-
Chương 341-345
Chương 341 Trấn Áp Nữ Kiếm Tiên
Nữ Kiếm Tiên càng thêm hưng phấn, nàng ta nghiêm túc hẳn lên, cả người dấy lên hỏa diễm màu đỏ, phía sau có Chu Tước hiện lên, tiên kiếm mang theo tiên lực cường đại xông về phía Trần Mục.
Hai thanh kiếm lại va chạm vào nhau, năng lượng đáng kinh ngạc khiến cho hai người cũng tự lui lại phía sau, Trần Mục lui hơn mười mét, nữ kiếm tiên lui về phía sau hơn mười mét.
Không gian gợn sóng khuếch tán, Hắc Thạch thành cách xa tám trăm dặm cũng là cuồng phong gào thét, ngay cả tường thành cao vút cũng xuất hiện vết nứt, đường trong thành cũng nứt ra.
Trần Dao không nói gì nữa, nàng ta nghiêm túc nhìn.
Khu vực gần chiến trường, Liễu Mi Nhi và Triệu Phi Yến nhìn không chớp mắt, các nàng có thể cảm nhận rõ thực lực của nữ Kiếm Tiên càng lúc càng mạnh.
Xích Tuân và các cường giả lão bối nhìn thấy hy vọng, chỉ cần nữ Kiếm Tiên trấn áp được Trần Mục bọn họ sẽ có đường sống, nhao nhao liều mạng chống đỡ Tiên Môn, tranh thủ thời gian cho nữ Kiếm Tiên.
Trần Mục biết phải thay đổi sách lược, đánh như vậy căn bản không thể chiến thắng được nữ Kiếm Tiên, tiên lực của nàng ta sâu không thấy đáy, hơn nữa tiên lực cường đại, hoàn toàn tiêu hao không thắng.
Nữ Kiếm Tiên lần nữa vọt tới, Trần Mục thi triển Hỗn Độn Kiếm Vực, nữ Kiếm Tiên không chút bối rối, quanh thân nàng ta có Chu Tước xoay quanh, còn chưa đợi nàng ta phát động tiên kỹ Trần Mục đã dùng thuấn di đến trước mặt nữ Kiếm Tiên.
Quy tắc không gian ở nơi này bị áp chế, nữ Kiếm Tiên không có cách nào chạy xa, nàng ta bị ép vung kiếm, Trần Mục tay không bắt lấy thanh tiên kiếm kia, bàn tay của hắn được bao trùm bởi lân phượng miễn cưỡng bắt lấy, nhưng cần tiêu hao lượng lớn thần lực.
Trần Mục ở trong Hỗn Độn Kiếm Vực dùng tốc độ cực nhanh, đột nhiên đưa tay bắt lấy cần cổ trắng tuyết của nữ Kiếm Tiên, nhưng tố chất thân thể nữ Kiếm Tiên cũng cực tốt, hắn chỉ có thể một tay khóa cổ nàng ta cũng không thể tạo thành thương tổn thực sự.
"Khốn kiếp!"
Nữ Kiếm Tiên tức giận, trong nháy mắt đỏ mặt, nàng ta cũng đưa tay bắt lấy cổ Trần Mục, hai người lúc đánh nhau từ trên cao rơi xuống, đập ra một miệng núi lửa ở trên mặt đất.
Hỗn Độn Kiếm Vực biến mất.
Triệu Phi Yến và Liễu Mi Nhi trợn mắt há hốc mồm, tiểu sư thúc vậy mà đánh ngang với nữ Kiếm Tiên.
Lực lượng của thân thể Trần Mục cực kỳ mạnh, thần lực, tiên lực, linh lực toàn thân đều trút xuống, hắn ngồi trên eo nhỏ bé của nữ Kiếm Tiên, hai tay đan xen giống như số 8, liều mạng bóp cổ đối phương.
Trong mắt Nữ Kiếm Tiên mang theo phẫn nộ, nàng ta không nghĩ tới Trần Mục lại có thân thể mạnh như vậy, một tay bắt lấy tiên kiếm, nặng như thái sơn, muốn thoát thân cũng khó.
"Ngươi dám cưỡi trên người ta?!"
Nữ kiếm tiên đừng nói là phẫn nộ đến mức nào, nàng ta buông tiên kiếm đỏ rực ra, Trần Mục nhất định phải nắm lấy tiên kiếm, thanh tiên kiếm này rất khủng bố, không nắm sẽ xuất hiện vấn đề lớn.
Thấy nữ Kiếm Tiên thả tay ra, Trần Mục lập tức sử dụng niệm thuật, niệm lực cường đại ở cự ly gần oanh kích thức hải của nữ Kiếm Tiên, dùng niệm lực công kích bất ngờ khiến cho nữ Kiếm Tiên cũng có một thoáng thất thần, Trần Mục nắm lấy cơ hội, buông cổ nàng ta ra, đánh một quyền nặng nề về phía đầu nàng ta.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Đầu của nữ Kiếm Tiên rất rắn chắc, căn bản đánh không nổi, nguyên thần của nàng ta đã sớm thiên chuy bách luyện, rất nhanh khôi phục, đỏ mặt xấu hổ phẫn nộ nói: "Tên khốn kiếp, dám đối xử vô lễ như vậy với bổn tiên, bổn tiên phải trả lại ngươi gấp mười lần."
Nàng ta là tiên tử danh chấn tiên giới, vậy mà lại bị Trần Mục trấn áp, còn bị một quyền nặng nề chào hỏi, sao có thể không giận.
Trần Mục còn đang tìm kiếm điểm yếu trên người nàng ta, lại phát hiện da thịt toàn thân Nữ Kiếm Tiên đỏ bừng, tiên lực đáng sợ khiến cho Trần Mục đều cảm giác được khiếp sợ.
Lực lượng của Trần Mục rất khó trấn áp nàng ta nữa.
Tại thời khắc nguy cấp này, vật chất màu bạc ẩn giấu trong huyết nhục ở cơ thể của Trần Mục bị đánh thức, cả người hắn phóng thích ngân huy, hồng quang trên người nữ Kiếm Tiên bị áp chế.
Trần Mục cảm giác nữ Kiếm Tiên đột nhiên trở nên mềm nhũn.
Thân thể của nữ Kiếm Tiên trở nên mềm nhũn.
Thân thể Trần Mục phóng thích ngân huy.
Ngân huy thần bí khiến tiên lực trong cơ thể của nữ Kiếm Tiên tan rã, đôi mắt đẹp của nàng ta trợn tròn, vẻ mặt ngốc trệ.
Trần Mục cũng kinh ngạc, không khỏi nhớ tới tình huống khi vị hôn thê chữa thương cho hắn, khi đó Khương Phục Tiên giấu ngân huy thần bí vào trong cơ thể của hắn.
Bởi vì là vị hôn thê, Trần Mục cũng không hỏi, không nghĩ tới ở thời khắc nguy hiểm nhất này ngân huy đột nhiên phóng thích ra năng lượng thần bí, đáng tiếc vị hôn thê không có ở bên cạnh, nếu không nhất định sẽ hôn nàng ta hai cái.
Triệu Phi Yến mở to đôi mắt, không thể tin vào đôi mắt của mình, tiểu sư thúc vậy mà lại ngồi trên eo của nữ Kiếm Tiên, đánh quyền nặng nề vào đầu nàng ta.
Quan trọng nhất.
Nữ Kiếm Tiên kia lại chậm chạp không phản kháng.
Chẳng lẽ nàng ta đã bị Trần Mục đánh ngất xỉu?
Liễu Mi Nhi khó có thể tin, nàng ta dùng sức véo cánh tay Triệu Phi Yến: "Có đau không?"
Triệu Phi Yến mạnh mẽ đánh một quyền qua, Liễu Mi Nhi ôm đầu: "Ai da, đau quá."
Xích Tuân và các cường giả lão bối nhìn thấy cảnh tượng này thì nhao nhao hộc máu, không nghĩ tới nữ Kiếm Tiên sẽ bị Trần Mục trấn áp, đây là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của bọn họ, chỉ hy vọng nàng ta còn có lá bài tẩy.
Lâm Hình và cường giả Lăng Vân tông đuổi tới nơi xa, còn có cường giả Bắc Hoang cũng chạy tới, bọn họ chỉ dám đứng ở phía xa vây xem, không dám tới gần.
Cảnh tượng ở phía xa đã khiến bọn họ rất sốc.
Trần Mục vậy mà lại trấn áp được nữ Kiếm Tiên, chiến tích như vậy đủ để cả Hoang Châu khiếp sợ.
Tiên lực mà nữ Kiếm Tiên sử dụng đã bị tan rã, nàng ta không giãy dụa một cách vô ích, biểu cảm không thể luyến tiếc, hai tay buông xuống, tiên kiếm đỏ rực dần dần ảm đạm, không tiếp tục xao động nữa.
Trần Mục nhìn chằm chằm vào nữ Kiếm Tiên, trong mắt lóe lên kim quang, hắn khẽ nhíu mày, trong cơ thể nữ Kiếm Tiên còn có một khối xương máu đỏ.
Chương 342 Mộ Hồng Liên (1)
Xương cốt đỏ như máu mang theo hung uy đáng sợ, thân phận của nàng ta khẳng định không bình thường, đó là thủ đoạn bảo mệnh cực kỳ nghịch thiên, không biết ngân huy có thể ngăn cản được hay không, nhưng nữ Kiếm Tiên đã từ bỏ chống cự.
"Thật điên rồ."
"Còn muốn thu ta làm kiếm phó?"
Trần Mục vỗ vỗ khuôn mặt xinh đẹp của nữ Kiếm Tiên.
Hành động như vậy bị cường giả xung quanh nhìn thấy, nữ Kiếm Tiên bị đánh vào mặt?
Triệu Phi Yến và Liễu Mi Nhi nhìn đối phương, đều cảm thấy không chân thật lắm, Kiếm Tiên có yếu như vậy à?
Nữ Kiếm Tiên mặt không chút thay đổi, không có phản kháng, mặc cho Trần Mục bày bố, Trần Mục cảm thấy rất nhàm chán, đặc biệt là biểu cảm không chút luyến tiếc, nhìn đáng thương.
Trần Mục không đau lòng cho nữ Kiếm Tiên, nếu không có Ngân Huy của Phục Tiên lão bà, xác suất lớn nàng ta sẽ lật xe lại, điều này rất khó để tưởng tượng được, Kiếm Tiên cao ngạo tiên giới, đối mặt với ngân huy vậy mà nháy mắt chịu thua.
Khương Phục Tiên có được lực lượng đáng kinh ngạc, khó trách sẽ khiến cho toàn bộ thế lực tiên giới đều chấn động.
"Nhẫn của ngươi thật đẹp?"
"Ngươi muốn, tự mình lấy."
Nữ Kiếm Tiên không muốn tự mình động đậy.
Đây là chút kiêu ngạo cuối cùng của nàng ta.
Cho dù lấy lá bài tẩy bảo mệnh ra dùng, cũng rất khó xua tan Ngân Huy, nàng ta đơn giản không có giãy dụa.
"Không gian ngọc bội trên thắt lưng ngươi cũng thật đẹp."
"Có thể đưa ngươi, tự mình lấy."
"Tảng đá trên cổ ngươi thật đẹp."
"Muốn cái gì, tự mình lấy."
Bây giờ cái mạng này của nữ Kiếm Tiên đều ở trong tay Trần Mục, làm gì còn quan tâm những tài nguyên này, thầm nghĩ để hắn vui vẻ một chút, giơ cao đánh khẽ.
Trần Mục lấy không gian giới chỉ trên ngón tay nhỏ nhắn của nàng ta xuống, sau đó lấy ra một không gian ngọc bội từ bên hông nàng ta, còn kéo viên đá đỏ rực trên cổ nàng ta xuống, mấy thứ này đều có giá trị không nhỏ.
"Chuỗi dây xích này..."
"Không đáng giá, muốn thì lấy đi."
"Cảm ơn, Kiếm tiên tử, ngươi còn có cái gì không cần, có thể tặng ta." Trần Mục mỉm cười.
Nữ Kiếm Tiên cảm giác được sỉ nhục, ánh mắt Trần Mục vậy mà lại nhìn chằm chằm vào nhuyễn giáp trắng bạc của nàng ta, nếu dám cởi y phục của nàng ta, vậy thì nàng ta sẽ liều mạng.
Đột nhiên phía sau Trần Mục có một đạo kiếm quang phóng lên trời, hắn quay đầu lại nhìn tiên kiếm của Ngụy Bác Xuyên mang theo thi thể chạy về Tiên Môn, nhìn chiến lợi phẩm biến mất, không cần nói cũng biết Trần Mục đau lòng đến mức nào.
Hắn quay đầu lại nhìn nữ Kiếm Tiên mặt như tro tàn, may mắn bắt được nàng ta, nếu không thảm rồi.
Trần Mục nhìn nữ Kiếm Tiên, chỉ còn lại nhuyễn giáp trắng bạc, hắn suy nghĩ một chút, làm người để lại một đường sống nhưng cũng không dễ dàng thả nàng rời đi, cường thế nói: "Muốn sống sót rời đi thì chấp nhận làm kiếm phó của ta."
Nữ Kiếm Tiên lúc trước cao ngạo nói với Trần Mục, bây giờ hắn trả lại những lời này.
Nữ Kiếm Tiên vốn mặt không chút thay đổi, lúc này lại cắn răng, nàng ta cảm giác được sỉ nhục, đường đường là Đại Kiếm Tiên vậy mà lại bị phàm nhân bắt nạt thành bộ dáng này, đối mặt với Trần Mục bá đạo nàng ta cuối cùng lựa chọn nén giận: "Được, ta đồng ý."
"Ngươi thề đi!"
Trần Mục không tin vào lời hứa bằng lời nói.
"Tên ngươi là gì?"
"Trần Mục."
Nữ Kiếm Tiên đưa tay cầm lưỡi kiếm của Hỏa Hồng tiên kiếm, ngọc thủ của nàng ta nhiễm máu, ánh mắt nhìn chằm chằm Trần Mục: "Mộ Hồng Liên ta thề với trời, kiếp này làm nô lệ, phục tùng mệnh lệnh của Trần Mục, vĩnh viễn không phản bội, nếu có vi phạm, thân tử đạo tiêu."
Trần Mục cảm giác có năng lượng đặc biệt quấn quanh bọn họ, sau đó huyết quang phóng lên trời, Mộ Hồng Liên thề xong, càng nghĩ càng cảm thấy mất mặt, cường giả xung quanh cũng không biết bọn họ đạt thành khế ước chủ tớ.
Còn tưởng rằng là thủ đoạn đặc biệt của Mộ Hồng Liên.
Trần Mục buông Mộ Hồng Liên ra, ngân huy trên người hắn dần dần ảm đạm, lực lượng của vị hôn thê biến mất không thấy, tiên kiếm của Mộ Hồng Liên trở lại trong tay, vẻ mặt nàng ta phẫn nộ, không chút do dự chém Trần Mục, nhưng mà tay của nàng ta lại không nghe sai khiến.
Tiên kiếm treo giữa không trung, bởi vì tồn tại của khế ước, Mộ Hồng Liên không cách nào động thủ với Trần Mục, chỉ có Trần Mục mới có thể cởi bỏ khế ước.
Trần Mục cũng bị hoảng sợ, còn tưởng rằng Mộ Hồng Liên nhanh như vậy đã muốn hủy ước, rất nhanh đã hiểu được uy lực của khế ước, Mộ Hồng Liên muốn động thủ cũng không được.
"Quỳ xuống!"
Trần Mục lạnh lùng nói.
Mộ Hồng Liên cực kỳ không tình nguyện quỳ xuống.
Cường giả xung quanh còn tưởng rằng là khí thế cường đại của Trần Mục đã khiến Mộ Hồng Liên sợ tới mức không dám động thủ, sợ tới mức nàng ta ngoan ngoãn quỳ trên mặt đất.
Mộ Hồng Liên cắn răng, thân thể của nàng ta không nghe sai khiến, khế ước có hiệu lực, nàng ta chỉ có thể phục tùng, Trần Mục rất hài lòng: "Ngươi thuộc thế lực gì?"
"Xích Thành Động Thiên!"
"Thân phận?"
"Hồi chủ thượng, ta là nữ nhi của Xích Thành tôn giả, trưởng lão Xích Thành Động Thiên."
Trần Mục hơi kinh hãi, Mộ Hồng Liên hẳn là nữ nhi của Đại Lang, nếu ông ta biết nữ nhi trở thành kiếm phó chỉ sợ sẽ hạ phàm đến chém hắn.
"Làm thế nào để họ liên lạc với ngươi?"
"Ta nhìn thấy Xích Thành Động Thiên phù giấy, cho nên lại đây xem một chút, thật sự là đi ngang qua." Mộ Hồng Liên rất ủy khuất, không đến sẽ không có những phiền toái này.
Phía xa, đám người Triệu Phi Yến nhìn Trần Mục đứng, Mộ Hồng Liên quỳ, nhìn đến choáng váng, Kiếm Tiên vậy mà lại khúm núm quỳ gối ở trước mặt tiểu sư thúc.
"Phụt!"
Xích Thố hộc máu.
Bốn đạo kiếm quang lần lượt biến mất.
Bốn vị lão bối cường giả đến từ Huyền Châu lần lượt ngã xuống, Tiên Môn trên bầu trời sắp đóng lại.
"Chủ thượng, Hồng Liên nhất định phải rời khỏi thế gian, nếu không ta ở chỗ này sẽ gặp thiên kiếp, kính xin tha thứ cho ta không thể hầu hạ ngài."
"Ngươi đi trước đi, sau này nếu có cơ hội ta sẽ tới tìm ngươi." Trần Mục khẽ cười nói, kiếm phó nghe lời như vậy, sau này đến Tiên giới khẳng định phải để cho nàng ta làm người dẫn đường.
"Đa tạ chủ thượng."
Mộ Hồng Liên tươi cười cực đẹp, trong lòng yên lặng nguyền rủa Trần Mục cả đời đều không thể tiến vào Tiên Giới.
Chương 343 Mộ Hồng Liên (2)
Nàng ta muốn Trần Mục làm kiếm phó, không nghĩ tới cuối cùng trở thành kiếm phó của Trần Mục, mặt mũi hoàn toàn mất sạch, hy vọng sau này sẽ không gặp lại Trần Mục.
Trần Mục nhìn Mộ Hồng Liên rời đi, kim sắc Tiên Môn dần dần khép lại, sau đó hắn nhìn về phía Xích Tuân và cường giả Huyền Châu, vẻ mặt của bọn họ bây giờ rất uể oải.
Năng lượng trong cơ thể bọn họ tiêu hao gần như không còn, thời gian không còn nhiều, Trần Mục đưa bọn họ lên đường trước.
Kim sắc kim quang chém qua.
Toàn bộ đám người Xích Tuân đền tội.
Triệu Phi Yến và Liễu Mi Nhi đi tới gần.
Trong lời nói của hai nàng đều tràn ngập hưng phấn, trong đầu Triệu Phi Yến đã không còn ý niệm đuổi theo Trần Mục, nàng ta nũng nịu nói: "Tiểu sư thúc, ngươi thật lợi hại!"
Liễu Mi Nhi hò hét theo: "Tiểu sư thúc, ta biết ngươi có thể thắng!"
Triệu Phi Yến hừ lạnh nói: "Hừ, rõ ràng chỉ có ta tin tưởng tiểu sư thúc có thể thắng."
"May mắn mà thôi."
Trần Mục không có ăn mừng với các nàng, mặc dù hắn đánh bại Ngụy Bác Xuyên, nhưng còn có chênh lệch với Mộ Hồng Liên rất lớn, nếu như không phải có át chủ bài của Phục Tiên lão bà, nhất định sẽ bị Mộ Hồng Liên trấn áp.
Cường giả xung quanh ở phía xa sợ hãi, bọn họ nhìn thấy Trần Mục một kiếm giết chết Ngụy Bác Xuyên, cường thế trấn áp Mộ Hồng Liên, Trần Hạo vừa mới chạy tới gần đó, đã nhìn Mộ Hồng Liên chạy trối chết, trên đường hắn ta còn rất căng thẳng và lo lắng, nhưng nhìn thấy Trần Mục không có việc gì, không khỏi lớn tiếng hô: "Tam Đệ, trâu nha."
Trần Mục lần này thu hoạch rất nhiều, không chỉ có được lượng lớn tài nguyên, còn ngoài ý muốn có được kiếm phó, thực lực Mộ Hồng Liên rất mạnh, so với hai vị Kiếm Tiên lúc trước ở Thanh Đồng thành đụng phải còn mạnh hơn nhất tuyến.
"Các ngươi có thể tu luyện ở gần đó."
Trần Mục nhìn thấy lượng lớn vật chất từ Tiên giới, Triệu Phi Yến và Liễu Mi Nhi đi tới giữa, hai người bọn họ ngồi xếp bằng, hấp thu vật chất từ Tiên giới.
"Nhị Ca, chúng ta trở về ăn cháo." Trần Mục đi tới bên cạnh Trần Hạo.
Trần Hạo kích động nói: "Được, Tam Đệ, nói cho ta biết, ta còn chưa thấy rõ là chuyện gì xảy ra."
"Được, chúng ta trở về nói."
Trần Mục và Trần Hạo trở về Hắc Thạch thành.
Khiếp sợ trong mắt cường giả Bắc Hoang rất lâu vẫn không biến mất, Mộ Đông Lưu tự hào nói: "Hắc Thạch thành, Trần Mục, mười chín tuổi giết chết Kiếm Tiên, chiến tích huy hoàng như vậy đủ để lưu danh thiên cổ."
Cường giả Bắc Hoang tới gần chiến trường, bọn họ ngồi xếp bằng tu luyện ở gần đó, nơi này có vật chất thần bí từ Tiên giới rơi xuống, rất có lợi đối với bọn họ.
Trần Mục và Trần Hạo nhanh chóng trở về Trần gia.
Dị tượng biến mất, Hắc Thạch thành khôi phục ánh mặt trời rực rỡ, mọi người trở lại đình viện, cháo trong nhà vẫn còn nóng, Trần Mục ăn cháo, kể lại với Trần Hạo và mọi người quá trình chiến đấu sinh tử với Kiếm Tiên.
Ánh mắt của Trần Dĩnh và Trần Hãn đầy khao khát, Trần Nghiêm và Đường Uyển khó có thể tin được, Trần Hạo nghe chính là nhiệt huyết sôi trào, trong mắt của Yến Lang Nguyệt và Tạ Nhã tràn đầy sùng bái, tin tức còn chưa truyền ra, nói không chừng qua hai ngày tin tức này có thể sẽ truyền khắp Bắc Hoang, sau đó khiến cả Hoang Châu khiếp sợ.
Các sư muội của Tạ Nhã còn đang ở Hắc Thạch thành, Trần Mục nhắc nhở các nàng đến chiến trường tu luyện, đối với các nàng mà nói đây là cơ duyên.
Những vật chất từ Tiên giới kia, bấy giờ đối với Trần Mục không có hiệu quả gì, hắn bảo Trần gia cũng đi một chuyến, vật chất từ Tiên giới rơi xuống rất có lợi đối với thân thể.
Tất cả Trần gia đều đi ra ngoài tám trăm dặm.
Trần Mục ăn cháo xong, hắn trở lại phòng, sau đó sử dụng Thiên Phượng Hô Hấp pháp, trận chiến này hắn tiêu hao rất lớn, cần thời gian để khôi phục.
Cũng may Mộ Hồng Liên tặng hắn rất nhiều tài nguyên, có thể ngắn khôi phục lại trong thời gian.
Bắc Hoang, Hắc Thạch thành.
Nửa tháng sau, tin tức Trần Mục giết chết Kiếm Tiên truyền khắp Bắc Hoang, tin tức này chấn kinh tất cả thế lực ở Bắc Hoang, ngay cả thế tục cũng truyền đến điên đảo.
Ở tuổi như vậy đã có thể giết chết Kiếm Tiên, thực lực của hắn đã vượt quá tưởng tượng, hy vọng có thể đột phá Thiên Địa Gạch Chướng, chứng đạo ở thế gian.
Vạn Tượng đại lục đừng nói sinh ra Kiếm Tiên, đã có rất nhiều năm không có thiên kiếp xuất hiện, ngay cả cường giả Kiếm Thánh đỉnh phong dám độ kiếp cũng không có.
Gần đây có rất nhiều thiên kiêu các tông môn và lão bối cường giả đến Hắc Thạch thành, Tiên Môn mở ra sẽ có vật chất từ Tiên giới rơi xuống, không chỉ có lợi với thân thể, mà còn có thể trợ giúp người tu luyện đột phá.
Theo kiếm tu gần đó càng ngày càng nhiều vật chất từ Tiên giới tiêu hao rất nhanh, trước tiên đến khu vực gần Triệu Phi Yến và Liễu Mi Nhi thu hoạch lượng lớn chỗ tốt, Lâm Hình và cường giả Lăng Vân tông cũng có thu hoạch.
Trần Dĩnh bọn họ hấp thu đủ vật chất Tiên giới, thân thể trở nên mạnh mẽ, Trần Hạo và Tạ Nhã lần lượt đột phá, thực lực Đường Uyển thấp nhất cũng liên tục phá cảnh, khoảng cách đến Kiếm Hậu Cảnh cũng càng ngày càng gần.
Trần Dao dễ dàng đột phá đến Cửu phẩm Kiếm Hậu, cả người nàng ta cứ như được mạ vàng, huyết mạch trong cơ thể điên cuồng hấp thu vật chất từ tiên giới khắp bốn phía, tốc độ hấp thu so với Triệu Phi Yến và Liễu Mi Nhi cũng nhanh hơn.
Bạch Thanh Hoan cũng ở gần đó tu luyện, đáng tiếc nơi này kiếm tu đông đảo, cường giả như nàng ta rất khó có thể có được sự tăng trưởng rõ ràng, nàng ta hấp thu một chút rồi rời đi, tạo hóa như vậy càng nên lưu lại cho các tiểu bối, sau khi được vật chất từ Tiên giới Thiên Nguyên Tẩy Tủy, Bắc Hoang khẳng định có thể xuất hiện càng nhiều tiểu bối thiên kiêu.
Vật chất từ Tiên giới gần đó càng ngày càng ít đi, không ngừng có cường giả rời khỏi nơi này, còn có cường giả không ngừng đi tới gần đó, không vì cái gì khác, chính là tới chiêm ngưỡng nơi Trần Mục đã giết chết Kiếm Tiên.
Hắc Thạch thành, phủ thành chủ.
Tấm bia đá Mộ Đông Lưu để thợ thủ công điêu khắc đã hoàn thành, trên đó có đủ loại ghi chép về Trần Mục, bao gồm cả chuyện lúc hắn ba tuổi đã giết chết Lang Vương.
Chương 344 Đi Đến Yêu Vực (1)
Mộ Đông Lưu chuẩn bị dựng bia đá ở chỗ Trần Mục giết chết Kiếm Tiên, đó chính là điểm cảnh quan của Bắc Hoang, có thể dẫn dắt nền kinh tế của Hắc Thạch thành.
Hài cốt của Băng Sương Lang Vương được bảo tồn nguyên vẹn ở quảng trường trong thành, đó là điểm cảnh quan quan trọng trong thành, rất nhiều du khách cũng tới đây tham quan, gần đó còn có lão giả mỗi ngày đều kể chuyện ngày xửa ngày xưa.
Tiết gia.
Trong viện.
Nam hài bốn năm tuổi đang cầm kiếm gỗ vung vẩy, từ sau khi Trần Mục nổi danh kiếm gỗ đã trở thành món bán chạy nhất của Hắc Thạch thành, tiểu bối đều phải có, bọn họ đều là nghe chuyện của Trần Mục mà lớn lên.
Nam tử có dáng người khôi ngô đi vào trong đình viện, Tiết Dũng cười hỏi: "Tiểu Hổ, hôm nay tiểu tử ngươi sao lại dậy luyện kiếm sớm như vậy?"
Tiết Hổ thanh thúy nói: "Con muốn luyện võ thật tốt, cố gắng trở thành đại nhân vật như Trần thúc thúc."
Tiết Dũng ở trong đình viện nhìn con trai luyện kiếm, tự hào nói: "Con à, nhớ năm đó cha ngươi vẫn là cường địch đầu tiên mà Trần thúc thúc của ngươi gặp phải."
Nghe phụ thân cảm khái, Tiết Hổ lập tức chạy đến trước người Tiết Dũng, vẻ mặt kích động nói: "Phụ thân, sao trước kia không nói với con?"
Năm đó đại hội luận võ của Hắc Thạch thành, trận chiến đầu tiên của Trần Mục chính là đánh với Tiết Dũng, hắn bị một kiếm đánh ra lôi đài cũng không có gì có thể nói.
"Phụ thân già rồi, có một số việc nhớ không rõ lắm, con phải luyện kiếm cho tốt, sau này khẳng định còn mạnh hơn so với phụ thân." Tiết Dũng vỗ vỗ bả vai Tiết Hổ.
Tiết Hổ nặng nề gật đầu.
Dân chúng Hắc Thạch thành đều tự hào về Trần Mục.
Hắn không chỉ khiến cho Trần gia trở thành gia tộc siêu cấp ở Bắc Hoang, còn khiến cho dân chúng trong thành sống một cuộc sống tốt đẹp, mấy năm gần đây số lượng tiểu bối tiến vào tông môn của Hắc Thạch thành cũng tăng lên rất nhiều.
Trần gia.
Mọi người trở lại cuộc sống bình thường.
Trần Nghiêm và Trần Uy ngẫu nhiên sẽ đến tiêu cục giúp đỡ, phần lớn thời gian còn lại đều do Trần Hi và Yến Lang Nguyệt phụ trách, các nàng càng cẩn thận hơn, theo tiêu cục làm ăn càng ngày càng tốt, nghiệp vụ càng ngày càng nhiều, mang đến cho dân chúng Bắc Hoang rất nhiều lợi ích.
Từ Yến muốn bế cháu trai, mỗi ngày đều thúc giục Trần Hạo, sợ tới mức hắn ta và Tạ Nhã sớm trở lại tông môn.
Liễu Mi Nhi và Triệu Phi Yến trở về Lăng Vân tông, các nàng muốn đem tin tức nơi này nói cho mọi người biết.
Bạch Thanh Hoan thường xuyên ở Trần gia, nàng ta bình thường mang theo tiểu bối tu luyện bên ngoài Hắc Thạch thành.
Trần Mục sau khi cắn nuốt mấy viên tiên thạch, rất nhanh đã khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.
Nhược điểm của tiên chủng lộ ra, tiên lực cất giữ có hạn, hơn nữa cường độ không bằng tiên lực của Mộ Hồng Liên, đối phó với Kiếm Tiên bình thường cũng được.
Không gian giới chỉ của Mộ Hồng Liên có rất nhiều tài nguyên tu luyện, năm bình hồng sắc tiên dịch, hơn mười tấm tiên thạch, hơn trăm loại thánh đan và thánh dược, còn có một gốc tiên dược, đó là hỏa diễm hoa thiêu đốt, ngửi một cái cũng có thể khiến cả người thoải mái, những tài nguyên này cũng đủ để Trần Mục tu luyện thời gian rất dài.
Trong đó còn có kim loại cỡ móng tay, cực kỳ đặc biệt, khiến Trần Mục chú ý đến.
"Đây là tiên kim?" Trong mắt Trần Mục mang theo khiếp sợ, tiên kim này tuyệt đối là bảo vật vô giá.
Bên trong một thanh tiên kiếm chỉ có một chút tiên kim, tới bây giờ trong tay Trần Mục cũng chưa có tiên kiếm.
Tiên kim chẳng những có thể rèn ra tiên kiếm, còn có thể dùng để cường hóa lưỡi kiếm, Thanh Vân kiếm vài lần đụng phải cường địch, thân kiếm có chút vết nứt xuất hiện, nó là đồng bạn, Trần Mục muốn nó khôi phục như lúc ban đầu.
Bên trong không gian ngọc bội đều là y phục, có hơn trăm bộ phong cách khác nhau, sớm biết là mấy thứ này Trần Mục muốn cũng sẽ không thèm.
Nhưng mà viên đá Mộ Hồng Liên đeo trên cổ kia rất bất phàm, có thể giúp đỡ tu luyện, còn có thể thông qua đeo lên để cường hóa thân thể.
Chuỗi đối thủ được chế tạo bởi tiên thạch đặc thù, có thể mang lại rất nhiều chỗ tốt cho người đeo.
Kiểm kê xong tất cả tài nguyên, trong lòng Trần Mục sung sướng, có chút nhớ vị hôn thê, hắn rời khỏi phòng đúng lúc hoàng hôn buông xuống, Bạch Thanh Hoan vừa mới mang theo tiểu bối Trần gia trở lại Trần gia.
Trần Mục tìm được Bạch Thanh Hoan, hắn mỉm cười lấy ra một khối tiên thạch: "Bạch tỷ, viên tiên thạch này hẳn là có thể giúp tỷ khôi phục đến trạng thái đỉnh phong."
"Ngươi xem như là có lương tâm."
Bạch Thanh Hoan mỉm cười nhận lấy, Trần Mục giết chết Kiếm Tiên, trấn áp nữ Kiếm Tiên, khẳng định có được rất nhiều chỗ tốt, không nghĩ tới Trần Mục sẽ cho nàng ta tiên thạch, bây giờ dạy tiểu bối Trần gia cũng có động lực hơn.
Trần Mục tiếp tục lấy ra lượng lớn tài nguyên mà tiểu bối muốn dùng: "Bạch tỷ, còn phải làm phiền đến tỷ, những tài nguyên này hẳn là đủ cho bọn Dĩnh Dĩnh dùng để tu luyện."
"Cho dù bọn họ có thiên phú dị bẩm, có những tài nguyên này cũng rất khó vượt qua ngươi." Bạch Thanh Hoan khẽ lắc đầu, Trần Mục quả thực là quái thai, cũng chỉ có Trần Dao mới có khả năng đuổi kịp bước chân của hắn.
Trần Mục đến viện tử của phụ mẫu.
Trần Dĩnh nhào vào trong ngực hắn, nàng ta vẫn để tóc ngang vai, đôi mắt to tròn, trông rất đáng yêu.
"Ca ca."
" Dĩnh Dĩnh, Dao Dao, ca ca đã chuẩn bị quà cho các muội, lại đây xem là cái gì?"
Trần Dĩnh mở to hai mắt, đôi mắt sáng ngời lóe lên ánh sáng, Trần Dao cũng nhìn ca ca, chỉ thấy Trần Mục lấy ra một đôi lắc tay xinh đẹp.
"Oa, đẹp quá, Dao Dao, tỷ đeo cho muội." Trần Dĩnh đeo lắc tay cho muội muội, trên mặt Đường Uyển mang theo nụ cười hiền mẫu.
Trước kia Đường Uyển luôn lo lắng Trần Mục không xứng với Khương Phục Tiên, bây giờ bà ta đã tin tưởng con trai mình.
Đại Tráng yên lặng nằm sấp trong sân, Tiểu Hắc nằm sấp trên đầu Đại Tráng, Tiểu Bạch nằm sấp trên người Tiểu Hắc, chúng nó rất nhàn nhã, Trần Mục nhắc nhở: "Hai người các ngươi ở nhà nghe lời một chút, ta phải đi xa."
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch vội vàng chạy đến bên cạnh Trần Mục, chúng nó cũng muốn ra ngoài chơi, Trần Mục trầm giọng nói: "Hai người các ngươi ở nhà với Dĩnh Dĩnh và Dao Dao."
Chương 345 Đi Đến Yêu Vực (2)
Nghe ca ca nói phải đi xa, Trần Dĩnh có chút không nỡ, ngay cả Trần Dao cũng nhìn hắn, Trần Mục xoa xoa đầu các nàng: "Các ngươi ở nhà phải nghe lời, ca ca rất nhanh sẽ trở về."
Trần Dĩnh và Trần Dao ngoan ngoãn gật đầu.
Trần Mục đi vào tổ trạch thăm gia gia, hắn còn lấy ra rất nhiều linh đan diệu dược cho gia gia, những thứ này cho Trần gia sử dụng.
"Gia gia, những tài nguyên này cho mọi người dùng, tài nguyên tu luyện của bọn Dĩnh Dĩnh con đã cho Bạch tỷ."
"Tiểu Mục, ngươi không thể bởi vì chúng ta mà ảnh hưởng đến tu luyện của mình."
Trần Mục cười nói: "Gia gia, yên tâm, tài nguyên tu luyện của con đủ dùng."
Hắn lấy ra là linh đan và linh dịch, đối với hắn mà nói chỉ là một phần tài nguyên tu luyện rất nhỏ.
Trần Thiên Nam nhìn Trần Mục rời đi, trong mắt mang theo vui mừng, ông ta vuốt râu, sau đó đi đến từ đường quỳ lạy cầu xin tổ tiên phù hộ.
Trần Mục một mình đến Vạn Yêu Tuyết Lĩnh, trên đường hắn cũng mượn tiên thạch tu luyện, hắn xuyên qua Bắc Lâm và Tuyết Sơn, đi vào sâu trong yêu vực.
Yêu vực ở phía bắc Hoang Châu, thuộc về vùng đất thần bí không biết, cường giả Bắc Hoang nhiều nhất là đến Bắc Lâm tìm kiếm linh dược, Yêu vực quá nguy hiểm, cho dù là cường giả Kiếm Thánh cũng không muốn tiến sâu vào trong yêu vực mạo hiểm.
Tuổi thọ của Yêu tộc dài hơn so với Nhân tộc rất nhiều, nghe đồn ở sâu trong yêu vực có Yêu Tiên còn sống, cường giả Nhân tộc đi vào sâu trong yêu vực thì sẽ rất khó sống sót rời đi, ngay cả trên bản đồ cũng đánh dấu Vạn Yêu Cung cực kỳ nguy hiểm.
Bây giờ là mùa xuân, nhưng khu vực Yêu tộc lại trời đất phủ đầy băng tuyết, gió lạnh đến từ cực bắc cao nguyên, sâu trong Yêu vực khẳng định có vấn đề.
Một tháng rưỡi sau.
Trần Mục xâm nhập vào yêu vực.
Đại yêu gần đó càng ngày càng nhiều.
Rất ít yêu thú có thể cảm nhận được Trần Mục, mặc dù có lượng lớn yêu thú cảm nhận được hắn cũng chạy trối chết, một đường đều rất thuận lợi.
Hắn dù sao cũng là Kiếm Thánh cường giả, trong cơ thể còn có Chân Long và Chân Phượng Huyết Mạch.
Trên đường đi tới yêu vực, bản mệnh kiếm màu vàng của Trần Mục đạt tới bốn trăm mét, nhiệm vụ đánh dấu lại được cập nhật lần nữa, không khác lắm so với dự đoán của hắn, chỉ cần gần đó có điểm đánh dấu, tới gần là có thể kích phát.
【Đánh dấu: Hang động Long Thần.】
【Phần thưởng: Tổ Long Kim Lân.】
Trần Mục đứng giữa không trung, bản đồ của Thiên Cơ các đã khắc sâu trong thức hải, hắn không phát hiện ra dấu hiệu của hang động Long Thần, gần đó chỉ có điểm đánh dấu là Thụy Long sơn mạch: "Không chừng ở gần đó."
Tổ Long là tổ tiên của Long tộc, kim lân của nó có giá trị vô lượng, Trần Mục lập tức đi tới Thụy Long sơn mạch.
Khoảng nửa nén hương sau.
Trần Mục đã xuất hiện ở gần Thụy Long sơn mạch, từ trên cao nhìn xuống sơn mạch giống ngọa long, ngọn núi này rất đặc biệt không bị tuyết đóng băng, cổ mộc che trời, phía dưới có vô số hung thú tồn tại.
Trong đôi mắt của Trần Mục hiện ra kim quang, hắn nhìn thấy sâu trong lòng sơn mạch có linh quáng, bên trong có lượng lớn linh thạch màu đỏ, nếu khai thác ra, có thể cung ứng nhu cầu tài nguyên cho các siêu cấp tông môn.
Nơi này là nơi trú ẩn của Yêu tộc, Trần Mục chỉ muốn tìm hang động Long Thần, không có suy nghĩ gì khác.
Hắn đi vào sâu trong Thụy Long sơn mạch.
Phía trước vách núi có một hang động, phía trên viết Hầu Vương động, xung quanh có rất nhiều yêu hầu, chúng vô cùng mạnh, có một số yêu hầu còn có bốn cánh tay, ở cửa động Hầu Vương có yêu hầu đứng mặc thiết giáp khôi ngô, hắn ta có sáu cánh tay, tướng mạo quái dị, thực lực có thể so với Yêu Hoàng.
Nhưng mà yêu hầu đều đang run rẩy.
Chúng nó mở to hai mắt, cả người run rẩy, nhìn thấy Trần Mục giống như nhìn thấy yêu thần.
Sâu trong động Hầu Vương, yêu hầu tám tay tóc bạc từ trong động đi ra, nó gù lưng, dáng người không cao, thực lực lại rất mạnh.
"Không biết đại nhân đến đây có chuyện gì?" Thái độ của lão Hầu Vương đối với Trần Mục cung kính, nó hiểu được Nhân tộc trước mắt tuyệt đối không thể trêu chọc vào.
Trần Mục mỉm cười, nói: "Tiền bối, xin hỏi hang động Long Thần có ở gần đây không?"
Chúng hầu trong núi buông lỏng cảnh giác, thái độ của Trần Mục rất tốt, không giống như đến gây sự, lão Hầu Vương cung kính nói: "Ta chưa nghe đến hang động Long Thần, nhưng ở hướng Đông Bắc hình như có hang động, chỉ là bên kia rất nguy hiểm, bình thường rất ít yêu tộc dám tới gần."
Yêu Hầu sáu tay bên cạnh lão Hầu Vương phụ họa nói: "Trước kia khi còn bé ta đã đi qua khu vực kia, trong đó còn có tượng đá long thủ nhân thân, không biết có phải là nơi mà ngươi muốn tìm không."
"Đa tạ."
Trần Mục vô cùng cảm kích.
Trong chớp mắt hắn đã biến mất khỏi Thụy Long sơn mạch, yêu tộc xung quanh đều thở phào nhẹ nhõm.
Trần Mục chạy về phía Đông Đắc, rất nhanh đã phát hiện tượng đá đầu long, tượng đá rất cao, gần ba trăm mét, cao hơn rất nhiều ngọn núi.
Lão Hầu Vương nói nơi này rất nguy hiểm, Trần Mục không sơ suất, hắn nhìn thấy rất nhiều lục hỏa, gần đó có chấp niệm rất mạnh, yêu tộc tầm thường nếu tới gần quả thật rất dễ bị chấp niệm ảnh hưởng.
Cũng may thần niệm của Trần Mục đủ mạnh, hắn đi vào khu vực tượng đá, chủ động hấp thu chấp niệm gần đó, lục hỏa xung quanh điên cuồng lao về phía hắn mà tới.
Trong thức hải xuất hiện vòng xoáy màu đen, lục hỏa bị vòng xoáy nghiền nát, Trần Mục thông qua chấp niệm của nơi này nhìn thấy hình ảnh viễn cổ, hình ảnh đáng sợ khiến cho thần hồn của hắn cũng đang run rẩy.
Trống trận lôi động.
Tiếng kèn chấn động cả bầu trời.
Trần Mục nhìn thấy hang động Long Thần huy hoàng, không ngừng có cường giả long thủ nhân thân phóng lên trời.
Đó là nội chiến thần tộc, chư thần giao phong, bầu trời chấn động, sơn mạch sụp đổ, thậm chí còn có vì sao rơi xuống, tình huống cực kỳ hoành tráng.
Trong hình ảnh hiện lên có máu của Thần tộc đổ xuống, hô hấp của Trần Mục đột nhiên ngưng trệ, hắn nhìn thấy nữ thần mặc ngân giáp đạp lên ngôi sao đã rơi xuống đi tới phía trước chiến trường, tóc bạc phiêu phiêu đưa lưng về phía chúng sinh, thân ảnh kia giống như Khương Phục Tiên?
Nữ Kiếm Tiên càng thêm hưng phấn, nàng ta nghiêm túc hẳn lên, cả người dấy lên hỏa diễm màu đỏ, phía sau có Chu Tước hiện lên, tiên kiếm mang theo tiên lực cường đại xông về phía Trần Mục.
Hai thanh kiếm lại va chạm vào nhau, năng lượng đáng kinh ngạc khiến cho hai người cũng tự lui lại phía sau, Trần Mục lui hơn mười mét, nữ kiếm tiên lui về phía sau hơn mười mét.
Không gian gợn sóng khuếch tán, Hắc Thạch thành cách xa tám trăm dặm cũng là cuồng phong gào thét, ngay cả tường thành cao vút cũng xuất hiện vết nứt, đường trong thành cũng nứt ra.
Trần Dao không nói gì nữa, nàng ta nghiêm túc nhìn.
Khu vực gần chiến trường, Liễu Mi Nhi và Triệu Phi Yến nhìn không chớp mắt, các nàng có thể cảm nhận rõ thực lực của nữ Kiếm Tiên càng lúc càng mạnh.
Xích Tuân và các cường giả lão bối nhìn thấy hy vọng, chỉ cần nữ Kiếm Tiên trấn áp được Trần Mục bọn họ sẽ có đường sống, nhao nhao liều mạng chống đỡ Tiên Môn, tranh thủ thời gian cho nữ Kiếm Tiên.
Trần Mục biết phải thay đổi sách lược, đánh như vậy căn bản không thể chiến thắng được nữ Kiếm Tiên, tiên lực của nàng ta sâu không thấy đáy, hơn nữa tiên lực cường đại, hoàn toàn tiêu hao không thắng.
Nữ Kiếm Tiên lần nữa vọt tới, Trần Mục thi triển Hỗn Độn Kiếm Vực, nữ Kiếm Tiên không chút bối rối, quanh thân nàng ta có Chu Tước xoay quanh, còn chưa đợi nàng ta phát động tiên kỹ Trần Mục đã dùng thuấn di đến trước mặt nữ Kiếm Tiên.
Quy tắc không gian ở nơi này bị áp chế, nữ Kiếm Tiên không có cách nào chạy xa, nàng ta bị ép vung kiếm, Trần Mục tay không bắt lấy thanh tiên kiếm kia, bàn tay của hắn được bao trùm bởi lân phượng miễn cưỡng bắt lấy, nhưng cần tiêu hao lượng lớn thần lực.
Trần Mục ở trong Hỗn Độn Kiếm Vực dùng tốc độ cực nhanh, đột nhiên đưa tay bắt lấy cần cổ trắng tuyết của nữ Kiếm Tiên, nhưng tố chất thân thể nữ Kiếm Tiên cũng cực tốt, hắn chỉ có thể một tay khóa cổ nàng ta cũng không thể tạo thành thương tổn thực sự.
"Khốn kiếp!"
Nữ Kiếm Tiên tức giận, trong nháy mắt đỏ mặt, nàng ta cũng đưa tay bắt lấy cổ Trần Mục, hai người lúc đánh nhau từ trên cao rơi xuống, đập ra một miệng núi lửa ở trên mặt đất.
Hỗn Độn Kiếm Vực biến mất.
Triệu Phi Yến và Liễu Mi Nhi trợn mắt há hốc mồm, tiểu sư thúc vậy mà đánh ngang với nữ Kiếm Tiên.
Lực lượng của thân thể Trần Mục cực kỳ mạnh, thần lực, tiên lực, linh lực toàn thân đều trút xuống, hắn ngồi trên eo nhỏ bé của nữ Kiếm Tiên, hai tay đan xen giống như số 8, liều mạng bóp cổ đối phương.
Trong mắt Nữ Kiếm Tiên mang theo phẫn nộ, nàng ta không nghĩ tới Trần Mục lại có thân thể mạnh như vậy, một tay bắt lấy tiên kiếm, nặng như thái sơn, muốn thoát thân cũng khó.
"Ngươi dám cưỡi trên người ta?!"
Nữ kiếm tiên đừng nói là phẫn nộ đến mức nào, nàng ta buông tiên kiếm đỏ rực ra, Trần Mục nhất định phải nắm lấy tiên kiếm, thanh tiên kiếm này rất khủng bố, không nắm sẽ xuất hiện vấn đề lớn.
Thấy nữ Kiếm Tiên thả tay ra, Trần Mục lập tức sử dụng niệm thuật, niệm lực cường đại ở cự ly gần oanh kích thức hải của nữ Kiếm Tiên, dùng niệm lực công kích bất ngờ khiến cho nữ Kiếm Tiên cũng có một thoáng thất thần, Trần Mục nắm lấy cơ hội, buông cổ nàng ta ra, đánh một quyền nặng nề về phía đầu nàng ta.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Đầu của nữ Kiếm Tiên rất rắn chắc, căn bản đánh không nổi, nguyên thần của nàng ta đã sớm thiên chuy bách luyện, rất nhanh khôi phục, đỏ mặt xấu hổ phẫn nộ nói: "Tên khốn kiếp, dám đối xử vô lễ như vậy với bổn tiên, bổn tiên phải trả lại ngươi gấp mười lần."
Nàng ta là tiên tử danh chấn tiên giới, vậy mà lại bị Trần Mục trấn áp, còn bị một quyền nặng nề chào hỏi, sao có thể không giận.
Trần Mục còn đang tìm kiếm điểm yếu trên người nàng ta, lại phát hiện da thịt toàn thân Nữ Kiếm Tiên đỏ bừng, tiên lực đáng sợ khiến cho Trần Mục đều cảm giác được khiếp sợ.
Lực lượng của Trần Mục rất khó trấn áp nàng ta nữa.
Tại thời khắc nguy cấp này, vật chất màu bạc ẩn giấu trong huyết nhục ở cơ thể của Trần Mục bị đánh thức, cả người hắn phóng thích ngân huy, hồng quang trên người nữ Kiếm Tiên bị áp chế.
Trần Mục cảm giác nữ Kiếm Tiên đột nhiên trở nên mềm nhũn.
Thân thể của nữ Kiếm Tiên trở nên mềm nhũn.
Thân thể Trần Mục phóng thích ngân huy.
Ngân huy thần bí khiến tiên lực trong cơ thể của nữ Kiếm Tiên tan rã, đôi mắt đẹp của nàng ta trợn tròn, vẻ mặt ngốc trệ.
Trần Mục cũng kinh ngạc, không khỏi nhớ tới tình huống khi vị hôn thê chữa thương cho hắn, khi đó Khương Phục Tiên giấu ngân huy thần bí vào trong cơ thể của hắn.
Bởi vì là vị hôn thê, Trần Mục cũng không hỏi, không nghĩ tới ở thời khắc nguy hiểm nhất này ngân huy đột nhiên phóng thích ra năng lượng thần bí, đáng tiếc vị hôn thê không có ở bên cạnh, nếu không nhất định sẽ hôn nàng ta hai cái.
Triệu Phi Yến mở to đôi mắt, không thể tin vào đôi mắt của mình, tiểu sư thúc vậy mà lại ngồi trên eo của nữ Kiếm Tiên, đánh quyền nặng nề vào đầu nàng ta.
Quan trọng nhất.
Nữ Kiếm Tiên kia lại chậm chạp không phản kháng.
Chẳng lẽ nàng ta đã bị Trần Mục đánh ngất xỉu?
Liễu Mi Nhi khó có thể tin, nàng ta dùng sức véo cánh tay Triệu Phi Yến: "Có đau không?"
Triệu Phi Yến mạnh mẽ đánh một quyền qua, Liễu Mi Nhi ôm đầu: "Ai da, đau quá."
Xích Tuân và các cường giả lão bối nhìn thấy cảnh tượng này thì nhao nhao hộc máu, không nghĩ tới nữ Kiếm Tiên sẽ bị Trần Mục trấn áp, đây là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của bọn họ, chỉ hy vọng nàng ta còn có lá bài tẩy.
Lâm Hình và cường giả Lăng Vân tông đuổi tới nơi xa, còn có cường giả Bắc Hoang cũng chạy tới, bọn họ chỉ dám đứng ở phía xa vây xem, không dám tới gần.
Cảnh tượng ở phía xa đã khiến bọn họ rất sốc.
Trần Mục vậy mà lại trấn áp được nữ Kiếm Tiên, chiến tích như vậy đủ để cả Hoang Châu khiếp sợ.
Tiên lực mà nữ Kiếm Tiên sử dụng đã bị tan rã, nàng ta không giãy dụa một cách vô ích, biểu cảm không thể luyến tiếc, hai tay buông xuống, tiên kiếm đỏ rực dần dần ảm đạm, không tiếp tục xao động nữa.
Trần Mục nhìn chằm chằm vào nữ Kiếm Tiên, trong mắt lóe lên kim quang, hắn khẽ nhíu mày, trong cơ thể nữ Kiếm Tiên còn có một khối xương máu đỏ.
Chương 342 Mộ Hồng Liên (1)
Xương cốt đỏ như máu mang theo hung uy đáng sợ, thân phận của nàng ta khẳng định không bình thường, đó là thủ đoạn bảo mệnh cực kỳ nghịch thiên, không biết ngân huy có thể ngăn cản được hay không, nhưng nữ Kiếm Tiên đã từ bỏ chống cự.
"Thật điên rồ."
"Còn muốn thu ta làm kiếm phó?"
Trần Mục vỗ vỗ khuôn mặt xinh đẹp của nữ Kiếm Tiên.
Hành động như vậy bị cường giả xung quanh nhìn thấy, nữ Kiếm Tiên bị đánh vào mặt?
Triệu Phi Yến và Liễu Mi Nhi nhìn đối phương, đều cảm thấy không chân thật lắm, Kiếm Tiên có yếu như vậy à?
Nữ Kiếm Tiên mặt không chút thay đổi, không có phản kháng, mặc cho Trần Mục bày bố, Trần Mục cảm thấy rất nhàm chán, đặc biệt là biểu cảm không chút luyến tiếc, nhìn đáng thương.
Trần Mục không đau lòng cho nữ Kiếm Tiên, nếu không có Ngân Huy của Phục Tiên lão bà, xác suất lớn nàng ta sẽ lật xe lại, điều này rất khó để tưởng tượng được, Kiếm Tiên cao ngạo tiên giới, đối mặt với ngân huy vậy mà nháy mắt chịu thua.
Khương Phục Tiên có được lực lượng đáng kinh ngạc, khó trách sẽ khiến cho toàn bộ thế lực tiên giới đều chấn động.
"Nhẫn của ngươi thật đẹp?"
"Ngươi muốn, tự mình lấy."
Nữ Kiếm Tiên không muốn tự mình động đậy.
Đây là chút kiêu ngạo cuối cùng của nàng ta.
Cho dù lấy lá bài tẩy bảo mệnh ra dùng, cũng rất khó xua tan Ngân Huy, nàng ta đơn giản không có giãy dụa.
"Không gian ngọc bội trên thắt lưng ngươi cũng thật đẹp."
"Có thể đưa ngươi, tự mình lấy."
"Tảng đá trên cổ ngươi thật đẹp."
"Muốn cái gì, tự mình lấy."
Bây giờ cái mạng này của nữ Kiếm Tiên đều ở trong tay Trần Mục, làm gì còn quan tâm những tài nguyên này, thầm nghĩ để hắn vui vẻ một chút, giơ cao đánh khẽ.
Trần Mục lấy không gian giới chỉ trên ngón tay nhỏ nhắn của nàng ta xuống, sau đó lấy ra một không gian ngọc bội từ bên hông nàng ta, còn kéo viên đá đỏ rực trên cổ nàng ta xuống, mấy thứ này đều có giá trị không nhỏ.
"Chuỗi dây xích này..."
"Không đáng giá, muốn thì lấy đi."
"Cảm ơn, Kiếm tiên tử, ngươi còn có cái gì không cần, có thể tặng ta." Trần Mục mỉm cười.
Nữ Kiếm Tiên cảm giác được sỉ nhục, ánh mắt Trần Mục vậy mà lại nhìn chằm chằm vào nhuyễn giáp trắng bạc của nàng ta, nếu dám cởi y phục của nàng ta, vậy thì nàng ta sẽ liều mạng.
Đột nhiên phía sau Trần Mục có một đạo kiếm quang phóng lên trời, hắn quay đầu lại nhìn tiên kiếm của Ngụy Bác Xuyên mang theo thi thể chạy về Tiên Môn, nhìn chiến lợi phẩm biến mất, không cần nói cũng biết Trần Mục đau lòng đến mức nào.
Hắn quay đầu lại nhìn nữ Kiếm Tiên mặt như tro tàn, may mắn bắt được nàng ta, nếu không thảm rồi.
Trần Mục nhìn nữ Kiếm Tiên, chỉ còn lại nhuyễn giáp trắng bạc, hắn suy nghĩ một chút, làm người để lại một đường sống nhưng cũng không dễ dàng thả nàng rời đi, cường thế nói: "Muốn sống sót rời đi thì chấp nhận làm kiếm phó của ta."
Nữ Kiếm Tiên lúc trước cao ngạo nói với Trần Mục, bây giờ hắn trả lại những lời này.
Nữ Kiếm Tiên vốn mặt không chút thay đổi, lúc này lại cắn răng, nàng ta cảm giác được sỉ nhục, đường đường là Đại Kiếm Tiên vậy mà lại bị phàm nhân bắt nạt thành bộ dáng này, đối mặt với Trần Mục bá đạo nàng ta cuối cùng lựa chọn nén giận: "Được, ta đồng ý."
"Ngươi thề đi!"
Trần Mục không tin vào lời hứa bằng lời nói.
"Tên ngươi là gì?"
"Trần Mục."
Nữ Kiếm Tiên đưa tay cầm lưỡi kiếm của Hỏa Hồng tiên kiếm, ngọc thủ của nàng ta nhiễm máu, ánh mắt nhìn chằm chằm Trần Mục: "Mộ Hồng Liên ta thề với trời, kiếp này làm nô lệ, phục tùng mệnh lệnh của Trần Mục, vĩnh viễn không phản bội, nếu có vi phạm, thân tử đạo tiêu."
Trần Mục cảm giác có năng lượng đặc biệt quấn quanh bọn họ, sau đó huyết quang phóng lên trời, Mộ Hồng Liên thề xong, càng nghĩ càng cảm thấy mất mặt, cường giả xung quanh cũng không biết bọn họ đạt thành khế ước chủ tớ.
Còn tưởng rằng là thủ đoạn đặc biệt của Mộ Hồng Liên.
Trần Mục buông Mộ Hồng Liên ra, ngân huy trên người hắn dần dần ảm đạm, lực lượng của vị hôn thê biến mất không thấy, tiên kiếm của Mộ Hồng Liên trở lại trong tay, vẻ mặt nàng ta phẫn nộ, không chút do dự chém Trần Mục, nhưng mà tay của nàng ta lại không nghe sai khiến.
Tiên kiếm treo giữa không trung, bởi vì tồn tại của khế ước, Mộ Hồng Liên không cách nào động thủ với Trần Mục, chỉ có Trần Mục mới có thể cởi bỏ khế ước.
Trần Mục cũng bị hoảng sợ, còn tưởng rằng Mộ Hồng Liên nhanh như vậy đã muốn hủy ước, rất nhanh đã hiểu được uy lực của khế ước, Mộ Hồng Liên muốn động thủ cũng không được.
"Quỳ xuống!"
Trần Mục lạnh lùng nói.
Mộ Hồng Liên cực kỳ không tình nguyện quỳ xuống.
Cường giả xung quanh còn tưởng rằng là khí thế cường đại của Trần Mục đã khiến Mộ Hồng Liên sợ tới mức không dám động thủ, sợ tới mức nàng ta ngoan ngoãn quỳ trên mặt đất.
Mộ Hồng Liên cắn răng, thân thể của nàng ta không nghe sai khiến, khế ước có hiệu lực, nàng ta chỉ có thể phục tùng, Trần Mục rất hài lòng: "Ngươi thuộc thế lực gì?"
"Xích Thành Động Thiên!"
"Thân phận?"
"Hồi chủ thượng, ta là nữ nhi của Xích Thành tôn giả, trưởng lão Xích Thành Động Thiên."
Trần Mục hơi kinh hãi, Mộ Hồng Liên hẳn là nữ nhi của Đại Lang, nếu ông ta biết nữ nhi trở thành kiếm phó chỉ sợ sẽ hạ phàm đến chém hắn.
"Làm thế nào để họ liên lạc với ngươi?"
"Ta nhìn thấy Xích Thành Động Thiên phù giấy, cho nên lại đây xem một chút, thật sự là đi ngang qua." Mộ Hồng Liên rất ủy khuất, không đến sẽ không có những phiền toái này.
Phía xa, đám người Triệu Phi Yến nhìn Trần Mục đứng, Mộ Hồng Liên quỳ, nhìn đến choáng váng, Kiếm Tiên vậy mà lại khúm núm quỳ gối ở trước mặt tiểu sư thúc.
"Phụt!"
Xích Thố hộc máu.
Bốn đạo kiếm quang lần lượt biến mất.
Bốn vị lão bối cường giả đến từ Huyền Châu lần lượt ngã xuống, Tiên Môn trên bầu trời sắp đóng lại.
"Chủ thượng, Hồng Liên nhất định phải rời khỏi thế gian, nếu không ta ở chỗ này sẽ gặp thiên kiếp, kính xin tha thứ cho ta không thể hầu hạ ngài."
"Ngươi đi trước đi, sau này nếu có cơ hội ta sẽ tới tìm ngươi." Trần Mục khẽ cười nói, kiếm phó nghe lời như vậy, sau này đến Tiên giới khẳng định phải để cho nàng ta làm người dẫn đường.
"Đa tạ chủ thượng."
Mộ Hồng Liên tươi cười cực đẹp, trong lòng yên lặng nguyền rủa Trần Mục cả đời đều không thể tiến vào Tiên Giới.
Chương 343 Mộ Hồng Liên (2)
Nàng ta muốn Trần Mục làm kiếm phó, không nghĩ tới cuối cùng trở thành kiếm phó của Trần Mục, mặt mũi hoàn toàn mất sạch, hy vọng sau này sẽ không gặp lại Trần Mục.
Trần Mục nhìn Mộ Hồng Liên rời đi, kim sắc Tiên Môn dần dần khép lại, sau đó hắn nhìn về phía Xích Tuân và cường giả Huyền Châu, vẻ mặt của bọn họ bây giờ rất uể oải.
Năng lượng trong cơ thể bọn họ tiêu hao gần như không còn, thời gian không còn nhiều, Trần Mục đưa bọn họ lên đường trước.
Kim sắc kim quang chém qua.
Toàn bộ đám người Xích Tuân đền tội.
Triệu Phi Yến và Liễu Mi Nhi đi tới gần.
Trong lời nói của hai nàng đều tràn ngập hưng phấn, trong đầu Triệu Phi Yến đã không còn ý niệm đuổi theo Trần Mục, nàng ta nũng nịu nói: "Tiểu sư thúc, ngươi thật lợi hại!"
Liễu Mi Nhi hò hét theo: "Tiểu sư thúc, ta biết ngươi có thể thắng!"
Triệu Phi Yến hừ lạnh nói: "Hừ, rõ ràng chỉ có ta tin tưởng tiểu sư thúc có thể thắng."
"May mắn mà thôi."
Trần Mục không có ăn mừng với các nàng, mặc dù hắn đánh bại Ngụy Bác Xuyên, nhưng còn có chênh lệch với Mộ Hồng Liên rất lớn, nếu như không phải có át chủ bài của Phục Tiên lão bà, nhất định sẽ bị Mộ Hồng Liên trấn áp.
Cường giả xung quanh ở phía xa sợ hãi, bọn họ nhìn thấy Trần Mục một kiếm giết chết Ngụy Bác Xuyên, cường thế trấn áp Mộ Hồng Liên, Trần Hạo vừa mới chạy tới gần đó, đã nhìn Mộ Hồng Liên chạy trối chết, trên đường hắn ta còn rất căng thẳng và lo lắng, nhưng nhìn thấy Trần Mục không có việc gì, không khỏi lớn tiếng hô: "Tam Đệ, trâu nha."
Trần Mục lần này thu hoạch rất nhiều, không chỉ có được lượng lớn tài nguyên, còn ngoài ý muốn có được kiếm phó, thực lực Mộ Hồng Liên rất mạnh, so với hai vị Kiếm Tiên lúc trước ở Thanh Đồng thành đụng phải còn mạnh hơn nhất tuyến.
"Các ngươi có thể tu luyện ở gần đó."
Trần Mục nhìn thấy lượng lớn vật chất từ Tiên giới, Triệu Phi Yến và Liễu Mi Nhi đi tới giữa, hai người bọn họ ngồi xếp bằng, hấp thu vật chất từ Tiên giới.
"Nhị Ca, chúng ta trở về ăn cháo." Trần Mục đi tới bên cạnh Trần Hạo.
Trần Hạo kích động nói: "Được, Tam Đệ, nói cho ta biết, ta còn chưa thấy rõ là chuyện gì xảy ra."
"Được, chúng ta trở về nói."
Trần Mục và Trần Hạo trở về Hắc Thạch thành.
Khiếp sợ trong mắt cường giả Bắc Hoang rất lâu vẫn không biến mất, Mộ Đông Lưu tự hào nói: "Hắc Thạch thành, Trần Mục, mười chín tuổi giết chết Kiếm Tiên, chiến tích huy hoàng như vậy đủ để lưu danh thiên cổ."
Cường giả Bắc Hoang tới gần chiến trường, bọn họ ngồi xếp bằng tu luyện ở gần đó, nơi này có vật chất thần bí từ Tiên giới rơi xuống, rất có lợi đối với bọn họ.
Trần Mục và Trần Hạo nhanh chóng trở về Trần gia.
Dị tượng biến mất, Hắc Thạch thành khôi phục ánh mặt trời rực rỡ, mọi người trở lại đình viện, cháo trong nhà vẫn còn nóng, Trần Mục ăn cháo, kể lại với Trần Hạo và mọi người quá trình chiến đấu sinh tử với Kiếm Tiên.
Ánh mắt của Trần Dĩnh và Trần Hãn đầy khao khát, Trần Nghiêm và Đường Uyển khó có thể tin được, Trần Hạo nghe chính là nhiệt huyết sôi trào, trong mắt của Yến Lang Nguyệt và Tạ Nhã tràn đầy sùng bái, tin tức còn chưa truyền ra, nói không chừng qua hai ngày tin tức này có thể sẽ truyền khắp Bắc Hoang, sau đó khiến cả Hoang Châu khiếp sợ.
Các sư muội của Tạ Nhã còn đang ở Hắc Thạch thành, Trần Mục nhắc nhở các nàng đến chiến trường tu luyện, đối với các nàng mà nói đây là cơ duyên.
Những vật chất từ Tiên giới kia, bấy giờ đối với Trần Mục không có hiệu quả gì, hắn bảo Trần gia cũng đi một chuyến, vật chất từ Tiên giới rơi xuống rất có lợi đối với thân thể.
Tất cả Trần gia đều đi ra ngoài tám trăm dặm.
Trần Mục ăn cháo xong, hắn trở lại phòng, sau đó sử dụng Thiên Phượng Hô Hấp pháp, trận chiến này hắn tiêu hao rất lớn, cần thời gian để khôi phục.
Cũng may Mộ Hồng Liên tặng hắn rất nhiều tài nguyên, có thể ngắn khôi phục lại trong thời gian.
Bắc Hoang, Hắc Thạch thành.
Nửa tháng sau, tin tức Trần Mục giết chết Kiếm Tiên truyền khắp Bắc Hoang, tin tức này chấn kinh tất cả thế lực ở Bắc Hoang, ngay cả thế tục cũng truyền đến điên đảo.
Ở tuổi như vậy đã có thể giết chết Kiếm Tiên, thực lực của hắn đã vượt quá tưởng tượng, hy vọng có thể đột phá Thiên Địa Gạch Chướng, chứng đạo ở thế gian.
Vạn Tượng đại lục đừng nói sinh ra Kiếm Tiên, đã có rất nhiều năm không có thiên kiếp xuất hiện, ngay cả cường giả Kiếm Thánh đỉnh phong dám độ kiếp cũng không có.
Gần đây có rất nhiều thiên kiêu các tông môn và lão bối cường giả đến Hắc Thạch thành, Tiên Môn mở ra sẽ có vật chất từ Tiên giới rơi xuống, không chỉ có lợi với thân thể, mà còn có thể trợ giúp người tu luyện đột phá.
Theo kiếm tu gần đó càng ngày càng nhiều vật chất từ Tiên giới tiêu hao rất nhanh, trước tiên đến khu vực gần Triệu Phi Yến và Liễu Mi Nhi thu hoạch lượng lớn chỗ tốt, Lâm Hình và cường giả Lăng Vân tông cũng có thu hoạch.
Trần Dĩnh bọn họ hấp thu đủ vật chất Tiên giới, thân thể trở nên mạnh mẽ, Trần Hạo và Tạ Nhã lần lượt đột phá, thực lực Đường Uyển thấp nhất cũng liên tục phá cảnh, khoảng cách đến Kiếm Hậu Cảnh cũng càng ngày càng gần.
Trần Dao dễ dàng đột phá đến Cửu phẩm Kiếm Hậu, cả người nàng ta cứ như được mạ vàng, huyết mạch trong cơ thể điên cuồng hấp thu vật chất từ tiên giới khắp bốn phía, tốc độ hấp thu so với Triệu Phi Yến và Liễu Mi Nhi cũng nhanh hơn.
Bạch Thanh Hoan cũng ở gần đó tu luyện, đáng tiếc nơi này kiếm tu đông đảo, cường giả như nàng ta rất khó có thể có được sự tăng trưởng rõ ràng, nàng ta hấp thu một chút rồi rời đi, tạo hóa như vậy càng nên lưu lại cho các tiểu bối, sau khi được vật chất từ Tiên giới Thiên Nguyên Tẩy Tủy, Bắc Hoang khẳng định có thể xuất hiện càng nhiều tiểu bối thiên kiêu.
Vật chất từ Tiên giới gần đó càng ngày càng ít đi, không ngừng có cường giả rời khỏi nơi này, còn có cường giả không ngừng đi tới gần đó, không vì cái gì khác, chính là tới chiêm ngưỡng nơi Trần Mục đã giết chết Kiếm Tiên.
Hắc Thạch thành, phủ thành chủ.
Tấm bia đá Mộ Đông Lưu để thợ thủ công điêu khắc đã hoàn thành, trên đó có đủ loại ghi chép về Trần Mục, bao gồm cả chuyện lúc hắn ba tuổi đã giết chết Lang Vương.
Chương 344 Đi Đến Yêu Vực (1)
Mộ Đông Lưu chuẩn bị dựng bia đá ở chỗ Trần Mục giết chết Kiếm Tiên, đó chính là điểm cảnh quan của Bắc Hoang, có thể dẫn dắt nền kinh tế của Hắc Thạch thành.
Hài cốt của Băng Sương Lang Vương được bảo tồn nguyên vẹn ở quảng trường trong thành, đó là điểm cảnh quan quan trọng trong thành, rất nhiều du khách cũng tới đây tham quan, gần đó còn có lão giả mỗi ngày đều kể chuyện ngày xửa ngày xưa.
Tiết gia.
Trong viện.
Nam hài bốn năm tuổi đang cầm kiếm gỗ vung vẩy, từ sau khi Trần Mục nổi danh kiếm gỗ đã trở thành món bán chạy nhất của Hắc Thạch thành, tiểu bối đều phải có, bọn họ đều là nghe chuyện của Trần Mục mà lớn lên.
Nam tử có dáng người khôi ngô đi vào trong đình viện, Tiết Dũng cười hỏi: "Tiểu Hổ, hôm nay tiểu tử ngươi sao lại dậy luyện kiếm sớm như vậy?"
Tiết Hổ thanh thúy nói: "Con muốn luyện võ thật tốt, cố gắng trở thành đại nhân vật như Trần thúc thúc."
Tiết Dũng ở trong đình viện nhìn con trai luyện kiếm, tự hào nói: "Con à, nhớ năm đó cha ngươi vẫn là cường địch đầu tiên mà Trần thúc thúc của ngươi gặp phải."
Nghe phụ thân cảm khái, Tiết Hổ lập tức chạy đến trước người Tiết Dũng, vẻ mặt kích động nói: "Phụ thân, sao trước kia không nói với con?"
Năm đó đại hội luận võ của Hắc Thạch thành, trận chiến đầu tiên của Trần Mục chính là đánh với Tiết Dũng, hắn bị một kiếm đánh ra lôi đài cũng không có gì có thể nói.
"Phụ thân già rồi, có một số việc nhớ không rõ lắm, con phải luyện kiếm cho tốt, sau này khẳng định còn mạnh hơn so với phụ thân." Tiết Dũng vỗ vỗ bả vai Tiết Hổ.
Tiết Hổ nặng nề gật đầu.
Dân chúng Hắc Thạch thành đều tự hào về Trần Mục.
Hắn không chỉ khiến cho Trần gia trở thành gia tộc siêu cấp ở Bắc Hoang, còn khiến cho dân chúng trong thành sống một cuộc sống tốt đẹp, mấy năm gần đây số lượng tiểu bối tiến vào tông môn của Hắc Thạch thành cũng tăng lên rất nhiều.
Trần gia.
Mọi người trở lại cuộc sống bình thường.
Trần Nghiêm và Trần Uy ngẫu nhiên sẽ đến tiêu cục giúp đỡ, phần lớn thời gian còn lại đều do Trần Hi và Yến Lang Nguyệt phụ trách, các nàng càng cẩn thận hơn, theo tiêu cục làm ăn càng ngày càng tốt, nghiệp vụ càng ngày càng nhiều, mang đến cho dân chúng Bắc Hoang rất nhiều lợi ích.
Từ Yến muốn bế cháu trai, mỗi ngày đều thúc giục Trần Hạo, sợ tới mức hắn ta và Tạ Nhã sớm trở lại tông môn.
Liễu Mi Nhi và Triệu Phi Yến trở về Lăng Vân tông, các nàng muốn đem tin tức nơi này nói cho mọi người biết.
Bạch Thanh Hoan thường xuyên ở Trần gia, nàng ta bình thường mang theo tiểu bối tu luyện bên ngoài Hắc Thạch thành.
Trần Mục sau khi cắn nuốt mấy viên tiên thạch, rất nhanh đã khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.
Nhược điểm của tiên chủng lộ ra, tiên lực cất giữ có hạn, hơn nữa cường độ không bằng tiên lực của Mộ Hồng Liên, đối phó với Kiếm Tiên bình thường cũng được.
Không gian giới chỉ của Mộ Hồng Liên có rất nhiều tài nguyên tu luyện, năm bình hồng sắc tiên dịch, hơn mười tấm tiên thạch, hơn trăm loại thánh đan và thánh dược, còn có một gốc tiên dược, đó là hỏa diễm hoa thiêu đốt, ngửi một cái cũng có thể khiến cả người thoải mái, những tài nguyên này cũng đủ để Trần Mục tu luyện thời gian rất dài.
Trong đó còn có kim loại cỡ móng tay, cực kỳ đặc biệt, khiến Trần Mục chú ý đến.
"Đây là tiên kim?" Trong mắt Trần Mục mang theo khiếp sợ, tiên kim này tuyệt đối là bảo vật vô giá.
Bên trong một thanh tiên kiếm chỉ có một chút tiên kim, tới bây giờ trong tay Trần Mục cũng chưa có tiên kiếm.
Tiên kim chẳng những có thể rèn ra tiên kiếm, còn có thể dùng để cường hóa lưỡi kiếm, Thanh Vân kiếm vài lần đụng phải cường địch, thân kiếm có chút vết nứt xuất hiện, nó là đồng bạn, Trần Mục muốn nó khôi phục như lúc ban đầu.
Bên trong không gian ngọc bội đều là y phục, có hơn trăm bộ phong cách khác nhau, sớm biết là mấy thứ này Trần Mục muốn cũng sẽ không thèm.
Nhưng mà viên đá Mộ Hồng Liên đeo trên cổ kia rất bất phàm, có thể giúp đỡ tu luyện, còn có thể thông qua đeo lên để cường hóa thân thể.
Chuỗi đối thủ được chế tạo bởi tiên thạch đặc thù, có thể mang lại rất nhiều chỗ tốt cho người đeo.
Kiểm kê xong tất cả tài nguyên, trong lòng Trần Mục sung sướng, có chút nhớ vị hôn thê, hắn rời khỏi phòng đúng lúc hoàng hôn buông xuống, Bạch Thanh Hoan vừa mới mang theo tiểu bối Trần gia trở lại Trần gia.
Trần Mục tìm được Bạch Thanh Hoan, hắn mỉm cười lấy ra một khối tiên thạch: "Bạch tỷ, viên tiên thạch này hẳn là có thể giúp tỷ khôi phục đến trạng thái đỉnh phong."
"Ngươi xem như là có lương tâm."
Bạch Thanh Hoan mỉm cười nhận lấy, Trần Mục giết chết Kiếm Tiên, trấn áp nữ Kiếm Tiên, khẳng định có được rất nhiều chỗ tốt, không nghĩ tới Trần Mục sẽ cho nàng ta tiên thạch, bây giờ dạy tiểu bối Trần gia cũng có động lực hơn.
Trần Mục tiếp tục lấy ra lượng lớn tài nguyên mà tiểu bối muốn dùng: "Bạch tỷ, còn phải làm phiền đến tỷ, những tài nguyên này hẳn là đủ cho bọn Dĩnh Dĩnh dùng để tu luyện."
"Cho dù bọn họ có thiên phú dị bẩm, có những tài nguyên này cũng rất khó vượt qua ngươi." Bạch Thanh Hoan khẽ lắc đầu, Trần Mục quả thực là quái thai, cũng chỉ có Trần Dao mới có khả năng đuổi kịp bước chân của hắn.
Trần Mục đến viện tử của phụ mẫu.
Trần Dĩnh nhào vào trong ngực hắn, nàng ta vẫn để tóc ngang vai, đôi mắt to tròn, trông rất đáng yêu.
"Ca ca."
" Dĩnh Dĩnh, Dao Dao, ca ca đã chuẩn bị quà cho các muội, lại đây xem là cái gì?"
Trần Dĩnh mở to hai mắt, đôi mắt sáng ngời lóe lên ánh sáng, Trần Dao cũng nhìn ca ca, chỉ thấy Trần Mục lấy ra một đôi lắc tay xinh đẹp.
"Oa, đẹp quá, Dao Dao, tỷ đeo cho muội." Trần Dĩnh đeo lắc tay cho muội muội, trên mặt Đường Uyển mang theo nụ cười hiền mẫu.
Trước kia Đường Uyển luôn lo lắng Trần Mục không xứng với Khương Phục Tiên, bây giờ bà ta đã tin tưởng con trai mình.
Đại Tráng yên lặng nằm sấp trong sân, Tiểu Hắc nằm sấp trên đầu Đại Tráng, Tiểu Bạch nằm sấp trên người Tiểu Hắc, chúng nó rất nhàn nhã, Trần Mục nhắc nhở: "Hai người các ngươi ở nhà nghe lời một chút, ta phải đi xa."
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch vội vàng chạy đến bên cạnh Trần Mục, chúng nó cũng muốn ra ngoài chơi, Trần Mục trầm giọng nói: "Hai người các ngươi ở nhà với Dĩnh Dĩnh và Dao Dao."
Chương 345 Đi Đến Yêu Vực (2)
Nghe ca ca nói phải đi xa, Trần Dĩnh có chút không nỡ, ngay cả Trần Dao cũng nhìn hắn, Trần Mục xoa xoa đầu các nàng: "Các ngươi ở nhà phải nghe lời, ca ca rất nhanh sẽ trở về."
Trần Dĩnh và Trần Dao ngoan ngoãn gật đầu.
Trần Mục đi vào tổ trạch thăm gia gia, hắn còn lấy ra rất nhiều linh đan diệu dược cho gia gia, những thứ này cho Trần gia sử dụng.
"Gia gia, những tài nguyên này cho mọi người dùng, tài nguyên tu luyện của bọn Dĩnh Dĩnh con đã cho Bạch tỷ."
"Tiểu Mục, ngươi không thể bởi vì chúng ta mà ảnh hưởng đến tu luyện của mình."
Trần Mục cười nói: "Gia gia, yên tâm, tài nguyên tu luyện của con đủ dùng."
Hắn lấy ra là linh đan và linh dịch, đối với hắn mà nói chỉ là một phần tài nguyên tu luyện rất nhỏ.
Trần Thiên Nam nhìn Trần Mục rời đi, trong mắt mang theo vui mừng, ông ta vuốt râu, sau đó đi đến từ đường quỳ lạy cầu xin tổ tiên phù hộ.
Trần Mục một mình đến Vạn Yêu Tuyết Lĩnh, trên đường hắn cũng mượn tiên thạch tu luyện, hắn xuyên qua Bắc Lâm và Tuyết Sơn, đi vào sâu trong yêu vực.
Yêu vực ở phía bắc Hoang Châu, thuộc về vùng đất thần bí không biết, cường giả Bắc Hoang nhiều nhất là đến Bắc Lâm tìm kiếm linh dược, Yêu vực quá nguy hiểm, cho dù là cường giả Kiếm Thánh cũng không muốn tiến sâu vào trong yêu vực mạo hiểm.
Tuổi thọ của Yêu tộc dài hơn so với Nhân tộc rất nhiều, nghe đồn ở sâu trong yêu vực có Yêu Tiên còn sống, cường giả Nhân tộc đi vào sâu trong yêu vực thì sẽ rất khó sống sót rời đi, ngay cả trên bản đồ cũng đánh dấu Vạn Yêu Cung cực kỳ nguy hiểm.
Bây giờ là mùa xuân, nhưng khu vực Yêu tộc lại trời đất phủ đầy băng tuyết, gió lạnh đến từ cực bắc cao nguyên, sâu trong Yêu vực khẳng định có vấn đề.
Một tháng rưỡi sau.
Trần Mục xâm nhập vào yêu vực.
Đại yêu gần đó càng ngày càng nhiều.
Rất ít yêu thú có thể cảm nhận được Trần Mục, mặc dù có lượng lớn yêu thú cảm nhận được hắn cũng chạy trối chết, một đường đều rất thuận lợi.
Hắn dù sao cũng là Kiếm Thánh cường giả, trong cơ thể còn có Chân Long và Chân Phượng Huyết Mạch.
Trên đường đi tới yêu vực, bản mệnh kiếm màu vàng của Trần Mục đạt tới bốn trăm mét, nhiệm vụ đánh dấu lại được cập nhật lần nữa, không khác lắm so với dự đoán của hắn, chỉ cần gần đó có điểm đánh dấu, tới gần là có thể kích phát.
【Đánh dấu: Hang động Long Thần.】
【Phần thưởng: Tổ Long Kim Lân.】
Trần Mục đứng giữa không trung, bản đồ của Thiên Cơ các đã khắc sâu trong thức hải, hắn không phát hiện ra dấu hiệu của hang động Long Thần, gần đó chỉ có điểm đánh dấu là Thụy Long sơn mạch: "Không chừng ở gần đó."
Tổ Long là tổ tiên của Long tộc, kim lân của nó có giá trị vô lượng, Trần Mục lập tức đi tới Thụy Long sơn mạch.
Khoảng nửa nén hương sau.
Trần Mục đã xuất hiện ở gần Thụy Long sơn mạch, từ trên cao nhìn xuống sơn mạch giống ngọa long, ngọn núi này rất đặc biệt không bị tuyết đóng băng, cổ mộc che trời, phía dưới có vô số hung thú tồn tại.
Trong đôi mắt của Trần Mục hiện ra kim quang, hắn nhìn thấy sâu trong lòng sơn mạch có linh quáng, bên trong có lượng lớn linh thạch màu đỏ, nếu khai thác ra, có thể cung ứng nhu cầu tài nguyên cho các siêu cấp tông môn.
Nơi này là nơi trú ẩn của Yêu tộc, Trần Mục chỉ muốn tìm hang động Long Thần, không có suy nghĩ gì khác.
Hắn đi vào sâu trong Thụy Long sơn mạch.
Phía trước vách núi có một hang động, phía trên viết Hầu Vương động, xung quanh có rất nhiều yêu hầu, chúng vô cùng mạnh, có một số yêu hầu còn có bốn cánh tay, ở cửa động Hầu Vương có yêu hầu đứng mặc thiết giáp khôi ngô, hắn ta có sáu cánh tay, tướng mạo quái dị, thực lực có thể so với Yêu Hoàng.
Nhưng mà yêu hầu đều đang run rẩy.
Chúng nó mở to hai mắt, cả người run rẩy, nhìn thấy Trần Mục giống như nhìn thấy yêu thần.
Sâu trong động Hầu Vương, yêu hầu tám tay tóc bạc từ trong động đi ra, nó gù lưng, dáng người không cao, thực lực lại rất mạnh.
"Không biết đại nhân đến đây có chuyện gì?" Thái độ của lão Hầu Vương đối với Trần Mục cung kính, nó hiểu được Nhân tộc trước mắt tuyệt đối không thể trêu chọc vào.
Trần Mục mỉm cười, nói: "Tiền bối, xin hỏi hang động Long Thần có ở gần đây không?"
Chúng hầu trong núi buông lỏng cảnh giác, thái độ của Trần Mục rất tốt, không giống như đến gây sự, lão Hầu Vương cung kính nói: "Ta chưa nghe đến hang động Long Thần, nhưng ở hướng Đông Bắc hình như có hang động, chỉ là bên kia rất nguy hiểm, bình thường rất ít yêu tộc dám tới gần."
Yêu Hầu sáu tay bên cạnh lão Hầu Vương phụ họa nói: "Trước kia khi còn bé ta đã đi qua khu vực kia, trong đó còn có tượng đá long thủ nhân thân, không biết có phải là nơi mà ngươi muốn tìm không."
"Đa tạ."
Trần Mục vô cùng cảm kích.
Trong chớp mắt hắn đã biến mất khỏi Thụy Long sơn mạch, yêu tộc xung quanh đều thở phào nhẹ nhõm.
Trần Mục chạy về phía Đông Đắc, rất nhanh đã phát hiện tượng đá đầu long, tượng đá rất cao, gần ba trăm mét, cao hơn rất nhiều ngọn núi.
Lão Hầu Vương nói nơi này rất nguy hiểm, Trần Mục không sơ suất, hắn nhìn thấy rất nhiều lục hỏa, gần đó có chấp niệm rất mạnh, yêu tộc tầm thường nếu tới gần quả thật rất dễ bị chấp niệm ảnh hưởng.
Cũng may thần niệm của Trần Mục đủ mạnh, hắn đi vào khu vực tượng đá, chủ động hấp thu chấp niệm gần đó, lục hỏa xung quanh điên cuồng lao về phía hắn mà tới.
Trong thức hải xuất hiện vòng xoáy màu đen, lục hỏa bị vòng xoáy nghiền nát, Trần Mục thông qua chấp niệm của nơi này nhìn thấy hình ảnh viễn cổ, hình ảnh đáng sợ khiến cho thần hồn của hắn cũng đang run rẩy.
Trống trận lôi động.
Tiếng kèn chấn động cả bầu trời.
Trần Mục nhìn thấy hang động Long Thần huy hoàng, không ngừng có cường giả long thủ nhân thân phóng lên trời.
Đó là nội chiến thần tộc, chư thần giao phong, bầu trời chấn động, sơn mạch sụp đổ, thậm chí còn có vì sao rơi xuống, tình huống cực kỳ hoành tráng.
Trong hình ảnh hiện lên có máu của Thần tộc đổ xuống, hô hấp của Trần Mục đột nhiên ngưng trệ, hắn nhìn thấy nữ thần mặc ngân giáp đạp lên ngôi sao đã rơi xuống đi tới phía trước chiến trường, tóc bạc phiêu phiêu đưa lưng về phía chúng sinh, thân ảnh kia giống như Khương Phục Tiên?
Bình luận facebook