Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 408
Nhìn ánh mắt kiên định của Vệ Tư Hàn, Cố Thế Trạch phì cười. Với trực giác và mắt nhìn người của hắn, thì hắn biết Vệ Tư Hàn là không nói đùa.
" Tôi tạm tin cậu vậy, hi vọng cậu không làm tôi thất vọng! Nên nhớ một điều, tôi chỉ có một đứa em gái, nếu như cậu dám ức hiếp hay làm nó khóc, tôi sẽ không tha cho cậu đâu!" Cố Thế Trạch chỉnh lại vẻ mặt nghiêm nghị, hắn trầm giọng nói.
" Anh vợ, tôi tuyệt đối sẽ không làm anh phải thất vọng!" Vệ Tư Hàn mừng hơn bắt được vàng, hắn gật đầu đáp.
" Có điều, cậu cần phải vượt qua một ải nữa! Em gái tôi thật ra đã có người mà nó yêu rồi, vậy nên cậu sẽ khó khăn khi muốn có một vị trí trong tim nó!" Lúc này Cố Thế Trạch đột nhiên lại nhắc đến chuyện của Lạc Thời Niên, điều này làm Vệ Tư Hàn cảm thấy vô cùng hoang mang.
"..."
Cuối tuần, Vệ Tư Hàn đánh xe đến khách sạn tìm Cố Tâm Tây. Hôm nay hắn mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh da trời, cùng với quần bò thời thượng, trông hắn vô cùng lãng tử, khác với hình ảnh tổng tài thường ngày. Hắn đưa tay lấy bó hoa hồng đỏ kinh diễm bên ghế phụ ra ngoài.
" Cố Tâm Tây, đây chính là ngày đầu tiên tôi chính thức theo đuổi em! Tôi sẽ khiến cho em thích tôi!" Hắn cong môi nở một nụ cười nhẹ.
Hắn vừa bước vào cửa khách sạn, nhân viên và khách hàng bên trong đã ngoái đầu nhìn lại, không ngừng bàn tán xôn xao.
Mặc kệ ánh mắt của mọi người, Vệ Tư Hàn hiên ngang bước vào thang máy, hắn nhấn nút đi lên tầng cao nhất của khách sạn.
Đứng trước cửa phòng của Cố Tâm Tây, hắn hít một hơi thật sâu, rồi mới nhẹ đưa tay lên gõ cửa."
" Cốc! Cốc! Cốc!"
Cố Tâm Tây lúc này đang đứng bên ngoài ban công hóng mát, nghe thấy tiếng gõ cửa, cô quay người đi ra ngoài. Vừa mở cửa ra, cô đã bất ngờ khi người đứng trước mặt là Vệ Tư Hàn.
" Tổng giám đốc, sao anh lại đến đây?" Cô tròn mắt nhìn hắn, miệng há hốc vì kinh ngạc.
Cố Tâm Tây cực kỳ xinh đẹp, cô mặc chiếc đầm màu vàng nhạt như ánh nắng chiều dịu dàng, đơn giản nhưng thanh lịch. Mặc dù chỉ là trang điểm nhẹ, nhưng cũng vô cùng hút hồn đối phương.
" Đến đưa em đi hẹn hò! Hoa này là tặng cho em!" Vệ Tư Hàn môi mỏng gợi cảm đáp, hắn đưa bó hoa hồng trước mặt cô.
" Cái này...sao lại tặng cho em?" Cô ngập ngừng hỏi, mọi chuyện đến quá bất ngờ cô cơ bản còn chưa tiêu hoá được hết.
" Không phải chúng ta sắp kết hôn hay sao? Em bây giờ là vợ sắp cưới của anh, dĩ nhiên hoa phải tặng cho em!" Hắn mỉm cười đáp.
" Nhưng mà..."
" Không nhưng gì hết, đi thôi! Hôm nay anh trai em không có ở đây, anh ấy đã giao em cho anh trông coi rồi!" Vệ Tư Hàn cắt lời cô, hắn giơ tay nắm lấy tay cô dẫn đi.
Cố Tâm Tây cơ thể đột nhiên không tự chủ, cô để mặc cho Vệ Tư Hàn kéo mình đi nhanh.
Trai tài gái sắc cùng nắm tay nhau bước ra khỏi thang máy, thì lại một lần nữa sảnh khách sạn náo loạn. Mọi người đều tấm tắc khen ngợi, không ngừng cảm thán về cặp đôi này.
Cố Tâm Tây nghe thấy những tiếng xì xào, cô cảm thấy vô cùng ngượng ngùng, lần đầu tiên có một người đàn ông khác ngoài anh trai nắm tay cô thế này. Nhưng hình như cảm giác cũng không tồi lắm, cô có phần cảm động.
Đặt cô ngồi vào chiếc xe lamborghini của mình, Vệ Tư Hàn còn cẩn thận thắt dây an toàn cho cô.
" Cái đó...Tổng giám đốc, anh là muốn đưa em đi đâu?" Ngồi an vị trong xe, Cố Tâm Tây lúc này mới rụt rè lên tiếng hỏi.
" Chờ đến nơi em sẽ biết! Anh chắc em sẽ thích!" Hắn nhẹ giọng nói, rồi khởi động xe rời đi.
Ngồi trên xe nhưng Cố Tâm Tây lại không dám mở lời nó thêm, cô ngồi đó vò vò vạt áo của mình đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Lúc này một chai nước trái cây thơm ngon đưa đến trước mặt cô, là Vệ Tư Hàn chuẩn bị cho cô.
" Cho em! Từ đây đến đó còn rất xa, em có thể ngã lưng nghỉ ngơi một chút!"
" Cảm...cảm ơn anh!" Cô đỏ mặt nhận lấy chai nước từ tay hắn.
Vệ Tư Hàn từ kính xe nhìn cô, lúc này hắn khẽ đưa môi lên cao, không hiểu sao nhìn cô như vậy rất đáng yêu. Xe bon bon chạy trên đường, mang theo tâm trạng vui vẻ của Vệ Tư Hàn và một chút ngượng ngùng của Cố Tâm Tây.
Một giờ sau, xe dừng lại trước một cổng biệt thự, bao quanh là rừng thông lớn, hài hoà như một bức tranh thiên nhiên sinh động. Nơi này quả thật yên bình, không khí lại trong lành.
Cố Tâm Tây nhanh chóng mở cửa xuống xe, cô thích thú nhìn ngắm xung quanh." Thật đẹp!" Rồi cô lên tiếng mà cảm thán, thiên nhiên trước mắt cô thật hùng vĩ.
" Thích sao? Nếu như em muốn, lúc nào cũng có thể đến đây!" Vệ Tư Hàn nhìn cô nói, hắn đi ra sau xe lấy đồ mang vào trong biệt thự.
Cố Tâm Tây cũng nhanh chân đến phụ, cô giúp hắn mang đồ vào. Nhưng nhìn lượng thức ăn nhiều như vậy, cô là hơi thắc mắc.
" Sao lại mang nhiều thức ăn như vậy?"
" Nơi đây là căn cứ bí mật của bọn anh, chúng ta đến trước mọi người, chiều tối họ sẽ đến sau!" Vệ Tư Hàn đáp.
" Bọn anh?" Cố Tâm Tây lại thắc mắc nhiều hơn.
" Tối nay anh sẽ giới thiệu em với mọi người! Đừng có lo, mọi người đều rất thân thiện!" Đối với ánh mắt tò mò của cô, Vệ Tư Hàn cũng chỉ úp mở.
_____** To Be Continued **_____
" Tôi tạm tin cậu vậy, hi vọng cậu không làm tôi thất vọng! Nên nhớ một điều, tôi chỉ có một đứa em gái, nếu như cậu dám ức hiếp hay làm nó khóc, tôi sẽ không tha cho cậu đâu!" Cố Thế Trạch chỉnh lại vẻ mặt nghiêm nghị, hắn trầm giọng nói.
" Anh vợ, tôi tuyệt đối sẽ không làm anh phải thất vọng!" Vệ Tư Hàn mừng hơn bắt được vàng, hắn gật đầu đáp.
" Có điều, cậu cần phải vượt qua một ải nữa! Em gái tôi thật ra đã có người mà nó yêu rồi, vậy nên cậu sẽ khó khăn khi muốn có một vị trí trong tim nó!" Lúc này Cố Thế Trạch đột nhiên lại nhắc đến chuyện của Lạc Thời Niên, điều này làm Vệ Tư Hàn cảm thấy vô cùng hoang mang.
"..."
Cuối tuần, Vệ Tư Hàn đánh xe đến khách sạn tìm Cố Tâm Tây. Hôm nay hắn mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh da trời, cùng với quần bò thời thượng, trông hắn vô cùng lãng tử, khác với hình ảnh tổng tài thường ngày. Hắn đưa tay lấy bó hoa hồng đỏ kinh diễm bên ghế phụ ra ngoài.
" Cố Tâm Tây, đây chính là ngày đầu tiên tôi chính thức theo đuổi em! Tôi sẽ khiến cho em thích tôi!" Hắn cong môi nở một nụ cười nhẹ.
Hắn vừa bước vào cửa khách sạn, nhân viên và khách hàng bên trong đã ngoái đầu nhìn lại, không ngừng bàn tán xôn xao.
Mặc kệ ánh mắt của mọi người, Vệ Tư Hàn hiên ngang bước vào thang máy, hắn nhấn nút đi lên tầng cao nhất của khách sạn.
Đứng trước cửa phòng của Cố Tâm Tây, hắn hít một hơi thật sâu, rồi mới nhẹ đưa tay lên gõ cửa."
" Cốc! Cốc! Cốc!"
Cố Tâm Tây lúc này đang đứng bên ngoài ban công hóng mát, nghe thấy tiếng gõ cửa, cô quay người đi ra ngoài. Vừa mở cửa ra, cô đã bất ngờ khi người đứng trước mặt là Vệ Tư Hàn.
" Tổng giám đốc, sao anh lại đến đây?" Cô tròn mắt nhìn hắn, miệng há hốc vì kinh ngạc.
Cố Tâm Tây cực kỳ xinh đẹp, cô mặc chiếc đầm màu vàng nhạt như ánh nắng chiều dịu dàng, đơn giản nhưng thanh lịch. Mặc dù chỉ là trang điểm nhẹ, nhưng cũng vô cùng hút hồn đối phương.
" Đến đưa em đi hẹn hò! Hoa này là tặng cho em!" Vệ Tư Hàn môi mỏng gợi cảm đáp, hắn đưa bó hoa hồng trước mặt cô.
" Cái này...sao lại tặng cho em?" Cô ngập ngừng hỏi, mọi chuyện đến quá bất ngờ cô cơ bản còn chưa tiêu hoá được hết.
" Không phải chúng ta sắp kết hôn hay sao? Em bây giờ là vợ sắp cưới của anh, dĩ nhiên hoa phải tặng cho em!" Hắn mỉm cười đáp.
" Nhưng mà..."
" Không nhưng gì hết, đi thôi! Hôm nay anh trai em không có ở đây, anh ấy đã giao em cho anh trông coi rồi!" Vệ Tư Hàn cắt lời cô, hắn giơ tay nắm lấy tay cô dẫn đi.
Cố Tâm Tây cơ thể đột nhiên không tự chủ, cô để mặc cho Vệ Tư Hàn kéo mình đi nhanh.
Trai tài gái sắc cùng nắm tay nhau bước ra khỏi thang máy, thì lại một lần nữa sảnh khách sạn náo loạn. Mọi người đều tấm tắc khen ngợi, không ngừng cảm thán về cặp đôi này.
Cố Tâm Tây nghe thấy những tiếng xì xào, cô cảm thấy vô cùng ngượng ngùng, lần đầu tiên có một người đàn ông khác ngoài anh trai nắm tay cô thế này. Nhưng hình như cảm giác cũng không tồi lắm, cô có phần cảm động.
Đặt cô ngồi vào chiếc xe lamborghini của mình, Vệ Tư Hàn còn cẩn thận thắt dây an toàn cho cô.
" Cái đó...Tổng giám đốc, anh là muốn đưa em đi đâu?" Ngồi an vị trong xe, Cố Tâm Tây lúc này mới rụt rè lên tiếng hỏi.
" Chờ đến nơi em sẽ biết! Anh chắc em sẽ thích!" Hắn nhẹ giọng nói, rồi khởi động xe rời đi.
Ngồi trên xe nhưng Cố Tâm Tây lại không dám mở lời nó thêm, cô ngồi đó vò vò vạt áo của mình đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Lúc này một chai nước trái cây thơm ngon đưa đến trước mặt cô, là Vệ Tư Hàn chuẩn bị cho cô.
" Cho em! Từ đây đến đó còn rất xa, em có thể ngã lưng nghỉ ngơi một chút!"
" Cảm...cảm ơn anh!" Cô đỏ mặt nhận lấy chai nước từ tay hắn.
Vệ Tư Hàn từ kính xe nhìn cô, lúc này hắn khẽ đưa môi lên cao, không hiểu sao nhìn cô như vậy rất đáng yêu. Xe bon bon chạy trên đường, mang theo tâm trạng vui vẻ của Vệ Tư Hàn và một chút ngượng ngùng của Cố Tâm Tây.
Một giờ sau, xe dừng lại trước một cổng biệt thự, bao quanh là rừng thông lớn, hài hoà như một bức tranh thiên nhiên sinh động. Nơi này quả thật yên bình, không khí lại trong lành.
Cố Tâm Tây nhanh chóng mở cửa xuống xe, cô thích thú nhìn ngắm xung quanh." Thật đẹp!" Rồi cô lên tiếng mà cảm thán, thiên nhiên trước mắt cô thật hùng vĩ.
" Thích sao? Nếu như em muốn, lúc nào cũng có thể đến đây!" Vệ Tư Hàn nhìn cô nói, hắn đi ra sau xe lấy đồ mang vào trong biệt thự.
Cố Tâm Tây cũng nhanh chân đến phụ, cô giúp hắn mang đồ vào. Nhưng nhìn lượng thức ăn nhiều như vậy, cô là hơi thắc mắc.
" Sao lại mang nhiều thức ăn như vậy?"
" Nơi đây là căn cứ bí mật của bọn anh, chúng ta đến trước mọi người, chiều tối họ sẽ đến sau!" Vệ Tư Hàn đáp.
" Bọn anh?" Cố Tâm Tây lại thắc mắc nhiều hơn.
" Tối nay anh sẽ giới thiệu em với mọi người! Đừng có lo, mọi người đều rất thân thiện!" Đối với ánh mắt tò mò của cô, Vệ Tư Hàn cũng chỉ úp mở.
_____** To Be Continued **_____
Bình luận facebook