Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-106
Chương 106: Phỏng vấn trợ lý
10 giờ sáng hai ngày sau, tại khu thương mại trong thành phố, trong văn phòng của tổng giám đốc truyền thông Tinh Sính – đối thủ ngang cơ của truyền thông Đường Văn đang cãi nhau ầm ĩ.
Tạ Bân đội mũ lười trai phong cách, mặc một chiếc áo cộc tay màu đen và quần bò rách màu xanh, đôi giày bệt viền xanh đang định đi ra ngoài.
Phía sau anh ta truyền đến giọng nói nghiêm khắc: “Cậu đứng đó cho anh! Anh còn chưa nói xong đâu!”
Tổng giám đốc của truyền thông Tinh Sinh – Tạ Đình Hùng mặt mày tức giận, anh ta nhìn bóng lưng của Tạ Bân, nói tiếp: “Quay lại, ngồi xuống!”
“Vừa rồi anh nói một đống còn chưa xong sao? Tình cảm cá nhân của em không có quan hệ gì với công việc, em còn đang bận!” Giọng nói của Tạ Bân lạnh lùng, giọng điệu tràn đầy coi thường.
Tạ Đình Hùng bất lực nói: “Tạ Bân, mặc dù anh chỉ là con nuôi của nhà họ Tạ, nhưng tốt xấu gì anh cũng làm anh của cậu suốt 20 năm! Anh thật sự không nỡ nhìn cậu tự tay hủy hoại sự nghiệp âm nhạc của mình! Rốt cuộc cậu và người phụ nữ Lâm Thanh Mai kia có quan hệ gì?”
Tạ Bân xoay người lại nhìn anh ta, giọng điệu châm chọc: “Không phải anh đã xem ảnh trên mạng rồi sao?”
“Cô ta thật sự là bạn gái của cậu?” Hiển nhiên Tạ Đình Hùng rất ngạc nhiên.
“Sắp rồi…” Tạ Bân nói chung chung.
Tạ Đình Hùng đập mạnh xuống bàn một cái: “Làm bừa! Nếu đã không phải là bạn của cậu, sao cậu lại có thể bất cẩn để paparazzi chụp được loại ảnh đó chứ?”
Thấy Tạ Bân tỏ vẻ không sao cả, Tạ Đình Hùng nhíu mày, bỗng nhiên hỏi: “Có phải số ảnh kia là tự cậu sai người chụp không?”
Anh ta thấy Tạ Bân không nói gì, coi như là mặc nhận, Tạ Đình Hùng tức tới mức đi tới trươc mặt Tạ Bân, mặt mày tức giận hỏi: “Cậu nói thật cho anh, rốt cuộc cậu nghĩ thế nào thế? Cậu cũng không phải là người mới trong giới giải trí, không lẽ cậu không biết tạo tin đồn lung tung rất có khả năng sẽ ảnh hưởng tới sự nghiệp ngôi sao của cậu sao?”
Tạ Bân híp mắt nhìn Tạ Đình Hùng: “Anh cả, lần này, chẳng qua em muốn cố gắng giành lấy người mà mình muốn giữ lấy thôi, còn về sự nghiệp ngôi sao, có ảnh hưởng ahy không em cũng không để ý! Em đã chờ cô ấy mười năm rồi, không muốn chờ thêm nữa… Tin đồn lần này em chỉ muốn 3 người nhìn thấy, một người trong đó chính là Hồ Dao Dao, cô ta nên sớm buông tay đi!”
“Lần trước, nếu không phải anh đưa cô ta tới gặp em, cô ta cũng không đến mức mất khống chế cảm xúc mà dùng tự sát để uy hiếp em! Lời không hay em nói trước, em không cần biết anh thích Hồ Dao Dao hay là coi cô ta là em gái, đó là chuyện của anh, không liên quan tới em! Đừng giúp người phụ nữ kia gây phiền phức cho em nữa! Bằng không đừng trách em không nể tình an hem!”
Nói xong, Tạ Bân rời đi mà không hề ngoảnh đầu lại, Tạ Đình Hùng sa sầm mặt mày, tức đến mức không nói được gì.
…
Cùng lúc đó, trong thành phố, Lâm Thanh Mai đang cần sơ yếu lý lịch của mình đi gặp ảnh đế Bạch Cảnh Phong.
Trước khi gặp mặt, cô vẫn cực kỳ rối rắm, không ngờ biệt thự nơi Bạch Cảnh Phong sống lại ở cùng một khu với Lập Gia Khiêm.
Hơn nữa còn là hàng xóm…
Nhưng sau khi nói chuyện điện thoại, Bạch Cảnh Phong gửi địa chỉ cho cô, cô không thể không tin đây là sự thật.
May là tòa biệt thự nơi Bạch Cảnh Phong ở và tòa biệt thự của Lập Gia Khiêm vừa khéo quay về hai hướng, Lâm Thanh Mai cầm ô màu chanh đi tới nơi ở của Bạch Cảnh Phong.
Cô đứng ở cửa, cực kỳ lo lắng.
Nam diễn viên phái thực lực mà cô ưa thích nhất sắp xuất hiện trước mặt cô, Lâm Thanh Mai có cảm giác muốn ngất đi.
Cuối cùng cô cũng được trải nghiệm tâm tình khi gặp thần tượng!
Lâm Thanh Mai cố gắng điều chỉnh lại hô hấp, sau đó nhấn chuông cửa.
Không lâu sau, người tới mở cửa là một người phụ nữ trẻ tuổi.
Cô gái xinh đẹp khiến người khác nghẹt thở, lớp trang điểm tinh tế không tỳ vết trên mặt cô ta lộ ra vẻ đoan trang cao quý, dáng người cao gầy bốc lửa, mặc một bộ lễ phục bó sát người màu đỏ của Channel.
Cô ta đi giày gót nhọn màu đen, so với Lâm Thanh Mai đi giày bệt, hai người chênh nhau cả 1 cái đầu.
Lâm Thanh Mai lập tức bị khí chất của người phụ nữ này chinh phục, cả người đối phương là vẻ ngoài hoàn mĩ không thể soi mói được, khiến cô không thể khống chế mà nghĩ tới một người đàn ông: Lập Gia Khiêm.
Cô không khỏi cảm thán, người phụ nữ này thật sự rát xứng đôi với Lập Gia Khiêm…
Nghĩ như thế, đồng thời trong lòng cũng lờ mờ có cảm giác tự ti và mất mát.
Cô ta nhìn Lâm Thanh Mai, hỏi vừa lịch sự vừa dịu dàng: “Chào cô, xin hỏi cô tìm ai?”
Lâm Thanh Mai liền ngây người, trong đầu đang nghĩ, có phải đi nhầm chỗ rồi không, vội vàng lùi về sau hai bước, nhìn biển số nhà của căn biệt thự, xác định không có nhầm lẫn rồi mới nói: “Xin chào, tôi là Lâm Thanh Mai, tôi tìm ngài Bạch – Bạch Cảnh Phong, tôi đến phỏng vấn làm trợ lý thực tập.”
Cô ta mỉm cười: “À, tôi nhớ ra rồi, một tiếng trước Cảnh Phong vừa nói xong. Cô vào đi.”
Lâm Thanh Mai hơi thấp thỏm, đi vào trong căn biệt thự.
Ngay khi cô đi tới phòng khách, liếc mắt liền thấy hai người đàn ông cực kỳ chói mắt đang đi từ trên khúc cua cầu thang.
Khi cô nhìn thấy người đàn ông cực kỳ đẹp trai bên cạnh Bạch Cảnh Phong, suýt chút nữa Lâm Thanh Mai đã chạy đi.
Không ngờ cả đường cầu mong đừng gặp phải Lập Gia Khiêm, nhưng lại trực tiếp gặp nhau ở nhà của Bạch Cảnh Phong!
“Cô chính là Lâm Thanh Mai sao?” Bạch Cảnh Phong mặc bộ quần áo ở nhà, tự nhiên đi xuống cầu thang.
Giây phút nhìn thấy Lâm Thanh Mai, Lập Gia Khiêm nhìn cô giống như người xa lạ.
Sự lạnh lùng và thờ ơ trong mắt anh khiến trái tim Lâm Thanh Mai thắt lại.
Khi Bạch Cảnh Phong đi tới cách Lâm Thanh Mai 5m, cô mới tỉnh táo lại: “Xin chào, tôi là Lâm Thanh Mai.”
Bạch Cảnh Phong đi tới trước mặt cô, duỗi tay bắt tay cô, anh ta mỉm cười nói: “Cô đừng căng thẳng, hai người bên cạnh tôi đều là bạn thân của tôi, cô không để ý lúc phỏng vấn thì hai người họ ở bên cạnh chứ?”
Trong lòng Lâm Thanh Mai cực kỳ để ý, nhưng sao có thể nói ra thành lời chứ, cô lúng túng nói: “Không sao.”
“Cô ngồi tự nhiên đi, cô muốn uống gì?”
Cô vội vàng khua tay: “Không cần đâu, tôi không khát!”
Bạch Cảnh Phong nói: “Vậy cô đưa sơ yếu lý lịch cho tôi xem trước đã.”
“Vâng, ngài Bạch!” Lâm Thanh Mai lập tức đưa giáy tờ trong tay cho anh ta.
Cô nhìn khuôn mặt đẹp trai cùng làn da màu đồng của Bạch Cảnh Phong đến mức hơi ngây người, không ngờ người thật còn đẹp trai gấp 10 lần trên màn ảnh!
Làn da của anh vừa khỏe mạnh vừa tươi mới, dáng người cao lớn khỏe khoắn lờ mờ lộ ra sự hoang dại của đàn ông, Lâm Thanh Mai không khỏi nhớ tới từng nhân vật trên màn ảnh của Bạch Cảnh Phong, vai diễn nào cũng độc đáo như thế, có cởi mở, có nội liễm, có vừa chính vừa tà…
Ánh mắt bất giác sung bái của Lâm Thanh Mai giống như mũi nhọn đâm vào mắt Lập Gia Khiêm!
5 phút sau, Bạch Cảnh Phong ngẩng đầu lên nhìn Lâm Thanh Mai: “Cô Lâm, tôi đã xem xong sơ yếu lý lịch của cô, vì cô là người mà tổng giám đốc Đường giớ thiệu, thế nên tôi vẫn khá tin tưởng.”
“Thử việc nửa năm, thời gian lâu hơn các công việc khác, cô Lâm không để ý chứ?”
“Không sao, trước kia tôi không có kinh nghiệm về phương diện này, ngài Bạch có thể cho tôi một cơ hội để thử là tôi đã cảm ơn lắm rồi!” Lâm Thanh Mai nói rất thẳng thắn và chân thành.
“Đừng cảm ơn tội vội, nếu năng lực làm việc của cô không ổn, tôi sẽ sa thải cô bất cứ lúc nào.” Bạch Cảnh Phong nói rất bình tĩnh, nhưng cũng rất thực tế.
Lâm Thanh Mai gật đầu: “Tôi hiểu.”
Ánh mắt của Bạch Cảnh Phong bỗng hơi nghiêm túc, anh ta hỏi: “Cô Lâm, tôi còn có một vấn đề muốn hỏi cô.”
“Ngài Bạch cứ hỏi.”
Anh ta xoay người nhìn về phía Lập Gia Khiêm cách đó không xa, hỏi: “Cô Lâm, sau khi cô trở thành trợ lý thực tập, sau này cô sẽ thường xuyên thấy hai người bạn phía sau tôi, đối với cô mà nói, thật sự không sao chứ?”
10 giờ sáng hai ngày sau, tại khu thương mại trong thành phố, trong văn phòng của tổng giám đốc truyền thông Tinh Sính – đối thủ ngang cơ của truyền thông Đường Văn đang cãi nhau ầm ĩ.
Tạ Bân đội mũ lười trai phong cách, mặc một chiếc áo cộc tay màu đen và quần bò rách màu xanh, đôi giày bệt viền xanh đang định đi ra ngoài.
Phía sau anh ta truyền đến giọng nói nghiêm khắc: “Cậu đứng đó cho anh! Anh còn chưa nói xong đâu!”
Tổng giám đốc của truyền thông Tinh Sinh – Tạ Đình Hùng mặt mày tức giận, anh ta nhìn bóng lưng của Tạ Bân, nói tiếp: “Quay lại, ngồi xuống!”
“Vừa rồi anh nói một đống còn chưa xong sao? Tình cảm cá nhân của em không có quan hệ gì với công việc, em còn đang bận!” Giọng nói của Tạ Bân lạnh lùng, giọng điệu tràn đầy coi thường.
Tạ Đình Hùng bất lực nói: “Tạ Bân, mặc dù anh chỉ là con nuôi của nhà họ Tạ, nhưng tốt xấu gì anh cũng làm anh của cậu suốt 20 năm! Anh thật sự không nỡ nhìn cậu tự tay hủy hoại sự nghiệp âm nhạc của mình! Rốt cuộc cậu và người phụ nữ Lâm Thanh Mai kia có quan hệ gì?”
Tạ Bân xoay người lại nhìn anh ta, giọng điệu châm chọc: “Không phải anh đã xem ảnh trên mạng rồi sao?”
“Cô ta thật sự là bạn gái của cậu?” Hiển nhiên Tạ Đình Hùng rất ngạc nhiên.
“Sắp rồi…” Tạ Bân nói chung chung.
Tạ Đình Hùng đập mạnh xuống bàn một cái: “Làm bừa! Nếu đã không phải là bạn của cậu, sao cậu lại có thể bất cẩn để paparazzi chụp được loại ảnh đó chứ?”
Thấy Tạ Bân tỏ vẻ không sao cả, Tạ Đình Hùng nhíu mày, bỗng nhiên hỏi: “Có phải số ảnh kia là tự cậu sai người chụp không?”
Anh ta thấy Tạ Bân không nói gì, coi như là mặc nhận, Tạ Đình Hùng tức tới mức đi tới trươc mặt Tạ Bân, mặt mày tức giận hỏi: “Cậu nói thật cho anh, rốt cuộc cậu nghĩ thế nào thế? Cậu cũng không phải là người mới trong giới giải trí, không lẽ cậu không biết tạo tin đồn lung tung rất có khả năng sẽ ảnh hưởng tới sự nghiệp ngôi sao của cậu sao?”
Tạ Bân híp mắt nhìn Tạ Đình Hùng: “Anh cả, lần này, chẳng qua em muốn cố gắng giành lấy người mà mình muốn giữ lấy thôi, còn về sự nghiệp ngôi sao, có ảnh hưởng ahy không em cũng không để ý! Em đã chờ cô ấy mười năm rồi, không muốn chờ thêm nữa… Tin đồn lần này em chỉ muốn 3 người nhìn thấy, một người trong đó chính là Hồ Dao Dao, cô ta nên sớm buông tay đi!”
“Lần trước, nếu không phải anh đưa cô ta tới gặp em, cô ta cũng không đến mức mất khống chế cảm xúc mà dùng tự sát để uy hiếp em! Lời không hay em nói trước, em không cần biết anh thích Hồ Dao Dao hay là coi cô ta là em gái, đó là chuyện của anh, không liên quan tới em! Đừng giúp người phụ nữ kia gây phiền phức cho em nữa! Bằng không đừng trách em không nể tình an hem!”
Nói xong, Tạ Bân rời đi mà không hề ngoảnh đầu lại, Tạ Đình Hùng sa sầm mặt mày, tức đến mức không nói được gì.
…
Cùng lúc đó, trong thành phố, Lâm Thanh Mai đang cần sơ yếu lý lịch của mình đi gặp ảnh đế Bạch Cảnh Phong.
Trước khi gặp mặt, cô vẫn cực kỳ rối rắm, không ngờ biệt thự nơi Bạch Cảnh Phong sống lại ở cùng một khu với Lập Gia Khiêm.
Hơn nữa còn là hàng xóm…
Nhưng sau khi nói chuyện điện thoại, Bạch Cảnh Phong gửi địa chỉ cho cô, cô không thể không tin đây là sự thật.
May là tòa biệt thự nơi Bạch Cảnh Phong ở và tòa biệt thự của Lập Gia Khiêm vừa khéo quay về hai hướng, Lâm Thanh Mai cầm ô màu chanh đi tới nơi ở của Bạch Cảnh Phong.
Cô đứng ở cửa, cực kỳ lo lắng.
Nam diễn viên phái thực lực mà cô ưa thích nhất sắp xuất hiện trước mặt cô, Lâm Thanh Mai có cảm giác muốn ngất đi.
Cuối cùng cô cũng được trải nghiệm tâm tình khi gặp thần tượng!
Lâm Thanh Mai cố gắng điều chỉnh lại hô hấp, sau đó nhấn chuông cửa.
Không lâu sau, người tới mở cửa là một người phụ nữ trẻ tuổi.
Cô gái xinh đẹp khiến người khác nghẹt thở, lớp trang điểm tinh tế không tỳ vết trên mặt cô ta lộ ra vẻ đoan trang cao quý, dáng người cao gầy bốc lửa, mặc một bộ lễ phục bó sát người màu đỏ của Channel.
Cô ta đi giày gót nhọn màu đen, so với Lâm Thanh Mai đi giày bệt, hai người chênh nhau cả 1 cái đầu.
Lâm Thanh Mai lập tức bị khí chất của người phụ nữ này chinh phục, cả người đối phương là vẻ ngoài hoàn mĩ không thể soi mói được, khiến cô không thể khống chế mà nghĩ tới một người đàn ông: Lập Gia Khiêm.
Cô không khỏi cảm thán, người phụ nữ này thật sự rát xứng đôi với Lập Gia Khiêm…
Nghĩ như thế, đồng thời trong lòng cũng lờ mờ có cảm giác tự ti và mất mát.
Cô ta nhìn Lâm Thanh Mai, hỏi vừa lịch sự vừa dịu dàng: “Chào cô, xin hỏi cô tìm ai?”
Lâm Thanh Mai liền ngây người, trong đầu đang nghĩ, có phải đi nhầm chỗ rồi không, vội vàng lùi về sau hai bước, nhìn biển số nhà của căn biệt thự, xác định không có nhầm lẫn rồi mới nói: “Xin chào, tôi là Lâm Thanh Mai, tôi tìm ngài Bạch – Bạch Cảnh Phong, tôi đến phỏng vấn làm trợ lý thực tập.”
Cô ta mỉm cười: “À, tôi nhớ ra rồi, một tiếng trước Cảnh Phong vừa nói xong. Cô vào đi.”
Lâm Thanh Mai hơi thấp thỏm, đi vào trong căn biệt thự.
Ngay khi cô đi tới phòng khách, liếc mắt liền thấy hai người đàn ông cực kỳ chói mắt đang đi từ trên khúc cua cầu thang.
Khi cô nhìn thấy người đàn ông cực kỳ đẹp trai bên cạnh Bạch Cảnh Phong, suýt chút nữa Lâm Thanh Mai đã chạy đi.
Không ngờ cả đường cầu mong đừng gặp phải Lập Gia Khiêm, nhưng lại trực tiếp gặp nhau ở nhà của Bạch Cảnh Phong!
“Cô chính là Lâm Thanh Mai sao?” Bạch Cảnh Phong mặc bộ quần áo ở nhà, tự nhiên đi xuống cầu thang.
Giây phút nhìn thấy Lâm Thanh Mai, Lập Gia Khiêm nhìn cô giống như người xa lạ.
Sự lạnh lùng và thờ ơ trong mắt anh khiến trái tim Lâm Thanh Mai thắt lại.
Khi Bạch Cảnh Phong đi tới cách Lâm Thanh Mai 5m, cô mới tỉnh táo lại: “Xin chào, tôi là Lâm Thanh Mai.”
Bạch Cảnh Phong đi tới trước mặt cô, duỗi tay bắt tay cô, anh ta mỉm cười nói: “Cô đừng căng thẳng, hai người bên cạnh tôi đều là bạn thân của tôi, cô không để ý lúc phỏng vấn thì hai người họ ở bên cạnh chứ?”
Trong lòng Lâm Thanh Mai cực kỳ để ý, nhưng sao có thể nói ra thành lời chứ, cô lúng túng nói: “Không sao.”
“Cô ngồi tự nhiên đi, cô muốn uống gì?”
Cô vội vàng khua tay: “Không cần đâu, tôi không khát!”
Bạch Cảnh Phong nói: “Vậy cô đưa sơ yếu lý lịch cho tôi xem trước đã.”
“Vâng, ngài Bạch!” Lâm Thanh Mai lập tức đưa giáy tờ trong tay cho anh ta.
Cô nhìn khuôn mặt đẹp trai cùng làn da màu đồng của Bạch Cảnh Phong đến mức hơi ngây người, không ngờ người thật còn đẹp trai gấp 10 lần trên màn ảnh!
Làn da của anh vừa khỏe mạnh vừa tươi mới, dáng người cao lớn khỏe khoắn lờ mờ lộ ra sự hoang dại của đàn ông, Lâm Thanh Mai không khỏi nhớ tới từng nhân vật trên màn ảnh của Bạch Cảnh Phong, vai diễn nào cũng độc đáo như thế, có cởi mở, có nội liễm, có vừa chính vừa tà…
Ánh mắt bất giác sung bái của Lâm Thanh Mai giống như mũi nhọn đâm vào mắt Lập Gia Khiêm!
5 phút sau, Bạch Cảnh Phong ngẩng đầu lên nhìn Lâm Thanh Mai: “Cô Lâm, tôi đã xem xong sơ yếu lý lịch của cô, vì cô là người mà tổng giám đốc Đường giớ thiệu, thế nên tôi vẫn khá tin tưởng.”
“Thử việc nửa năm, thời gian lâu hơn các công việc khác, cô Lâm không để ý chứ?”
“Không sao, trước kia tôi không có kinh nghiệm về phương diện này, ngài Bạch có thể cho tôi một cơ hội để thử là tôi đã cảm ơn lắm rồi!” Lâm Thanh Mai nói rất thẳng thắn và chân thành.
“Đừng cảm ơn tội vội, nếu năng lực làm việc của cô không ổn, tôi sẽ sa thải cô bất cứ lúc nào.” Bạch Cảnh Phong nói rất bình tĩnh, nhưng cũng rất thực tế.
Lâm Thanh Mai gật đầu: “Tôi hiểu.”
Ánh mắt của Bạch Cảnh Phong bỗng hơi nghiêm túc, anh ta hỏi: “Cô Lâm, tôi còn có một vấn đề muốn hỏi cô.”
“Ngài Bạch cứ hỏi.”
Anh ta xoay người nhìn về phía Lập Gia Khiêm cách đó không xa, hỏi: “Cô Lâm, sau khi cô trở thành trợ lý thực tập, sau này cô sẽ thường xuyên thấy hai người bạn phía sau tôi, đối với cô mà nói, thật sự không sao chứ?”
Bình luận facebook