Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-695
Chương 695: Anh có bệnh hả? may quá, em có thuốc [57]
Chuyện này, có thể nói là rất bối rối.
Thư ký kia cái gì cũng nói hả? Kiều Vi Nhã trốn trong chăn, nghĩ xem nên trả lời thế nào.
“Em gái kia đúng là không biết làm việc, nhanh như thế đã có rồi, có thể để em đợi thêm chút nữa mà, anh nói xem có phải không.” Kiều Vi Nhã ra vẻ nghiêm túc nói, thậm chí sau cùng còn chuyên đề tài lên người Sở Lạc Duy.
Sở Lạc Duy nằm3xuống bên cạnh Kiều Vi Nhã, ôm cô vào lòng, một bàn tay khác đặt lên bụng cô để làm ấm nó, “Lần này có phải em bị muộn mấy ngày không?” Khóe miệng Kiều Vi Nhã co giật, anh gì đó ơi, chuyện này mà anh cũng nhớ hả? “Bị anh chọc giận đó, sau này đừng làm em giận nữa.” Kiều Vi Nhã càng nói càng hùng hồn, bị Sở Lạc Duy đánh cho một cái, hai tay ôm lấy0cơ thể cô, “Bao giờ anh đi?” “Ngày kia.” Sở Lạc Duy giơ tay tắt đèn, sau đó ôm người vào lòng, “Ngày kia đi, chỉ hai ba ngày là có thể về rồi.”
Kiều Vi Nhã khẽ mím môi, thực ra cô muốn nói, anh đi thêm mấy ngày cũng không sao.
Tối hôm nay, hai người đều ngủ sớm.
Kiều Vi Nhã vốn đã ham ngủ, Sở Lạc Duy cũng không có chuyện gì làm, tất nhiên sẽ ôm vợ mình mà ngủ.5Hai ngày sau, Sở Lạc Duy và Sở Vi xuất phát đi Mỹ, trước khi đi còn dặn dò Kiều Vi Nhã không được đụng vào nước lạnh, không được ăn kem trong tủ, sau khi anh về, nếu thiếu cái nào sẽ xử lý cô. Kiều Vi Nhã tươi cười tiễn anh đi, nhưng thực lòng cô muốn nói, người đâu mà ngốc thê, ngốc không phải dạng vừa, lẽ nào cô không thể ra ngoài mua được à? Tại sao4cứ phải ăn kem ở nhà? Tiễn Sở Lạc Duy đi rồi cô mới được Triệu Hân Hân đưa tới công ty.
“Tớ nói chứ, cậu không biết lái xe à?” Triệu Hân Hân vừa nói vừa chú ý tới Tiểu Sở Khả đang gật gù ngủ gục trên ghế dành cho trẻ con ở phía sau. Anh bạn nhỏ này chưa tỉnh ngủ đã bị bế ra khỏi nhà rồi. “Dù sao cậu cũng rảnh, không phải công ty nhà cậu có9anh Sở Vilàm Gia Cát Lượng sau lưng sao, Tổng giám đốc trên danh nghĩa như cậu cũng chỉ trông con cho anh ấy thôi.” Kiều Vi Nhã nói rất hùng hồn. Triệu Hân Hân lườm cô một cái, “Người phụ nữ của gia đình không bận à, người nội trợ không cần thể diện à?” “Không nhìn ra cậu cũng bận đấy.” Kiều Vi Nhã nói rồi quay đầu nhìn Tiểu Sở Khả, “Anh bạn nhỏ này sao hôm nay vẫn chưa dậy?” “Tối hôm qua không chịu ngủ, quậy đến ba giờ sáng, bây giờ mà tỉnh táo được mới lạ đấy.” Triệu Hân Hân nói, còn có vẻ nghiến răng nghiến lợi, “Hay hôm nay đưa nó cho cậu trông nhé?”
“Thôi miễn, khỏi cần, chị đây rất bận.” Kiều Vi Nhã thẳng thừng từ chối. Cô biết rất rõ lực sát thương của anh bạn này, cho nên xin miễn đi thôi.
“Xí.” Triệu Hân Hân nói, đột nhiên nhớ tới điều gì đó, “Đợt này không phải cậu có một kịch bản à? Tớ có một người bạn bị trầm cảm, cũng muốn đóng phim, hay là tớ giới thiệu cho cậu nhé.” “Cậu có cả người bạn như thể á?” Kiều Vi Nhã không lập tức từ chối, mà tò mò hỏi.
“Ông đây cũng từng bị bệnh tâm thần, biết chưa hả?” Triệu Hân Hân nói rất hồn nhiên. Kiều Vi Nhã đột nhiên nhớ ra chuyện lần ấy của mấy năm trước, cho nên Kiều Vi Nhã khựng lại, bỗng chốc hiểu ra điều gì đó. “Chuyện nhiều năm lắm rồi.” Kiều Vi Nhã đáp, “Cậu có thể bảo bạn cậu liên lạc với Lục Tư Thần, Lục Tư Thần phụ trách việc tìm người, tớ chỉ nói qua về xây dựng nhân vật cho cô ấy, còn chọn thể nào, thực ra Lục Tư Thần quyết hết.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Chuyện này, có thể nói là rất bối rối.
Thư ký kia cái gì cũng nói hả? Kiều Vi Nhã trốn trong chăn, nghĩ xem nên trả lời thế nào.
“Em gái kia đúng là không biết làm việc, nhanh như thế đã có rồi, có thể để em đợi thêm chút nữa mà, anh nói xem có phải không.” Kiều Vi Nhã ra vẻ nghiêm túc nói, thậm chí sau cùng còn chuyên đề tài lên người Sở Lạc Duy.
Sở Lạc Duy nằm3xuống bên cạnh Kiều Vi Nhã, ôm cô vào lòng, một bàn tay khác đặt lên bụng cô để làm ấm nó, “Lần này có phải em bị muộn mấy ngày không?” Khóe miệng Kiều Vi Nhã co giật, anh gì đó ơi, chuyện này mà anh cũng nhớ hả? “Bị anh chọc giận đó, sau này đừng làm em giận nữa.” Kiều Vi Nhã càng nói càng hùng hồn, bị Sở Lạc Duy đánh cho một cái, hai tay ôm lấy0cơ thể cô, “Bao giờ anh đi?” “Ngày kia.” Sở Lạc Duy giơ tay tắt đèn, sau đó ôm người vào lòng, “Ngày kia đi, chỉ hai ba ngày là có thể về rồi.”
Kiều Vi Nhã khẽ mím môi, thực ra cô muốn nói, anh đi thêm mấy ngày cũng không sao.
Tối hôm nay, hai người đều ngủ sớm.
Kiều Vi Nhã vốn đã ham ngủ, Sở Lạc Duy cũng không có chuyện gì làm, tất nhiên sẽ ôm vợ mình mà ngủ.5Hai ngày sau, Sở Lạc Duy và Sở Vi xuất phát đi Mỹ, trước khi đi còn dặn dò Kiều Vi Nhã không được đụng vào nước lạnh, không được ăn kem trong tủ, sau khi anh về, nếu thiếu cái nào sẽ xử lý cô. Kiều Vi Nhã tươi cười tiễn anh đi, nhưng thực lòng cô muốn nói, người đâu mà ngốc thê, ngốc không phải dạng vừa, lẽ nào cô không thể ra ngoài mua được à? Tại sao4cứ phải ăn kem ở nhà? Tiễn Sở Lạc Duy đi rồi cô mới được Triệu Hân Hân đưa tới công ty.
“Tớ nói chứ, cậu không biết lái xe à?” Triệu Hân Hân vừa nói vừa chú ý tới Tiểu Sở Khả đang gật gù ngủ gục trên ghế dành cho trẻ con ở phía sau. Anh bạn nhỏ này chưa tỉnh ngủ đã bị bế ra khỏi nhà rồi. “Dù sao cậu cũng rảnh, không phải công ty nhà cậu có9anh Sở Vilàm Gia Cát Lượng sau lưng sao, Tổng giám đốc trên danh nghĩa như cậu cũng chỉ trông con cho anh ấy thôi.” Kiều Vi Nhã nói rất hùng hồn. Triệu Hân Hân lườm cô một cái, “Người phụ nữ của gia đình không bận à, người nội trợ không cần thể diện à?” “Không nhìn ra cậu cũng bận đấy.” Kiều Vi Nhã nói rồi quay đầu nhìn Tiểu Sở Khả, “Anh bạn nhỏ này sao hôm nay vẫn chưa dậy?” “Tối hôm qua không chịu ngủ, quậy đến ba giờ sáng, bây giờ mà tỉnh táo được mới lạ đấy.” Triệu Hân Hân nói, còn có vẻ nghiến răng nghiến lợi, “Hay hôm nay đưa nó cho cậu trông nhé?”
“Thôi miễn, khỏi cần, chị đây rất bận.” Kiều Vi Nhã thẳng thừng từ chối. Cô biết rất rõ lực sát thương của anh bạn này, cho nên xin miễn đi thôi.
“Xí.” Triệu Hân Hân nói, đột nhiên nhớ tới điều gì đó, “Đợt này không phải cậu có một kịch bản à? Tớ có một người bạn bị trầm cảm, cũng muốn đóng phim, hay là tớ giới thiệu cho cậu nhé.” “Cậu có cả người bạn như thể á?” Kiều Vi Nhã không lập tức từ chối, mà tò mò hỏi.
“Ông đây cũng từng bị bệnh tâm thần, biết chưa hả?” Triệu Hân Hân nói rất hồn nhiên. Kiều Vi Nhã đột nhiên nhớ ra chuyện lần ấy của mấy năm trước, cho nên Kiều Vi Nhã khựng lại, bỗng chốc hiểu ra điều gì đó. “Chuyện nhiều năm lắm rồi.” Kiều Vi Nhã đáp, “Cậu có thể bảo bạn cậu liên lạc với Lục Tư Thần, Lục Tư Thần phụ trách việc tìm người, tớ chỉ nói qua về xây dựng nhân vật cho cô ấy, còn chọn thể nào, thực ra Lục Tư Thần quyết hết.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com