Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-694
Chương 694: Anh có bệnh hả? may quá, em có thuốc[56]
Sở Lạc Duy đi tới bên giường, khi Kiều Vi Nhã chuẩn bị lăn một vòng để tránh ra thì bị anh kéo lại, đè xuống bên dưới.
Kiều Vi Nhã chớp mắt, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, ôi mẹ ơi ôi mẹ ơi, ba tháng đầu khi mang thai có thể này và nọ sao? Nhưng không để cô nghĩ nhiều hơn, Sở Lạc Duy đã hôn lên môi cô.
Kiều Vi Nhã khẽ hừ một tiếng, vươn tay ôm cổ anh đáp lại nụ hôn của anh, đây là chuyện mà bạn nãy cố3đã muốn làm.
Vì tiếng am a của Kiều Vi Nhã mà Sở Lạc Duy hôn sâu hơn, bàn tay to lớn mò vào trong áo ngủ của cô. Trong lúc ý loạn tình mê, hai người gần như đã quên mất chuyện quan trọng nhất, cho đến khi... “Bụp...”
Vì Kiều Vi Nhã lăn lộn đè Sở Lạc Duy xuống dưới, không ngờ Sở Lạc Duy đè bẹp luôn chiếc túi chườm nóng mà trước đó anh chuẩn bị cho Kiều Vi Nhã.
Hai người thở hồng hộc, bởi vì biến cố đột nhiên này mà lại thấy0may mắn vài phần. “Thứ gì vậy?” Kiều Vi Nhã khàn giọng hỏi.
“Túi chườm nóng.” Sở Lạc Duy nói, đẩy Kiều Vi Nhã ra, sau đó lật chăn lên, chiếc túi chườm bị vỡ đã làm hỏng nguyên chiếc giường. Sở Lạc Duy và Kiều Vi Nhã đưa mắt nhìn nhau, một số cảm xúc mà nói ra sẽ bị cầm trên người Kiều Vi Nhã bỗng chốc biến mất không còn dấu tích. “Ha ha ha...” Kiều Vi Nhã bật cười như điên, khi Sở Lạc Duy chuẩn bị thu dọn ga giường, cô vội5vã lấy điện thoại ra chụp lại, đăng lên vòng bạn bè của wechat.
[Hình ảnh]
Kiều Vi Nhã chỉ đăng một tấm ảnh như thế, nhưng bình luận bên dưới nhanh chóng lệch lạc, hơn nữa còn lệch đến mức không chịu nổi, có khả năng bị bắt lại cơ. Cho nên khi Sở Lạc Duy thay ga giường và chăn xong, Kiều Vi Nhã quả quyết xóa luôn bức ảnh kia, tất cả mọi thứ, Sở Lạc Duy hoàn toàn không biết, bởi vì người ta đang chăm chú xử lý chăn ga. Kiều Vi Nhã4quăng điện thoại đi, bước tới giúp Sở Lạc Duy xử lý chăn gối. “Bên Mỹ cần anh qua đấy à?” Kiều Vi Nhã tò mò hỏi, ban nãy cô nghe thấy chuyện này.
“Ừ, có vài chuyện cần qua đó xử lý, em cùng anh đi qua đó.” Sở Lạc Duy trải ga giường xong, không cần nghĩ ngợi gì đã nói luôn.
“Em qua đây làm gì chứ?” Kiều Vi Nhã vội vàng nói, anh đi thì càng tốt, cô có thể đi xem Lục Tư Thần chọn diễn viên hay gì đó đại khái vậy.9“Đi cùng anh.” Sở Lạc Duy đưa ra một lý do rất trực tiếp. “Có anh Sở Vi đi cùng anh vẫn chưa đủ hả? Em không đi làm phiền hai người đâu. Hơn nữa mấy hôm nay em không thoải mái, không đi đâu.” Kiều Vi Nhã nói rồi ngã thẳng lên giường, giả chết.
Sở Lạc Duy nhíu mày nhìn cô, hình như đang suy nghĩ các khả năng của chuyện này, anh chỉ cần đi ba ngày thôi, cũng chỉ có ba ngày không gặp cô. Có vẻ hơi dài. Kiều Vi Nhã quỳ trên giường nhìn anh, nghĩ gì đó mà giơ một ngón tay ra, “Có thể video call mà, anh sợ gì? Sợ nhớ em quá không ngủ được à?”
“Không cần thể diện hả.” Sở Lạc Duy hừ một tiếng, cầm chăn đập lên người cô, còn anh cầm ga giường được thay ra đi vào phòng tắm. Kiều Vi Nhã ôm gối lăn lộn, nhìn Sở Lạc Duy ném chăn gối vào máy giặt mà tâm tình càng vui vẻ hơn. “Chắc chắn anh rất sợ nhớ em quá không ngủ được, có phải anh rất yêu em không nào.” Lúc này Kiều Vi Nhã càng không cần thể diện gì mà nói vậy. Sở Lạc Duy ấn nút máy giặt, sau đó đóng cửa, bước ra, một lần nữa xác nhận được việc vợ mình rất không cần thể diện. “Sao thư ký Triệu nói với anh là nhà kia có giọng oanh vàng gì đó, không phải em đã nói không có sao?” Sở Lạc Duy lật chăn ra, vừa lên giường vừa nói.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Sở Lạc Duy đi tới bên giường, khi Kiều Vi Nhã chuẩn bị lăn một vòng để tránh ra thì bị anh kéo lại, đè xuống bên dưới.
