• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm (3 Viewers)

  • Chương 151-152

Chương 151 Áp lực cạnh tranh

Chuyến thăm bất ngờ này của Âu Dương Minh Hạo đương nhiên là không đơn giản như thế. Mục đích thật sự của anh ta đó là để cho vợ chồng Diệp Hướng Vinh xem một bộ ảnh. Bộ ảnh đó chụp Lục Vân đi mua sắm và ra vào khách sạn với một người phụ nữ, có vẻ như mối quan hệ giữa hai người bọn họ không hề đơn giản.

  

Chỉ cần hai vợ chồng nhìn thấy những bức ảnh này, cảm giác chán ghét Lục Vân sẽ càng tăng cao bởi vì Lục Vân đã đùa giỡn tình cảm của con gái họ.

  

Đó là kế hoạch đầu tiên của Âu Dương Minh Hạo nhằm phá vỡ hảo cảm của vợ chồng Diệp Hướng Vinh dành cho Lục Vân. Kế hoạch thứ 2 đó là anh ta cũng sẽ đưa những bức ảnh này cho Diệp Khuynh Thành xem. Sau khi xem xong những bức ảnh này, cô nhất định sẽ rất tức giận và tránh xa Lục Vân.

  

Như vậy chẳng phải cơ hội của Âu Dương Minh Hạo đã tới rồi sao?

  

Tuy rằng bản thân Âu Dương Minh Hạo không phải người tốt nhưng cho dù là khi còn ở Nhật Bản hay hiện tại trở về Long quốc, anh ta vẫn luôn là đại diện cho những thanh niên trẻ tích cực vươn lên trong giới kinh doanh.

  

Đây là kế hoạch ban đầu của Âu Dương Minh Hạo nhưng vừa rồi khi nghe vợ chồng Diệp Hướng Vinh nói sẽ tới thăm Diệp Khuynh Thành, anh ta cảm thấy kế hoạch của mình có thể kết hợp lại với nhau, tặng cho Lục Vân một bất ngờ.

  

Vì thế, Âu Dương Minh Hạo tạm thời che giấu suy nghĩ của bản thân và đi theo vợ chồng Diệp Hướng Vinh tới gặp Diệp Khuynh Thành trước.

 

Khi nhóm người tới biệt thự Lục Vân, đúng lúc Diệp Khuynh Thành đang ở trong phòng khách. Nhìn thấy vợ chồng Diệp Hướng Vinh, cô lập tức đứng dậy nói: “Ba mẹ, hai người tới rồi.”

  

Gần đây, hai vợ chồng Diệp Hướng Vinh thường tỏ ra khá ân cần với Lục Vân. Mới đầu Diệp Khuynh Thành cảm thấy rất kì lạ nhưng dần dần cũng thấy quen.

Hiện tại, sự hòa hợp giữa đôi bên cũng khá ổn. Vì thế, mối quan hệ giữa Diệp Khuynh Thành và ba mẹ cô trở nên gắn kết hơn nhiều sau 25 năm xa nhau.

  

Diệp Khuynh Thành chào đón niềm nở nhưng khi nhìn thấy Âu Dương Minh Hạo đi theo phía sau, khuôn mặt xinh đẹp của cô lập tức trở nên lạnh lùng, cô nói: “Ba mẹ, hai người dẫn anh ta đến đây làm gì?”

  

Diệp Khuynh Thành có ấn tượng rất xấu với người này. Nhớ lúc Lục Vân đắc tội với con trai của Mã Tam gia là Mã Trạch ở vườn hoa, Âu Dương Minh Hạo chỉ đứng nhìn. Hơn nữa, Diệp Khuynh Thành còn vô tình nhìn thấy anh ta chế nhạo và hả hê. Vì thế, cô rất không vui khi thấy Âu Dương Minh Hạo đến đây.

 

Trên mặt Diệp Hướng Vinh nở nụ cười ngượng ngùng nói: “Khuynh Thành, hôm nay Minh Hạo tới thăm con, con cứ coi như là người thân đến thăm bình thường thôi.”

  

Không sai.

  

Người thân.

  

Đây là lý do duy nhất mà vợ chồng Diệp Hướng Vinh có thể nghĩ ra.

 

Vì mối quan hệ làm ăn giữa Diệp gia và Âu Dương gia nên bọn họ không thể vì vấn đề tình cảm giữa con trẻ mà xé mặt nhau được.

 

Nếu đã không thể làm con rể thì cứ coi như là người thân vậy.

