• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi (5 Viewers)

  • chap-184

Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi - Chương 184: Chương 120.2








Mảnh trăng hình lưỡi liềm treo trên nền trời đêm, cũng đã là hạ tuần tháng mười một rồi, năm này cũng sắp qua, mọi việc năm ngoái vẫn cứ như ngày hôm qua.





Chọn dược liệu, chia ra hai ấm thuốc, bắt đầu nổi lửa sắc thuốc.





Nàng ngồi yên nhìn lửa cháy bập bùng, không lâu sau Phong Duyên Tinh mang theo một ấm trà mới pha đến cho Nhạc Sở Nhân.





“Đã an trí Diêm Tướng quân ổn thỏa, tuy nhiên hắn vẫn còn hôn mê bất tỉnh,hô hấp cũng rất yếu ớt. Thất tẩu, tẩu chắc chắn có thể cứu được Diêm Tướng quân?” Phong Duyên Tinh ngồi xổm xuống, nhận lấy cây quạt trong tay Nhạc Sở Nhân, vừa quạt lửa vừa nói chuyện.





Nhạc Sở Nhân cầm ly trà trong tay, gật đầu một cái: “Ta sẽ không để cho hắn chết.”





“Diêm Tướng quân mạng lớn, lại có Thất tẩu cố chấp phải cứu sống hắn. Thật may Thất ca không bị thương, nếu Thất ca bị thương nặng như vậy, ta cảm thấy tẩu sẽ không bình tĩnh đến vậy.” Tuy là người đứng bên ngoài quan sát nhưng Phong Duyên Tinh cũng thấy rõ ràng.





Nhạc Sở Nhân trừng mắt nhìn, lại suy nghĩ một chút, cảm thấy lời Phong Duyên Tinh nói có mấy phần đạo lý. Nếu người bị thương là Phong Duyên Thương, nàng không biết bản thân sẽ thế nào?





“Chuyện này tạm thời đừng nói cho Diêm To, nàng mang thai, bụng lại lớn, nếu biết sẽ rất nguy hiểm.” Năm ngoái hai huynh muội còn cùng nhau trải qua, năm nay lại xảy ra chuyện này, nếu là nàng, nàng cũng sẽ không chịu được.





“Tẩu yên tâm, chắc chắn Ngũ ca sẽ giấu Ngũ tẩu mà.” Phong Duyên Tinh gật đầu, hắn hoàn toàn biết cách hành xử của Phong Duyên Thiệu.





“Sinh mạng con người vốn yếu ớt, cho dù có là mình đồng da sắt cũng có ngày ngã xuống.” Nàng không nén được tiếng thở dài, trong lòng nàng, Diêm Cận là người không bao giờ ngã xuống. Hắn bảo hộ, nàng an toàn trong vô vàn nguy hiểm, hắn chính là một nam tử cho dù thân chảy máu cũng không nhăn lấy một cái.





“Thất tẩu, tẩu đừng có suy nghĩ nhiều, vạn vật đều không tránh khỏi cái chết, chỉ là sớm hay muộn thôi.” Phong Duyên Tinh lên tiếng an ủi nàng, thật ra thì hắn cũng chưa chắc hiểu rõ sống và chết.





Nhạc Sở Nhân cười, lắc lắc đầu, nàng thế nào lại không hiểu đạo lý sống chết chứ? Nhưng chết thì cũng phải là chết già mà không phải tráng niên mất sớm.





Nửa canh giờ sau, hai thang thuốc cũng đã sắc xong. Phong Duyên Tinh bưng bát thuốc tìm Phong Duyên Thương, Nhạc Sở

Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom