại bị người đàn ông kia xử gọn.
“Ưm...” Sở Lạc Nhất rên lên, đang muốn nói gì đó lại vì động tác của anh mà co rút cả người.
Vì lẽ đó, cơn buồn ngủ của Sở Lạc Nhất phải đến tận rạng sáng mới có thể thực hiện được. Cổ TỶ Thành “ăn no” rồi mới buồn ngủ, hai người cứ thể ôm nhau chìm vào giấc ngủ.
Gần ngày thi cũng là lúc thu bản vẽ, Sở Lạc Nhất ở lại trong phòng vẽ cả đêm, trong nhà cũng không được phát ra bất cứ âm thanh nào. Để tránh bị con trai quấy nhiễu, Cố Tỉ Thành quả quyết đưa con trai ra ngoài lánh nạn. Hành vi biến thái của các họa sĩ không phải là điều mà người bình thường có thể hiểu được, anh cảm thấy anh và con trai vẫn còn bình thường chán. Sau khi Sở Lạc Nhất giao bản vẽ liền ngủ thẳng cẳng hai ngày hai đêm. Cố Tỉ Thành lại đưa con trai ra ngoài lánh nạn hai ngày. Lúc này Tiểu Quỷ Quỷ vẫn đang ở dưới nhà làm mồi cho muỗi với ba, “Lúc nào thì mẹ mới không phát điên nữa ạ?” Tiểu Quỷ Quỷ vừa nói vừa đập một con muỗi trên chân mình. Cố Tỉ Thành lại bôi thuốc lên chỗ con mà con trai vừa đập vào, “Chắc sắp rồi, ba cũng không biết nữa.” “Lữ đoàn trưởng Cổ, lại đưa con trai đi làm mồi cho muỗi đấy à?” Chị dâu đang đi lên cười hỏi.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Sở Lạc Nhất bị Cố Tỉ Thành dụ dỗ, cuối cùng vẫn đi làm thủ tục xuất viện cho anh, nhưng hai người không về Cố Viên mà đưa Tiểu Quỷ Quỷ về nhà trong quân doanh. 9 Bạn học Tiểu Quỷ Quỷ bày tỏ, lại chuyển nhà, giờ nhóc không nhớ nổi đây là lần chuyển nhà thứ mấy nữa rồi. Cố Tỉ Thành nghe thấy giọng nói khe khẽ của con trai đang nằm trên sofa, cảm thấy trong3lòng hơi chua xót. Bảo họ theo anh là phải chuyển nhà hết lần này tới lần khác. Nhưng nếu không đi theo thì gia đình họ sẽ phải chia xa trong khoảng thời gian dài. May mà trước đó Sở Lạc Nhất có tới nhà bên này phơi chăn một lần nên giờ có thể vào ở được luôn. Phòng của Tiểu Quỷ Quỷ mang phong cách hoạt hình, Tiểu Quỷ Quỷ rất thích cho nên cũng không oán thán0thêm điều gì. Sau khi Cố Tỉ Thành quay trở lại quân doanh, tuy vẫn bận rộn nhưng ít nhất ngày nào cũng có thể về nhà sớm, còn Sở Lạc Nhất thì đang chuẩn bị tác phẩm dự thi. Tiểu Quỷ Quỷ biết cho nên phần lớn thời gian đều đi theo ba chơi hoặc xuống nhà chơi với các bạn mới quen.
Gần sát tới ngày thi, tính khí của Sở Lạc Nhất hơi nóng nảy nên ba hai ba5con có thể nói là sống trong cảnh nơm nớp lo sợ, chỉ sợ không cẩn thận một cái là sẽ chọc phải sư tử cái nhà họ. Buổi tối, Cố Tỉ Thành ôm lấy vợ làm chuyện không thể nói xong, hiếm lắm tinh thần mới tỉnh táo chưa đến mức buồn ngủ.
“Mấy ngày nay em sao thế? Vẽ không được như ý muốn à?” Cố Tỉ Thành đặt một nụ hôn lên vầng trán ướt mồ hôi của cô,4cánh tay phải bị thương vẫn không thể động đậy được. Sở Lạc Nhất vạch tay phải của anh ra nhìn một cái, thấy không bị rách ra mới nói: “Tính tình em khó ở lắm hả?” Cố Tỉ Thành: “...”
Cái tính dọa người này của em anh không thể chịu nổi đâu.
“Không, không.” Cố Tỉ Thành vội đáp, “Hay mấy ngày này em ra ngoài đi đây đi đó một chút, để anh trông con cho.” Sở Lạc Nhất ôm9lấy Cố Tỉ Thành, gác một chân lên chân anh, “Không đi đâu, lười lắm, em buồn ngủ rồi, ngủ thôi.”
Cố Tỉ Thành bị cô gái đang ôm trong lòng ôm như bạch tuộc quần thân, cái tư thế này thật sự không thể trách anh khó tránh khỏi việc nổi lên chút tâm tư trong lòng. Hai người vốn không mặc gì, lại ôm nhau thế này, anh còn ăn chay bao lâu nay, hôm nay mới được ăn thịt một lần.
Thể là lúc Sở Lạc Nhất nói buồn ngủ, lại bị người đàn ông kia xử gọn.
“Ưm...” Sở Lạc Nhất rên lên, đang muốn nói gì đó lại vì động tác của anh mà co rút cả người.
Vì lẽ đó, cơn buồn ngủ của Sở Lạc Nhất phải đến tận rạng sáng mới có thể thực hiện được. Cổ TỶ Thành “ăn no” rồi mới buồn ngủ, hai người cứ thể ôm nhau chìm vào giấc ngủ.
Gần ngày thi cũng là lúc thu bản vẽ, Sở Lạc Nhất ở lại trong phòng vẽ cả đêm, trong nhà cũng không được phát ra bất cứ âm thanh nào. Để tránh bị con trai quấy nhiễu, Cố Tỉ Thành quả quyết đưa con trai ra ngoài lánh nạn. Hành vi biến thái của các họa sĩ không phải là điều mà người bình thường có thể hiểu được, anh cảm thấy anh và con trai vẫn còn bình thường chán. Sau khi Sở Lạc Nhất giao bản vẽ liền ngủ thẳng cẳng hai ngày hai đêm. Cố Tỉ Thành lại đưa con trai ra ngoài lánh nạn hai ngày. Lúc này Tiểu Quỷ Quỷ vẫn đang ở dưới nhà làm mồi cho muỗi với ba, “Lúc nào thì mẹ mới không phát điên nữa ạ?” Tiểu Quỷ Quỷ vừa nói vừa đập một con muỗi trên chân mình. Cố Tỉ Thành lại bôi thuốc lên chỗ con mà con trai vừa đập vào, “Chắc sắp rồi, ba cũng không biết nữa.” “Lữ đoàn trưởng Cổ, lại đưa con trai đi làm mồi cho muỗi đấy à?” Chị dâu đang đi lên cười hỏi.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com