 

Thấy ba mẹ mình đã nói vậy, Diệp Khuynh Thành cũng muốn giữ thể diện cho hai người nên không đuổi Âu Dương Minh Hạo đi nhưng cô cũng không chủ động nói câu nào với anh ta.

 

Âu Dương Minh Hạo vô cùng khó chịu. Anh ta không chịu nổi nữa liền nói: “Khuynh Thành, anh biết em rất ghét anh nhưng có chuyện này anh muốn nói cho em biết. Lục Vân không phải là người tốt đâu.”

  

“Anh nói gì cơ?”

  

Diệp Khuynh Thành lập tức nhướng mày, trong mắt tràn ngập sự lạnh lùng nhìn Âu Dương Minh Hạo.

  

Lại dám nói tiểu Lục Vân không phải người tốt, tôi thấy anh mới không phải là người tốt ấy!

  

Vợ chồng Diệp Hướng Vinh cũng nhíu mày, bọn họ rất ác cảm với lời nói của Âu Dương Minh Hạo, trong lòng thầm trách anh ta.

 

Lại còn du học sinh tài giỏi trở về từ Nhật Bản nữa chứ!

 

Đương nhiên Âu Dương Minh Hạo cũng cảm nhận được sự thay đổi trên gương mặt của ba người bọn họ. Tuy nhiên lời nói ra không rút lại được nên anh ta đành nói tiếp: “Cháu biết rằng khi nói ra điều này sẽ khiến mọi người cảm thấy khó chịu nhưng cháu vẫn phải nói. Cháu không thể chịu được khi nhìn thấy Khuynh Thành cứ ngốc nghếch mãi như thế được nữa.”

  

Anh ta vừa nói vừa đưa điện thoại cho vợ chồng Diệp Hướng Vinh xem, trong đó có ảnh mà Hải thiếu gửi cho anh ta vào tối qua.

  

Đúng như dự đoán, sắc mặt của hai vợ chồng tối sầm lại.

  

Chàng trai trong những bức ảnh ra vào khách sạn với phụ nữ thực sự là Lục Vân.

Trong lòng Diệp Hướng Vinh lo lắng nhưng sau khi nhìn thấy ảnh xong, sắc mặt của Diệp Khuynh Thành vô cùng bình tĩnh và chỉ ra bên ngoài: “Kìa, đấy không phải là hai người trong ảnh sao?”

 

Lục Vân và Vương Băng Ninh đúng lúc xuất hiện ở ngoài cửa.

  

“……”

Lúc này, làm sao mọi người không nhận ra được Diệp Khuynh Thành quen với người đẹp đã ra vào khách sạn với Lục Vân.

  

“Có cần tôi giới thiệu không?”

  

Diệp Khuynh Thành đắc ý nhìn Âu Dương Minh Hạo rồi nói: “Người đẹp này chính là em gái thứ 4 của tôi. Ngoài cô ấy ra, tôi còn có 6 người em gái khác nữa. Cho dù 7 chị em chúng tôi có ra vào khách sạn và ở chung phòng với tiểu Lục Vân thì cũng chẳng liên quan gì tới anh đâu, Âu Dương thiếu gia.”

  

Ý của cô không phải là Âu Dương Minh Hạo đang nhúng tay vào việc của mình sao?

  

Khóe miệng của Âu Dương Minh Hạo giật giật.

  

Khương Lam lo lắng nói: “Ồ, vậy là có thêm 6 đối thủ cạnh tranh. À không, cộng thêm cả Thẩm gia là 7. Khuynh Thành, hãy nghe mẹ, Lục Vân là người đàn ông rất tốt nên con phải giữ nó thật chặt vào!”

  

Lại bắt đầu nữa rồi.

 

Diệp Khuynh Thành hơi đỏ mặt nói: “Mẹ, mẹ đừng nói linh tinh. Quan hệ giữa 7 chị em với tiểu Lục Vân rất trong sáng…”

 

Giọng cô nhỏ đi, rõ ràng là thiếu tự tin.

  

Nhìn thấy cảnh này, Âu Dương Minh Hạo muốn lật bàn. Trông anh ta lúc này chẳng khác gì một thằng hề.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Chương 152 Các yếu tố ảnh hưởng tới điều trị

Âu Dương Minh Hạo vô cùng khó chịu.

 

Không ngờ điểm phản kích cuối cùng mà anh ta tìm được lại bị phá vỡ dễ dàng như vậy. Không chỉ vậy, anh ta còn để lại ấn tượng xấu cho Diệp Khuynh Thành.

  

Thật chán nản.

 

Nhìn thấy vẻ mặt khó coi của anh ta, Khương Lam đành cười cho qua chuyện: “Tuy là hiểu lầm nhưng Minh Hạo cũng có ý tốt. Khuynh Thành, con đừng trách thằng bé.”

  

Diệp Khuynh Thành lười trả lời.

  

Cô chẳng buồn trách anh ta vì người này trước mặt cô chẳng khác nào không khí. Một người chẳng tồn tại thì có gì mà đáng trách.

 

Âu Dương Minh Hạo thật sự không thể ở lại nơi này nữa nên anh ta đứng dậy chuẩn bị rời đi. Khương Lam muốn giữ anh ta lại bởi vì Âu Dương Minh Hạo đi cùng bọn họ tới đây nên không lái xe. Thế nhưng anh ta lại nói rằng bạn anh ta sẽ tới Giang Thành đón.

  

Nói xong, anh ta rời khỏi biệt thự với vẻ chán nản.

 

Diệp Hướng Vinh nhìn bóng lưng của Âu Dương Minh Hạo rồi khẽ lắc đầu, ông cảm thấy hơi thất vọng.

  

Vừa rồi Khương Lam đã rất vất vả giúp Âu Dương Minh Hạo giải vây. Nếu như thằng bé biết điều thì lẽ ra nên ngồi xuống nhẫn nhịn một chút rồi sau đó rời đi cùng bọn họ. Còn nếu như rời đi vào lúc này sẽ chỉ càng khiến cho người ta cảm giác rằng mục đích thằng bé tới đây lần này là để phá hủy mối quan hệ giữa Diệp Khuynh Thành và Lục Vân. Thấy thất bại, lập tức xấu hổ rời đi.

  

Quá nhỏ nhen sẽ chỉ càng khiến khác thêm chán ghét.

  

Xem ra con trai của ông bạn vẫn còn phải học hỏi nhiều lắm!

  

Trong lòng Diệp Hướng Vinh thở dài nhưng sau đó ông cũng không lo lắng nữa bởi vì ông đã nhận được một tin tức tốt đó là Lục Vân sẽ châm cứu trị liệu cho ông.

  

Khi biết tin này, Khương Lam còn vui mừng hơn cả ông.

  

Diệp Khuynh Thành nghi ngờ hỏi: “Ba, ba có chuyện gì thế?”

  

Nhất thời vợ chồng Diệp Hướng Vinh lộ vẻ xấu hổ, bọn họ làm sao dám nói ra căn bệnh trước mặt con gái!

 

Lục Vân nói: “Bác trai chỉ là bị đau lưng thôi, không có vấn đề gì lớn đâu.”

  

“Đúng vậy, ba bị đau lưng.” Diệp Hướng Vinh vội nói.

  

“Thật sự chỉ bị đau lưng thôi ạ?” Diệp Khuynh Thành nghi ngờ.

 

Cô đã từng thắc mắc rằng tại sao ba mẹ lại thay đổi thái độ với tiểu Lục Vân. Gần đây, họ thường đối xử khá ân cần nhưng bây giờ nghe bọn họ nói chuyện, cô đột nhiên hiểu ra vấn đề, nhất định là bọn họ muốn nhờ tiểu Lục Vân chữa bệnh.

 

Nếu như chỉ bị đau lưng thì không phải chỉ cần đến bệnh viện chữa trị là được sao?

  

Diệp Khuynh Thành biết rõ năng lực của Lục Vân, hắn rất hiếm khi chữa trị những căn bệnh đơn giản.

  

Vì vậy, điều này rất lạ.

  

Khương Lam nói: “Ồ, Khuynh Thành, con không cần phải lo đâu. Dù sao Lục Vân cũng đã hứa rằng nhất định sẽ chữa khỏi bệnh cho ba con rồi.”

 

Diệp Khuynh Thành ngập ngừng một chút rồi nói: “Được rồi, con kệ đấy. Thật không biết hai người định làm gì.”

  

Nếu như bọn họ đã không muốn nói thì Diệp Khuynh Thành còn có thể làm gì cho nên cô không muốn xen vào nữa.

 

Nghĩ đến đây, cô đột nhiên cảm thấy có chút không đúng. Cô cảm thấy bọn họ với tiểu Lục Vân như người một nhà còn mình lại trở thành người ngoài cuộc.

  

Hừ, thật đáng giận!

 

Lục Vân nói: “Bác trai bác gái, hai người hãy đến Hạnh Lâm đường để chữa trị. Ở đó có một phòng châm cứu đặc biệt.”

 

Vì thế, ba người cùng nhau tới Hạnh Lâm đường.

  

Trước tiên là đến chào hỏi Dư Hồng Văn. Sau đó, Diệp Hướng Vinh đi theo Lục Vân tới phòng châm cứu. Khương Lam cũng đi theo, nói là muốn tận mắt chứng kiến chồng mình trị bệnh.

 

Lục Vân cũng không nói gì thêm. Hắn yêu cầu Diệp Hướng Vinh cởi áo ra, nằm sấp trên giường. Sau đó, hắn dùng kim châm vào eo và các huyệt khác.

  

Nhìn thấy một màn này, Khương Lam không khỏi nhíu mày. Bà đã từng âm thầm đưa chồng đi gặp nhiều bác sĩ nổi tiếng, thậm chí trong đó còn có nhiều bác sĩ Trung y nổi tiếng cũng từng châm cứu cho Diệp Hướng Vinh nhưng không đạt hiệu quả gì. Lúc đó, trông cũng không khác Lục Vân là mấy.

Lẽ nào trước đây không có hiệu quả gì, còn bây giờ lại có?

  

Mặc dù trong lòng Khương Lam có nghi hoặc nhưng vì sợ quấy rầy Lục Vân nên bà không nói gì mà lựa chọn yên lặng chờ đợi.

 

Sau khoảng 15 phút, Diệp Hướng Vinh kích động nói: “Tôi có cảm giác rồi, tôi cảm giác eo của mình đang nóng dần lên.”

  

“Thật sao?”

  

Nghe vậy, Khương Lam vui mừng ngồi xuống bên giường và nắm lấy tay Diệp Hướng Vinh nói: “Chồng, ông không lừa tôi đấy chứ, thật sự có thể chữa khỏi sao?”

  

“Làm sao tôi có thể lừa bà được? Bà vừa nắm tay tôi, tôi đã lập tức cảm giác hiệu quả chữa bệnh càng mạnh.” Diệp Hướng Vinh nói.

 

Hốc mắt Khương Lam lập tức ươn ướt.

  

Suốt bao nhiêu năm qua, cuối cùng cũng có hy vọng chữa khỏi bệnh cho chồng.

   

Lại trôi qua 10 phút, Lục Vân rút kim ra rồi nói: “Sau 5 lần châm cứu nữa là bệnh của bác trai sẽ khỏi. Trong khoảng thời gian này nhất định không được lộn xộn, đặc biệt là bác gái phải cố kiềm chế bản thân, nếu không mọi thứ sẽ thành công cốc.”

 

Khương Lam đỏ mặt gật đầu đồng ý.

  

Diệp Hướng Vinh nói: “Con rể, vậy ngày mai bác sẽ tới chỗ con châm cứu nhé.”

  

Còn 5 buổi châm cứu nữa, châm cứu mỗi ngày 1 lần. Chỉ mất 5 ngày là khỏi, nghĩ đến đó là thấy vui rồi.

  

Lục Vân lắc đầu nói: “Ngày mai không cần đâu, cách 3 ngày châm cứu 1 lần. Nếu như quá thường xuyên thì sẽ không có hiệu quả…Hơn nữa, bác trai bác gái, sau này hai bác cứ gọi cháu là Lục Vân thôi. Gọi cháu là con rể không hay đâu ạ.”

  

Chỉ vì cách gọi này mà Lục Vân đã phải giải thích rất lâu với chị tư lúc ở biệt thự. Từ chuyện chị Khuynh Thành nhận người thân thế nào, bla bla…Nói khô cả cổ.

  

Trong lòng Khương Lam mừng thầm, Lục Vân nói gì bà cũng đồng ý nhưng rất nhanh bà liền hỏi lại: “Không phải trước đó cháu nói bệnh của Hướng Vinh phải chữa mất ba tháng mới khỏi sao?”

  

Cách ba ngày châm cứu 1 lần, tổng cộng châm cứu 5 lần tức là mất nửa tháng. Điều này có chút khác với lời nói trước đây của Lục Vân.

Lục Vân nói thẳng: “Thời gian điều trị còn tùy thuộc vào tâm trạng của cháu. Nếu như tâm trạng cháu không tốt thì không chỉ 3 tháng mà thậm chí còn có thể mất từ 3-5 năm. Còn nếu như tâm trạng của cháu mà tốt thì mười ngày nửa tháng khỏi ngay.”

  

“……”

Có cá tính!

 

Khương Lam lập tức tiến khẽ ôm lấy Lục Vân rồi nói: “Nào cháu vừa châm cứu mệt mỏi rồi, để bác gái bóp vai cho cháu nhé.”

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Truyền Kỳ Binh Vương
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
(Full) Binh Vương Chiến Thần
Long đô binh vương
Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
Đệ nhất binh vương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom