Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-696
Chương 696: Anh có bệnh hả? may quá, em có thuốc[58]
“Cậu không phải là biên kịch à?”
“Nhưng Lục Tư Thần có con mắt tinh hơn, cô ấy nhìn người rất chuẩn. Cậu nghĩ mà xem, đám dở hơi bên cạnh Cố Tỉ Thành, người ta từ nhỏ đã nguyện ra vẻ lạnh lùng không muốn để tâm, cậu phải thấy người phụ nữ này từ nhỏ đã độc tới mức nào.” Kiều Vi Nhã vừa chơi điện thoại vừa nói.
“Nói thế cũng đúng.” Triệu Hân Hân dừng xe dưới tòa nhà của Sở Thị, “Vậy để tớ bảo cậu ấy đến tìm Lục Tư Thần.”
Kiều Vi3Nhã gật đầu, cất điện thoại đi, mở cửa xuống xe, “Cậu đi đường chậm thôi, tớ lên trước đây.” Triệu Hân Hân nhìn Kiều Vi Nhã đi lên mới đưa con trai đang nửa tỉnh nửa mơ không biết tại sao mình lại ra ngoài về nhà.
Kiều Vi Nhã đẩy hết tất cả công việc cho nhân viên cấp dưới, chú tâm viết kịch bản. Sở Lạc Nhất giới thiệu cho cô một biên kịch, từng viết không ít kịch bản cho các phim lớn của thế giới. Chủ yếu là vì biên kịch này0rất thích đề tài của Kiều Vi Nhã, bởi vì rất ít phim chú trọng vào tình huống này. Dù sao thì bây giờ dòng phim thương mại vẫn nhiều hơn, toàn hướng về việc kiếm tiền. Mà phim truyền hình về đề tài này không ít, nhưng phim điện ảnh lèo tèo như lá mùa thu, cho nên người kia rất coi trọng tinh thần thuần túy không phải vì tiền mới quay phim của Kiều Vi Nhã.
Mà Kiều Vi Nhã có câu chuyện, biên kịch kia có thời gian, chỉ trong một ngày, mạch5suy nghĩ của Kiều Vi Nhã đã được khơi thông kha khá.
Trước khi tan ca, Kiều Vi Nhã nhắn tin cho Sở Lạc Nhất. [Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Bao Đậu, bất kể thế nào, lần này thực sự cảm ơn chị bỏ tiền giúp em, giúp em tìm người nữa.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Đây là anh trai chị, cũng không thể coi là hoàn toàn giúp em.] [Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Dù sao lần này chắc chắn sẽ lỗ, chị nói rõ với người đàn ông của chị4đi, lần đầu tiên đem tiền đi đầu tư đã lỗ.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Không sao, anh đẹp trai nhà chị nói rồi, đời này anh ấy đã kiếm được một người vợ tốt, những thứ khác lỗ mấy cũng vui lòng.] Kiều Vi Nhã: “...”
Cô bị cưỡng ép nhét cho một đống thức ăn của chó hả? Dạng đàn ông như Cố Tỉ Thành tại sao còn tồn tại chứ? Nhân phẩm tốt, mà nói năng ngọt ngào cứ như hàng miễn phí, thích là có ngay. Cố Tỉ Thành như vậy9thì con gái kiểu gì cũng sẽ bị anh ấy cưng chiều thành con gái hệ Phật hết, biết chưa hả?
[Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Chị không khoe thì chúng ta còn là bạn tốt đó.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Không cho nói thật nữa à?]. [Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Quỳ đi, chị đã làm tổn thương bản cung rồi.] Nói chuyện với Sở Lạc Nhất xong, Kiều Vi Nhã mới thu dọn đồ đạc rời đi.
Khi cô xuống tầng, Triệu Hân Hân đã tha cả Tiểu Sở Khả tới, Tiểu Sở Khả nhìn thấy Kiều Vi Nhã, gọi một tiếng cổ Ba rồi nhào tới.
Kiều Vi Nhã bể thằng bé lên, ném chiếc túi của mình lên xe của Triệu Hân Hân rồi nói, “Sao cậu lại tự giác đến đón tớ thế?”
“Có cái đầu tớ, tớ thèm lắm hay sao mà đến đón cậu, ba giờ chiều nay người đàn ông của cậu gọi điện nhắn tớ, đến đón cậu tan ca, cậu ấy không bị lệch múi giờ đó chứ?” Triệu Hân Hân hừ một tiếng, vỗ lên đầu Tiểu Sở Khả, “Đừng có ngó ngoáy lung tung trên người cô Ba.”
Lỡ động phải thái tử của nhà cậu Hai, ai đền cho nổi? Kiều Vi Nhã ngẩng phắt lên nhìn Triệu Hân Hân, nói với vẻ không thể tin nổi, “Sao cậu biết?”
“Bánh Bao Đậu không yên tâm nên cố ý bảo tớ chú ý cậu một chút.” Triệu Hân Hân nói, nhìn Kiều Vi Nhã đặt Tiểu Sở Khả ngồi vào ghế trẻ em ở hàng ghế sau, “Có thật rồi hả, hôm nay cả hai cái bánh bao kia liên tục dặn tớ chú ý tới cậu.”
Kiều Vi Nhã đặt Tiểu Sở Khả ngồi yên rồi quay đầu nhìn Triệu Hân Hân một cái, “Không biết, mấy hôm nữa đi bệnh viện kiểm tra, có lẽ là có thật rồi.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
“Cậu không phải là biên kịch à?”
“Nhưng Lục Tư Thần có con mắt tinh hơn, cô ấy nhìn người rất chuẩn. Cậu nghĩ mà xem, đám dở hơi bên cạnh Cố Tỉ Thành, người ta từ nhỏ đã nguyện ra vẻ lạnh lùng không muốn để tâm, cậu phải thấy người phụ nữ này từ nhỏ đã độc tới mức nào.” Kiều Vi Nhã vừa chơi điện thoại vừa nói.
“Nói thế cũng đúng.” Triệu Hân Hân dừng xe dưới tòa nhà của Sở Thị, “Vậy để tớ bảo cậu ấy đến tìm Lục Tư Thần.”
Kiều Vi3Nhã gật đầu, cất điện thoại đi, mở cửa xuống xe, “Cậu đi đường chậm thôi, tớ lên trước đây.” Triệu Hân Hân nhìn Kiều Vi Nhã đi lên mới đưa con trai đang nửa tỉnh nửa mơ không biết tại sao mình lại ra ngoài về nhà.
Kiều Vi Nhã đẩy hết tất cả công việc cho nhân viên cấp dưới, chú tâm viết kịch bản. Sở Lạc Nhất giới thiệu cho cô một biên kịch, từng viết không ít kịch bản cho các phim lớn của thế giới. Chủ yếu là vì biên kịch này0rất thích đề tài của Kiều Vi Nhã, bởi vì rất ít phim chú trọng vào tình huống này. Dù sao thì bây giờ dòng phim thương mại vẫn nhiều hơn, toàn hướng về việc kiếm tiền. Mà phim truyền hình về đề tài này không ít, nhưng phim điện ảnh lèo tèo như lá mùa thu, cho nên người kia rất coi trọng tinh thần thuần túy không phải vì tiền mới quay phim của Kiều Vi Nhã.
Mà Kiều Vi Nhã có câu chuyện, biên kịch kia có thời gian, chỉ trong một ngày, mạch5suy nghĩ của Kiều Vi Nhã đã được khơi thông kha khá.
Trước khi tan ca, Kiều Vi Nhã nhắn tin cho Sở Lạc Nhất. [Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Bao Đậu, bất kể thế nào, lần này thực sự cảm ơn chị bỏ tiền giúp em, giúp em tìm người nữa.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Đây là anh trai chị, cũng không thể coi là hoàn toàn giúp em.] [Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Dù sao lần này chắc chắn sẽ lỗ, chị nói rõ với người đàn ông của chị4đi, lần đầu tiên đem tiền đi đầu tư đã lỗ.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Không sao, anh đẹp trai nhà chị nói rồi, đời này anh ấy đã kiếm được một người vợ tốt, những thứ khác lỗ mấy cũng vui lòng.] Kiều Vi Nhã: “...”
Cô bị cưỡng ép nhét cho một đống thức ăn của chó hả? Dạng đàn ông như Cố Tỉ Thành tại sao còn tồn tại chứ? Nhân phẩm tốt, mà nói năng ngọt ngào cứ như hàng miễn phí, thích là có ngay. Cố Tỉ Thành như vậy9thì con gái kiểu gì cũng sẽ bị anh ấy cưng chiều thành con gái hệ Phật hết, biết chưa hả?
[Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Chị không khoe thì chúng ta còn là bạn tốt đó.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Không cho nói thật nữa à?]. [Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Quỳ đi, chị đã làm tổn thương bản cung rồi.] Nói chuyện với Sở Lạc Nhất xong, Kiều Vi Nhã mới thu dọn đồ đạc rời đi.
Khi cô xuống tầng, Triệu Hân Hân đã tha cả Tiểu Sở Khả tới, Tiểu Sở Khả nhìn thấy Kiều Vi Nhã, gọi một tiếng cổ Ba rồi nhào tới.
Kiều Vi Nhã bể thằng bé lên, ném chiếc túi của mình lên xe của Triệu Hân Hân rồi nói, “Sao cậu lại tự giác đến đón tớ thế?”
“Có cái đầu tớ, tớ thèm lắm hay sao mà đến đón cậu, ba giờ chiều nay người đàn ông của cậu gọi điện nhắn tớ, đến đón cậu tan ca, cậu ấy không bị lệch múi giờ đó chứ?” Triệu Hân Hân hừ một tiếng, vỗ lên đầu Tiểu Sở Khả, “Đừng có ngó ngoáy lung tung trên người cô Ba.”
Lỡ động phải thái tử của nhà cậu Hai, ai đền cho nổi? Kiều Vi Nhã ngẩng phắt lên nhìn Triệu Hân Hân, nói với vẻ không thể tin nổi, “Sao cậu biết?”
“Bánh Bao Đậu không yên tâm nên cố ý bảo tớ chú ý cậu một chút.” Triệu Hân Hân nói, nhìn Kiều Vi Nhã đặt Tiểu Sở Khả ngồi vào ghế trẻ em ở hàng ghế sau, “Có thật rồi hả, hôm nay cả hai cái bánh bao kia liên tục dặn tớ chú ý tới cậu.”
Kiều Vi Nhã đặt Tiểu Sở Khả ngồi yên rồi quay đầu nhìn Triệu Hân Hân một cái, “Không biết, mấy hôm nữa đi bệnh viện kiểm tra, có lẽ là có thật rồi.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook