-
Chương 255-256
Chương 255 Lệnh cấm của Liên minh Ninja
Một trong những lý do ban đầu Nhật Bản thành lập Liên minh Ninja là muốn thị uy với Vũ minh của Long quốc.
Bên các người có võ tu giả thì bên chúng tôi cũng có ninja.
Ngay cả Nhật Bản cũng tự hào khoe khoang rằng Liên minh Ninja của bọn họ có một vài trụ sở tại Long quốc nhưng Vũ minh của Long quốc lại không hề xuất hiện Nhật Bản. Vì thế, Vũ minh của Long quốc quá kém cỏi.
Những lời khiêu khích như vậy, Liên minh Ninja đã nói ra không dưới một lần.
Mãi cho đến khi, tổ chức khủng bố Thiên Sáp điện xuất hiện khiến cho bọn họ phải im miệng.
Đặc biệt vào một đêm 3 năm trước, Thiên Sáp vương đã chọn ra 9 ninja thượng đẳng của Liên minh Ninja và chỉ mất 3 phút đã hạ gục toàn bộ 9 ninja một cách dễ dàng.
Điều đó đã khiến cho cao tầng của Liên minh Ninja sợ hãi.
Tuy nhiên nỗi kinh hoàng về Thiên Sáp Vương còn kinh khủng hơn thế nhiều.
Vào đêm thứ hai sau khi Thiên Sáp Vương hạ gục 9 ninja thượng đẳng, trong khi Minh chủ của Liên minh Ninja còn đang say giấc nồng, Thiên Sáp Vương đã xông vào nhà ông ta. Một cuộc trò chuyện ngắn giữa đôi bên đã phá vỡ hoàn toàn phòng thủ tâm lý của Minh chủ Liên minh Ninja.
Đêm hôm ấy, Minh chủ của Liên minh Ninja đã ban hành mệnh lệnh bí mật rút toàn bộ lực lượng của Liên minh Ninja ẩn náu tại Long quốc.
Từ đó trở đi, Liên minh Ninja của Nhật Bản luôn run sợ về cả thể chất lẫn tinh thần khi nghe đến từ Thiên Sáp Vương.
Long quốc có Thiên Sáp điện. Tuy nhiên Hàn Quốc lại không may mắn như vậy, ở đây vẫn còn rất nhiều lực lượng Liên minh Ninja ẩn náu.
Không chỉ thế, có rất nhiều tài phiệt lớn ở Hàn Quốc đã bí mật chi tiền cho những sát thủ ninja này.
Vì thế, Park Kwok Chang không còn lựa chọn nào khác. Ông ta chỉ có thể đích thân đến Nhật Bản và nói với Kimura Musashi tin tức về cái chết của con trai.
Nếu như không khai báo tin tức thì e rằng một ngày nào đó, ông ta sẽ bị những lực lượng Liên minh Ninja ẩn náu ở Hàn Quốc xóa sổ.
“Vừa rồi ông nói rằng con trai của tôi bị người Long quốc giết chết?”
Sau khi Kimura Musashi nghe xong tin tức, sắc mặt của ông ta nhất thời trầm xuống, sát khí lạnh lẽo trên người tỏa ra.
Park Kwok Chang sợ tới mức quỳ trên mặt đất và dập đầu, thậm chí ông ta còn sợ đến mức chỉ nói lảm nhảm và không rõ bản thân mình đang nói gì.
Tuy nhiên vì Kimura Musashi đã quá tức giận nên ông ta không đủ kiên nhẫn để nghe Park Kwok Chang nói gì. Ông ta gầm lên: “Mau đưa tôi đến Long quốc ngay lập tức, tôi sẽ tự tay giết chết tên Long quốc đó!”
Chishima Ryoko ở một bên nghe thấy lời này, cô ta kinh ngạc nói: “Kimura đại nhân, xin ngài hãy bình tĩnh lại. Ngài đã quên Minh chủ đã ra lệnh cấm ninja không được phép bước chân vào lãnh thổ Long quốc sao?”
“Lệnh cấm gì?” Hiển nhiên lúc này Kimura Musashi đã đánh mất lý trí, ông ta nói với vẻ đằng đằng sát khí: “Con trai của ta đã chết ở Long quốc. Vậy mà lúc này cô dám nhắc tới lệnh cấm với ta để làm gì?”
Tiếng gầm của ông ta khiến cho Chishima Ryoko sợ hãi.
Có điều, thay vì sợ hãi, Chishima Ryoko khăng khăng quỳ xuống trước mặt Kimura Musashi và thuyết phục ông ta: “Kimura đại nhân, ngài đừng quên lệnh cấm này không chỉ đại diện cho ý của Minh chủ mà còn đại diện cho ý của Thiên Sáp Vương.”
Minh chủ của Liên minh Ninja không muốn để Ninja thượng đẳng sang Long quốc gây đảo lộn giữa hai bên.
Tại sao ngài ấy lại đi ngược mong muốn của chính mình và ban hành lệnh cấm?
Đó là vì sợ hãi!
Kể từ cái đêm 3 năm trước, sau khi gặp Thiên Sáp Vương, mỗi khi nghe đến cái tên này, sắc mặt của Minh chủ thay đổi và không dám xúc phạm đến Long quốc nữa.
Thiên Sáp Vương!
Sức nặng của ba từ đủ để khiến cả thế giới phải run sợ.
Sau khi nghe đến cái tên, Kimura Musashi cũng lấy lại được chút tỉnh táo nhưng ánh mắt vẫn cực kỳ âm trầm.
Tất nhiên là ông ta muốn lao đến Long quốc ngay tức khắc và xé xác tên sát nhân đó thành từng mảnh. Nhưng đúng như Chishima Ryoko nói, Thiên Sáp Vương là người không thể động vào.
Nếu như ông ta một mình đến Long quốc, không bị lộ thân phận thì không sao nhưng một khi bị lộ thì cơn thịnh nộ của Thiên Sáp Vương sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới Liên minh Ninja.
Điều này là quá rủi ro đối với Kimura Musashi.
Chishima Ryoko an ủi: “Kimura đại nhân, sao ngài không để tôi đến Long quốc? Tôi không phải là ninja thượng đẳng và cũng không nằm trong phạm vi bị cấm nên đối với tôi, việc giết một tên Long quốc không thành vấn đề.”
Kimura Musashi vẫn cảm thấy không cam lòng. Ông ta hy vọng chính bản thân mình sẽ là người giết tên Long quốc đó. Nếu như để Chishima Ryoko đến đó thì sẽ không đủ để giải tỏa sự căm hận trong lòng ông ta.
Dường như Chishima Ryoko biết ông ta nghĩ gì, cô ta nói: “Đại nhân đừng lo, trước khi giết tên Long quốc đó, tôi nhất định sẽ tra tấn hắn khiến cho hắn sống không bằng chết.”
Nếu như có điều kiện thì cô ta thậm chí còn muốn bắt sống tên Long quốc đó sang Nhật Bản để cho Kimura Musashi tự tay tra tấn.
Nghe cô ta nói như vậy, Kimura Musashi cũng có chút bớt không cam lòng, ông ta trầm giọng nói: “Nhất định phải giao cho ta, đồng thời tra tấn hắn thật nghiêm khắc, thủ đoạn tàn nhẫn nhất có thể. Tốt nhất là phải khiến cho hắn thú nhận với con trai ta trước khi chết.”
“Thuộc hạ hiểu rõ.” Chishima Ryoko đáp lại.
“Đúng rồi, nhân tiện hãy quay video lại. Ta muốn tận mắt chứng kiến hắn phải chịu đau khổ. Chờ sau khi hoàn thành xong chuyện này và quay trở về, ta sẽ ngoại lệ thăng cấp cho cô trở thành ninja thượng đẳng.”
Chishima Ryoko vui mừng khôn xiết: “Xin cảm tạ ngài.”
Khi Chishima Ryoko đứng dậy và chuẩn bị đi Long quốc, cô ta liếc nhìn Park Kwok Chang và nói: “Ông mau dẫn tôi đến Long quốc và chỉ cho tôi tên sát nhân.”
Park Kwok Chang bị dọa sợ bởi sát khí lúc nãy của Kimura Musashi nên không hiểu cô ta đang nói gì. Mất một lúc lâu, ông ta mới lên tiếng: “Không…Không cần…”
“Không cần?”
Đôi mắt lạnh lùng đầy sát khí của Kimura Musashi đâm thẳng về phía Park Kwok Chang khiến ông ta sợ chết khiếp.
Thế nhưng lần này, ông ta liều mạng kiềm chế sự sợ hãi trong lòng rồi nói một câu.
“Người Long quốc đó nói rằng hai ngày nữa sẽ đích thân tới đây, hơn nữa còn nói…” Park Kwok Chang dừng lời.
Thế nhưng những gì ông ta nói khiến cho tất cả mọi người trong Liên minh Ninja phải sững sờ.
Tên sát nhân đó thực sự tới đây tìm chết?
Vậy nghĩa là sao?
Kimura Musashi cau mày, lạnh lùng nói: “Hắn còn nói gì nữa?”
Toàn thân Park Kwok Chang run lên, ông ta cắn răng nói: “Hắn nói muốn Kimura đại nhân chuẩn bị lễ vật xin lỗi. Hắn muốn đích thân Kimura đại nhân phải xin lỗi…”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Chương 256 Để tôi giải thích cho ông
Chấp nhận lời xin lỗi?
Kimura Musashi nhất thời không phản ứng gì, thầm nghĩ Park Kwok Chang nói chính là người đàn ông đến từ Long Quốc đã chuẩn bị lễ vật hai ngày nữa sẽ đến tạ lỗi.
Không chỉ có ông ta, mà đám người Chishima Ryoko cũng nghĩ như vậy.
Nguyên nhân thứ nhất, là người đàn ông Long Quốc đã giết Kimura, đó là lỗi của hắn, vì vậy người phải nói lời xin lỗi phải là hắn mới đúng.
Nguyên nhân thứ hai là Park Kwok Chang nói lắp, có lẽ là do ông ta bị sát khí của Kimura Musashi làm cho sợ hãi nên nói năng không rõ ràng.
Vì vậy, sau khi nghe những lời của Park Kwok Chang, Kimura Musashi im lặng trong giây lát.
Ngay lập tức.
Cười lạnh một tiếng, nói: "Hừ! Xin lỗi? Đó là mạng người đó. Hắn cho rằng tôi có thể tha thứ cho hắn nếu hắn xin lỗi sao? Từ khi nào người của Long Quốc lại trở nên ngây thơ như vậy?"
Chishima Ryoko cũng nói: "Chúng tôi không chấp nhận lời xin lỗi. Đáp án cho việc lần này chỉ có một, chính là, người đàn ông Long quốc đó nhất định phải chôn cùng tiểu công tử Kimura!"
Hai người họ nói như vậy.
Bất ngờ Park Kwok Chang nở một nụ cười gượng gạo.
Ông ta biết rõ.
Hai ninja đến từ Nhật Bản đã hiểu nhầm ý của ông ta.
Kỳ thật cũng không thể trách họ.
Park Kwok Chang khi nghe Lục Vân nói vậy, ông ta sửng sốt một lúc lâu mới hiểu ra, việc một kẻ giết người yêu cầu đối phương xin lỗi là điều chưa từng có.
Park Kwok Chang cũng không biết giải thích như thế nào.
Ông ta sợ rằng nếu ông ta nói ra ý tứ ban đầu của Lục Vân, đại nhân Kimura sẽ phát điên ngay tại chỗ, nếu ông ta không hài lòng có thể giết ông ta ngay lập tức.
Vì vậy Park Kwok Chang sắp xếp lại suy nghĩ của mình, quyết định không giải thích quá chi tiết mà nói: "Đại nhân Kimura, tóm lại, ý của người đàn ông Long Quốc đó là hắn sẽ sớm đến thăm ngài."
Kimura Musashi trong mắt bắn ra hai luồng ánh sáng lạnh lùng, nói: "Nếu hắn dám tới, tôi sẽ để hắn có tới mà không có về."
Đương nhiên, ông ta hy vọng Lục Vân có thể tự mình tới đây.
Như vậy, ông ta có thể giam cầm Lục Vân bằng chính đôi tay mình, cho hắn nếm trải tất cả cực hình ở Nhật Bản, hắn sẽ không bị đày xuống địa ngục cho đến khi hắn chưa bị tra tấn đủ.
Chishima Ryoko nói: "Đại nhân Kimura, thần cảm thấy chuyện này rất kỳ quái, người nói người đàn ông đến từ Long Quốc cố ý tìm cớ lôi kéo chúng ta, sau mấy ngày nữa liền chạy trốn đến nơi khác sao?"
"Có khả năng này."
Kimura Musashi cau mày nói: "Cho nên ông hãy đi theo Park Kwok Chang đến Long Quốc một chuyến, để xem người đàn ông Long Quốc đó đến tột cùng là đang giở trò gì."
Chishima Ryoko gật đầu.
Ngay lúc này.
Một gã ninja khác chạy vào và nói: "Đại nhân Kimura, bên ngoài có một người đàn ông từ Long Quốc, hắn nói rằng có việc quan trọng muốn được gặp ngài."
"Người Long Quốc!"
Nhất thời trong đáy mắt Chishima Ryoko lộ ra hàn quang, nói: "Để hắn vào!"
"Dạ!"
Gã ninja đi ra ngoài một chuyến, rất nhanh đã dẫn theo một người thanh niên vào, Park Kwok Chang vừa nhìn thấy người thanh niên này từ xa, liền trợn to hai mắt nói: "Cậu… cậu sao lại tới đây nhanh như vậy?"
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Người đến đương nhiên là Lục Vân.
Lục Vân cười nói: "Tôi làm việc luôn không thích trì hoãn, ông đã nói với phó minh chủ theo những gì tôi đã yêu cầu chưa?"
Park Kwok Chang ánh mắt phiêu diêu, nói: "Nói .. nói rồi."
"Vậy những lễ vật ông ta chuẩn bị đâu?"
"Cái này..."
Vẻ mặt Park Kwok Chang cứng đờ, vào lúc này, Kimura Musashi lên tiếng nói: "Park Kwok Chang, người đàn ông Long Quốc này có phải là kẻ đã giết con trai tôi không?"
Ông ta đã đoán được điều đó, nhưng quyết định hỏi Park Kwok Chang trước.
Park Kwok Chang gật đầu.
Ngay lập tức.
Một sát khí đáng sợ tràn ngập không khí.
Kimura Musashi hai mắt nhìn chằm chằm vào Lục Vân, giống như một con sư tử đang tức giận, gầm lên: "Tên Long Quốc kia, cậu thật to gan dám giết con trai tôi, còn dám tự mình tìm đến cửa tìm chết?"
Lục Vân lắc đầu nói : "Xem ra lời xin lỗi của ông không có thành ý cho lắm!"
"Xin lỗi? Ai xin lỗi?"
Mặc dù trong lòng Kimura Musashi đang có lửa giận ngập trời, nhưng khi Lục Vân nói những lời này thì bỗng nhiên lại sửng sốt một chút.
Lục Vân kinh ngạc nói: "Không phải Park Kwok Chang đã nói với ông, con trai của ông rất đáng chết sao, ông không biết cách dạy cậu ta, cho nên ông phải xin lỗi tôi."
"..."
Cảnh tượng im lặng kỳ lạ lan tràn trong chốc lát.
Sau đó, tiếng gầm giận dữ của Kimura Musashi bỗng vang lên: "Tên Long Quốc kia, các logic chó má gì vậy, cậu đã giết chết con trai tôi, sau đó lại muốn tôi xin lỗi cậu sao?"
"Xem ra lời nói của Park Kwok Chang, không được chuẩn cho lắm…"
Đột nhiên Lục Vân hướng về phía Park Kwok Chang tát một cái, nói: "Nói lại mà cũng không được, tôi giữ ông có ích lợi gì?"
Bốp!
Cơ thể của Park Kwok Chang đột ngột quay 365 độ trong không trung.
Sau khi tát.
Lục Vân lại nhìn Kimura Musashi và nói: "Vì Park Kwok Chang không giải thích với ông, cho nên tôi sẽ tự mình giải thích cho ông hiểu. Con trai ông dám âm mưu dùng thuốc mê để hạ nhục chị gái tôi, còn dám thi triển huyễn thuật ra lệnh cho tôi uống thuốc độc, nhưng đáng tiếc huyễn thuật của cậu ta quá rác rưởi, cho nên tôi không trúng huyễn thuật của cậu ta.
Trong lòng cậu ta dám nổi lên những ý định này là vô cùng đáng chết, ông có cảm thấy những gì tôi nói có lý không?
Còn có.
Vì ông là cha của cậu ta nhưng ông lại để cho con trai mình ở nước ngoài hành động dơ bẩn như vậy, ông không biết cách dạy dỗ con trai mình, cho nên, ông phải xin lỗi tôi đúng không?"
Lục Vân nói xong, liền yên lặng nhìn Kimura Musashi.
Sắc mặt Kimura Musashi cực kỳ âm trầm.
Vừa rồi ông ta có hỏi Park Kwok Chang về chuyện này, Park Kwok Chang chỉ đại khái nói rằng tiểu Kimura đã phạm một sai lầm, cho nên cậu ta đã bị người của Long Quốc giết.
Bây giờ Lục Vân nói lại lần nữa, thì ông ta mới thấy tình hình dường như nghiêm trọng hơn ông ta tưởng tượng.
Nhưng vậy thì đã sao?
Người chết dù sao cũng là con trai của ông ta, mặc kệ cậu ta phạm phải sai lầm lớn như thế nào, cậu ta cũng là con ruột của ông ta.
Con trai của ông ta chết cũng thôi đi.
Hiện tại tên sát nhân này còn dám tới cửa bắt ông ta phải xin lỗi, loại hành vi này thật sự là quá đáng, quá mức kiêu ngạo rồi.
Nếu như ông ta xin lỗi hắn thì mặt mũi này phải để ở đâu đây?
Một trong những lý do ban đầu Nhật Bản thành lập Liên minh Ninja là muốn thị uy với Vũ minh của Long quốc.
Bên các người có võ tu giả thì bên chúng tôi cũng có ninja.
Ngay cả Nhật Bản cũng tự hào khoe khoang rằng Liên minh Ninja của bọn họ có một vài trụ sở tại Long quốc nhưng Vũ minh của Long quốc lại không hề xuất hiện Nhật Bản. Vì thế, Vũ minh của Long quốc quá kém cỏi.
Những lời khiêu khích như vậy, Liên minh Ninja đã nói ra không dưới một lần.
Mãi cho đến khi, tổ chức khủng bố Thiên Sáp điện xuất hiện khiến cho bọn họ phải im miệng.
Đặc biệt vào một đêm 3 năm trước, Thiên Sáp vương đã chọn ra 9 ninja thượng đẳng của Liên minh Ninja và chỉ mất 3 phút đã hạ gục toàn bộ 9 ninja một cách dễ dàng.
Điều đó đã khiến cho cao tầng của Liên minh Ninja sợ hãi.
Tuy nhiên nỗi kinh hoàng về Thiên Sáp Vương còn kinh khủng hơn thế nhiều.
Vào đêm thứ hai sau khi Thiên Sáp Vương hạ gục 9 ninja thượng đẳng, trong khi Minh chủ của Liên minh Ninja còn đang say giấc nồng, Thiên Sáp Vương đã xông vào nhà ông ta. Một cuộc trò chuyện ngắn giữa đôi bên đã phá vỡ hoàn toàn phòng thủ tâm lý của Minh chủ Liên minh Ninja.
Đêm hôm ấy, Minh chủ của Liên minh Ninja đã ban hành mệnh lệnh bí mật rút toàn bộ lực lượng của Liên minh Ninja ẩn náu tại Long quốc.
Từ đó trở đi, Liên minh Ninja của Nhật Bản luôn run sợ về cả thể chất lẫn tinh thần khi nghe đến từ Thiên Sáp Vương.
Long quốc có Thiên Sáp điện. Tuy nhiên Hàn Quốc lại không may mắn như vậy, ở đây vẫn còn rất nhiều lực lượng Liên minh Ninja ẩn náu.
Không chỉ thế, có rất nhiều tài phiệt lớn ở Hàn Quốc đã bí mật chi tiền cho những sát thủ ninja này.
Vì thế, Park Kwok Chang không còn lựa chọn nào khác. Ông ta chỉ có thể đích thân đến Nhật Bản và nói với Kimura Musashi tin tức về cái chết của con trai.
Nếu như không khai báo tin tức thì e rằng một ngày nào đó, ông ta sẽ bị những lực lượng Liên minh Ninja ẩn náu ở Hàn Quốc xóa sổ.
“Vừa rồi ông nói rằng con trai của tôi bị người Long quốc giết chết?”
Sau khi Kimura Musashi nghe xong tin tức, sắc mặt của ông ta nhất thời trầm xuống, sát khí lạnh lẽo trên người tỏa ra.
Park Kwok Chang sợ tới mức quỳ trên mặt đất và dập đầu, thậm chí ông ta còn sợ đến mức chỉ nói lảm nhảm và không rõ bản thân mình đang nói gì.
Tuy nhiên vì Kimura Musashi đã quá tức giận nên ông ta không đủ kiên nhẫn để nghe Park Kwok Chang nói gì. Ông ta gầm lên: “Mau đưa tôi đến Long quốc ngay lập tức, tôi sẽ tự tay giết chết tên Long quốc đó!”
Chishima Ryoko ở một bên nghe thấy lời này, cô ta kinh ngạc nói: “Kimura đại nhân, xin ngài hãy bình tĩnh lại. Ngài đã quên Minh chủ đã ra lệnh cấm ninja không được phép bước chân vào lãnh thổ Long quốc sao?”
“Lệnh cấm gì?” Hiển nhiên lúc này Kimura Musashi đã đánh mất lý trí, ông ta nói với vẻ đằng đằng sát khí: “Con trai của ta đã chết ở Long quốc. Vậy mà lúc này cô dám nhắc tới lệnh cấm với ta để làm gì?”
Tiếng gầm của ông ta khiến cho Chishima Ryoko sợ hãi.
Có điều, thay vì sợ hãi, Chishima Ryoko khăng khăng quỳ xuống trước mặt Kimura Musashi và thuyết phục ông ta: “Kimura đại nhân, ngài đừng quên lệnh cấm này không chỉ đại diện cho ý của Minh chủ mà còn đại diện cho ý của Thiên Sáp Vương.”
Minh chủ của Liên minh Ninja không muốn để Ninja thượng đẳng sang Long quốc gây đảo lộn giữa hai bên.
Tại sao ngài ấy lại đi ngược mong muốn của chính mình và ban hành lệnh cấm?
Đó là vì sợ hãi!
Kể từ cái đêm 3 năm trước, sau khi gặp Thiên Sáp Vương, mỗi khi nghe đến cái tên này, sắc mặt của Minh chủ thay đổi và không dám xúc phạm đến Long quốc nữa.
Thiên Sáp Vương!
Sức nặng của ba từ đủ để khiến cả thế giới phải run sợ.
Sau khi nghe đến cái tên, Kimura Musashi cũng lấy lại được chút tỉnh táo nhưng ánh mắt vẫn cực kỳ âm trầm.
Tất nhiên là ông ta muốn lao đến Long quốc ngay tức khắc và xé xác tên sát nhân đó thành từng mảnh. Nhưng đúng như Chishima Ryoko nói, Thiên Sáp Vương là người không thể động vào.
Nếu như ông ta một mình đến Long quốc, không bị lộ thân phận thì không sao nhưng một khi bị lộ thì cơn thịnh nộ của Thiên Sáp Vương sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới Liên minh Ninja.
Điều này là quá rủi ro đối với Kimura Musashi.
Chishima Ryoko an ủi: “Kimura đại nhân, sao ngài không để tôi đến Long quốc? Tôi không phải là ninja thượng đẳng và cũng không nằm trong phạm vi bị cấm nên đối với tôi, việc giết một tên Long quốc không thành vấn đề.”
Kimura Musashi vẫn cảm thấy không cam lòng. Ông ta hy vọng chính bản thân mình sẽ là người giết tên Long quốc đó. Nếu như để Chishima Ryoko đến đó thì sẽ không đủ để giải tỏa sự căm hận trong lòng ông ta.
Dường như Chishima Ryoko biết ông ta nghĩ gì, cô ta nói: “Đại nhân đừng lo, trước khi giết tên Long quốc đó, tôi nhất định sẽ tra tấn hắn khiến cho hắn sống không bằng chết.”
Nếu như có điều kiện thì cô ta thậm chí còn muốn bắt sống tên Long quốc đó sang Nhật Bản để cho Kimura Musashi tự tay tra tấn.
Nghe cô ta nói như vậy, Kimura Musashi cũng có chút bớt không cam lòng, ông ta trầm giọng nói: “Nhất định phải giao cho ta, đồng thời tra tấn hắn thật nghiêm khắc, thủ đoạn tàn nhẫn nhất có thể. Tốt nhất là phải khiến cho hắn thú nhận với con trai ta trước khi chết.”
“Thuộc hạ hiểu rõ.” Chishima Ryoko đáp lại.
“Đúng rồi, nhân tiện hãy quay video lại. Ta muốn tận mắt chứng kiến hắn phải chịu đau khổ. Chờ sau khi hoàn thành xong chuyện này và quay trở về, ta sẽ ngoại lệ thăng cấp cho cô trở thành ninja thượng đẳng.”
Chishima Ryoko vui mừng khôn xiết: “Xin cảm tạ ngài.”
Khi Chishima Ryoko đứng dậy và chuẩn bị đi Long quốc, cô ta liếc nhìn Park Kwok Chang và nói: “Ông mau dẫn tôi đến Long quốc và chỉ cho tôi tên sát nhân.”
Park Kwok Chang bị dọa sợ bởi sát khí lúc nãy của Kimura Musashi nên không hiểu cô ta đang nói gì. Mất một lúc lâu, ông ta mới lên tiếng: “Không…Không cần…”
“Không cần?”
Đôi mắt lạnh lùng đầy sát khí của Kimura Musashi đâm thẳng về phía Park Kwok Chang khiến ông ta sợ chết khiếp.
Thế nhưng lần này, ông ta liều mạng kiềm chế sự sợ hãi trong lòng rồi nói một câu.
“Người Long quốc đó nói rằng hai ngày nữa sẽ đích thân tới đây, hơn nữa còn nói…” Park Kwok Chang dừng lời.
Thế nhưng những gì ông ta nói khiến cho tất cả mọi người trong Liên minh Ninja phải sững sờ.
Tên sát nhân đó thực sự tới đây tìm chết?
Vậy nghĩa là sao?
Kimura Musashi cau mày, lạnh lùng nói: “Hắn còn nói gì nữa?”
Toàn thân Park Kwok Chang run lên, ông ta cắn răng nói: “Hắn nói muốn Kimura đại nhân chuẩn bị lễ vật xin lỗi. Hắn muốn đích thân Kimura đại nhân phải xin lỗi…”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Chương 256 Để tôi giải thích cho ông
Chấp nhận lời xin lỗi?
Kimura Musashi nhất thời không phản ứng gì, thầm nghĩ Park Kwok Chang nói chính là người đàn ông đến từ Long Quốc đã chuẩn bị lễ vật hai ngày nữa sẽ đến tạ lỗi.
Không chỉ có ông ta, mà đám người Chishima Ryoko cũng nghĩ như vậy.
Nguyên nhân thứ nhất, là người đàn ông Long Quốc đã giết Kimura, đó là lỗi của hắn, vì vậy người phải nói lời xin lỗi phải là hắn mới đúng.
Nguyên nhân thứ hai là Park Kwok Chang nói lắp, có lẽ là do ông ta bị sát khí của Kimura Musashi làm cho sợ hãi nên nói năng không rõ ràng.
Vì vậy, sau khi nghe những lời của Park Kwok Chang, Kimura Musashi im lặng trong giây lát.
Ngay lập tức.
Cười lạnh một tiếng, nói: "Hừ! Xin lỗi? Đó là mạng người đó. Hắn cho rằng tôi có thể tha thứ cho hắn nếu hắn xin lỗi sao? Từ khi nào người của Long Quốc lại trở nên ngây thơ như vậy?"
Chishima Ryoko cũng nói: "Chúng tôi không chấp nhận lời xin lỗi. Đáp án cho việc lần này chỉ có một, chính là, người đàn ông Long quốc đó nhất định phải chôn cùng tiểu công tử Kimura!"
Hai người họ nói như vậy.
Bất ngờ Park Kwok Chang nở một nụ cười gượng gạo.
Ông ta biết rõ.
Hai ninja đến từ Nhật Bản đã hiểu nhầm ý của ông ta.
Kỳ thật cũng không thể trách họ.
Park Kwok Chang khi nghe Lục Vân nói vậy, ông ta sửng sốt một lúc lâu mới hiểu ra, việc một kẻ giết người yêu cầu đối phương xin lỗi là điều chưa từng có.
Park Kwok Chang cũng không biết giải thích như thế nào.
Ông ta sợ rằng nếu ông ta nói ra ý tứ ban đầu của Lục Vân, đại nhân Kimura sẽ phát điên ngay tại chỗ, nếu ông ta không hài lòng có thể giết ông ta ngay lập tức.
Vì vậy Park Kwok Chang sắp xếp lại suy nghĩ của mình, quyết định không giải thích quá chi tiết mà nói: "Đại nhân Kimura, tóm lại, ý của người đàn ông Long Quốc đó là hắn sẽ sớm đến thăm ngài."
Kimura Musashi trong mắt bắn ra hai luồng ánh sáng lạnh lùng, nói: "Nếu hắn dám tới, tôi sẽ để hắn có tới mà không có về."
Đương nhiên, ông ta hy vọng Lục Vân có thể tự mình tới đây.
Như vậy, ông ta có thể giam cầm Lục Vân bằng chính đôi tay mình, cho hắn nếm trải tất cả cực hình ở Nhật Bản, hắn sẽ không bị đày xuống địa ngục cho đến khi hắn chưa bị tra tấn đủ.
Chishima Ryoko nói: "Đại nhân Kimura, thần cảm thấy chuyện này rất kỳ quái, người nói người đàn ông đến từ Long Quốc cố ý tìm cớ lôi kéo chúng ta, sau mấy ngày nữa liền chạy trốn đến nơi khác sao?"
"Có khả năng này."
Kimura Musashi cau mày nói: "Cho nên ông hãy đi theo Park Kwok Chang đến Long Quốc một chuyến, để xem người đàn ông Long Quốc đó đến tột cùng là đang giở trò gì."
Chishima Ryoko gật đầu.
Ngay lúc này.
Một gã ninja khác chạy vào và nói: "Đại nhân Kimura, bên ngoài có một người đàn ông từ Long Quốc, hắn nói rằng có việc quan trọng muốn được gặp ngài."
"Người Long Quốc!"
Nhất thời trong đáy mắt Chishima Ryoko lộ ra hàn quang, nói: "Để hắn vào!"
"Dạ!"
Gã ninja đi ra ngoài một chuyến, rất nhanh đã dẫn theo một người thanh niên vào, Park Kwok Chang vừa nhìn thấy người thanh niên này từ xa, liền trợn to hai mắt nói: "Cậu… cậu sao lại tới đây nhanh như vậy?"
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Người đến đương nhiên là Lục Vân.
Lục Vân cười nói: "Tôi làm việc luôn không thích trì hoãn, ông đã nói với phó minh chủ theo những gì tôi đã yêu cầu chưa?"
Park Kwok Chang ánh mắt phiêu diêu, nói: "Nói .. nói rồi."
"Vậy những lễ vật ông ta chuẩn bị đâu?"
"Cái này..."
Vẻ mặt Park Kwok Chang cứng đờ, vào lúc này, Kimura Musashi lên tiếng nói: "Park Kwok Chang, người đàn ông Long Quốc này có phải là kẻ đã giết con trai tôi không?"
Ông ta đã đoán được điều đó, nhưng quyết định hỏi Park Kwok Chang trước.
Park Kwok Chang gật đầu.
Ngay lập tức.
Một sát khí đáng sợ tràn ngập không khí.
Kimura Musashi hai mắt nhìn chằm chằm vào Lục Vân, giống như một con sư tử đang tức giận, gầm lên: "Tên Long Quốc kia, cậu thật to gan dám giết con trai tôi, còn dám tự mình tìm đến cửa tìm chết?"
Lục Vân lắc đầu nói : "Xem ra lời xin lỗi của ông không có thành ý cho lắm!"
"Xin lỗi? Ai xin lỗi?"
Mặc dù trong lòng Kimura Musashi đang có lửa giận ngập trời, nhưng khi Lục Vân nói những lời này thì bỗng nhiên lại sửng sốt một chút.
Lục Vân kinh ngạc nói: "Không phải Park Kwok Chang đã nói với ông, con trai của ông rất đáng chết sao, ông không biết cách dạy cậu ta, cho nên ông phải xin lỗi tôi."
"..."
Cảnh tượng im lặng kỳ lạ lan tràn trong chốc lát.
Sau đó, tiếng gầm giận dữ của Kimura Musashi bỗng vang lên: "Tên Long Quốc kia, các logic chó má gì vậy, cậu đã giết chết con trai tôi, sau đó lại muốn tôi xin lỗi cậu sao?"
"Xem ra lời nói của Park Kwok Chang, không được chuẩn cho lắm…"
Đột nhiên Lục Vân hướng về phía Park Kwok Chang tát một cái, nói: "Nói lại mà cũng không được, tôi giữ ông có ích lợi gì?"
Bốp!
Cơ thể của Park Kwok Chang đột ngột quay 365 độ trong không trung.
Sau khi tát.
Lục Vân lại nhìn Kimura Musashi và nói: "Vì Park Kwok Chang không giải thích với ông, cho nên tôi sẽ tự mình giải thích cho ông hiểu. Con trai ông dám âm mưu dùng thuốc mê để hạ nhục chị gái tôi, còn dám thi triển huyễn thuật ra lệnh cho tôi uống thuốc độc, nhưng đáng tiếc huyễn thuật của cậu ta quá rác rưởi, cho nên tôi không trúng huyễn thuật của cậu ta.
Trong lòng cậu ta dám nổi lên những ý định này là vô cùng đáng chết, ông có cảm thấy những gì tôi nói có lý không?
Còn có.
Vì ông là cha của cậu ta nhưng ông lại để cho con trai mình ở nước ngoài hành động dơ bẩn như vậy, ông không biết cách dạy dỗ con trai mình, cho nên, ông phải xin lỗi tôi đúng không?"
Lục Vân nói xong, liền yên lặng nhìn Kimura Musashi.
Sắc mặt Kimura Musashi cực kỳ âm trầm.
Vừa rồi ông ta có hỏi Park Kwok Chang về chuyện này, Park Kwok Chang chỉ đại khái nói rằng tiểu Kimura đã phạm một sai lầm, cho nên cậu ta đã bị người của Long Quốc giết.
Bây giờ Lục Vân nói lại lần nữa, thì ông ta mới thấy tình hình dường như nghiêm trọng hơn ông ta tưởng tượng.
Nhưng vậy thì đã sao?
Người chết dù sao cũng là con trai của ông ta, mặc kệ cậu ta phạm phải sai lầm lớn như thế nào, cậu ta cũng là con ruột của ông ta.
Con trai của ông ta chết cũng thôi đi.
Hiện tại tên sát nhân này còn dám tới cửa bắt ông ta phải xin lỗi, loại hành vi này thật sự là quá đáng, quá mức kiêu ngạo rồi.
Nếu như ông ta xin lỗi hắn thì mặt mũi này phải để ở đâu đây?
Bình luận facebook