• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6
  • Chương 762

Chương 762





Luecy thoải mái chìm vào giấc ngủ, nhưng sáng sớm hôm sau lại xảy ra một chuyện khiến cô ta cảm thấy vô cùng hoang mang.





Cô ta mở tung cửa phòng, định xuống sảnh khách sạn, ăn một bữa sáng thơm ngon phong phú, nhưng đã thấy cửa phòng bên cạnh mở ra.





Người quản lý dịch vụ phòng của khách sạn kính cẩn mang theo hai túi quần áo nam hàng hiệu mới đồng thời bước vào.





Có vẻ như không có vấn đề gì cả, cô ta thầm nghĩ có lẽ Quách Cao Minh đã dậy đi tắm, cho nên mới cần một bộ quần áo mới để thay.





Khi Lucy đi ngang qua, do thói quen nghề nghiệp, nhanh chóng liếc nhìn vào phòng, thấy bên trong có khói trắng, còn có một mùi khét, lần này cô ta vội vàng chạy vọt vào bên trong.





Nếu bạn để cho bọn Lão Quỷ biết cô ta và Quách Cao Minh cùng nhau ra ngoài, nếu như chẳng may có chuyện ngoài ý muốn xảy ra với Quách Cao Minh, bản thân mình nhất định phải chịu trách nhiệm.





Lúc này Lucy cũng đã 17 tuổi, cũng không tránh khỏi quá ngây thơ, sẽ luôn có những lo lắng không đáng có.





“Ông chủ!” Lucy vừa chạy vừa hô to.





Căn phòng này rất rộng, cô ta phải mở cửa từng cửa một để xem thử.Kết quả là Lucy nhìn thấy Quách Cao Minh trong phòng tảm của phòng ngủ chính, Quách Cao Minh đã thay một bộ quần áo mới, anh vẫn đẹp trai và lạnh lùng như vậy, lưng thẳng tắp, đang đứng ở góc phòng tắm đốt bộ quần áo mặc tối hôm qua.





Bộ quần áo cũ ấy anh đổ rất nhiều cồn cho nên nó vẫn còn đang cháy hừng hực.





Trong nháy mắt Lucy liền nghĩ tới một câu “hủy thi diệt tích”.





Người quản lý phòng của khách sạn không dám nói gì khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đứng ở cửa phòng tầm với vẻ mặt lo lắng, vì sợ nó sẽ gây ra hỏa hoạn, nhưng lại không dám tiến lên ngăn cản.





Quách Cao Minh nhìn chăm chằm vào ngọn lửa đang hừng hực cháy, dường như đang ôm trong mình một lòng căm thù sâu sắc Trong bất cứ hoàn cảnh nào, bất luận Quách Cao Minh làm chuyện gì cũng đều có lý do.





Tại sao anh lại phải đốt bộ quần áo này?





Nhưng Lucy lần này rất đau đầu, cũng không thể nghĩ ra được một lời giải thích hợp lý.





Không phải Quách Cao Minh đã làm ra chuyện trái với lương tâm, giết người phóng hỏa, cho nên bây giờ muốn đốt quần áo, tiêu hủy chứng cứ.





“Ông chủ” Lucy ngập ngừng gọi anh.





Sau khi quần áo bị đốt chỉ còn lại tro vụn, Quách Cao Minh dường như vẫn chưa nguôi giận, vặn vòi nước lên mức tối đa, xả tro cặn đã cháy xuống cống không để lại bất cứ dấu vết nào.





Quản lý phòng khách sạn nhìn thao tác này không khỏi cảm thấy có chút rùng mình.





Điều này làm cho Lucy càng thêm khẳng định trong bộ quần áo này còn có một bí mật gì đó không muốn cho ai biết.





Khi Quách Cao Minh bước ra khỏi phòng tắm, khôi phục lại vẻ lạnh lùng như thường ngày, Lucy vội vàng đi qua: “… Muốn tôi đi làm chuyện gì?”





Cô ta vô cùng tỉnh táo.





Vì sao lại phải đốt hết quần áo của mình?





Quách Cao Minh sẽ không bao giờ nhắc đến chuyện nhục nhã này với bất kỳ ai, bởi vì nghĩ đến một người phụ nữ, khi rời giường liền phát hiện dưới quấn mình có một thứ gì đó lưu lại đây là kết quả của chuyện có phản ứng sinh lý.





Quả thực là vô cùng xấu hổ.





Quần tây cháy thành tro lao thẳng xuống cống khó xua tan nỗi xấu hổ trong lòng anh Vẻ mặt của Quách Cao Minh rất phức tạp, lần đầu tiên anh nhìn Lucy từ trên xuống dưới một cách nghiêm túc như vậy: “Đừng xuất hiện trước mặt tôi.” Thanh âm trầm thấp mà nghiêm túc.





Lucy kinh ngạc.





Những lời như “đừng xuất hiện trước mặt tôi” chính là già mồm cãi láo, vô cùng phức tạp, khi tình cảm không được đáp lại. Khi Quách Cao Minh nói ra những lời này lại thực sự vô cùng nghiêm túc, không mang theo bất cứ cảm xúc nào.





Ý của anh chính là nếu cô còn đứng trước mặt tôi, cô sớm hay muộn cũng sẽ gặp xui xẻo.





Quách Cao Minh không nói thêm lời nào với cô ta, quay người lại, chân nặng tru hơn bình thường, bóng lưng u ám cho thấy tâm trạng của ông chủ đang rất tệ.





Cũng khó trách anh lại nói ra những lời như vậy với Lucy, muốn cô ta đừng xuất hiện trước mặt anh.





Lucy đứng đó một lúc, người quản lý phòng rụt rè nói: “Thưa cô, xin hỏi người này có phải là bạn của cô không, anh ấy…”





Đôi mắt Lucy sắc bén nhìn chăm chăm vào người này: “Tốt hơn hết là anh không cần xen vào việc của người khác” Ngữ khí chẳng khác nào dân xã hội đen.





Vị quản lý vô tội này cũng cảm thấy được hai vị khách trước mặt không hề đơn giản, nên vân phải nhanh chóng báo cáo cấp trên.





Lúc này Lucy thậm chí còn không thèm ăn sáng nhanh chóng cầm điện thoại gọi một cuộc điện thoại đường dài quốc tế, bàn bạc với đám bọn Lão Quỷ, lớn tiếng nói: “Hình như ông chủ có chuyện nghiêm trọng!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom