Yến Thanh Ti ha ha cười lạnh một tiếng: “Anh muốn có là có chắc? Anh nghĩ anh là ai, cứu tôi thì đã sao, tôi là một đứa không bao giờ biết đến chuyện đền ơn đáp báo đấy. Trợ lí của tôi, người của tôi, anh có muốn cũng phải hỏi tôi trước xem tôi có đồng ý hay không?” “Cô có đồng ý hay không cũng không quan trọng, chỉ cần cô ấy đồng ý là được.” “Ha ha ha...” Yến Thanh Ti cười ầm lên, dứt cười, mặt cô cũng tức khắc trầm xuống: “Vậy anh cứ chờ xem, nếu tôi không đồng ý, anh xem anh có thể có được Quý Miên Miên hay không nhé?” Nhiệt độ điều hòa trong phòng lúc này là 26 độ, không nóng, không lạnh, vừa đủ. Nhưng bầu không khí bỗng trở nên lạnh xuống, oxy trong phòng như sắp bị rút ra hết. Khóe môi Diệp Thiều Quang nhếch lên một nụ cười nhạt nhưng ánh mắt nhìn Yến Thanh Ti lúc này đã không còn lạnh lùng, khiêu khích như vừa nãy nữa mà thay vào đó là một ánh mắt không hề sợ sệt, chột dạ và quyết không nhượng bộ. “Yến Thanh Ti, cô đừng có độc tài như vậy. Cô cũng không hỏi xem Quý Miên Miên nghĩ thế nào, cô cứ ích kỉ quyết định thay người khác như thế, không cảm thấy rằng mình đang không tôn trọng người khác à?” “Tôn trọng? Diệp Thiều Quang, anh đang nói chuyện “tôn trọng” với tôi đấy à? Anh nói như thể anh là người tốt ấy, đừng khiến tôi thấy nực cười nữa. Nếu tôi không tôn trọng anh thì con mẹ nó giờ tôi đã đập chết anh luôn rồi. Đương nhiên tôi sẽ hỏi ý của Miên Miên, có điều... anh tự nói xem, con bé liệu có thích anh không? Trợ lí của tôi, chẳng lẽ tôi lại không biết con bé thích thể loại gì?” Yến Thanh Ti làm sao mà có thể không biết Quý Miên Miên chưa từng yêu lần nào, một đứa trẻ ngây ngô đơn thuần như vậy, Yến Thanh Ti luôn coi con bé là một đứa nhỏ. Còn trong lòng Quý Miên Miên, con bé thích nhất là nữ thần - cô, con bé có thế giới của riêng mình, không khiến người khác phải can thiệp vào. Quý Miên Miên đáng ra chỉ nên có cảm giác... ghét Diệp Thiều Quang thôi mới đúng. Tất nhiên, nhất định Yến Thanh Ti phải hỏi cho rõ ràng, nếu Quý Miên Miên thật sự yêu con quỷ máu lạnh Diệp Thiều Quang, cô chắc chắn sẽ phải khuyên giải, phải cố gắng hết sức để Quý Miên Miên nhìn rõ con người thật của Diệp Thiều Quang. Nhưng lỡ Quý Miên Miên lại yêu Diệp Thiều Quang đến chết đi sống lại, nhất định phải là hắn ta thì sao, Yến Thanh Ti cô cũng không thể ngăn cản được. Trên thế gian này, không ai có quyền ngăn cản một người yêu ai đó, nhưng cô sẽ cố gắng để Quý Miên Miên chịu phải tổn thương ít nhất. Nhưng những điều này, Yến Thanh Ti tất nhiên sẽ không nói với Diệp Thiều Quang, cô không những không nói, mà còn bày ra thái độ ngăn cản rất quyết liệt. Dù sao thì Diệp Thiều Quang cũng chẳng phải là hạng người tốt đẹp gì. Nếu hắn cảm thấy cô không để tâm tới chuyện giữa hai người, vậy sợ rằng hắn sẽ càng trắng trợn không kiêng dè hơn nữa mất. Diệp Thiều Quang nghiến răng, Quý Miên Miên đúng là cái đồ fan não tàn. Chỉ là một cô gái thôi, có gì đáng theo đuổi chứ, con gái chẳng phải nên thích đàn ông đẹp trai sao? “Tôi nghĩ chuyện này cũng chưa chắc đâu, đây là chuyện giữa hai chúng tôi, không cần cô phải xen vào.” “Anh nói giống như một thằng đàn ông chuyên lừa con gái nhà người ta xong lại nói với cha mẹ vợ: yêu đương là chuyện của hai đứa tôi, không liên quan tới ông bà.” Diệp Thiều Quang bực mình, cha mẹ vợ, cha mẹ vợ... cha mẹ vợ! Yến Thanh Ti đang tự xưng là cha mẹ vợ của anh kìa. Diệp Thiều Quang hít sâu một hơi, tự nói với bản thân không được so đo với Yến Thanh Ti, phải bình tĩnh, phải cố gắng bình tĩnh. Diệp Thiều Quang nhún vai, nói: “Được thôi, nếu cô cứ khăng khăng vơ chuyện này vào người thì cứ vơ đi. Nhưng tôi không phải là kẻ sẽ nói lí lẽ với cô đâu, cô cũng nói rồi đấy, tôi là một kẻ nham hiểm, giảo hoạt, vô liêm sỉ, nếu đã như vậy, tại sao tôi phải nghe lời cô chứ?”
Bình luận facebook