-
Chương 275-276
Chương 275 Thế lực đằng sau Tiêu Thấm
Nhìn thấy một người đàn ông cao lớn như Lục Vân lại đứng thẳng người như một đứa trẻ làm sai điều gì, thậm chí trên mặt hắn còn lộ rõ vẻ lo lắng và áy náy, Tiêu Thấm không còn tức giận nữa.
Hơn nữa, cô cũng chỉ muốn trêu tiểu Lục Vân mà thôi.
Thật ra cô không hề tức giận chút nào.
Bởi vì mấy chị gái cũng từng hỏi qua về vấn đề này.
Môi trường trong làng giải trí chính là như vậy, ở một mình cực kỳ khó khăn. Đối với một cô gái như Tiêu Thấm, muốn đạt được địa vị nhất định ở một nơi hỗn tạp như vậy thì những nhân tố đằng sau khó có thể không khơi dậy trí tưởng tượng của mọi người.
Tiêu Thấm cười khúc khích nói: “Em xem, em lo lắng quá rồi. Chị chỉ nói đùa với em thôi, em tưởng thật hả? Chị không hề tức giận đâu.”
Nụ cười rạng rỡ này đã chạm thẳng vào trái tim của Lục Vân.
Hắn thực sự sợ rằng những lời hắn vừa nói sẽ làm chị sáu tổn thương.
Lục Vân thở phào nhẹ nhõm, nói: “Chị sáu, đương nhiên là em tin chị. Sau này, em sẽ không hỏi những vấn đề ngu xuẩn như vậy nữa.”
Trông thấy hắn như vậy, trong lòng Tiêu Thấm cảm thấy ấm áp, cô nói: “Thật ra tiểu Lục Vân hoài nghi cũng là chuyện bình thường. Em không nghi ngờ cũng có nghĩa là em không quan tâm đến chị!”
“Chị sáu, em…”
Lục Vân đang định nói gì đó, Tiêu Thấm xua tay cắt ngang: “Thế lực sau lưng chị là Long gia ở thủ đô, đồng thời cũng là công ty giải trí mà chị đang làm việc, ông chủ đứng sau công ty giải trí Thiên Thịnh.”
Tiêu Thấm từ từ giải thích.
Điều này đúng là có chút kỳ lạ.
Khi Tiêu Thấm mới bước vào giới giải trí, cô không liên quan tới Long gia.
Cô bước vào giới giải trí hoàn toàn là vì sở thích. Cô chưa từng nghĩ đến việc mình có nổi tiếng hay không nên đương nhiên là không có chuyện vì nổi tiếng mà sẵn sàng sử dụng quy tắc ngầm.
Cứ coi như đi đóng phim là một trải nghiệm đi, nếu như thất bại có thể trở về gánh vác tập đoàn Khuynh Thành cùng với chị cả.
Thế nhưng thực tế chứng minh rằng suy nghĩ của Tiêu Thấm quá đơn giản.
Đối với một cô gái xinh đẹp như cô, quan trọng là cô có khí chất đặc biệt khác với những cô gái thực dụng khác nên khó mà không thu hút sự chú ý.
Lần đầu tiên đến một đoàn phim nhỏ, cô đã bị đạo diễn chú ý đến.
Tên đạo diễn đó hứa rằng sẽ nâng đỡ và để cô làm nữ chính, ông ta cũng nói rằng cô nhất định sẽ trở nên nổi tiếng nhưng phải trả giá bằng một thứ gì đó.
Ý đồ của ông ta rất rõ ràng.
Nói thẳng ra là muốn Tiêu Thấm thực hiện quy tắc ngầm.
Đương nhiên là Tiêu Thấm cảm thấy không vui và nói thẳng tại chỗ rằng cô không muốn bán thân để trở thành người nổi tiếng.
Đạo diễn quấy rầy một hồi, sau đó thấy không làm gì được Tiêu Thấm nên bắt đầu giở thủ đoạn hèn hạ. Kết quả là lúc này, đột nhiên người của Long gia xuất hiện và dạy cho tên đạo diễn đó một bài học.
Kể từ đó, trong giới giải trí không còn bất cứ tin tức nào liên quan tới tên đạo diễn đó nữa. Từ đó có thể thấy rằng, địa vị của Long gia trong giới giải trí không hề thấp.
Mãi sau này, Tiêu Thấm mới biết rằng Long gia chính là ông chủ đứng đằng sau công ty giải trí Thiên Thịnh.
Chỉ là cô không hiểu tại sao Long gia lại muốn giúp mình.
Cho đến sau này, người của Long gia nói với Tiêu Thấm rằng có một thành viên quan trọng của Long gia bị bệnh nặng và được một lão đạo sĩ cứu sống. Lão đạo sĩ đó không nhận bất cứ hậu tạ nào mà chỉ đặc biệt nói với Long gia rằng phải bảo vệ Tiêu Thấm.
Để báo đáp công ơn của lão đạo sĩ, Long gia đã quyết định ký hợp đồng với Tiêu Thấm dưới danh nghĩa công ty giải trí Thiên Thịnh. Một mặt giúp cô thực hiện ước mơ của mình, mặt khác cũng có lợi trong việc bảo vệ cô.
Tiêu Thấm không dám tùy tiện đồng ý bởi vì cô không biết lão đạo sĩ đó là ai. Vì thế, Tiêu Thấm cảm thấy loại bánh ngọt từ trên trời rơi xuống này rất không đáng tin.
Khi đó, Tiêu Thấm thậm chí đã quyết định rút khỏi giới giải trí và không bao giờ lội vào vũng nước đục này nữa.
Nhưng không ai ngờ, Long gia lại đưa ra một quyết định còn kinh người hơn. Họ nói rằng nếu như Tiêu Thấm không muốn tiến vào giới giải trí nữa thì cô có thể chuyển sang làm chủ hậu trường. Long gia cũng nguyện ý để lại công ty giải trí Thiên Thịnh cho cô.
Công ty giải trí Thiên Thịnh có một vị trí quan trọng trong giới giải trí, có rất nhiều minh tinh nổi tiếng từng là nghệ sĩ của Thiên Thịnh.
Long gia nói đưa là đưa.
Điều này khiến cho Tiêu Thấm hơi sợ, hiển nhiên là cô không dám nhận lễ vật quý giá như thế.
Tuy nhiên Long gia đã khổ sở van xin rằng hãy cho họ một cơ hội trả ơn bởi vì bọn họ không dám trái lời của lão đạo sĩ.
Tiêu Thấm do dự mất một thời gian về vấn đề này.
Cuối cùng sau khi cân nhắc, cô lựa chọn trở thành nghệ sĩ trực thuộc công ty giải trí Thiên Thịnh. Khi ký hợp đồng, cô đã đọc đi đọc lại rất kỹ và chắc chắn không có bất cứ điều khoản nào bất lợi với mình mới ký tên.
Sau đó, cô cũng quan sát một khoảng thời gian thì mới phát hiện ra Long ra thật sự không có ác ý gì với mình. Họ không những cho cô tiến vào giới giải trí mà còn cung cấp cho cô rất nhiều tài nguyên điện ảnh và truyền hình đặc sắc.
Thậm chí Long gia còn sẵn sàng trao lại công ty giải trí Thiên Thịnh cho Tiêu Thấm.
Có điều Tiêu Thấm cũng rất hào phóng. Sau khi lấy được những tài nguyên đó, cô không hưởng thụ một mình mà còn phân phát cho những nghệ sĩ khác trong công ty. Rất nhiều nghệ sĩ cũng nhờ những tài nguyên này mà trở nên nổi tiếng.
Đây là lý do tại sao Tiêu Thấm có địa vị cao trong giới giải trí.
Sau khi nghe xong, trong lòng Lục Vân đại khái cũng có phỏng đoán. Hắn có chút kỳ quái hỏi: “ Chị sáu, lão đạo sĩ cứu tính mạng Long gia có phải tên là Thiên Huyền Tử không?”
Đôi mắt của Tiêu Thấm lập tức sáng lên, cô nói: “Đúng đúng, chị nghe từ Long gia nói rằng lão đạo sĩ đó tên là Thiên Huyền Tử. Khi đó, họ hỏi chị quan hệ gì lão đạo sĩ Thiên Huyền Tử nhưng chị hoàn toàn không biết người đó là ai. Tiểu Lục Vân, em có biết đó là ai không?”
Lục Vân có thể nói ngay ra tên của lão đạo sĩ đó, điều đó có nghĩa là chắc hẳn hắn biết ông ấy.
Sự tò mò của Tiêu Thấm lập tức trỗi dậy.
Lục Vân cười nói: “Em không chỉ biết mà còn rất thân thuộc với ông ấy nữa. Không ngờ lão già vô lương tâm kia lại nghĩa khí như vậy. Trong lúc em đi vắng, ông ấy lại bảo vệ chị tốt như vậy nên em sẽ tha thứ cho ông ấy việc lấy các bức tranh của em bán đi kiếm tiền.”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Chương 276 Đỉnh điểm
Tiêu Thấm nổi lên lòng hiếu kỳ, vội hỏi Lục Vân chuyện gì đang xảy ra, Lục Vân không còn cách nào khác đành phải thành thật trả lời rằng lão đạo sĩ chính là sư phụ của mình.
Tiêu Thấm nghe vậy thì chợt một tia sáng kỳ lạ lóe lên trong đôi mắt xinh đẹp của cô, và cô ấy nói: "Cho nên, tất cả y thuật của em có là học được từ Thiên Huyền Tử đạo sĩ? Khó trách em vừa trở về đã có được danh hiệu thần y."
Tiêu Thấm cũng biết được đại khái tình huống hiện tại của Lục Vân từ thư của mấy chị em gửi đến, biết sau khi trở lại Giang thành, Lục Vân rất nhanh đã trở thành một thần y nổi tiếng, trong lòng cô còn thầm tự hào một hồi lâu.
Em trai của cô rất có tiền đồ.
Bây giờ biết Tiểu Lục Vân là đồ đệ của vị đạo sĩ già đó, thì Tiêu Thấm cũng không còn khó hiểu tại sao ở tuổi này mà hắn có thể có được tài năng y thuật đáng kinh ngạc như vậy.
Có thể nói, thầy hay thì trò giỏi.
Tiêu Thấm chưa từng gặp qua Thiên Huyền Tử đạo nhân, nhưng từ vài câu nói của Long gia, có thể biết y thuật của Thiên Huyền Tử đạo nhân vô cùng lợi hại, nếu không Long gia đã không cầu xin Tiêu Thấm cho bọn họ một cơ hội báo đáp ân tình.
Từ đó suy ra, Tiêu Thấm phải có quan hệ nào đó với Thiên Huyền Tử đạo trưởng.
Còn cụ thể là gì thì không rõ.
Bản thân Tiêu Thấm cũng không rõ.
Hôm nay, sau khi nghe những lời của Tiểu Lục Vân, Tiêu Thấm rốt cục cũng hiểu rằng đây là lý do tại sao Thiên Huyền Tử yêu cầu Long gia bảo vệ cô ấy, tất cả là vì Tiểu Lục Vân.
Nhìn khuôn mặt điển trai của Lục Vân, Tiêu Thấm vô cùng xúc động.
Có một người em như thế này thì còn đòi hỏi gì hơn.
Tiêu Thấm muốn đứng dậy và ôm Lục Vân một cái, nhưng lúc này Lục Vân đã nói một lời đánh vỡ cảm xúc của cô.
"Chị sáu, theo lời chị nói, toàn bộ Công ty giải trí Thiên Thịnh đều phụ thuộc vào chị, công ty căn bản không thể gò bó chị, vậy chị đáng lẽ phải quay lại gặp em từ mấy tháng trước, sao chị lại trì hoãn đến tận bây giờ?"
Lúc đầu, Lục Vân đã đọc được nội dung trò chuyện của nhóm chị em họ từ điện thoại di động của Lâm Thanh Đàm, khi biết Lục Vân còn sống, Tiêu Thấm đã nói công ty không cho nên cô không về được.
Đến hôm nay hắn mới biết rằng với địa vị của Tiêu Thấm, Giải trí Thiên Thịnh nào dám không cho cô ấy đi, có thể cô ấy muốn bay lên trời luôn cũng không ai cản.
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Tiêu Thấm lộ ra chút áy náy, ngượng ngùng cười: "Ha ha, thật sự là chị rất bận, nếu không lấy công ty làm cái cớ, em nhất định sẽ cảm thấy chị coi trọng sự nghiệp hơn em."
Mặc dù Tiêu Thấm rất có tiếng nói trong Giải trí Thiên Thịnh, dù cô có đi Sanya nghỉ dưỡng nửa tháng trong thời gian quay phim đi chăng nữa, cũng sẽ không có ai dám lên tiếng ngăn cản, dù có cũng chỉ là lời phàn nàn sau lưng.
Nhưng Tiêu Thấm không thể vô trách nhiệm như vậy được.
Trong khoảng thời gian đó
Cô ấy thật sự rất bận.
Còn một cái nữa.
Gần đó bắt đầu nổi lên một số tin đồn, nói rằng Tiêu Thấm ỷ vào có Long gia chống lưng, thường chèn ép người mới trong đoàn, thường chơi xỏ những tên tuổi lớn.
Thậm chí còn có hình ảnh Tiêu Thấm mặt mày âm trầm tát một tiểu minh tinh tuyến 18.
Tất nhiên mấy thứ này đều là giả.
Thực tế là, tiểu minh tinh tuyến 18 đó đã chủ động tìm đến Tiêu Thấm và nhờ Tiêu Thấm dạy cho cô ta diễn xuất. Lúc đó Tiêu Thấm cũng nhiệt tình chỉ dạy, kết quả bị bên truyền thông vô lương tâm nắm lấy, mượn đó để bôi đen cô.
Sau khi tin tức đó tung ra, làng giải trí lập tức đón lấy một hồi phong ba.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Chừng 70% là ủng hộ Tiêu Thấm, trong đó có khá nhiều nhân vật nổi tiếng đã từng hợp tác với Tiêu Thấm, biết rõ tính cách của Tiêu Thấm sẽ không bao giờ chèn ép người mới.
Thật ra, chỉ cần động não một chút sẽ thấy, với địa vị của Tiêu Thấm ở Giải trí Thiên Thịnh, hoàn toàn không cần phải chèn ép người mới.
Điều này tương đương với việc nữ chủ tịch của một công ty giải trí, có hứng thú thì ra đóng phim cho vui, kết quả lại có người nói nữ chủ tịch này thường chèn ép người mới trong đoàn, vì lo lắng người mới sẽ ảnh hưởng đến địa vị của mình.
Chuyện này không phải là quá vô nghĩa sao?
Sao không nói luôn là con ông chủ nhà hàng xuống bếp thực hành rửa bát vài ngày, vài ngày sau lại sa thải những người rửa bát trong bếp vì sợ bị cướp đi danh hiệu vinh dự là người rửa bát giỏi nhất?
Đạo lý dễ hiểu thế nhưng vẫn có 30% người chọn đứng về phía đối lập.
Bọn họ gồm những thành phần gì?
Một số trong đó đơn giản chỉ muốn lợi dụng sức nóng, một số thì ghen tị với Tiêu Thấm, còn lại là những người nổi tiếng đã từng có thù với Tiêu Thấm, bọn họ cũng là quân chủ lực xúi giục.
Sau khi sự kiện lên men.
Tiểu minh tinh tuyến 18 kia không còn cách nào khác đành phải đứng ra thanh minh tin tức đó là giả, sự thật ngày hôm đó chị Tiêu đang dạy cô diễn cảnh của nhân vật phản diện.
Kết quả lại hoàn toàn ngược lại.
Dưới sự dẫn dắt của truyền thông vô đạo đức, các thủy quân liên minh với đám anh hùng bàn phím nhao nhao đòi ra mặt vì công lý, chạy đến trang cá nhân của tiểu minh tinh đó để bày tỏ những nhận xét gay gắt.
Hỏi cô ta có bị đe dọa không.
Hỏi cô ta có phải đã nhận được lợi ích gì đó nên mới đi PR cho Tiêu Thấm.
Ngoài miệng thì lên án, tự nhận là hiệp sĩ chính nghĩa bảo vệ công lý, cuối cùng lại nhe răng cắn vào Tiêu Thấm, như vậy mà không ác ý?
Diễn biến của sự việc ngày càng kỳ lạ hơn.
Nó thậm chí còn phát triển đến trình độ công kích cá nhân, buộc tiểu minh tinh tuyến 18 đó phải tắt luôn tương tác.
Đến lúc này, đám hiệp sĩ công lý kia lại lên tiếng nói, xem đi cô ta chột dạ rồi, không dám ló đầu nữa.
Cuối cùng, tiểu minh tinh kia bị ép đến suýt nữa bị trầm cảm.
Đây là một hiện tượng kỳ lạ trong làng giải trí, không, phải nói rằng đây là một hiện tượng kỳ lạ sẽ xuất hiện ở tất cả các ngành nghề cần được công chúng vạch trần, thật thật giả giả lẫn lộn, quần chúng hóng hớt rất dễ bị truyền thông vô đạo đức dắt mũi.
Chính vì sự việc đó đã đẩy Tiêu Thấm lên đầu ngọn sóng, nhưng cô không thích lãng phí thời gian vào những tin tức giải trí nhàm chán như vậy, cùng lắm cô sẽ đưa ra một câu trả lời ngắn gọn, coi như thanh minh.
Còn các anh hùng bàn phím tin hay không.
Tin hay không tùy các người!
Tiêu Thấm chỉ hứng thú với diễn xuất, nhân vật của cô được quần chúng công nhận thì tốt, còn những chuyện lục đục như vậy, cô thật sự không muốn tham gia vào.
Đó bản tính của cô.
Tuy nhiên, để không tốn thêm tài nguyên của công ty, Tiêu Thấm cũng chú ý hơn đến lời nói và hành động của mình trong thời gian đó, nếu cô ấy liều lĩnh rời khỏi đoàn phim trong quá trình quay phim, cô ấy có thể sẽ bị một số người lôi ra làm ầm ĩ lần nữa, nói rằng cô không tôn trọng tiền bối.
Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Tiêu Thấm quyết định kìm nén mong muốn được gặp Tiểu Lục Vân, dù sao biết đã Tiểu Lục Vân vẫn còn sống, cô ấy nhất định sẽ có cơ hội được gặp lại hắn, đây cũng có thể coi là tự cho mình một mục tiêu để chờ mong.
Đó là lý do tại sao Tiêu Thấm đợi đến bây giờ mới trở lại tỉnh Giang Nam để gặp Lục Vân.
Nhìn thấy một người đàn ông cao lớn như Lục Vân lại đứng thẳng người như một đứa trẻ làm sai điều gì, thậm chí trên mặt hắn còn lộ rõ vẻ lo lắng và áy náy, Tiêu Thấm không còn tức giận nữa.
Hơn nữa, cô cũng chỉ muốn trêu tiểu Lục Vân mà thôi.
Thật ra cô không hề tức giận chút nào.
Bởi vì mấy chị gái cũng từng hỏi qua về vấn đề này.
Môi trường trong làng giải trí chính là như vậy, ở một mình cực kỳ khó khăn. Đối với một cô gái như Tiêu Thấm, muốn đạt được địa vị nhất định ở một nơi hỗn tạp như vậy thì những nhân tố đằng sau khó có thể không khơi dậy trí tưởng tượng của mọi người.
Tiêu Thấm cười khúc khích nói: “Em xem, em lo lắng quá rồi. Chị chỉ nói đùa với em thôi, em tưởng thật hả? Chị không hề tức giận đâu.”
Nụ cười rạng rỡ này đã chạm thẳng vào trái tim của Lục Vân.
Hắn thực sự sợ rằng những lời hắn vừa nói sẽ làm chị sáu tổn thương.
Lục Vân thở phào nhẹ nhõm, nói: “Chị sáu, đương nhiên là em tin chị. Sau này, em sẽ không hỏi những vấn đề ngu xuẩn như vậy nữa.”
Trông thấy hắn như vậy, trong lòng Tiêu Thấm cảm thấy ấm áp, cô nói: “Thật ra tiểu Lục Vân hoài nghi cũng là chuyện bình thường. Em không nghi ngờ cũng có nghĩa là em không quan tâm đến chị!”
“Chị sáu, em…”
Lục Vân đang định nói gì đó, Tiêu Thấm xua tay cắt ngang: “Thế lực sau lưng chị là Long gia ở thủ đô, đồng thời cũng là công ty giải trí mà chị đang làm việc, ông chủ đứng sau công ty giải trí Thiên Thịnh.”
Tiêu Thấm từ từ giải thích.
Điều này đúng là có chút kỳ lạ.
Khi Tiêu Thấm mới bước vào giới giải trí, cô không liên quan tới Long gia.
Cô bước vào giới giải trí hoàn toàn là vì sở thích. Cô chưa từng nghĩ đến việc mình có nổi tiếng hay không nên đương nhiên là không có chuyện vì nổi tiếng mà sẵn sàng sử dụng quy tắc ngầm.
Cứ coi như đi đóng phim là một trải nghiệm đi, nếu như thất bại có thể trở về gánh vác tập đoàn Khuynh Thành cùng với chị cả.
Thế nhưng thực tế chứng minh rằng suy nghĩ của Tiêu Thấm quá đơn giản.
Đối với một cô gái xinh đẹp như cô, quan trọng là cô có khí chất đặc biệt khác với những cô gái thực dụng khác nên khó mà không thu hút sự chú ý.
Lần đầu tiên đến một đoàn phim nhỏ, cô đã bị đạo diễn chú ý đến.
Tên đạo diễn đó hứa rằng sẽ nâng đỡ và để cô làm nữ chính, ông ta cũng nói rằng cô nhất định sẽ trở nên nổi tiếng nhưng phải trả giá bằng một thứ gì đó.
Ý đồ của ông ta rất rõ ràng.
Nói thẳng ra là muốn Tiêu Thấm thực hiện quy tắc ngầm.
Đương nhiên là Tiêu Thấm cảm thấy không vui và nói thẳng tại chỗ rằng cô không muốn bán thân để trở thành người nổi tiếng.
Đạo diễn quấy rầy một hồi, sau đó thấy không làm gì được Tiêu Thấm nên bắt đầu giở thủ đoạn hèn hạ. Kết quả là lúc này, đột nhiên người của Long gia xuất hiện và dạy cho tên đạo diễn đó một bài học.
Kể từ đó, trong giới giải trí không còn bất cứ tin tức nào liên quan tới tên đạo diễn đó nữa. Từ đó có thể thấy rằng, địa vị của Long gia trong giới giải trí không hề thấp.
Mãi sau này, Tiêu Thấm mới biết rằng Long gia chính là ông chủ đứng đằng sau công ty giải trí Thiên Thịnh.
Chỉ là cô không hiểu tại sao Long gia lại muốn giúp mình.
Cho đến sau này, người của Long gia nói với Tiêu Thấm rằng có một thành viên quan trọng của Long gia bị bệnh nặng và được một lão đạo sĩ cứu sống. Lão đạo sĩ đó không nhận bất cứ hậu tạ nào mà chỉ đặc biệt nói với Long gia rằng phải bảo vệ Tiêu Thấm.
Để báo đáp công ơn của lão đạo sĩ, Long gia đã quyết định ký hợp đồng với Tiêu Thấm dưới danh nghĩa công ty giải trí Thiên Thịnh. Một mặt giúp cô thực hiện ước mơ của mình, mặt khác cũng có lợi trong việc bảo vệ cô.
Tiêu Thấm không dám tùy tiện đồng ý bởi vì cô không biết lão đạo sĩ đó là ai. Vì thế, Tiêu Thấm cảm thấy loại bánh ngọt từ trên trời rơi xuống này rất không đáng tin.
Khi đó, Tiêu Thấm thậm chí đã quyết định rút khỏi giới giải trí và không bao giờ lội vào vũng nước đục này nữa.
Nhưng không ai ngờ, Long gia lại đưa ra một quyết định còn kinh người hơn. Họ nói rằng nếu như Tiêu Thấm không muốn tiến vào giới giải trí nữa thì cô có thể chuyển sang làm chủ hậu trường. Long gia cũng nguyện ý để lại công ty giải trí Thiên Thịnh cho cô.
Công ty giải trí Thiên Thịnh có một vị trí quan trọng trong giới giải trí, có rất nhiều minh tinh nổi tiếng từng là nghệ sĩ của Thiên Thịnh.
Long gia nói đưa là đưa.
Điều này khiến cho Tiêu Thấm hơi sợ, hiển nhiên là cô không dám nhận lễ vật quý giá như thế.
Tuy nhiên Long gia đã khổ sở van xin rằng hãy cho họ một cơ hội trả ơn bởi vì bọn họ không dám trái lời của lão đạo sĩ.
Tiêu Thấm do dự mất một thời gian về vấn đề này.
Cuối cùng sau khi cân nhắc, cô lựa chọn trở thành nghệ sĩ trực thuộc công ty giải trí Thiên Thịnh. Khi ký hợp đồng, cô đã đọc đi đọc lại rất kỹ và chắc chắn không có bất cứ điều khoản nào bất lợi với mình mới ký tên.
Sau đó, cô cũng quan sát một khoảng thời gian thì mới phát hiện ra Long ra thật sự không có ác ý gì với mình. Họ không những cho cô tiến vào giới giải trí mà còn cung cấp cho cô rất nhiều tài nguyên điện ảnh và truyền hình đặc sắc.
Thậm chí Long gia còn sẵn sàng trao lại công ty giải trí Thiên Thịnh cho Tiêu Thấm.
Có điều Tiêu Thấm cũng rất hào phóng. Sau khi lấy được những tài nguyên đó, cô không hưởng thụ một mình mà còn phân phát cho những nghệ sĩ khác trong công ty. Rất nhiều nghệ sĩ cũng nhờ những tài nguyên này mà trở nên nổi tiếng.
Đây là lý do tại sao Tiêu Thấm có địa vị cao trong giới giải trí.
Sau khi nghe xong, trong lòng Lục Vân đại khái cũng có phỏng đoán. Hắn có chút kỳ quái hỏi: “ Chị sáu, lão đạo sĩ cứu tính mạng Long gia có phải tên là Thiên Huyền Tử không?”
Đôi mắt của Tiêu Thấm lập tức sáng lên, cô nói: “Đúng đúng, chị nghe từ Long gia nói rằng lão đạo sĩ đó tên là Thiên Huyền Tử. Khi đó, họ hỏi chị quan hệ gì lão đạo sĩ Thiên Huyền Tử nhưng chị hoàn toàn không biết người đó là ai. Tiểu Lục Vân, em có biết đó là ai không?”
Lục Vân có thể nói ngay ra tên của lão đạo sĩ đó, điều đó có nghĩa là chắc hẳn hắn biết ông ấy.
Sự tò mò của Tiêu Thấm lập tức trỗi dậy.
Lục Vân cười nói: “Em không chỉ biết mà còn rất thân thuộc với ông ấy nữa. Không ngờ lão già vô lương tâm kia lại nghĩa khí như vậy. Trong lúc em đi vắng, ông ấy lại bảo vệ chị tốt như vậy nên em sẽ tha thứ cho ông ấy việc lấy các bức tranh của em bán đi kiếm tiền.”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Chương 276 Đỉnh điểm
Tiêu Thấm nổi lên lòng hiếu kỳ, vội hỏi Lục Vân chuyện gì đang xảy ra, Lục Vân không còn cách nào khác đành phải thành thật trả lời rằng lão đạo sĩ chính là sư phụ của mình.
Tiêu Thấm nghe vậy thì chợt một tia sáng kỳ lạ lóe lên trong đôi mắt xinh đẹp của cô, và cô ấy nói: "Cho nên, tất cả y thuật của em có là học được từ Thiên Huyền Tử đạo sĩ? Khó trách em vừa trở về đã có được danh hiệu thần y."
Tiêu Thấm cũng biết được đại khái tình huống hiện tại của Lục Vân từ thư của mấy chị em gửi đến, biết sau khi trở lại Giang thành, Lục Vân rất nhanh đã trở thành một thần y nổi tiếng, trong lòng cô còn thầm tự hào một hồi lâu.
Em trai của cô rất có tiền đồ.
Bây giờ biết Tiểu Lục Vân là đồ đệ của vị đạo sĩ già đó, thì Tiêu Thấm cũng không còn khó hiểu tại sao ở tuổi này mà hắn có thể có được tài năng y thuật đáng kinh ngạc như vậy.
Có thể nói, thầy hay thì trò giỏi.
Tiêu Thấm chưa từng gặp qua Thiên Huyền Tử đạo nhân, nhưng từ vài câu nói của Long gia, có thể biết y thuật của Thiên Huyền Tử đạo nhân vô cùng lợi hại, nếu không Long gia đã không cầu xin Tiêu Thấm cho bọn họ một cơ hội báo đáp ân tình.
Từ đó suy ra, Tiêu Thấm phải có quan hệ nào đó với Thiên Huyền Tử đạo trưởng.
Còn cụ thể là gì thì không rõ.
Bản thân Tiêu Thấm cũng không rõ.
Hôm nay, sau khi nghe những lời của Tiểu Lục Vân, Tiêu Thấm rốt cục cũng hiểu rằng đây là lý do tại sao Thiên Huyền Tử yêu cầu Long gia bảo vệ cô ấy, tất cả là vì Tiểu Lục Vân.
Nhìn khuôn mặt điển trai của Lục Vân, Tiêu Thấm vô cùng xúc động.
Có một người em như thế này thì còn đòi hỏi gì hơn.
Tiêu Thấm muốn đứng dậy và ôm Lục Vân một cái, nhưng lúc này Lục Vân đã nói một lời đánh vỡ cảm xúc của cô.
"Chị sáu, theo lời chị nói, toàn bộ Công ty giải trí Thiên Thịnh đều phụ thuộc vào chị, công ty căn bản không thể gò bó chị, vậy chị đáng lẽ phải quay lại gặp em từ mấy tháng trước, sao chị lại trì hoãn đến tận bây giờ?"
Lúc đầu, Lục Vân đã đọc được nội dung trò chuyện của nhóm chị em họ từ điện thoại di động của Lâm Thanh Đàm, khi biết Lục Vân còn sống, Tiêu Thấm đã nói công ty không cho nên cô không về được.
Đến hôm nay hắn mới biết rằng với địa vị của Tiêu Thấm, Giải trí Thiên Thịnh nào dám không cho cô ấy đi, có thể cô ấy muốn bay lên trời luôn cũng không ai cản.
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Tiêu Thấm lộ ra chút áy náy, ngượng ngùng cười: "Ha ha, thật sự là chị rất bận, nếu không lấy công ty làm cái cớ, em nhất định sẽ cảm thấy chị coi trọng sự nghiệp hơn em."
Mặc dù Tiêu Thấm rất có tiếng nói trong Giải trí Thiên Thịnh, dù cô có đi Sanya nghỉ dưỡng nửa tháng trong thời gian quay phim đi chăng nữa, cũng sẽ không có ai dám lên tiếng ngăn cản, dù có cũng chỉ là lời phàn nàn sau lưng.
Nhưng Tiêu Thấm không thể vô trách nhiệm như vậy được.
Trong khoảng thời gian đó
Cô ấy thật sự rất bận.
Còn một cái nữa.
Gần đó bắt đầu nổi lên một số tin đồn, nói rằng Tiêu Thấm ỷ vào có Long gia chống lưng, thường chèn ép người mới trong đoàn, thường chơi xỏ những tên tuổi lớn.
Thậm chí còn có hình ảnh Tiêu Thấm mặt mày âm trầm tát một tiểu minh tinh tuyến 18.
Tất nhiên mấy thứ này đều là giả.
Thực tế là, tiểu minh tinh tuyến 18 đó đã chủ động tìm đến Tiêu Thấm và nhờ Tiêu Thấm dạy cho cô ta diễn xuất. Lúc đó Tiêu Thấm cũng nhiệt tình chỉ dạy, kết quả bị bên truyền thông vô lương tâm nắm lấy, mượn đó để bôi đen cô.
Sau khi tin tức đó tung ra, làng giải trí lập tức đón lấy một hồi phong ba.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Chừng 70% là ủng hộ Tiêu Thấm, trong đó có khá nhiều nhân vật nổi tiếng đã từng hợp tác với Tiêu Thấm, biết rõ tính cách của Tiêu Thấm sẽ không bao giờ chèn ép người mới.
Thật ra, chỉ cần động não một chút sẽ thấy, với địa vị của Tiêu Thấm ở Giải trí Thiên Thịnh, hoàn toàn không cần phải chèn ép người mới.
Điều này tương đương với việc nữ chủ tịch của một công ty giải trí, có hứng thú thì ra đóng phim cho vui, kết quả lại có người nói nữ chủ tịch này thường chèn ép người mới trong đoàn, vì lo lắng người mới sẽ ảnh hưởng đến địa vị của mình.
Chuyện này không phải là quá vô nghĩa sao?
Sao không nói luôn là con ông chủ nhà hàng xuống bếp thực hành rửa bát vài ngày, vài ngày sau lại sa thải những người rửa bát trong bếp vì sợ bị cướp đi danh hiệu vinh dự là người rửa bát giỏi nhất?
Đạo lý dễ hiểu thế nhưng vẫn có 30% người chọn đứng về phía đối lập.
Bọn họ gồm những thành phần gì?
Một số trong đó đơn giản chỉ muốn lợi dụng sức nóng, một số thì ghen tị với Tiêu Thấm, còn lại là những người nổi tiếng đã từng có thù với Tiêu Thấm, bọn họ cũng là quân chủ lực xúi giục.
Sau khi sự kiện lên men.
Tiểu minh tinh tuyến 18 kia không còn cách nào khác đành phải đứng ra thanh minh tin tức đó là giả, sự thật ngày hôm đó chị Tiêu đang dạy cô diễn cảnh của nhân vật phản diện.
Kết quả lại hoàn toàn ngược lại.
Dưới sự dẫn dắt của truyền thông vô đạo đức, các thủy quân liên minh với đám anh hùng bàn phím nhao nhao đòi ra mặt vì công lý, chạy đến trang cá nhân của tiểu minh tinh đó để bày tỏ những nhận xét gay gắt.
Hỏi cô ta có bị đe dọa không.
Hỏi cô ta có phải đã nhận được lợi ích gì đó nên mới đi PR cho Tiêu Thấm.
Ngoài miệng thì lên án, tự nhận là hiệp sĩ chính nghĩa bảo vệ công lý, cuối cùng lại nhe răng cắn vào Tiêu Thấm, như vậy mà không ác ý?
Diễn biến của sự việc ngày càng kỳ lạ hơn.
Nó thậm chí còn phát triển đến trình độ công kích cá nhân, buộc tiểu minh tinh tuyến 18 đó phải tắt luôn tương tác.
Đến lúc này, đám hiệp sĩ công lý kia lại lên tiếng nói, xem đi cô ta chột dạ rồi, không dám ló đầu nữa.
Cuối cùng, tiểu minh tinh kia bị ép đến suýt nữa bị trầm cảm.
Đây là một hiện tượng kỳ lạ trong làng giải trí, không, phải nói rằng đây là một hiện tượng kỳ lạ sẽ xuất hiện ở tất cả các ngành nghề cần được công chúng vạch trần, thật thật giả giả lẫn lộn, quần chúng hóng hớt rất dễ bị truyền thông vô đạo đức dắt mũi.
Chính vì sự việc đó đã đẩy Tiêu Thấm lên đầu ngọn sóng, nhưng cô không thích lãng phí thời gian vào những tin tức giải trí nhàm chán như vậy, cùng lắm cô sẽ đưa ra một câu trả lời ngắn gọn, coi như thanh minh.
Còn các anh hùng bàn phím tin hay không.
Tin hay không tùy các người!
Tiêu Thấm chỉ hứng thú với diễn xuất, nhân vật của cô được quần chúng công nhận thì tốt, còn những chuyện lục đục như vậy, cô thật sự không muốn tham gia vào.
Đó bản tính của cô.
Tuy nhiên, để không tốn thêm tài nguyên của công ty, Tiêu Thấm cũng chú ý hơn đến lời nói và hành động của mình trong thời gian đó, nếu cô ấy liều lĩnh rời khỏi đoàn phim trong quá trình quay phim, cô ấy có thể sẽ bị một số người lôi ra làm ầm ĩ lần nữa, nói rằng cô không tôn trọng tiền bối.
Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Tiêu Thấm quyết định kìm nén mong muốn được gặp Tiểu Lục Vân, dù sao biết đã Tiểu Lục Vân vẫn còn sống, cô ấy nhất định sẽ có cơ hội được gặp lại hắn, đây cũng có thể coi là tự cho mình một mục tiêu để chờ mong.
Đó là lý do tại sao Tiêu Thấm đợi đến bây giờ mới trở lại tỉnh Giang Nam để gặp Lục Vân.
Bình luận facebook