Kiều Vi Nhã chớp mắt, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, ôi mẹ ơi ôi mẹ ơi, ba tháng đầu khi mang thai có thể này và nọ sao? Nhưng không để cô nghĩ nhiều hơn, Sở Lạc Duy đã hôn lên môi cô.
Kiều Vi Nhã khẽ hừ một tiếng, vươn tay ôm cổ anh đáp lại nụ hôn của anh, đây là chuyện mà bạn nãy cố3đã muốn làm.
Vì tiếng am a của Kiều Vi Nhã mà Sở Lạc Duy hôn sâu hơn, bàn tay to lớn mò vào trong áo ngủ của cô. Trong lúc ý loạn tình mê, hai người gần như đã quên mất chuyện quan trọng nhất, cho đến khi... “Bụp...”
Vì Kiều Vi Nhã lăn lộn đè Sở Lạc Duy xuống dưới, không ngờ Sở Lạc Duy đè bẹp luôn chiếc túi chườm nóng mà trước đó anh chuẩn bị cho Kiều Vi Nhã.
Hai người thở hồng hộc, bởi vì biến cố đột nhiên này mà lại thấy0may mắn vài phần. “Thứ gì vậy?” Kiều Vi Nhã khàn giọng hỏi.
“Túi chườm nóng.” Sở Lạc Duy nói, đẩy Kiều Vi Nhã ra, sau đó lật chăn lên, chiếc túi chườm bị vỡ đã làm hỏng nguyên chiếc giường. Sở Lạc Duy và Kiều Vi Nhã đưa mắt nhìn nhau, một số cảm xúc mà nói ra sẽ bị cầm trên người Kiều Vi Nhã bỗng chốc biến mất không còn dấu tích. “Ha ha ha...” Kiều Vi Nhã bật cười như điên, khi Sở Lạc Duy chuẩn bị thu dọn ga giường, cô vội5vã lấy điện thoại ra chụp lại, đăng lên vòng bạn bè của wechat.
[Hình ảnh]
Kiều Vi Nhã chỉ đăng một tấm ảnh như thế, nhưng bình luận bên dưới nhanh chóng lệch lạc, hơn nữa còn lệch đến mức không chịu nổi, có khả năng bị bắt lại cơ. Cho nên khi Sở Lạc Duy thay ga giường và chăn xong, Kiều Vi Nhã quả quyết xóa luôn bức ảnh kia, tất cả mọi thứ, Sở Lạc Duy hoàn toàn không biết, bởi vì người ta đang chăm chú xử lý chăn ga. Kiều Vi Nhã4quăng điện thoại đi, bước tới giúp Sở Lạc Duy xử lý chăn gối. “Bên Mỹ cần anh qua đấy à?” Kiều Vi Nhã tò mò hỏi, ban nãy cô nghe thấy chuyện này.
“Ừ, có vài chuyện cần qua đó xử lý, em cùng anh đi qua đó.” Sở Lạc Duy trải ga giường xong, không cần nghĩ ngợi gì đã nói luôn.
“Em qua đây làm gì chứ?” Kiều Vi Nhã vội vàng nói, anh đi thì càng tốt, cô có thể đi xem Lục Tư Thần chọn diễn viên hay gì đó đại khái vậy.9“Đi cùng anh.” Sở Lạc Duy đưa ra một lý do rất trực tiếp. “Có anh Sở Vi đi cùng anh vẫn chưa đủ hả? Em không đi làm phiền hai người đâu. Hơn nữa mấy hôm nay em không thoải mái, không đi đâu.” Kiều Vi Nhã nói rồi ngã thẳng lên giường, giả chết.
Sở Lạc Duy nhíu mày nhìn cô, hình như đang suy nghĩ các khả năng của chuyện này, anh chỉ cần đi ba ngày thôi, cũng chỉ có ba ngày không gặp cô. Có vẻ hơi dài. Kiều Vi Nhã quỳ trên giường nhìn anh, nghĩ gì đó mà giơ một ngón tay ra, “Có thể video call mà, anh sợ gì? Sợ nhớ em quá không ngủ được à?”
“Không cần thể diện hả.” Sở Lạc Duy hừ một tiếng, cầm chăn đập lên người cô, còn anh cầm ga giường được thay ra đi vào phòng tắm. Kiều Vi Nhã ôm gối lăn lộn, nhìn Sở Lạc Duy ném chăn gối vào máy giặt mà tâm tình càng vui vẻ hơn. “Chắc chắn anh rất sợ nhớ em quá không ngủ được, có phải anh rất yêu em không nào.” Lúc này Kiều Vi Nhã càng không cần thể diện gì mà nói vậy. Sở Lạc Duy ấn nút máy giặt, sau đó đóng cửa, bước ra, một lần nữa xác nhận được việc vợ mình rất không cần thể diện. “Sao thư ký Triệu nói với anh là nhà kia có giọng oanh vàng gì đó, không phải em đã nói không có sao?” Sở Lạc Duy lật chăn ra, vừa lên giường vừa nói.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com