Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-693
Chương 693: Anh có bệnh hả? may quá, em có thuốc[55]
“Sao tự dưng nhìn anh như thế, ăn cơm đi.” Sở Lạc Duy vừa nói vừa gắp đồ ăn cho Kiều Vi Nhã, hôm nay anh nấu toàn món ăn có tính ấm.
Vì sức khỏe của cô. Người đàn ông này đối xử với cô tốt như thế, cho nên vì anh, cô phải cố gắng.
“Sao thế, anh đẹp trai mà còn không cho người ta nhìn hả?” Kiều Vi Nhã trợn mắt khinh thường, “Anh nói xem, cậu3út với em gái kia có chuyện gì nhỉ?”
“Làm sao anh biết được, anh có phải cậu út đâu.” Sở Lạc Duy thẳng thừng. Kiều Vi Nhã nghẹn họng, giơ chân đạp anh một cái, “Con người anh còn có thể nhạt nhẽo hơn được nữa không?”
Sở Lạc Duy khống chế hai chân cô, “Đang đến ngày kia kìa, đừng chọc anh.”
Kiều Vi Nhã tươi cười nhìn anh, đôi mắt to đảo tới đảo lui, tiếp tục giữ chân0ngoắc lên chân anh, “Người ta hỏi anh đó nha, sao anh không trả lời câu hỏi của người ta.”
“Kiều Vi Nhã, em đủ rồi đấy.” Sở Lạc Duy gạt thẳng chân cô ra, trừng cô một cái, sau đó tiếp tục vùi đầu ăn cơm.
Kiều Vi Nhã cười đắc ý hơn nữa.
Sau bữa cơm tối, Sở Lạc Duy thu dọn bát đũa, Kiều Vi Nhã lại chuồn vào phòng làm việc, gửi phần đầu cho Sở Lạc Nhất,5sau đó dặn cô nhanh chóng nhờ Lục Tư Thần tìm người.
“Tiểu Bất Điểm, bảo em đi ngủ mà em lại làm gì đấy?”
“Đây đây đây, cai ngục có gì gấp thế?” Kiều Vi Nhã vội vàng tắt máy tính, rời khỏi phòng. Sở Lạc Duy thấy cô bước ra, giơ tay túm cổ áo cổ lôi về phòng ngủ, “Đi tắm trước đi, tắm xong mau chóng đi ngủ.” Kiều Vi Nhã trợn mắt khinh thường, lấy quần4áo để thay, lúc đi tới cửa phòng tắm còn quay đầu nhìn Sở Lạc Duy đang dọn giường, “Này, Sở Lạc Duy.” Sở Lạc Duy quay đầu nhìn cô gái hôm nay có vẻ không được bình thường lắm, “Sao thế?” Lúc này Sở Lạc Duy có vẻ thiếu kiên nhẫn rất gợi đòn, nhưng Kiều Vi Nhã vẫn thấy rất đáng yêu. “Thực ra, anh vẫn luôn rất ổn.” “Lăn đi tắm đi.” Hai tại Sở Lạc9Duy có vẻ hơi đỏ lên, nhưng lời nói ra vẫn rất thiếu đánh, rất gợi đòn
Kiều Vi Nhã càng cười đắc ý.
Sở Lạc Duy nhìn cô bước vào mới tiếp tục dọn giường, sau đó ra ngoài lấy túi chườm nóng đặt trong ổ chăn đợi cô bước ra, làm xong hết tất cả chuẩn bị mới cầm máy tính trên bàn bắt đầu làm việc.
Khi Kiều Vi Nhã bước ra khỏi phòng tắm, Sở Lạc Duy đang ngồi ngoài ban công gọi video với đối tác bên Mỹ, Sở Lạc Duy ngẩng đầu liếc cô một cái, ra hiệu cho cô mau chóng đi nghỉ.
Kiều Vi Nhã khẽ mím môi, nhìn người đang tiếp tục cuộc gọi với bên kia. Sở Lạc Duy nói tiếng Anh rất hay, Kiều Vi Nhã nằm bò trên giường, đung đưa hai chân, chống cằm nhìn người đàn ông bên kia.
Người đàn ông này là của của cô đó, cảm giác này thực sự rất tốt. Kiều Vi Nhã đang nhìn anh, không phải Sở Lạc Duy không biết, chỉ là lúc này anh phải cố gắng không để bản thân mình, cố gắng không để ánh mắt của mình hướng về đôi chân dài thẳng tắp và trắng nõn của cô. Thứ yêu tinh này, rõ ràng biết bây giờ họ không thể làm gì được, nhưng vẫn cố tình quyến rũ anh. Đúng là thiếu đòn. Mà Kiều Vi Nhã, thực sự không có ý định quyến rũ gì Sở Lạc Duy, cô chỉ đang tán thưởng người đàn ông của mình thôi. Tâm tình Sở Lạc Duy nóng nảy, tất nhiên không chú tâm lắm tới cuộc họp, cho nên chưa được bao lâu đã kết thúc cuộc họp, gập máy tính trong tay lại, đứng dậy bước từ ngoài ban công vào.
Kiều Vi Nhã nhìn anh từng bước lại gần mình, sao cô cảm thấy bầu không khí này hình như hơi sai sai?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
“Sao tự dưng nhìn anh như thế, ăn cơm đi.” Sở Lạc Duy vừa nói vừa gắp đồ ăn cho Kiều Vi Nhã, hôm nay anh nấu toàn món ăn có tính ấm.
Vì sức khỏe của cô. Người đàn ông này đối xử với cô tốt như thế, cho nên vì anh, cô phải cố gắng.
“Sao thế, anh đẹp trai mà còn không cho người ta nhìn hả?” Kiều Vi Nhã trợn mắt khinh thường, “Anh nói xem, cậu3út với em gái kia có chuyện gì nhỉ?”
“Làm sao anh biết được, anh có phải cậu út đâu.” Sở Lạc Duy thẳng thừng. Kiều Vi Nhã nghẹn họng, giơ chân đạp anh một cái, “Con người anh còn có thể nhạt nhẽo hơn được nữa không?”
Sở Lạc Duy khống chế hai chân cô, “Đang đến ngày kia kìa, đừng chọc anh.”
Kiều Vi Nhã tươi cười nhìn anh, đôi mắt to đảo tới đảo lui, tiếp tục giữ chân0ngoắc lên chân anh, “Người ta hỏi anh đó nha, sao anh không trả lời câu hỏi của người ta.”
“Kiều Vi Nhã, em đủ rồi đấy.” Sở Lạc Duy gạt thẳng chân cô ra, trừng cô một cái, sau đó tiếp tục vùi đầu ăn cơm.
Kiều Vi Nhã cười đắc ý hơn nữa.
Sau bữa cơm tối, Sở Lạc Duy thu dọn bát đũa, Kiều Vi Nhã lại chuồn vào phòng làm việc, gửi phần đầu cho Sở Lạc Nhất,5sau đó dặn cô nhanh chóng nhờ Lục Tư Thần tìm người.
“Tiểu Bất Điểm, bảo em đi ngủ mà em lại làm gì đấy?”
“Đây đây đây, cai ngục có gì gấp thế?” Kiều Vi Nhã vội vàng tắt máy tính, rời khỏi phòng. Sở Lạc Duy thấy cô bước ra, giơ tay túm cổ áo cổ lôi về phòng ngủ, “Đi tắm trước đi, tắm xong mau chóng đi ngủ.” Kiều Vi Nhã trợn mắt khinh thường, lấy quần4áo để thay, lúc đi tới cửa phòng tắm còn quay đầu nhìn Sở Lạc Duy đang dọn giường, “Này, Sở Lạc Duy.” Sở Lạc Duy quay đầu nhìn cô gái hôm nay có vẻ không được bình thường lắm, “Sao thế?” Lúc này Sở Lạc Duy có vẻ thiếu kiên nhẫn rất gợi đòn, nhưng Kiều Vi Nhã vẫn thấy rất đáng yêu. “Thực ra, anh vẫn luôn rất ổn.” “Lăn đi tắm đi.” Hai tại Sở Lạc9Duy có vẻ hơi đỏ lên, nhưng lời nói ra vẫn rất thiếu đánh, rất gợi đòn
Kiều Vi Nhã càng cười đắc ý.
Sở Lạc Duy nhìn cô bước vào mới tiếp tục dọn giường, sau đó ra ngoài lấy túi chườm nóng đặt trong ổ chăn đợi cô bước ra, làm xong hết tất cả chuẩn bị mới cầm máy tính trên bàn bắt đầu làm việc.
Khi Kiều Vi Nhã bước ra khỏi phòng tắm, Sở Lạc Duy đang ngồi ngoài ban công gọi video với đối tác bên Mỹ, Sở Lạc Duy ngẩng đầu liếc cô một cái, ra hiệu cho cô mau chóng đi nghỉ.
Kiều Vi Nhã khẽ mím môi, nhìn người đang tiếp tục cuộc gọi với bên kia. Sở Lạc Duy nói tiếng Anh rất hay, Kiều Vi Nhã nằm bò trên giường, đung đưa hai chân, chống cằm nhìn người đàn ông bên kia.
Người đàn ông này là của của cô đó, cảm giác này thực sự rất tốt. Kiều Vi Nhã đang nhìn anh, không phải Sở Lạc Duy không biết, chỉ là lúc này anh phải cố gắng không để bản thân mình, cố gắng không để ánh mắt của mình hướng về đôi chân dài thẳng tắp và trắng nõn của cô. Thứ yêu tinh này, rõ ràng biết bây giờ họ không thể làm gì được, nhưng vẫn cố tình quyến rũ anh. Đúng là thiếu đòn. Mà Kiều Vi Nhã, thực sự không có ý định quyến rũ gì Sở Lạc Duy, cô chỉ đang tán thưởng người đàn ông của mình thôi. Tâm tình Sở Lạc Duy nóng nảy, tất nhiên không chú tâm lắm tới cuộc họp, cho nên chưa được bao lâu đã kết thúc cuộc họp, gập máy tính trong tay lại, đứng dậy bước từ ngoài ban công vào.
Kiều Vi Nhã nhìn anh từng bước lại gần mình, sao cô cảm thấy bầu không khí này hình như hơi sai sai?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com