-
Version “Nếu ốc sên có tình yêu
°˖ ✧ ” ✧˖
☆☆☆
Một ngày xuân ấm hoa nở, Hứa Hủ đột nhiên muốn mua xe.
Về phương diện lựa chọn đồ dùng, cô và Quý Bạch luôn có phẩm vị trái ngược nhau, hoàn toàn không ăn ý chút nào.
Ví dụ như bây giờ, Quý Bạch nhìn chiếc mini cooper màu trắng trong tiệm, anh thích nó vô cùng.
“Phụ nữ nên lái loại xe này.” Anh nói.
Hứa Hủ khinh thường nhìn anh một cái: “Tại sao em phải lái chiếc xe vừa mềm mại vừa nhỏ nhắn thế kia?”
Quý Bạch nhìn thân hình vừa mềm mại vừa bé nhỏ của cô: “…”
Cuối cùng, sau khi lòng vòng hết tiệm 4S, Hứa Hủ cuối cùng dừng lại trước chiếc xe việt dã có thể tích khổng lồ, ngoại hình dũng mãnh vô cùng.
“Chiếc này đi!” Cô vênh mặt hếch cằm nói: “Em vừa nhìn đã rất thích.”
Quản lý tiêu thụ xe hơi: “Cô chắc chắn chứ? Chiếc xe này thường dành cho phái nam lái, chồng cô vừa hay rất phù hợp.”
Hứa Hủ nhìn anh ta bằng ánh mắt quái dị: “Anh làm nghề tiêu thụ này, chẳng lẽ không biết nguyên tắc cơ bản đó là không được nhìn mặt bắt hình dong sao?”
Quản lý tiêu thụ xe hơi: “Haha…”
Trước giờ cô luôn có chủ ý của mình, Quý Bạch cũng không vội phản bác, ngược lại anh cầm sổ tay sản phẩm xe hơi, nhìn qua sơ lược, trong lòng cuối cùng cũng nghĩ được nên làm gì.
“Em có muốn thử lái không?” Quý Bạch vờ như không có chuyện gì khẽ hỏi.
Thế là Hứa Hủ nhiệt huyết tràn trề mà nhảy lên xe.
10 phút sau, cô mặt mày xám tro bước xuống xe.
“Em không đủ sức… Quay vô lăng rất mệt, muốn phanh xe cũng đạp không hết ga… Quên đi, đúng thật là không hợp với em.”
Quý Bạch và người quản lý tiêu thụ luôn theo cô thử xe, nhịn không được bật cười.
Rõ ràng là chân ngắn tay ngắn, căn bản là không lái xe lớn có được không!
Sau cùng, Hứa Hủ vẫn chọn chiếc mini, sau khi thử lái thì quyết định mua.
Quý Bạch gật đầu nhìn kịch vui: “Phải tin vào tầm nhìn của chồng em chứ, vẫn là loại xe nhỏ này hợp với em hơn.”
Hứa Hủ không mua được chiếc xe của lòng mình, vô cùng tức tối. Ma xui quỷ khiến thế nào lại bật ra câu này: “Đúng vậy, những thứ thích hợp với em đều nhỏ hết đấy.”
Quý Bạch cảm thấy câu nói này có chút quái dị, nhưng cũng không nghe ra được nó quái dị chỗ nào. Hứa Hủ ngược lại đỏ mặt tía tai.
Cũng trách cô bạn xấu xa Lâm Thiển gần đây cô mới quen, gửi đến cho cô trang web tuyển tập truyện cười kinh điển. Hứa Hủ vốn là người đọc nhiều sách vở, rất thích nghiên cứu tìm tòi trên từng trang web… Kết quả, lại xem phải cả đống phân đoạn người lớn.
Trời ạ! Đúng là không nên xem mà.
Về phương diện lựa chọn đồ dùng, cô và Quý Bạch luôn có phẩm vị trái ngược nhau, hoàn toàn không ăn ý chút nào.
Ví dụ như bây giờ, Quý Bạch nhìn chiếc mini cooper màu trắng trong tiệm, anh thích nó vô cùng.
“Phụ nữ nên lái loại xe này.” Anh nói.
Hứa Hủ khinh thường nhìn anh một cái: “Tại sao em phải lái chiếc xe vừa mềm mại vừa nhỏ nhắn thế kia?”
Quý Bạch nhìn thân hình vừa mềm mại vừa bé nhỏ của cô: “…”
Cuối cùng, sau khi lòng vòng hết tiệm 4S, Hứa Hủ cuối cùng dừng lại trước chiếc xe việt dã có thể tích khổng lồ, ngoại hình dũng mãnh vô cùng.
“Chiếc này đi!” Cô vênh mặt hếch cằm nói: “Em vừa nhìn đã rất thích.”
Quản lý tiêu thụ xe hơi: “Cô chắc chắn chứ? Chiếc xe này thường dành cho phái nam lái, chồng cô vừa hay rất phù hợp.”
Hứa Hủ nhìn anh ta bằng ánh mắt quái dị: “Anh làm nghề tiêu thụ này, chẳng lẽ không biết nguyên tắc cơ bản đó là không được nhìn mặt bắt hình dong sao?”
Quản lý tiêu thụ xe hơi: “Haha…”
Trước giờ cô luôn có chủ ý của mình, Quý Bạch cũng không vội phản bác, ngược lại anh cầm sổ tay sản phẩm xe hơi, nhìn qua sơ lược, trong lòng cuối cùng cũng nghĩ được nên làm gì.
“Em có muốn thử lái không?” Quý Bạch vờ như không có chuyện gì khẽ hỏi.
Thế là Hứa Hủ nhiệt huyết tràn trề mà nhảy lên xe.
10 phút sau, cô mặt mày xám tro bước xuống xe.
“Em không đủ sức… Quay vô lăng rất mệt, muốn phanh xe cũng đạp không hết ga… Quên đi, đúng thật là không hợp với em.”
Quý Bạch và người quản lý tiêu thụ luôn theo cô thử xe, nhịn không được bật cười.
Rõ ràng là chân ngắn tay ngắn, căn bản là không lái xe lớn có được không!
Sau cùng, Hứa Hủ vẫn chọn chiếc mini, sau khi thử lái thì quyết định mua.
Quý Bạch gật đầu nhìn kịch vui: “Phải tin vào tầm nhìn của chồng em chứ, vẫn là loại xe nhỏ này hợp với em hơn.”
Hứa Hủ không mua được chiếc xe của lòng mình, vô cùng tức tối. Ma xui quỷ khiến thế nào lại bật ra câu này: “Đúng vậy, những thứ thích hợp với em đều nhỏ hết đấy.”
Quý Bạch cảm thấy câu nói này có chút quái dị, nhưng cũng không nghe ra được nó quái dị chỗ nào. Hứa Hủ ngược lại đỏ mặt tía tai.
Cũng trách cô bạn xấu xa Lâm Thiển gần đây cô mới quen, gửi đến cho cô trang web tuyển tập truyện cười kinh điển. Hứa Hủ vốn là người đọc nhiều sách vở, rất thích nghiên cứu tìm tòi trên từng trang web… Kết quả, lại xem phải cả đống phân đoạn người lớn.
Trời ạ! Đúng là không nên xem mà.
Last edited:
Bình luận facebook