-
Sự Tự Kỉ Của Bạc 4D
°˖ ✧ ✧˖ °
Một ngày xuân ấm hoa nở, Giản Dao đột nhiên muốn mua xe.
Cô nhắm trúng chiếc mini cooper, vừa nhỏ nhắn lại mạnh mẽ.
Nhưng Bạc Cận Ngôn sau khi bỏ ra 10 phút để xem quyển sổ ghi chép sản phẩm dày đặc kia đã bày tỏ một cách nghiêm túc: “Chiếc xe này không xứng với em.”
Giản Dao: “…”
Mua một chiếc xe, cần gì mà xứng với không xứng chứ? Chưa kể đến chiếc xe này cũng đâu có rẻ mạt gì đâu.
“Vậy anh nghĩ loại xe gì thì xứng với em?” Giản Dao có chút bất lực mà nhìn “đứa trẻ to xác” của cô.
Bạc Cận Ngôn mỉm cười, nắm lấy tay cô đi thẳng qua bảy tám tiệm 4S, cuối cùng đến tiệm chuyên kinh doanh Porsche.
Giản Dao lần nữa: “…”
Đứng trước chiếc xe đua kiểu dáng mới nhất, trang bị đầy đủ và tràn đầy cảm giác mạnh mẽ, cùng dáng vẻ như con báo săn màu đen này. Bạc Cận Ngôn khoanh tay trước ngực, hài lòng gật đầu: “Chính là kiểu này.”
Quản lý tiêu thụ đứng bên cạnh tươi cười hỏi: “Tiên sinh thật có mắt nhìn, mẫu xe này rất thích hợp với anh đấy.”
“No.” Bạc Cận Ngôn nhàn nhạt nhìn anh ta: “Là để vợ tôi lái.”
Quản lý tiêu thụ: “…”
Giản Dao: “…”
“Tại sao?” Đầu Giản Dao hoàn toàn cứng đờ. Mỗi ngày cô đều phải đến sở cảnh sát làm việc đấy, nếu không cũng phải đến phòng làm việc của công an thành phố, ai lại muốn lái chiếc xe đua táo bạo lại nam tính thế này đi phá án hả!
Bạc Cận Ngôn dùng ánh mắt sâu xa nhìn cô: “Oh… Porsche, vua của dòng xe đua, tinh tế ưu nhã, có một không hai. Em không cảm thấy chiếc xe này, có khí chất rất giống một người nào đó trước mắt em ư?”
Giản Dao xém chút nữa phun cả nước miếng ra ngoài.
Cho nên… mục đích cuối cùng của anh chính là muốn cô mua một chiếc xe “Rất giống anh”, ngày ngày rêu rao khắp phố cho mọi người xem ư?
“Kiên-quyết-không-mua!” Giản Dao thẳng thừng kéo anh bỏ đi.
Sau cùng, cô cũng mua được chiếc mini mà mình thích. Chỉ là Bạc Cận Ngôn chân dài tay dài này, ngồi trong chiếc xe nhỏ xíu, khỏi nói cũng biết anh khinh thường cỡ nào rồi.
Cô nhắm trúng chiếc mini cooper, vừa nhỏ nhắn lại mạnh mẽ.
Nhưng Bạc Cận Ngôn sau khi bỏ ra 10 phút để xem quyển sổ ghi chép sản phẩm dày đặc kia đã bày tỏ một cách nghiêm túc: “Chiếc xe này không xứng với em.”
Giản Dao: “…”
Mua một chiếc xe, cần gì mà xứng với không xứng chứ? Chưa kể đến chiếc xe này cũng đâu có rẻ mạt gì đâu.
“Vậy anh nghĩ loại xe gì thì xứng với em?” Giản Dao có chút bất lực mà nhìn “đứa trẻ to xác” của cô.
Bạc Cận Ngôn mỉm cười, nắm lấy tay cô đi thẳng qua bảy tám tiệm 4S, cuối cùng đến tiệm chuyên kinh doanh Porsche.
Giản Dao lần nữa: “…”
Đứng trước chiếc xe đua kiểu dáng mới nhất, trang bị đầy đủ và tràn đầy cảm giác mạnh mẽ, cùng dáng vẻ như con báo săn màu đen này. Bạc Cận Ngôn khoanh tay trước ngực, hài lòng gật đầu: “Chính là kiểu này.”
Quản lý tiêu thụ đứng bên cạnh tươi cười hỏi: “Tiên sinh thật có mắt nhìn, mẫu xe này rất thích hợp với anh đấy.”
“No.” Bạc Cận Ngôn nhàn nhạt nhìn anh ta: “Là để vợ tôi lái.”
Quản lý tiêu thụ: “…”
Giản Dao: “…”
“Tại sao?” Đầu Giản Dao hoàn toàn cứng đờ. Mỗi ngày cô đều phải đến sở cảnh sát làm việc đấy, nếu không cũng phải đến phòng làm việc của công an thành phố, ai lại muốn lái chiếc xe đua táo bạo lại nam tính thế này đi phá án hả!
Bạc Cận Ngôn dùng ánh mắt sâu xa nhìn cô: “Oh… Porsche, vua của dòng xe đua, tinh tế ưu nhã, có một không hai. Em không cảm thấy chiếc xe này, có khí chất rất giống một người nào đó trước mắt em ư?”
Giản Dao xém chút nữa phun cả nước miếng ra ngoài.
Cho nên… mục đích cuối cùng của anh chính là muốn cô mua một chiếc xe “Rất giống anh”, ngày ngày rêu rao khắp phố cho mọi người xem ư?
“Kiên-quyết-không-mua!” Giản Dao thẳng thừng kéo anh bỏ đi.
Sau cùng, cô cũng mua được chiếc mini mà mình thích. Chỉ là Bạc Cận Ngôn chân dài tay dài này, ngồi trong chiếc xe nhỏ xíu, khỏi nói cũng biết anh khinh thường cỡ nào rồi.
Last edited:
Bình luận facebook