• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi (2 Viewers)

  • chap-193

Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi - Chương 193: Chương 124.2








“Ha ha ha, bản thiếu thắng! Nhạc Sở Sở, nàng theo ta về đi thôi.”Trong đêm tối, một bóng đen vọt tới đây với tốc độ như sấm chớp, tiếng cười hài lòng vang vọng cả bầu trời, giống như tiếng nổ đinh tai nhức óc vừa rồi.





Kim Điêu đang bay lượn trên trời đột nhiên phóng nhanh xuống mặt đất, che chở trước mặt Nhạc Sở Nhân đồng thời cũng chắn bóng đen đang ngày càng đến gần kia, Bùi Tập Dạ khoác áo bào màu đen bên ngoài, hô hấp có hơi nhanh, mặc dù trong không khí có thứ mùi khó ngửi nhưng cũng không ảnh hưởng gì mấy đến hắn.





“Nhạc Sở Sở, có chơi có chịu, lại đây nào.” Kim Điêu đứng sừng sững như một tòa núi nhỏ, hắn không thể bước tiếp được nữa, chỉ còn cách dụ dỗ qua Kim Điêu.





Nhạc Sở Nhân còn ngồi trên tuyết lạnh băng, nghe thấy lời Bùi Tập Dạ liền hừ lạnh: “Lão nương khi nào đồng ý với ngươi là muốn theo ngươi về? Ngươi thắng ta chấp nhận, ta cũng tuân thủ lời hứa không ngăn cản bất kỳ hành động nào của ngươi trong nửa tháng, ngươi muốn làm gì thì làm.”





“Không được, điều kiện của nàng bản thiếu không chấp nhận, nàng theo ta về đi thôi.” Hắn vòng qua Kim Điêu, có ý muốn bắt lấy nàng.





Kim Điêu mãnh liệt giương cánh, đôi cánh khổng lồ cường tráng mạnh mẽ, Bùi Tập Dạ linh xảo nhanh chóng nhảy cách xa vài bước mới tránh được cú dập của Kim Điêu.





Kim Điêu trầm thấp kêu một tiếng ra chiều cảnh cáo, nếu hắn còn có hành động như vừa rồi, nó sẽ không khách khí nữa.





“Nàng nuôi tiểu súc sinh này còn hữu dụng hơn cái đám Ô Nha kia của bản thiếu.” Bùi Tập Dạ nhìn chằm chằm Kim Điêu, thở dài một hơi.





“Chỉ có ngươi mới không biết ghê tởm mà chơi chung với cái đám quạ đấy.” Nhạc Sợ Nhân lạnh giọng quát, nhanh chóng đứng dậy, không dám hít vào quá nhiều. Nhưng mùi này quá lợi hại, dạ dày nàng lại có cảm giác co rút cuộn trào.





“Bảo nó mau tránh ra, mặc dù đám quạ của bản thiếu chỉ là một đam ô hợp nhưng vẫn có thể đối phó với tiểu súc sinh này đấy.” Hắn bẻ bẻ cổ, thân thể vào trạng thái chiến đấu.





“Ngươi nói nhảm ít thôi, nếu cảm thấy trận đánh vừa rồi không sảng khoái, vậy chúng ta quay lại làm thêm trận nữa. Nếu không muốn tái chiến thì cút nhanh lên, ta không có tâm tình cùng ngươi thừa lời.” Nhạc Sở Nhân chầm chậm lại gần Kim Điêu, nàng tính toán phải mau chóng quay về bởi vì nàng mơ hồ có cảm giác không ổn.

Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom