-
Version “Thời gian tươi đẹp của anh và em
°˖ ✧ ” ✧˖ °
☆☆☆
☆☆☆
☆☆☆
Một ngày xuân ấm hoa nở, Lâm Thiển đột nhiên muốn mua xe.
Lúc đó cô vừa cùng Lệ Trí Thành sống chung không bao lâu, tình hình kinh tế cũng không dư dả lắm, cô nhắm trúng một chiếc Focus hai gian giá tầm 10 vạn.
Lệ Trí Thành lái xe đưa cô đến tiệm 4S, sau khi nhìn xong chiếc Focus, anh không hề lên tiếng. Ra khỏi tiệm anh trực tiếp đưa cô đến tiệm chuyên kinh doanh BMWs.
Đi một vòng quanh tiệm, anh nhìn trúng chiếc mini cooper, vừa nhỏ nhắn lại mạnh mẽ, rất hợp với Lâm Thiển.
Nhưng Lâm Thiển lại xua tay: “Vẫn là nên lấy Focus thôi.”
Lệ Trí Thành nhướng mày nhìn cô: “Em không thích?”
Lâm Thiển bất lực. Thích thì đương nhiên là thích, nhưng thật sự quá đắt rồi! Chiếc anh lựa còn là kiểu mới nhất, hơn 40 vạn đó!
“Em mua không nổi.” Cô thẳng thừng đáp.
Lệ Trí Thành nhìn cô, trực tiếp gọi quản lý tiêu thụ đến: “Chiều nay tôi gọi người đến lấy xe.”
Lâm Thiển nhăn nhó: “Anh làm gì vậy! Em không muốn dùng tiền của anh!”
Lệ Trí Thành: “Người của em cũng đã thuộc về anh, lái xe của anh thì có vấn đề gì ư?”
Lâm Thiển: “…” Đây là logic kiểu gì vậy?
Người quản lý tiêu thụ đứng cạnh nén cười rồi chạy đi, Lâm Thiển còn muốn kháng nghị tiếp, nhưng cô đã bị Lệ Trí Thành kéo tay đi ra khỏi cửa tiệm.
Sau khi lên xe, nhìn cô buồn bã không lên tiếng. Lệ Trí Thành liền kéo cô vào lòng ngay tức thì, cúi đầu nhìn cô: “Anh đổi cách nói khác vậy?”
“Hả?”
“Đến cả người của anh cũng là của em, tiền của anh đương nhiên cũng thuộc về em rồi.”
Lâm Thiển nhịn không nổi mà nở nụ cười.
Lúc đó cô vừa cùng Lệ Trí Thành sống chung không bao lâu, tình hình kinh tế cũng không dư dả lắm, cô nhắm trúng một chiếc Focus hai gian giá tầm 10 vạn.
Lệ Trí Thành lái xe đưa cô đến tiệm 4S, sau khi nhìn xong chiếc Focus, anh không hề lên tiếng. Ra khỏi tiệm anh trực tiếp đưa cô đến tiệm chuyên kinh doanh BMWs.
Đi một vòng quanh tiệm, anh nhìn trúng chiếc mini cooper, vừa nhỏ nhắn lại mạnh mẽ, rất hợp với Lâm Thiển.
Nhưng Lâm Thiển lại xua tay: “Vẫn là nên lấy Focus thôi.”
Lệ Trí Thành nhướng mày nhìn cô: “Em không thích?”
Lâm Thiển bất lực. Thích thì đương nhiên là thích, nhưng thật sự quá đắt rồi! Chiếc anh lựa còn là kiểu mới nhất, hơn 40 vạn đó!
“Em mua không nổi.” Cô thẳng thừng đáp.
Lệ Trí Thành nhìn cô, trực tiếp gọi quản lý tiêu thụ đến: “Chiều nay tôi gọi người đến lấy xe.”
Lâm Thiển nhăn nhó: “Anh làm gì vậy! Em không muốn dùng tiền của anh!”
Lệ Trí Thành: “Người của em cũng đã thuộc về anh, lái xe của anh thì có vấn đề gì ư?”
Lâm Thiển: “…” Đây là logic kiểu gì vậy?
Người quản lý tiêu thụ đứng cạnh nén cười rồi chạy đi, Lâm Thiển còn muốn kháng nghị tiếp, nhưng cô đã bị Lệ Trí Thành kéo tay đi ra khỏi cửa tiệm.
Sau khi lên xe, nhìn cô buồn bã không lên tiếng. Lệ Trí Thành liền kéo cô vào lòng ngay tức thì, cúi đầu nhìn cô: “Anh đổi cách nói khác vậy?”
“Hả?”
“Đến cả người của anh cũng là của em, tiền của anh đương nhiên cũng thuộc về em rồi.”
Lâm Thiển nhịn không nổi mà nở nụ cười.
Last edited:
Bình luận facebook